Chương 13.1: Loan hỏa trì

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tóm tắt nội dung: Đã mấy vạn tuổi rồi mà còn ấu trĩ, ngây thơ như vậy.

Tuần du xong địa phương cuối cùng ở Huyền Minh Châu , Cơ Vô Ưu chuẩn bị khởi hành đi châu tiếp theo.

Trước khi đi, Cơ Vô Ưu chiều theo sở thích Thi Mân thuận tiện mang đi mấy đầu bếp.

Thi Mân cao hứng hỏng rồi, liên tục kêu meo meo với hắn.

Cái xẻng xúc phân này cũng thật tuyệt vời.

Cơ Vô Ưu khẽ đánh vào đầu mèo của nàng, nhướng mày nói: "Tiểu Bạch, chỉ cần ngươi ngoan, cho dù ngươi muốn tiên giới, bổn tọa cũng đánh xuống cho ngươi.

Thi Miểu rụt rụt cổ, "..."

Vậy thì thôi đi.

"Tôn chủ."

Lúc đó, bên ngoài vang lên thanh âm của Thanh Già.

"Vào đi."

Sau khi Thanh Già tiến vào, đầu tiên là bái lạy, cung kính nói, "Tôn chủ, thúc thúc của Huyền Minh Vương đến xin ngài chủ trì công đạo.

Cơ Vô Ưu: "Chuyện gì vậy?

Thanh Già mím môi, "Là về thân thế của Huyền Minh Vương.

Nàng giải thích, "Mấy ngày trước, thúc thúc của Huyền Minh Vương Ô Bồng bắt được một quản sự ma ma buôn bán đồ vật quý hiếm cho Vương tộc, ma ma kia từng là thị nữ của mẫu thân Huyền Minh Vương bà còn sống , bà ta nói mình là do lão Huyền Minh Vương đời trước phái qua hầu hạ Vương phi, Vương phi là phàm nhân, không tiện lộ diện ở ma giới.

"Ô Bồng cho rằng vương của Huyền Minh Châu không nên do một người nửa người nửa ma kế nhiệm, cho nên đã dẫn người đến vương cung."

Cơ Vô Ưu à một tiếng.

Thanh Già hỏi, "Tôn chủ, ngài có muốn đi qua xem một chút hay không?

Ngón tay thon dài của Cơ Vô Ưu nâng cằm Thi Mân lên, "Tiểu Bạch, ngươi nói đi?

"Meo."

Nàng cũng rất muốn đi đến hiện trường ăn dưa.

Theo nàng thấy, Ô Thuyên tuy rằng không phải ma tộc thuần chủng, nhưng nàng có đầu óc chính trị, lại dũng mãnh thiện chiến, chiếm được lòng dân. Mấy ngày nay tuần du, ma dân đều khen ngợi Ô Thuyên, nửa điểm cũng không đề cập đến thúc thúc của nàng.

Cơ Vô Ưu đứng dậy, "Nếu Tiểu Bạch muốn đi, vậy thì đi xem một chút.

Thanh Già: "... Vâng.

Dưới sự dẫn dắt của Thanh Già, Cơ Vô Ưu cùng Thi Mân rất nhanh đã đến Huyền Minh vương cung.

Giờ phút này, trong phòng một mảnh giương cung bạt kiếm, hai nhóm người đứng ở vị trí đối lập, Ô Thuyên sắc mặt trắng bệch, nàng cầm trong tay một thanh trường kiếm, được mấy vị thân tín bảo vệ ở phía sau. Mà phía đối diện chính là người bức vua thoái vị lần này Vương thúc của nàng .

Ô Bồng tất nhiên là thừa dịp Cơ Vô Ưu ở đây, mà cố ý hành động.

Hắn tràn đầy tự tin, nhận định Cơ Vô Ưu sẽ đứng ở phía hắn.

Dù sao, vương vị Huyền Minh Châu không thể giao cho một tạp chủng hỗn huyết.

"Tôn chủ."

Nhìn thấy Cơ Vô Ưu tiến vào, người trên đại điện đều hành lễ.

Cơ Vô Ưu nhìn về phía tràng diện ngàn cân treo sợi tóc này, khóe môi cong lên một chút, " Chuyện gì vậy?

Ô Bồng sai ma sứ đem ma ma kia mang lên, hắn hướng về phía Cơ Vô Ưu chắp tay, "Chuyện này vốn là gia sự của Huyền Minh Châu chúng ta, để cho tôn chủ chê cười. Bất quá thần hôm nay cũng không sợ tôn chủ chê cười, thần hôm nay chính là đến mời tôn chủ chủ trì công đạo!

