chap 2 cái gọi là nhân tình

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nghe được lời nói  của nguyễn thu thu  ,từ lúc bước vào cửa ,ánh mắt  của trình tuyển lúc này  mới nhìn vào cô ,tựa như là đang nhìn một người xa lạ ,không chút cảm tình bị dao động.

"Phòng ở không thể cho cô "

Phòng ở?Nguyễn thu thu sững sờ một chút.

Trên bàn là hai phần hiệp nghị thỏa thuận ly hôn ,nguyễn thu thu vội vàng mở ra xem, bên trong viết hai người tình cảm tan vỡ mà ly hôn ,bên phía nhà gái  nguyện ý từ bỏ tất cả bất động sản thuộc về mình, còn bên nhà trai  sẽ bồi thường  cho cô cổ phần trong công ty trình thị tương xứng với số tiền 5 triệu Nhân dân tệ ,

Trong văn bản có nói, công ty trình thị là sản nghiệp của ba trình tuyển quy mô không tính là lớn ,chỉ là từ khi mẹ hắn qua đời lại có thêm mẹ kế,quan hệ của hai cha con không được tốt lắm, cổ phần trình tuyển nắm giữ trong tay rất ít ,cũng chỉ có mấy triệu.

Nguyễn thu thu kinh ngạc, tòa nhà ở nội thành, phòng ở không tới một trăm mét vuông ,theo giá mà nữ chính nói nhiều nhất cũng chỉ có ba triệu, nhưng mà trình tuyển lại bồi thường cho cô nhiều như vậy .

Trách không được nguyên chủ lại đồng ý ly hôn.

Theo như trong sách miêu tả, nguyên chủ cao hứng đồng ý điều kiện của trình tuyển, nữ chính một lòng đều muốn gả cho trình tuyển cũng phải nhớ đến ,mà nguyên chủ cầm mấy triệu trong tay cũng đủ sống hết quãng đời.

Nguyễn thu thu khép lại bản hợp đồng trên tay lắc đầu nói "tôi không phải đang cùng anh bàn điều kiện, cũng không phải muốn lấy phòng ở, tôi không có ý định ly hôn "

Trước mắt không có thời điểm bắt đầu ,điều kiện ổn định mới là trọng yếu, nguyễn thu thu đã từng chảy qua khoảng thời gian khó khăn trắc trở, bây giờ chỉ muốn ở một chỗ để bản thân bình tĩnh rồi tiếp nhận sự thật.

Tạm thời không ly hôn, đợi tình tiết trong kịch bản bắt đầu rồi tính tiếp, đối với sự bất thường của Nguyễn thu thu ,trình tuyển không quan tâm

"Được "

Đối với trình tuyển bên cạnh có người hay không cũng được ,hạng người gì, đều không quan trọng.

Nguyễn thu thu nhìn mì tôm trong tay trình tuyển mày bất giác nhíu lại.

Cô đi đến phòng bếp mở cửa tủ lạnh nhìn vào bên trong toàn là thức ăn nhanh còn lại đều là mì tôm ,hoàn toàn không có rau củ.

Nguyễn thu thu trầm mặt, trong nhà từ trước tới giờ đều không có nấu cơm đi.

"Cái kia, trình tuyển lát nữa anh ăn xong chúng ta cùng đi ra ngoài, đi siêu thị mua chút đồ ăn đi .

Trong mắt Trình tuyển có ý vị  liếc nhìn cô một cái giống như người xa lạ bỗng nhiên đưa ra yêu cầu .

Nguyễn thu thu bắt đầu nói lý "tôi lại xách không nổi, trời bên ngoài lại tối, bên ngoài trời lại đỗ mưa . "

"...."

Ngày thường hình thức ở chung của nguyên chủ với trình tuyển không liên quan đến nhau,thậm chí mấy tháng bọn họ chưa từng nói chuyện với nhau vài câu,lúc trước nguyên chủ bị sắc đẹp của trình tuyển mê hoặc, nhiệt tình nóng như nham thạch ,cũng bị tâm tư hững hờ làm cho nguội lạnh. Trình tuyển bất đắt dĩ được công nhận là mỹ nhân đầu gỗ.

Nguyễn thu thu chỉ muốn hòa hợp ở chung với trình tuyển xuất phát từ sự lễ phép và quan tâm nói "nếu anh ăn xong rồi thì cũng nên đi thay quần áo đi.sẽ bị cảm lạnh. "

Trình tuyển không có trả lời đem mì tôm xuống phòng bếp, rồi trở lại mở cửa thư phòng.

Nguyễn thu thu nhìn một chút trong thư phòng chỉ có một chiếc giường một người  ngủ ,lại liên tưởng trong phòng ngủ của mình không có bất kỳ vật dụng gì của nam nhân trong lòng lặng lẽ thở ra .

Cũng mai là không có ngủ chung giường.

Trước khi xuyên sách nguyễn thu thu cũng chỉ có một mình, không có người thân, bạn trai không có, cuộc sống độc thân ở thành thị xa lạ, ít khi cùng người khác tiếp xúc, hiện đại lại có một người ở chung không tệ, nguyễn thu thu có chút vui mừng.

Nói không chừng cuộc sống sau này cũng không tệ.

***
Trình tuyển đi thay quần áo màu đen thành đồ thể thao màu xám nhạt.nhưng mà nhìn gương mặt kia nếu nói là học sinh cấp ba cũng không ai nói gì.

Tay hắn mang theo mấy túi rác, nguyễn thu thu tay không đi theo sau lưng hết nhìn đông lại ngó tây, đi tới con đường quen thuộc, cả đường đi hai người không nói chuyện làm bầu không khí có chút xấu hổ, siêu thị gần nhà đi vài phút liền tới.hai người phân công rõ ràng, trình tuyển phụ trách đẩy xe hàng,  Nguyễn thu thu thuần thục tìm kiếm vật dụng cần thiết trong nhà.

Ong ong điện thoại trình tuyển đột nhiên vang lên ,hắn đứng tại chỗ, một tay để trên xe hàng,  một tay tiếp nhận điện thoại

Thanh âm nam tính trẻ tuổi bên kia điện thoại vang lên "ông chủ, bug đã sữa tốt, ngài lên mạng nhìn xem. "

"Đang bận "

Ánh mắt trình tuyển rơi trên một kệ hàng không xa phía trước, nguyễn thu thu nhón chân ,ngẩng cao đầu với tay lấy giấy vệ sinh bên trên kệ hàng , bởi vì phí sức hai gò má cô ửng đỏ ,nhìn có chút vụng về không giống cô hằng ngày.

Khuôn mặt của hắn như có điều suy nghĩ.

"Ân sao lại không có thời gian, ngài không phải là về nhà sau."

Giọng trình tuyển lạnh nhạt "ở siêu thị "

"Siêu thị "đối phương có chút tâm tư nói đùa "ngài không phải đang ở cùng một chỗ với chị dâu chứ"

Hắn hồi phục tâm trạng trả lời
"Ừ"

Đầu điện thoại bên kia trầm mặt tĩnh mịch vài giây lập tức lộ ra giọng nói khiếp sợ "các người làm sao..."

Trình tuyển lập tức cúp điện thoại ,tiếng ồn liền biến mất, hắn đi về phía trước vượt qua người nguyễn thu thu bàn tay dễ dàng lấy xuống một cuộn giấy vệ sinh, ném vào trong xe hàng, nguyễn thu thu cảm kích  nhẹ nhàng thở ra" cảm ơn ".

Đáp lại cô chính là bóng lưng đẩy xe hàng của trình tuyển, xe hàng chuyển hướng về kệ hàng quen thuộc.

Nguyễn thu thu... Căm phẫn trở về không muốn cầm thực phẩm rác.

********
Cùng một thời gian sau khi bị cúp điện thoại nam nhân vô cùng ngạc nhiên, người bên cạnh hỏi "thế nào ông chủ nói phải tăng ca sau"

"Không có "hắn trở về chỗ thần thần bí bí nói, "các người đoán xem tôi nghe được chuyện gì ,ông chủ lại đang bồi bà chủ đi dạo siêu thị, ôi trời ơi ông chủ còn cùng người khác đi dạo, truyện tren trời rớt xuống,

Vừa dứt lời đám người liền xôn xao

Ngày thường ông chủ không muốn có bất kì  liên quan gì tới bà chủ ,lúc trước kết hôn tiệc cưới cũng không có làm, bọn họ tới nay đều không thấy bà chủ  trong truyền thuyết...

Xem ra hiện đại cuộc sống của bọn họ không tệ ,chỉ là tính cách trình tuyển hơi trầm ổn nội liểm không  biểu lộ cảm xúc,.

"Không phải bà chủ đang náo loạn muốn ly hôn sau"một nữ nhân  bình tĩnh cắn môi hỏi

"Cô  đừng có nói nhảm, ông chủ không thích người nhiều chuyện đâu "
"Nào có bạn của tôi cùng với bà chủ thỉnh thoảng sẽ đi chơi chung,tôi chỉ mới biết gần đây thôi "

Một đám đàn ông độc thân lập tức cảm thấy có hứng thú "bà chủ thế nào có xinh đẹp không, tính cách thế nào "

Lập tức nhớ  tới người trang điểm đậm  thẩm mỹ cực kì xấu so với mình trang điểm tinh xảo nhìn  qua  ai xấu ai đẹp liền biết .phốc cười một tiếng an nhu lắc đầu

"Trang điểm đậm, không nhìn kỹ "

.....
Tuy ở chung ngắn ngủi,nhưng  nguyễn thu thu biết trình tuyển có rất nhiều ưu điểm, chủ động xách rác, đẩy xe hàng, chủ động trả tiền không cần nguyễn thu thu mở miệng, không ồn ào trầm mặt .

Điểm trọng yếu nhất là đối với hành động dị thường của Nguyễn thu thu căn bản không quan tâm, để nguyễn thu thu không cần ngụy trang lộ rõ bản tính,

Không phải nói là hắn không quan tâm đến việc gì ,kể cả bản thân mình.

Nguyễn thu thu vốn định hỏi hắn có muốn ăn cơm chung ,thì hắn đã bỏ túi  mua sắm xuống trực tiếp đi vào thư phòng, nguyễn thu thu nhún vai đi vào bếp nấu cho mình tô mì

Ban đêm, nguyễn thu thu thoải mái nằm trên giường lăn qua lăn lại ,cô muốn ngủ một giấc đến trời sáng, rồi sau đó đi đến cửa hàng mua vài bộ quần áo.

Reng reng reng chuông điện thoại vang lên như đòi mạng

Nguyễn thu thu nhìn vào  thấy tên người gọi  không lạ lẫm chút nào ,cô không tiếp biểu lộ cảm xúc rất tỉnh táo, đối phương rất nhanh gửi tin nhắn liên tục ,xem ra tức giận không nhỏ đều không thèm che giấu.

Trong wechat lại để vị này là tiểu bảo bối

Hướng nhung ,là kẻ mưu mô lừa tiền người khác là tiểu bạch kiểm, nguyên chủ lại không biết thật là ngu xuẩn,cùng loại người này kết giao không minh bạch,  còn cho đối phương tiền dùng, lại còn hứa hẹn sau khi ly hôn cầm tiền đi theo hắn kết hôn.

Đoạt tiền tài ,phá hoại gia đình người khác ,cái nào cũng không thể đội trời chung.

Hướng nhung liên tục nhắn tin tới ,một tin tiếp một tin như sợ nguyễn thu thu chơi trò mất tích ,thiếu chút nữa đến tận nhà. Hắn gửi tin thoại đến ,còn một tin là của bạn tốt vân vân gửi đến khuyên bảo

"Thu thu có phải tức giận hay không ,tính cách của hướng nhung là như vậy cậu đừng cùng hắn so đo,chúng tôi vẫn chờ tin tốt của cậu "

"Đúng rồi, cậu ly hôn thế nào, sáng mai chúng ta mở tiệc chúc  mừng đi"

Nguyễn thu thu nhìn cái tên quen thuộc trong vòng kết nối bạn bè không ít hình chụp chung của cô và hướng nhung cùng bạn tốt ,mà hướng nhung cùng bạn tốt quan hệ rất thân mật.

Hướng nhung là cô ấy giới thiệu nói khó nghe chút thì chính là làm mai. chưa chắc hai người này có quan hệ trong sạch

Vĩnh viễn tránh không được phiền toái  ,không còn cách nào khác tự mình giải quyết cho xong ,nguyễn thu thu ngồi ngay ngắn trầm tĩnh gửi tin nhắn cho hai bên.

|hướng nhung, ngày mai chúng ta gặp mặt |

|vân vân ngày mai gặp  cậu cùng hướng nhung  tới không gặp không về. |

Nguyễn thu thu khép lại điện thoại.

Cô ngược lại mún xem bọn họ muốn làm gì.

Tác giả có lời muốn nói

Nguyễn thu thu "binh tới tướng đỡ,nước tới đất ngăn,không được thì thả trình tuyển.

Trình tuyển :......




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#namphụ