Chương 6: Giết Cơ Vô Ưu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Tóm tắt nội dung: Dưa này tuy độc nhưng giải mệt mỏi

Mấy ngày nay, chuyện Cơ Vô Ưu chuẩn bị tuần tra ma giới, bị mấy giới còn lại đều biết. Đồng thời, chuyện hắn muốn mang theo sủng vật mới đi Vân Kính du ngoạn cũng truyền khắp mấy giới còn lại.

Tứ giới rục rịch.

Không có lý do gì khác...

Ngọc Tang quả mấy vạn năm mới trưởng thành sắp chín.

Tứ đại môn phái Tiên giới cùng các tộc tổ chức hội nghị bí mật.

Tứ đại tiên môn hiện giờ thực lực là Tiên Vân tông thịnh nhất, chưởng môn Bộc Đài Ngọc là Cửu Thiên Huyền Tiên hậu kỳ, chỉ thiếu một nhân duyên là có thể thăng cấp làm Tiên Quân. Mà Chưởng Giáo chân nhân vẫn bế quan lại là Tiên Quân trung kỳ, trong toàn bộ tiên giới rất ít đối thủ.

Hơn nữa các trưởng lão còn lại của Tiên Vân tông đều là Đại La Kim Tiên hậu kỳ.

Cũng bởi vậy, ba đại tiên môn còn lại đều là con ngựa đầu đàn Tiên Vân tông đánh đó.

Bộc Đài Ngọc ngồi ở vị trí đầu tiên, bên trái là các phong trưởng lão Tiên Vân Tông lấy Tam môn đại biểu, bên tay phải là tộc trưởng các tộc.

Tộc trưởng H ồ tộc dẫn đầu mở miệng nói, "Cơ Vô Ưu đi tuần du vào ngày Ngọc Tang Quả trưởng thành, đây là cơ hội tốt tuyệt hảo, chúng ta không thể bỏ qua. "

Thực lực của Cơ Vô Ưu, tứ giới đều là kiêng kỵ.

Bây giờ đây thực sự là một cơ hội tốt.

Thiên thời địa lợi nhân hòa.

Trưởng lão Hạc Minh Tông đứng lên, vẻ mặt kích động, chòm râu khẽ run lên, "Ta đồng ý với lời Hồ tộc trưởng lão nói, Ngọc Tang Thụ vốn là vật tiên giới của chúng ta, đáng hận là bị Cơ Vô Ưu đoạt đi! "

Hắn dứt lời, bốn phía vang lên tiếng tán thành.

"Nói không sai! Ngọc Tang Thụ chính là của tiên giới ta. "

"Lần này chúng ta chẳng những muốn đoạt lại Ngọc Tang quả, còn muốn đoạt lại Ngọc Tang Thụ "

" Cơ Vô Ưu tai họa vạn năm cũng không chừng lại đem Ngọc Tang Thụ gây họa thành cái dạng gì!"

"Cây Ngọc Tang trồng ở ma giới sợ là sẽ nhiễm ma khí, sau khi tới nhất định phải tìm tiên phủ để nuôi dưỡng."

"Bồng Lai đảo tiên khí dồi dào, thích hợp nhất để nuôi cây ngọc tang."

"......"

Mọi người ngươi một câu ta một câu, đều bắt đầu thảo luận về hướng đi cuối cùng của Ngọc Tang Thụ

Một người trong đó nhìn về phía Bộc Đài Ngọc, "Chưởng môn Bộc Đài, việc này ngươi thấy thế nào? "

Tiếng thảo luận đột nhiên dừng lại, chúng tiên ngồi đây đều mong muốn nhìn về phía Bộc Đài Ngọc.

Bộc Đài Ngọc nhíu nhíu mày không đồng ý, trong lời nói còn có chút do dự, "Sự tình không đơn giản như vậy, Cơ Vô Ưu không có khả năng mặc kệ Ngọc Tang Quả ở lại ma giới. "

Lời này của hắn vừa nói ra, trên bàn hội nghị trong nháy mắt liền trầm mặc xuống.

Lăng Vân Phong phong chủ nói, "Thanh Phong trưởng lão, Ngọc Hi không phải là ở ma giới sao, ngươi hỏi nàng tình huống cụ thể. "

Những người còn lại phụ họa, "Đúng vậy, Ngọc Hi hiện giờ đang ở ma giới, khẳng định biết so với chúng ta nhiều hơn. "

Ánh mắt trưởng lão các tộc trong nháy mắt lại chuyển đến trên người Cố Thanh Phong.

Cố Thanh Phong dừng một chút, từ trong ngực lấy ra ngọc giản liên lạc với Cố Ngọc Hi, rót tiên lực vào ngọc giản.

Làm xong những thứ này, mọi người lo lắng chờ đợi thư trả lời của Cố Ngọc Hi.

Cũng không biết qua bao lâu, ngọc giản ở một đầu khác vang lên một đạo nữ thanh thanh lệ.

"Phụ thân."

Cố Thanh Phong trong sự chờ mong của mọi người, mở miệng hỏi, "Cơ Vô Ưu thật sự muốn đi tuần du? "

Ngọc Giản: "Vâng. "

Dừng một chút, đầu kia lại nói, "Nhưng hắn đã an bài ma binh trấn thủ. "

Cố Thanh Phong: "Ngày Ngọc Tang quả chín, con và chúng ta nội ứng ngoại hợp. "

Ngọc Giản: "Phụ thân, lần này ma tôn để cho con cùng đi về phía trước, bất quá nữ nhi có thể nói cho các vị sư huynh biết, làm thế nào tránh được mạng lưới giám sát trong Ma cung. "

Cố Thanh Phong ngẩn người.

Ngọc Giản bên kia lại nói, "Hiện tại ma tôn rất tín nhiệm con, hắn đã tin tưởng nữ nhi là tự nguyện đầu nhập vào ma giới. "

Cố Thanh Phong trên mặt lộ ra một tia vui mừng cười, "Chờ chúng ta giải quyết xong Cơ Vô Ưu, phụ thân liền đón con Hồi Tông. "

Ngọc Giản: "...Vâng. "

Chấm dứt truyền tin, các tổ tộc trưởng cùng với trưởng lão cũng không còn lo lắng, "Chưởng môn Bộc Đài, có Ngọc Hi dò đường cho chúng ta, lần này lấy Ngọc Tang quả giống như lấy vật trong túi, ngài có thể yên tâm. "

"Đúng vậy."

Mọi người phụ họa nói.

Bộc Đài Ngọc thấy bọn họ kiên trì như vậy, liền gật đầu đáp ứng.

Chỉ là...

Chuyện bọn họ có thể nghĩ đến, Cơ Vô Ưu làm sao có thể không nghĩ tới?

Nhưng Cố Ngọc Hi nói, lại không giống như nói dối. Trừ phi nàng thật sự đoa ma, đầu nhập vào ma giới.

...

Cùng Cố Thanh Phong chấm dứt truyền tin, Thanh Già đem ngọc giản giao lại cho Cơ Vô Ưu.

"Tôn chủ, thật sự muốn mặc kệ bọn họ đến ma giới vào ngày Ngọc Tang Quả trưởng thành?"

Cơ Vô Ưu đang vẽ tranh, trong tranh vẽ một con mèo nhỏ màu trắng mắt xanh, bức tranh còn chưa hoàn thành, hắn lười biếng ừ lên một tiếng.

Thanh Già lo lắng, "Tôn chủ, nếu Ngọc Tang Quả thật sự để cho bọn họ lấy đi..."

Cơ Vô Ưu châm một giọt mực, đem ánh mắt mèo con miêu tả càng thêm có thần, "Coi ma giới chúng ta là cái gì? Muốn đến thì đến, muốn đi thì đi? Nếu khách nhân muốn tới, vậy chúng ta há có lý do không chiêu đãi? "

Hắn dừng một chút, "Đi xuống chuẩn bị, tuần du cử hành như thường lệ. "

Thanh Già: "Vâng. "

Cơ Vô Ưu vẽ xong nét cuối cùng, nhìn về phía con mèo đang ngồi ngay ngắn trên bàn, mắt nhắm lại thường xuyên gật gù, tâm tình rất tốt, hắn dùng bút chọc vào lỗ tai mèo của nàng, "Buổi tối không ngủ, hiện tại ngược lại mệt mỏi. "

Thi Mân mở mắt ra, ngồi ngay ngắn, thấy Cơ Vô Ưu cầm bút, vẫn vẽ tranh như trước, nàng lại chậm rãi nhắm mắt lại.