"Nói ta nghe một chút."

Cơ Vô Ưu ngồi ngay ngắn trên chủ vị, trong tay không nghỉ từng chút từng chút vuốt đầu mèo, không chút để ý mở miệng.

Cực kỳ giống bạo quân và sủng miêu.

Ô Bồng lại nói: "Tôn chủ, xin nghe vị ma ma này nói rõ sự tình.

Quản sự ma ma thấy ngồi ở vị trí chủ vị chính là Cơ Vô Ưu làm cho người ta nghe đến cũng biến sắc, sợ tới mức đem chuyện gì cũng khai hết.

Nói đi cũng phải nói lại, chính là lão Huyền Minh Vương cưới một phàm nhân, lại sinh Ô Thuyên nửa người nửa ma.

Hiện tại thân thế Ô Thuyên bị phơi bày, Ô Bồng đối với cháu gái ngồi trên ngai vàng rất là bất mãn.

"Tôn chủ, Huyền Minh Vương nên chọn người có huyết thống ma tộc thuần chủng kế thừa, hiện giờ Huyền Minh Vương là nhân ma hỗn chủng, nếu mỗi người đều giống Ô Thuyên, cứ như vậy, huyết mạch ma giới tất loạn!"

Lúc này Ô Thuyên sắc mặt vừa xanh vừa đỏ, "Vương thúc, bổn vương kính ngươi là thân thúc, vẫn đối đãi ngươi như cha, không nghĩ tới ngươi lại công nhiên bức vua thoái vị!

Ô Bồng hừ một tiếng, "Ma giới ta không thừa nhận lai chủng kế vị.

Nói xong, hắn hướng Cơ Vô Ưu bái lạy, ngôn ngữ khẩn cầu, "Kính xin tôn chủ thay Huyền Minh Châu làm chủ.

Cơ Vô Ưu thấy bọn họ ầm ĩ đủ rồi, mới mở miệng, ngữ khí vẫn lười biếng bất cần như trước, "Ma giới ta từ trước đến nay lấy cường giả làm tôn, không giả nhân giả nghĩa coi trọng huyết mạch chính thống như Tiên giới, nếu lấy cường giả làm tôn, vậy hai vị liền tỷ thí như thế nào? Ai thắng, chính là Ma Vương của Huyền Minh Châu.

Lời này vừa nói ra, có người vui mừng có người buồn.

Ô Thuyên tuy rằng là một nữ lưu, nhưng sức chiến đấu cũng không kém nam tử.

Mà Ô Bồng mấy năm nay lơ là tu luyện, thực lực sớm đã không còn như trước, không nhất định là đối thủ của Ô Thuyên.

Thi Mân nhịn không được meo meo một tiếng.

Cơ Vô Ưu cũng quá biết gây chuyện.

Ô Bồng thay đổi sắc mặt, "Tôn chủ, việc này..."

Cơ Vô Ưu híp mắt, "Huyền Minh Vương thúc có gì bất mãn không?

Ô Bồng sợ hãi lắc đầu.

Nếu hắn có cái gì bất mãn, nhất định máu bắn tung tóe tại chỗ.

Cơ Vô Ưu cười cười, rũ mắt nhìn mèo con trong ngực, "Tiểu Bạch cảm thấy thế nào?

Thi Mân meo meo một tiếng.

Cơ Vô Ưu ý cười không giảm, "Nhìn kìa, ngay cả sủng vật của bổn tọa cũng đồng ý tỷ thí.

Ô Bồng: "..."

Ô Bồng bị dồn vào đường cùng, buộc phải cùng Ô Thuyên di chuyển đến đài thi đấu.

Cơ Vô Ưu vẫn ngồi ở vị trí cao như trước, "Hôm nay tử đấu.

Hắn lạnh lùng bỏ lại một câu, "Ma giới ta không có đến giới hạn thì dừng, chỉ có kẻ địch chết mới chấm dứt chiến tranh.

Sắc mặt Ô Bồng trắng bệch.

Lần này hắn đụng vào họng súng rồi.

Ô Thuyên nắm lấy roi dài trong tay. Đôi khi người thân và quyền lợi, luôn luôn phải chọn một. Mà Ô Bồng cũng không phải người thân khiến nàng nguyện ý từ bỏ quyền lợi.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro