chương 1 tôi không ly hôn

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Ào ào ào
Nguyễn thu thu bị tiếng nước đánh thức .
 
Cô mê mang dụi mắt đánh giá hoàn cảnh xung  quanh.

Không hề nghi ngờ đây là một căn phòng xa hoa,cánh hoa hồng mềm mại  phủ xuống chiếc giường đơn màu trắng ,trên giường một  ly rượu đỏ bị ngã xuống ,nhuộm thành một mảng đỏ, phòng tắm thủy tinh chất liệu hơi mờ ,mơ hồ có thể thấy một vóc dáng thon dài,

Đây là --

Nguyễn thu thu càng mơ hồ rồi

Tối hôm qua khi rảnh cô xem một văn án trùng sinh ,chưa kịp xem xong đã đi ngủ,ai nghĩ đến cùng ngủ một giấc lại không hiểu tại sao lại  tới khách sạn ,mà lại đang lúc mướn phòng

Nguyễn thu thu ngồi dậy, bỗng nhiên cảm giác được có truyện không thích hợp, thân là ngực phẳng nhưng lại cảm giác trước ngực nặng trĩu,một đôi chân trắng nõn thon dài thẳng tắp gác trên giường, trên đầu gối có vết sẹo năm 6 tuổi lưu lại  giờ  không thấy .

"..."

Cô nghi ngờ vươn tay, kinh ngạc trợn tròn con mắt nhìn, ánh mắt tập trung từ từ tan rã.

Ngón tay dài nhỏ, trắng nõn không xương mềm mại ,rõ ràng được bão dưỡng rất tốt ,màu sắc móng tay tinh xảo xinh đẹp, lòng bàn tay mềm mại, làn da trắng như tuyết, có thể dễ dàng nhìn thấy mạch máu tinh tế xanh tím trên mu bàn tay.

Gia cảnh giàu có, mười ngón tay không dính nước xuân, ấn tượng đầu tiên của nguyễn thu thu chính là mỹ nhân.

Cô trầm mặt một chút. Sau đó lấy điện thoại mở camera trước xem.

Cô gái trong màn hình trang điểm đậm, nhìn giống như có quầng thâm dưới mắt, lông mi vốn dĩ rất dài lại còn gắn mi giả ,còn khoa trương kiểu âu Mỹ ,kính sát tròng màu tím,đôi môi đỏ rực, đầu tóc sợi mì cỗ lỗ,lờ mờ có thể thấy được ngũ quan diễm lệ nhưng lại có thể làm thành dáng vẻ như vầy.

Chỉ là. Thẩm mỹ xấu làm người khác giận sôi  ,trong màn hình cô gái một mặt  hoảng sợ trừng to mắt, kính sát tròng quá khoa trương lộ ra ngoài dọa người lại có chút khôi hài.

Nguyễn thu thu có chút ngốc lăng

Cái này ----

Không phải gương mặt của cô.

Điện thoại đông một cái rớt xuống trên mặt đất, nam nhân từ trong phòng tắm đi ra vừa lúc thấy cảnh này .tướng mạo của hắn trẻ tuổi, khoảng trừng hai mươi, khuôn mặt tuấn mỹ, trùm khăn tắm cũng có thể thấy được dáng người cân đối.

Hắn nhìn nguyễn thu thu ,khóe môi lạnh lùng kéo lên độ cong có chút ghét bỏ, nhưng ánh mắt lại rất quen nhu tình mật ý.

"Tôi đã tắm rửa sạch sẽ, chúng ta khi nào thì bắt đầu.

Nguyễn thu thu ngây người

"Bắt đầu cái gì, còn anh là ai?

Đối phương biểu lộ rõ ràng sự không kiên nhẫn. Cười như không cười đi lên phía trước.

"Thế nào, cô cùng trình tuyển ly hôn ,cầm tiền, liền không nhận tôi rồi.?"

"Không phải đã nói lấy được tiền, liền cùng tôi kết hôn sau."

"Không lẽ cô lại đổi ý "

Hắn tự tin bản thân là một thợ săn lão luyện, mỗi lần công kích nữ nhân trước mặt đối phương sẽ lập tức tước vũ khí đầu hàng ôn nhu dỗ dành hắn,thậm chí mừng rỡ có thể   chủ động nói kết hôn cùng hắn.

Chỉ là, nguyễn thu thu trước mắt không có làm điều mà hắn tưởng tượng .

Nguyễn thu thu kinh ngạc nhìn nam nhân trước mặt.

Không phải đâu .

Đây không phải là trong văn bản trùng sinh tối hôm qua sau?

Quyển sách này gọi "trùng sinh trước đính hôn "là một bản kịch trùng sinh sản văn .trong sách đời trước nữ chính một mực đơn phương yêu mến bạch nguyệt quang trình tuyển ,vì tình yêu từ bỏ Trúc mã dịu dàng quan tâm, ngày đính hôn vụng trộm chạy trốn đến thành thị nơi bạch nguyệt quang ở.

Chỉ là hiện thực rất tàn khốc, nghĩ hết tất cả biện pháp để được tiếp xúc với trình tuyển, lại phát hiện đối phương chỉ có tính cách hòa nhã còn lại cái gì   cũng không biết ,một lần cưới đối với cô là một bộ dáng lạnh lùng hửng hờ lãnh cảm

Giấc mộng của nữ chính sụp đổ, lúc này mới phát hiện giá trị con người trúc mã nghìn vạn bản thân ưu tú đỉnh cao sự nghiệp ,nhìn trên màn hình trúc mã bộ dạng hạnh phúc ôm lấy người yêu ,trong lòng n chính nguội lạnh trong lúc bản thân tuyệt vọng  liền kết thúc bản thân

Tỉnh lại lần nữa  ,nữ chính phát hiện mình quay về ba năm trước đây ,lúc này hết thảy đều chưa có phát sinh.

Nữ chính thề đời này không yêu lầm,phải ôm đùi trúc mã thật trật ,sống cuộc sống nhân sinh hạnh phúc. 

Mà nguyễn thu thu cô xuyên thành nữ phụ pháo hôi trùng họ trùng tên,văn bản miêu tả nguyên chủ không nhiều  chỉ nói nguyên chủ ngại nghèo yêu giàu ,ngu xuẩn lại độc ác,nguyên chủ cùng trình tuyển không có tình cảm chỉ là kết hôn  theo khế ước, sinh hoạt thất vọng về sau ly hôn, bị hại cho thể thảm nghĩ tới chuyện cứu vãn hôn nhân lại làm nên một trận cười cho nữ chính

Tại sao mình lại phải xuyên qua thế giới trong sách ,nguyễn thu thu chợt nhớ tới quyển văn bản trùng sinh mấy chữ lớn được viết bên trong.

Muốn nhã rãnh bài này cô phải xuyên thành nữ phụ ác độc .

Phải xuyen thành nữ phụ ác độc.
Nữ phụ

Phi
Tác giả nhất định là cố ý

Nếu như cô nhớ không lầm, kịch bản phát triển tới thời điểm cùng trình tuyển ly hôn ,cũng chính là tuổi già  của nguyên chủ nữ phụ ác độc bắt đầu

Nguyễn thu thu giật mình ,cô không thể ly hôn

Nhìn thấy khuôn mặt nguyễn thu thu lộ ra sự giãy dụa đặc sắc ,tình nhân hướng nhung có chút không kiên nhẫn hỏi "cô dự định lề mề tới khi nào "

Nguyễn thu thu lấy lại tinh thần có chút khẩn trương nói "tôi không biết làm như vậy có đúng hay sai "

Hướng nhung mắt lạnh nhìn cô "không phải nói sau khi trở về liền ký tên sau"

Nói như vậy chính là không ký

Nguyễn thu thu đứng thẳng người giày cao gót 10 centimet quả thực rất khó đứng vững ,cô dứt khoát ném đi giày cao gót lấy dép của khách sạn mang vào bộ dáng chuẩn bị đi ra phía cửa

Hướng nhung giận tái mặt ngăn nguyễn thu thu lại "cô muốn đi đâu "

"Tôi không ly hôn nữa chúng ta cứ kết thúc như vậy đi ok"nguyễn thu thu lười biếng cùng hắn thư tình giả ý ,lại bị thủ đoạn của đối phương bắt lấy.

Khí lực của hướng nhung rất lớn ,cô đánh không lại bị đối phương đè ngã trên giường

"Thế nào bắt đầu học cáu kỉnh rồi "một tay hướng nhung chống trên giường một tay nắm chặt  thắt lưng cô  ý vị trào phúng mười lần "vẫn là cô thích khẩu vị khác "

Hai người họ ốn mắt nhìn nhau gần trong gang tấc

Cái kia tương đối với hướng nhung mà nói khuôn mặt diễm lệ bình tĩnh trước bão táp đối với hắn tục không chịu được

"Uy"

"Mẹ của anh không dạy anh không thể mạnh bạo với phụ nữ sau"

Vừa dứt lời nữ nhân nằm trên giường bỗng nhiên co chân lại đụng vào trí mạng của hắn ,sắc mặt của hắn lập tức thay đổi vừa đen vừa xanh,thống khổ xoay thành một đoàn, che lại bộ vị trọng yếu té quỵ xuống đất.

Nguyễn thu thu cầm lấy áo khoác cùng túi tiền ,từ trong túi tiền móc ra vài tờ 100 ném tới trên người hắn

"Tiền mướn phòng, nếu anh cảm thấy không đủ ,tôi cho anh chuyển alipay."