Xuyên thành một con mèo, cũng bị nhiễm thói quen của mèo.

Cơ Vô Ưu cười khẽ, "Thôi, ngươi ngủ là được. "

Đúng lúc này, bên ngoài liền vang lên thanh âm Minh U Vương.

Cơ Vô Ưu đặt bút xuống, "Vào đi. "

Dứt lời, bên ngoài đi vào hai đạo thân ảnh một trước một sau.

Đứng ở phía trước là Minh U Vương Quân Như Chiến, mà người phía sau hắn, Thi Mân mấy ngày trước đã gặp qua —— quân sư bán tiên bán ma bên cạnh Quân Như Chiến.

Sau khi Quân Như Chiến tiến vào, trước tiên cung kính hành lễ, "Tôn chủ. "

Cơ Vô Ưu ừ một tiếng, nhìn về phía nam nhân phía sau hắn, "Vị này là? "

Quân Như Chiến giới thiệu, "Hồi tôn chủ, đây là thuộc hạ của thần, tên là Úc Ảnh Hà. "

Úc Ảnh Hà cũng đi tới, hành lễ.

Thi Miểu trong nháy mắt liền tỉnh táo lại.

Người này chính là Úc Ảnh Hà?

Úc Ảnh Hà trong nguyên văn chính là nam hai, còn thiếu chút nữa cùng nữ chủ song tu.

Trong nguyên văn, Úc Ảnh Hà là tiên ma hỗn huyết, hắn bán tiên bán ma, vừa chính vừa tà. Trong hậu cung mỹ nam của Dung Nguyệt Chi, ngoại trừ nam chính Bộc Đài Ngọc thì là người có khí thế cao nhất.

Ánh mắt tò mò của Thi Mân quét qua trên người Úc Ảnh Hà và Quân Như Chiến.

Trong nguyên văn không có viết về quan hệ giữa Úc Ảnh Hà và Quân Như Chiến, càng không viết hắn là thuộc hạ của Quân Như Chiến.

Hiện giờ lốp xe dự phòng số 1 và lốp dự phòng số 2 đã thiết lập quan hệ hợp tác, vậy Tu La Tràng còn có thể bảo trì giống như nguyên văn sao?

Thật ra cô rất mong được nhìn thấy Tu La Tràng.

Dưa này tuy độc, nhưng giải mệt mỏi.

Cơ Vô Ưu cũng không hỏi nhiều.

Quân Như Chiến lại nói, "Mấy ngày nay ở Ma cung quấy nhiễu thanh tu của tôn chủ, thần dự định ngày mai sẽ mang theo thuộc hạ trở về Minh U thành. "

Cơ Vô Ưu ngón tay gõ gõ bàn, "Qua mấy ngày nữa chính là ngày tuần du ma giới, đến lúc đó Minh U Vương cùng bổn tọa đi xem một chút được không? "

Quân Như Chiến: "... Vâng. "

Hắn có thể nói là hắn không thể sao?

Khóe môi Cơ Vô Ưu khẽ nhếch lên, tâm tư khó phân biệt, "Minh U Vương nghỉ ngơi thật tốt, mười ngày sau, chúng ta sẽ ra khỏi cửa. "

Quân Như Chiến: "Vâng. "

Đi ra khỏi đại điện, Quân Như Chiến nhíu mày, "Hắn đây là có ý gì? Có phải đã biết kế của chúng ta hay không..."

"Vương gia."

Úc Ảnh Hà cắt đứt hắn, "Nơi này là Ma Cung, nhiều tai mắt . "

Quân Như Chiến trong nháy mắt rùng mình.

Đáy mắt Úc Ảnh Hà một mảnh u ám, "Mặc kệ như thế nào, trước thuận theo tự nhiên, cũng không nên chú ý vật kia. "

Quân Như Chiến trong lòng phẫn nộ, nhưng hắn tin tưởng phán đoán của Úc Ảnh Hà, liền gật gật đầu.

...

Hai người vừa đi.

