Chương 5

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

edit: baoongocc

Từ Học Hải giới thiệu cho cậu 10 ban:" Trong ban chúng ta có không ít học sinh ban nghệ thuật , mọi người có thể nhiễm phải hơi thở nghệ thuật cũng thực không tồi"

Đấy là văn hóa sinh, đại bộ phận này cũng như Trang Thâm vậy, ném tiền tiến vào hoặc là thi rớt, phân phó tới trong từng ban.

Mọi người liền trực tiếp đem ba ban cuối cùng gọi là nghệ thuật ban, khó nén vài phần trào phúng.

"Thầy sẽ an bài ủy viên học tập Đoạn Niệm Vi ngồi cũng bàn với em, về sau em liền đi theo em ấy  học tập thực tốt!" Từ Học Hải chí khí dâng trào.

Bên cạnh truyền đến một tiếng cười nhạo.

Trang Thâm đảo mắt, nhìn thấy người ngày đó ngoài cửa nói lớn( lúc Thâm ca thi đó mn) tên gọi là Mã bình xuân.

Từ Học Hải dường như không nghe thấy, gọi tên Trang Thâm nói:" Đi, mang em đi gặp các bạn đồng học chào hỏi một cái."

 Ban 10 lớp học

 Đoạn Niệm Vi ngồi ở trên ghế đã nghe ngóng được tin tức:" Thầy Từ nói muốn tôi cùng học sinh chuyển trường ngồi cùng bàn, nghe nói hắn là học sinh lưu manh ở Thất Trung, còn đem thầy giáo Nhi Tử đả thương:"

Đoạn Niệm Vi tuy rằng xếp hạng không tốt lắm, nhưng cũng cùng bọn họ học lớp Tiền Tam, lại là học sinh ban mĩ thuật, nhân duyên trong lớp không tồi.

Xung quanh mọi người nhanh chóng phụ họa : "Khó trách lúc này chuyển tới, thầy từ như thế nào lại an bài chỗ ngồi như vậy chứ "

"Là sự thật! tôi ở trong đàn nghe người ta nói qua vài câu, chính là Trang Thâm, tóc còn khá dài nhìn dày đặc âm u, cảm giác như là Smart*

 Smart: mình tra gg+ baidu ra nhiều kết quả khác nhau mình cũng không chắc nó là cái nào nên mình để vậy, bạn nào biết thì bổ sung dùm mình với<3 

"Niệm Vi, cậu tính như thế nào, chủ nhiệm Từ cũng sẽ không làm quá việc lên"

Mọi người vừa nói, Đoạn Niệm Vi càng không dễ chịu, cắn môi thở dài: " tôi lại không dám nói với thầy Từ rằng mình không muốn"

Người ngồi phía trước tóc cạo trọc, làn gia màu thiên về màu đen của ban thể dục Phạm Thịnh nghe được , xoay người, cười lạnh: " vậy làm với hắn đi"

Đoạn Niệm Vi nhìn về phía cậu ta, lắc đầu: " cậu đừng động vào chuyện này, lỡ may hắn tới đánh người thì sao bây giờ?"

Phạm Thịnh vốn dĩ thích Đoạn Niệm Vi, nghe được cô nói như vậy, trực tiếp lấy mực nước của mình ra hướng bàn bên cạnh của Đoạn Niệm Vi đổ lên:" Cậu ta dám?!"

Những người khác nghĩ Phạm thịnh ở trong trường học làm, sôi nổi thảo luận, xem diễn.

Mực nước màu đen theo cái bàn ra bên ngoài chảy xuôi xuống , Đoạn Niệm Vi nhìn thoáng qua một nửa bàn của mình, rũ đôi mắt xuống , không có lại ngăn cản.

Tiếng chuông vào học vang lên Từ Học Hải đi vào phòng học, phát hiện lớp học hôm nay phá lệ yên tĩnh, mọi người không chớp mắt mà nhìn chằm chằm ông*, trong lòng rất vui mừng.

Tg không có nói qua số tuổi của thầy Từ nên mình sẽ tạm thời để ông

 Chủ nhiệm Từ cười cười nói:" "Không tồi, mọi người đều yên tĩnh, các bạn học sinh khác đều không có đến trễ, làm học sinh, điều đầu tiên là thủ khi*..."

thủ khi: hiểu nôm na là tuân th luật lệ của học sinh đấy

Trang Thâm đứng ở trước cửa, đang nghĩ rằng Từ Học Hải còn muốn nói lời nói đầu bao lâu , một bóng người từ trước mặt lược quá. 

Người nọ ăn mặc giáo phục, thân hình cao gầy, trong tay cầm chân dung ký hoạ Van Gogh (yé anh nhà xuất hiện rồi, tung bông đe:33)

Trang Thâm ngày đó từng nhìn thấy kí họa này trên xe.

Mọi người trong lớp học đồng thời nhìn nam sinh đi vào lớp học.

Cậu lười biếng mà đứng, thân cao chân dài, tay trắng tinh tế cầm kí họa, thanh âm trầm thấp lười nhác.

"Thưa thầy, em không thủ thi, đến muộn"

Mọi người: "......" đúng là bá thật, như vậy mà cũng dám tiếp.

Từ Học Hải dừng một chút, nhìn về phía hắn, lại cười tủm tỉm: "Không có việc gì, Thẩm Văn mau  vào đi, xin nghỉ hai tuần để làm gì vậy?" 

Thẩm Văn?

Trang Thâm nhìn tấm lưng phảng phiu phía sau của nam sinh

Không nghĩ tới đánh bậy đánh bạ mà cũng gặp được nam chủ Thẩm Văn 

Thẩm Văn mặt mày toàn là lười biếng tùy ý, ánh mắt các nữ sinh nhìn hắn mà luyến tiếc giời đi 

 Hắn không chút để ý nói: " Trước vẫn luôn ở Châu Âu sưu tầm phong tục, thuận đường đi xem tranh Châu Phi, vừa mới xuống phi cơ."

Trang Thâm: "......?"

Anh em chúng ta ngày hôm qua còn ngồi cùng chiếc xe.

Cậu như thế nào không nói chính mình một ngày đi hoàn du cả thế giới luôn đi 

Thanh âm Thẩm Văn trầm thấp, nghe lười biếng tùy ý, âm cuối bọc điểm lạnh lẽo.

Trang Thâm rất thích thanh âm như thế này

Từ lúc Thẩm Văn đứng ở cửa bắt đầu, cả lớp liền bắt đầu khe khẽ nói nhỏ, nữ sinh trên mặt đều mang theo kích động đỏ ửng.

Từ Học Hải gật gật đầu, thoạt nhìn như là sự thật: " rất vất vả, về chỗ ngồi đi"

"Cảm ơn thầy."  Thẩm Văn không kiêu ngạo không siểm nịnh, chậm rì rì đi xuống chỗ ngồi, cho dù là mặc giáo phục đơn giản nhất trên người, nhưng không che nổi được sự tự phụ.

 Từ Học Hải nói chuyện bị đánh gãy, cũng không lại tiếp tục đề tài vừa rồi, trực tiếp tiến vào chủ đề:" hôm nay, lớp chúng ta có một bạn đồng học chuyển tới, mọi người trước vỗ tay hoan nghênh một chút"

Cả lớp vốn đã biết học sinh chuyển trường chính là Smart nên hứng thú không cao, phần lớn nữ sinh đều bị Thẩm Văn thu hút chỉ còn lại phần nhỏ học sinh cho Từ Học Hải mặt mũi nên vỗ tay.

Phía dưới vỗ tay thưa thớt, hỗn loạn lung tung, âm thanh rỗi loạn

"Ai, phía trước, nhìn Smart trông như thế nào? Có hay không nhuộm uốn tóc đóng mũi đinh?"( quả táo không chừa một ai✿◡‿◡)

"Có cái gì đẹp, muốn nhìn thì tự chính ông chạy ngoài mặt xem ." 

"Một nam sinh xấu, còn muốn tôi đi xem"

Tiếng vỗ tay nhỏ, thưa thớt nhưng là Từ Học Hải vẫn hài lòng gật gật đầu, nhìn Trang Thâm đứng ngoài cửa, vẫy tay, thân thiết mà gọi :" Trang Thâm vào đi, cùng các bạn học chào hỏi một chút"

Hàng phía sau vẫn luôn nằm bò ngủ bị Tưởng Hoài vỗ tay đánh thức, vẻ mặt khó chịu cau mày ngồi dậy nói thầm:" náo cái gì mà náo" 

Hắn ngồi dậy sau dựa vào tường, ngồi, vừa lúc nhìn đến người ngồi cùng bàn Triệu Hiểu Hạ vẫn không nhúc nhích nhìn bục giảng, mặt mang ý cười, biểu tình hoảng hốt.

Có lẽ bộ dáng cũng thông minh

Trong phòng học là xưa nay chưa từng có an tĩnh.

"Làm sao vậy?" Tưởng Hoài không rõ nguyên do hướng trên bục giảng xem.

Lần này, cả cơ thể toàn tỉnh.

Tưởng Hoài ngơ ngác mà nhìn phía trên:" ôi vãi! kia là ai vậy, nhìn đẹp quá"

Thầm văn ngồi phía sau hắn, ghế dựa va chạm phát ra tiếng 

 "Văn ca? Anh rốt cuộc cũng trở về đi học."

Tưởng Hoài hưng phấn mà xoay người, trên mặt cười đến không đứng đắn: " Nhìn phía trên xem, tiểu ca ca kia cũng đẹp trai bức người, chức hiệu hotboy của anh có lẽ khó giữ đấy" 

 Thẩm Văn đem ký họạ để lên bàn, giương mắt nhìn lại.

Trên bục giảng nam sinh kia lúc này chính đưa lưng về phía bọn họ, ở trên bảng đen viết tên của hắn, đốt ngón tay trắng nõn.

Bởi vì giơ tay kéo duỗi, phía sau lưng xương bướm xinh đẹp như ẩn như hiện ở quần áo nhẹ mỏng.

Trang Thâm viết nhanh,  liền bút viết xong hai cái tên tiêu sái đến có chút không thấy rõ kí tự, quay đầu lại nói:" tôi tên Trang Thâm, đến từ Thất Trung"

Làn da Trang Thâm cực trắng, thậm chí cho người ta cảm thấy chiếc ao sơ mi trắng còn sạch sẽ thông thấu ảo giác.

Tròng mắt nhan sắc thiên thiển, khuôn mặt giống như được khắc họa ra từ ngòi bút của đại sư  Giang Nam sơn thủy họa, dưới ánh nắng chiếu vào chiếc cổ thanh nhã.

Từ mặt đến khí chất, đều không phải người thường có thể dễ dàng có.

Tất cả mọi người chờ cậu tiếp tục nói, nhưng mà Trang Thâm không nói thêm một chữ nào nữa.

Trong phòng học lại một trận quỷ dị trầm mặc.

Từ Học Hải cũng đối với Trang Thâm lộ ra vui mừng tươi cười, khí chất như này không giống như cô Mã nói  (nhắc cho những ai không nhớ cô Mã= Mã Bình Xuân ở chương 2)

Chủ nhiệm Từ chậm nửa nhịp mới phản ứng lại đây, hòa ái hỏi: "Giới thiệu xong rồi?"

Trang Thâm thành thật nói: "Vâng."

Tưởng Hoài kinh ngạc, vỗ vỗ Thẩm Văn cái bàn nói: " Nhìn thấy chưa! học sinh chuyển trường nhìn rất lạnh lùng đấy"

Thẩm Văn nhàn nhạt mà dựa vào lưng ghế, cánh tay thon dài đặt ở trên bàn, nghe vậy giơ lên mi.

"Là xinh đẹp," hắn híp híp mắt, không chút để ý nói: "Cũng rất lạnh lùng."

------------------------

edit có lời muốn nói: aaaaaaaaaa phẫn khích quá mấy bồ ơi dãy đành đạch như cá mắc cạn khi edit tới chỗ hai anh ヾ(≧▽≦*)o 

Được rồi, cầu ủng hộ

mỗi một cmt của mọi người đều là động lực của mình đấy :3 iu 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#dam