"Cô "

Trời chạng vạng tối, khí trời bình tĩnh như mực,một trận mưa lớn cọ rửa sắt thép

Nguyễn thu thu đứng ngoài cửa quán rượu, cửa thủy tinh to phản chiếu chiếc váy ngắn viền ren trên  người .chung quanh không ít đàn ông nhìn lén cô lập tức gài núc áo dựng cổ áo cao tận cổ

Cô thuận lợi dùng điện thoại phát nhanh địa chỉ chỗ ở cho taxi

Địa chỉ cách khách sạn không xa ,nguyễn thu thu ngồi băng ghế sau,trong lòng suy nghĩ kế tiếp nên làm gì, tâm loạn như ma nhưng cô vẫn ép buộc bản thân bình tĩnh lại ,đột nhiên xuyên qua thế giới trong sách, không biết còn có ngày về không, tình nhân hướng nhung nhắn tin một tin lại tiếp tục cô không hề quan tâm trực tiếp kéo hắn vào sổ đen.

Lái xe thắng một cái "đến "

Giống như trong văn bản miêu tả trình tuyển không phải là Tổng Giám đốc bá đạo có nhiều tiền ,phòng ở ngay nội thành ,chung quanh giao thông tiện lợi, khu vực cũng không được tính là tốt

Nơi ở cũng vài chục năm đầu niên kỉ,không phải tòa nhà mới, nhưng không khí trong lành

Mưa còn tí tách rơi không ngừng, nguyễn thu thu được thương yêu tiền bạc không lo,dùng túi xách Lv làm dù che mưa trên đầu ,giờ phút này cô chỉ mún xóa lớp trang điểm  quỷ dị trên mặt để tránh hù đến quần chúng.

Trong túi sách có chìa khóa may là không phải khóa mật mã ,nếu không đừng nói là đi vào.

Phòng ở không lớn,không đến một trăm mét vuông ,nguyễn thu thu mở đèn lên quan sát ,bố cục hai phòng hai sảnh,phòng ngủ ở giữa cửa mở còn phòng bên cạnh đóng chặt. Mở rộng trong phòng ngủ tất cả đều là vật dụng của nữ khỏi phải nói hai người chắc chắn không ngủ chung giường .

Nguyễn thu thu mở tủ quần áo chọn áo sơ mi quần jean  đơn giản để thay đặt quần áo  trên ghế rồi đi tẩy trang, đang lúc bận rộn cô nghe tiếng mở cửa

Một thân ảnh cao gầy đi tới, nguyễn thu thu chuẩn bị tâm lí thật tốt ngẩng đầu rồi lại ngây người.

Trách không được trong sách nói tính cách hắn hòa nhã ,trách không được trở thành bạch nguyệt quang, lòng tham hư vinh của nữ chính mạnh mẽ như vậy mà còn tâm tâm niệm niệm hắn  không quên, mấy năm   tốn công vô ích chỉ hi vọng có một ngày hắn quay lại nhìn một chút

Đứng tại cửa ra vào nam nhân cao gầy cúi đầu, mũ áo màu đen bị xối ước đẫm,túi văn kiện plastic được bảo hộ trong tay không hề bị ướt

Hắn cụp mắt xuống thấp lặng lẽ  thay dép ,lọn tóc đen thấm ướt nhìn có chút lộn xộn, lại càng thêm nổi bật trên làn da trắng nõn, hắn có một đôi mắt phượng ,mắt hình dài nhỏ, mí mắt hơi nhắm lạidáng vẻ buồn ngủ mông lung ,nhìn ôn hòa lại vô hại giống như đối với hết thảy sự tình  đều hững hờ, hàm dưới cương nghị môi mỏng nhạt màu, vốn là tướng mạo xinh đẹp có tính công kích rất lớn nhưng bởi vì đôi mắt làm ôn hòa đi rất nhiều.

Nguyễn thu thu có chút ngu ngơ bây giờ cô mới hiểu được đối với nữ chính theo đuổi trình tuyển lại có thể thờ ơ .gương mặt này của hắn so với phụ nữ còn đẹp hơn.

"..."
Nguyễn thu thu ai oán ,trình tuyển không cảm nhận được ,hắn đi đến cửa phòng ngủ mở túi văn kiện ra đem hợp đồng đặt lên bàn từ đầu tới cuối không hề nhìn cô,

Trên bàn đặt hai phần hiệp nghị ly hôn ,nếu như không phải là vì việc này, hắn sẽ không  chậm như vậy mới trở về

Ánh mắt nguyễn thu thu đi theo trình tuyển  ,cho đến khi hắn đi đến phòng bếp.

Cùm cụp

Cửa tủ lạnh mở ra ,động tác trình tuyển rất quen thuộc lấy ra một thùng mì tôm ,hắn không đổi y phục, tóc ẩm ướt, mũ áo màu đen ướt sũng nhìn qua rất lạnh, hắn đứng tại chỗ đưa lưng về phía nguyễn thu thu, gạch men sứ màu trắng, tủ lạnh màu trắng, bếp lò màu đen, một bóng lưng lẽ loi trơ trọi dung nhập thế giới trắng đen ,không mang theo nữa phần khói lửa nhân gian.

Nhìn bóng lưng của hắn nguyễn thu thu đứng lên "tôi không ly hôn "



Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#namphụ