Cơ Vô Ưu ôm Thi Mân đi đến lan can đá, hắn rất nhẹ nhàng mở miệng, "Ma giới này càng ngày càng thú vị, thật chờ mong khách nhân đến ngày đó là loại quang cảnh gì, nhất định phi thường náo nhiệt. "

Một chút sau đó, trong mắt hắn phát ra hỏa diễm nhảy nhót, xem ra lần này thật sự là rất vui vẻ.

"Đã lâu không hưởng thụ được niềm vui của Thí Tiên*."

( Thí Tiên: Giết tiên)

Thi Mân: "? "

Cơ Vô Ưu nhấc cổ Thi Mân lên, chống lại đôi mắt màu lam kia, đột ngột mở miệng, "Mèo con, ngươi có kỳ vọng lễ vật bổn tọa tặng ngươi không? Hả? "

Thi Mân: "... Meo meo. "

Không dám không chờ mong.

-

Mười ngày sau, đội ngũ ma quân của ma giới chỉnh trang xong.

Thanh thế to lớn này, làm mấy giới còn lại nghị luận sôi nổi, thậm chí còn có tiên giả tự mình đến ma giới vây xem.

Tế tự hoàn tất, Cơ Vô Ưu ở trong tiếng hoan hô của đám ma dân bước lên phi thuyền.

Chiếc thuyền bay này tổng cộng lên xuống hai tầng, bề ngoài hoa lệ tinh xảo. Dẫn thuyền bay là tọa kỵ phi ký của ma giới, đây là một loại phi mã màu đen, nhưng ngày đi ngàn dặm, cánh màu đen mở ra cũng có thể che khuất bầu trời.

Ngoại trừ phi thuyền Cơ Vô Ưu ra, còn có mấy ngàn ma binh đi theo, mây đen đầy trời mênh mông cuồn cuộn.

Thi Mân nằm sấp trên vai Cơ Vô Ưu, trợn mắt há hốc mồm nhìn đội ngũ tuần du khí thế như cầu vồng này.

Hiệu ứng điện ảnh tiêu tốn hàng chục triệu này, cô đã nhìn thấy trong thực tế.

Lúc này, kèn đã vang lên.

- Tôn chủ xuất hành ——"

- Tôn chủ xuất hành ——"

Phi ký dang rộng đôi cánh, chậm rãi kéo thuyền bay dọc theo phía đông.

Điểm dừng chân đầu tiên của chuyến đi là Tang Kỳ châu

Với tốc độ của Phi Ký, đại khái khoảng năm ngày là có thể đến được.

Tang Kỳ dựa lưng vào một mỏ vàng bạc lớn nhất Ma vực, rèn binh khí lạnh, phát triển kinh tế, là châu giàu có nhất thập nhị ma vực. Năm đó các ma vực chiến tranh không ngừng, Tang Kỳ vương dựa vào điều kiện độc đáo, để Tang Kỳ tránh khỏi chiến hỏa.

Sau đó thiếu niên Ma tôn hiện thế, hắn cũng là người đầu tiên giao hảo.

Tầng hai phi thuyền là nơi Cơ Vô Ưu nghỉ ngơi, bố trí cũng tương đối hoa quý khí phái.

Thi Miểu tò mò nằm sấp trên bệ cửa sổ, quan sát cảnh tượng bên ngoài thuyền bay.

Giờ phút này, bọn họ cách mặt đất ước chừng cao hơn mười thước, ma dân vui mừng trên mặt đất cũng dần dần co lại thành một đoàn nhỏ.

Nàng ghé vào cửa sổ nhìn một lát, liền nghe thấy thanh âm Thanh Già.

"Tôn chủ, Ma cung đã dựa theo chỉ thị của ngài bố trí rồi."

"Ừm."

Cơ Vô Ưu nhàn nhạt đáp một tiếng.

Thanh Già không đi, nàng nghi hoặc nói, "Còn có mấy ngày, chính là ngày Ngọc Tang Quả trưởng thành, đến lúc đó ngài không ở trong cung..."

Nếu Ngọc Tang Quả bị Tiên giới cướp đi, làm sao bây giờ?

Trong con ngươi Cơ Vô Ưu rốt cục có một tia thần thái, mơ hồ lộ ra chút hưng phấn, "Bọn họ, không có bản lĩnh kia. "

Thi Mân: "..."

Hảo gia hỏa, ma tôn nói chuyện chính là đại khí.

Thanh Già cúi đầu, "Vâng. "

Thanh Già liền đi xuống.

Cơ Vô Ưu triệu Thi Mân đến bên người, tâm tình có chút sung sướng xoa xoa lông của nàng.

Nàng đại khái biết ma tôn đang cao hứng cái gì ——

Ngày Tiên giới đến cướp Ngọc Tang Quả, chính là ngày Thí tiên của hắn.

Thanh Già rời đi không lâu, tầng hai vang lên tiếng gõ cửa, "Tôn chủ, nô tỳ đến đưa thức ăn cho mèo. "

Thanh âm này trống rỗng, Thi Mân nghe được một thân nổi da gà.

Nó giống như móng tay nhẹ nhàng cạo qua bàn.

"Vào đi."

Sau khi cửa bị đẩy ra, từ bên ngoài đi vào một thị nữ đẫy đà, nàng cúi đầu, cung kính đem thức ăn đặt lên bàn.

Nữ nhân này - đi bộ như một con robot.

Thi Mân tò mò nhìn chằm chằm vào cô.

Thị nữ hình như không chú ý tới ánh mắt Thi Mân, đột nhiên, nàng rút ra đoản kiếm tùy thân, đoản kiếm kia trong nháy mắt liền dấy lên ánh sáng màu xanh đen, sau đó thẳng tắp hướng Cơ Vô Ưu đâm tới.

"Méo!"

Thi Mân hét lên một tiếng.

Thị nữ cũng không vì tiếng mèo kêu mà dừng lại, trong miệng nàng vẫn nỉ non, giống như là đang nói chuyện, lại giống như đang niệm chú.

Đao kia cũng không có đụng phải Cơ Vô Ưu.

Thân hình hắn dời đi, trong nháy mắt biến mất, sau đó lại trong nháy mắt xuất hiện ở phía sau thị nữ.

"Không tự lượng sức mình."

Thị nữ kia phản ứng lại, ánh mắt nàng chuyển động nhìn chằm chằm Cơ Vô Ưu.

Thi Mân lúc này mới thấy rõ dung mạo của nàng —— sắc mặt trắng bệch, ánh mắt chính là hai cái hắc động, không có con ngươi, càng không có mắt trắng, cánh môi đỏ thẫm, giống như là vừa mới hút máu.

Bộ dạng này giống như một nữ quỷ trong phim kinh dị.

Nàng cười cười, chung quanh nổi lên một tầng sương đen, sương đen kia trong nháy mắt đem Cơ Vô Ưu bao vây lại.

Thi Mân ngược lại không lo lắng cho Cơ Vô Ưu, một đại ma đầu có thể lay động thiên địa không có khả năng bị một nữ quỷ giết chết.

Nữ quỷ kia lại bắt đầu âm trầm nỉ non.

"Phanh."

Tiếng nổ vang lên.

Quả nhiên không ngoài dự đoán của Thi Mân, bất quá mới nửa giây, làn sương đen kia đột nhiên nổ tung, phi thuyền cũng ảnh hưởng bởi trùng kích, rung lắc dữ dội.

Ngay sau đó, Cơ Vô Ưu hiện thân trong sương đen, vẫn như trước một bộ dáng vân đạm phong khinh. Mà thân thể thị nữ không người không quỷ kia đã chia năm sẻ bảy.

Kỳ lạ thay, cơ thể nàng ta đã bị chia thành một cách như vậy và không chảy máu.

Thi Mân mạnh dạn tiến lên.

Một thi thể chỉ có đầu kia, miệng đỏ như máu khép lại, lẩm bẩm tự nói như máy móc ——

"Giết Cơ Vô Ưu."

"Giết Cơ Vô Ưu."


Truyện  này mình đăng bên TYT đến chương 17 rồi bên này mình sẽ up từ từ cho kịp tiến độ bên TYT thì thôi.  Có thể mình sẽ đăng bên Wattpad trước khoảng 1- 2 so với bên kia. 
Truyện chưa qua beta nên có thể sai sót nhiều mong mọi người gọi ý sau mỗi chương truyện.
MN nhớ nhấn sao ủng hộ mình nhé

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro