Chương 1: Nhúng chàm

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Vân Thiền là bị lạnh đến tỉnh, cô ra sức căng mí mắt, nhìn hoàn cảnh xung quanh mình.

Đây là một cái phòng tắm xa hoa, cô lúc này đang ghé vào thành bồn tắm, vừa nhấc đầu lên liền có thể nhìn thấy một mặt gương bao trùm mặt bức tường đối diện, làm cô có thể nhìn thấy rõ bộ dạng hiện giờ của mình.

Một mái tóc dài màu xanh nhạt đẫm nước rối tung trên vai như từng đợt rong biển, bàn tay đặt trên mặt mi mục như họa, môi như cánh hoa kiều nộn, mười phần tinh xảo xinh đẹp.

Lúc này môi cô trắng bệch, trên mặt có một màu đỏ không bình thường, ngồi quỳ trên mặt đất tư thế cũng hết sức chật vật.

Cô vừa nãy không phải vẫn ở tiệc tối lên hoan sao? Đột nhiên cảnh tượng thay đổi khiến cô trở tay không kịp.

Vân Thiền không kịp suy nghĩ nhiều, khí lạnh vờn quanh, cô lạnh đến run lên một chút, hàm răng không chịu khống chế va vào nhau, ý thức một lần nữa trở nên dồn dập.

Cô miễn cưỡng từ trên mặt đất đứng lên, nghiêng ngả lảo đảo đẩy của phòng tắm ra ngoài.

Ngoài cửa phòng tắm là phòng ngủ, phong cách đơn giản, ở sát tường bên phải cửa vào có một chiếc giường lớn, chỉ cần nhìn là đã có thể cảm nhận được nó mềm mại thế nào.

Đầu giường còn có một ngọn đèn phục cổ đặt sát mặt đất, ánh đèn màu vàng tạo cảm giác ấm áp.

Vân Thiền một bên đem váy ướt cởi xuống, một bên không chút do dự tiến đến chiếc giường, cô hoảng hốt nhận ra trên giường có một người nằm, nhưng giờ cô không quản được nhiều như vậy, trực tiếp xốc chăn chui vào.

Đột nhiên bị khí lạnh đánh thức khiến người dàn ông đang ngủ say nhíu mày.

Vân Thiền cảm thấy rất lạnh, độ ấm của chăn cũng nhất thời không có biện pháp làm cô ấm lên, thân thể người đàn ông bên cạnh lại giống lò sưởi, khiến cô không tự chủ mà xích gần lại.

Sau đó, thân thể cô cũng dần ấm lại, nhưng theo nhiệt độ cơ thể tăng cao là cỗ tình dục khó nhịn cũng theo đó mà kéo đến. Phía thân dưới cô hơi ướt át, trở nên ô cùng mẫn cảm, trong đầu hỗn độn kêu gào khát vọng.

Vân Thiền không thỏa mãn với việc chỉ tới gần đối phương, cô đem bàn tay luồn vào trong quần áo người đàn ông, miệng không ngừng hướng cổ anh ta gặm cắn.

Tần Việt đêm nay cũng bị chuốc rượu, ban đầu ngủ thật sự say, nhưng khi có người cọ cọ trên thân thể anh, tay còn với vào trong quần áo của anh sờ lung tung, anh lập tức liền tỉnh.

Anh vừa mở mắt, vừa lúc đối diện với đôi mắt của Vân Thiền, Vân Thiền bị anh đột nhiên trừng mắt làm hoảng sợ, ngốc ngốc nhìn lại.

Van Thiền có một đôi mắt hạnh tròn xoe, đôi mắt hắc bạch phân minh, lại còn lộ ra vẻ đơn thuần, Tần Việt từ trong mắt cô nhìn ảnh ngược của chính mình.

Trong nháy mắt đối diện, Vân Thiền sửng sốt một chút, rồi tiếp tục sờ sờ Tần Việt, thậm chí được một tấc lại muốn thêm một thước, muốn cởi quần áo của Tần Việt.

Tần Việt vươn tay bắt được tay Vân Thiền, nhìn về phía cô, trong mắt hàm chứa đánh giá: "Cô nhớ rõ tôi nói với cô về quy củ nơi này của tôi."

Vân Thiền nghe giọng nói thờ ơ của Tần Việt, trên thực tế lúc này cô không có biện pháp đôgnj não suy nghĩ về lời anh nói.

Vân Thiền chỉ nhìn nam nhân năn nỉ, liếm liếm đôi môi khô ráo: "Ta nghĩ.. ta muốn..."

Vừa ngọt vừa mềm, lại mang theo giọng mũi, nghe giống như em gái nhỏ làm nũng muốn kẹo, làm tim đàn ông nhũn ra, khó có thể cự tuyệt.

Tần Việt nhàn nhạt đánh giá Vân Thiền vài giây, cơ bản phát hiện được Vân Thiền không phải cố ý đến đây câu dẫn anh, mà là bị thuốc làm hỏng đầu óc rồi.

Anh đêm nay bị chuốc rượu, Vân Thiền đúng lúc này lại được đưa đến đây, dụng ý trong đó không cần phải suy nghĩ nhiều, Vân Thiền uống thuốc anh cũng không thấy kì lạ, chỉ là không nghĩ tới thuốc nàu hiệu quả lại mạnh đến vậy.

Bất quá việc này cùng anh không có quan hệ. Tầm mât Tần Việt nhìn về phía Vân Thiền đang lộ ra thân thểm dùng sức bắt được cái tay không an phận của cô.

Anh không nghĩ đến việc phát ra cảnh cáo đối với một người thần trí đang không rõ ràng, mà là dùng tay còn lại cầm lấy di động đầu giường gọi một đến một chiếc điện thoại.

Nửa giừo sau, trong phòng nhiều hơn một người.

Đoạn Hoành Vũ nhìn Vân Thiền trên giường, ánh mắt sáng lên: "Tần thiếu, khohng nghĩ đến anh như vậy sẽ chơi."

Tần Việt nhấp môi tạo thành một độ cong bất đắc dĩ.

Vừa rồi trong nửa giờ ngắn ngủi, Vân Thiền như một con báo liên tục tấn công, không sợ bị kiềm chế cũng không thể buông tha cho con mồi, nhiều lần tìm cơ hội đánh bất ngờ, lao đến gặm cắn miệng anh.

Thời điểm anh không kiên nhẫn, anh xúc động liền trói Vân Thiền lại bằng cà vạt của mình.

Vân Thiền trên người mặc áo sơ mi nam, đôi tay nang lên bị người đàn ông dùng cà vath cột vào đầu giường, gương mặt phiếm hồng hàm ý xuân sắc, đôi môi đỏ bừng, dáng vẻ này khiến người ta dễ dàng liên tưởng đến một ít việc như đồ vât tình thú play.

"Tốt, cậu giúp tôi xử lý một chút, tôi không nghĩ để cô ta ở nơi này của tôi xảy ra chuyện." Tần Việt dừng một chút lại nói: "Cô ta là người của Hoắc Tĩnh Diễm."

Vừa nghe là người của Hoắc Tĩnh Diễm, Đoạn Hoành Vũ không tiếp tục ý tứ trêu chọc.

Ai không biết biết quan hệ của Hoắc Tĩnh Diễm và Tần Việt.

____

Khi Vân Thiền một lần nữa tỉnh dậy, một lượng ký ức lớn một lần nữa mạnh mẽ xuất hiện trong đầu cô.

Thời điểm tiếp thu xong ký ức, đầu nàng giống như càng đau một chút.

Vân Thiền nguyên bản là cô nhi, thi đậu Học viện điện ảnh rồi thuận lý thành chương tiến vào giới giải trí, bởi vì khuôn mặt xinh đẹp và dáng người, hơn nữa có vài phần thiên phú diễn kịch, trải qua mười mấy năm lăn lê bò lết, cô rốt cuộc ở giới giải trí có thể đứng vững chân, còn ở ngày cô chết đi đó vừa tháo xuống vòng nguyệt quế ảnh hậu của liên hoan phim quốc tế.

Đúng vậy, côđã chết một lần.

Vào lúc người đại diện lái xe đưa cô về nhà, thời điểm ra tai nạn xe cộ, cô theo bản năng bảo vệ người đại diện, sau đó dưới một cơn đau đầu, cô liền mất đi tri giác.

Theo đạo lý tới nói cô hẳn là đã chết, chính là một vật thể tự xưng là hệ thống đột nhiên xuất hiện, cho cô một cái lựa chọn khác.

Hệ thống đó nói, nó có thể cho cô ở trong một thân thể khác sống lại, yêu cầu chính là cô cần thiết hoàn thành tâm nguyện của nguyên chủ thân thể này.

Con kiến còn sống tạm bợ, Vân Thiền tự nhiên là còn muốn sống, côđời này quá vất vả như vậy, ngày lành còn không có hưởng thụ đến đâu, liền đã chết như vậy không khỏi quá đáng thương?

Thời điểm nghiêm túc suy tư xong, Vân Thiền lựa chọn cùng hệ thống làm cái này giao dịch.

Nàng trọng sinh thân thể này nguyên chủ nhân cũng kêu Vân Thiền, thực xảo chính là, cũng là cái cha mẹ điềm xấu, ở cô nhi viện lớn lên cô nhi, đại học đọc cũng là Học viện điện ảnh.

Bất quá đồng dạng tên cùng đồng dạng sinh ra bởi vì lựa chọn bất đồng, vận mệnh khác nhau như trời với đất.

Nguyên chủ sợ nghèo, cũng bị nhiều người xem thường, khiến trong đầu cô ấy toàn la mong muốn công thành danh toại, thay đổi vận mệnh.

Nhưng là cô ấy trơ mắt nhìn các bạn học bởi vì các loại nguyên nhân ở giới giải trí nổi đến hô mưa gọi gió, chính mình thì rõ ràng mọi thứ xuất chúng lại trước sau không có cơ hội xuất đầu, lòng tràn đầy tuyệt vọng.

Cuối cùng, cô ấy bắt đầu đi lên một lối rẽ không thể quay đầu

Cô ấy đầu tiên là từ bỏ cao ngạo đi tham gia một ít bữa tiệc, nhận thức lão tổng của một công ty truyền thông lớn, sau khi đối phương hứa hẹn sẽ bao dưỡng cô ấy, cô ấy liền cùng bạn trai đề nghị chia tay.

Lão tổng này bao dưỡng cô ấy bốn năm cũng không chạm vào, mà cô ấy lại cố tình lâu ngày sinh tình, yêu người đàn ông lớn tuổi ấy.

Chỉ là đối phương chỉ đem cô ấy trở thành thế thân của người hắn thích, khi bạn gái hắn về nước, hắn liền đem cô đưa cho chính tình địch của mình.

Lão tổng hứa hẹn cho cô ấy vai chính trong một bộ phim lớn, cô ấy đã là lưu lượng tiểu hoa, đang cần một cơ hội chuyển hình, nên lúc bị đối phương hạ tối hậu thư, cô ấy chỉ có thể kịp thời ngăn lại tổn hại, đáp ứng yêu cầu của đối phương.

Chính là cô ấy không nghĩ tới này bộ phim này điều động nội bộ nam chính sẽ là bạn trai cũ của cô ấy, mà cuối cùng bộ phim ip lớn này cũng không có làm sự nghiệp cô ấy càng tiến thêm một bước, ngược lại bởi vì cùng nữ phụ nổi lên xung đột, làm hình tượng cùng danh dự của cô ấy bị hao tổn nghiêm trọng, cuối cùng còn mất đi nhân vật này.

Bốn năm người bao dưỡng cô ấy, còn có bạn trai cũ đều có ý đồ phong sát cô ấy, cô ấy ý đồ hiến thân nhưng là không thành công, người đàn ông kia cũng coi cô ấy như không khí.

Dưới tình huống bất đắc dĩ, cô ấy tìm tới một vị đạo diễn quỷ tài, với ý đồ dựa vào tác phẩm để xoay người, không nghĩ đối phương cũng chỉ trêu chọc cô ấy, căn bản chính là lợi dụng cô ấy, cuối cùng cô ấy vẫn là bị mấy người đàn ông này liên thủ phong sát tuyết tàng đuổi ra giới giải trí.

Mà thẳng đến trong nháy mắt trước khi chết, cô ấy đột nhiên phát hiện một cái bí mật lớn, bởi vì bí mật này cô ấy mới biết được vì cái gì đời này của cô ấy sẽ như vậy xui xẻo.

Hóa ra cô ấy bất quá là mộtm pháo hôi trong một quyển tiểu thuyết tổng tài, cô ấy trêu chọc những người đàn ông đó, tất cả đều là cùng nữ chính có quan hệ, mà nữ diễn viên mà cô ấy ghen ghét nhằm vào, chính là nữ chính.

Cô ấy là chú định không có kết cục tốt.

Nguyên chủ phi thường không cam lòng, vì thế mới có ủy thác lần này, cô ấy lấy sinh tử luân hồi và cống hiến thân thể của chính mình, chỉ vì thay đổi vận mệnh, không làm rối gỗ giật dây của cốt truyện.

Vân Thiền đem những ký ức quan trọng xem xong, lại không khỏi nhớ lại một ít ký ức đoạn ngắn tối hôm qua.

Tối hôm qua, cô giống như dâm loạn nam hai?

Trong nguyên tác, nam hai là nam thần bạch nguyệt quang của nữ chính, cũng đúng là bởi vì biết được quan hệ Vân Thiền cùng nam hai, nữ chính đối Vân Thiền phi thường chán ghét rồi nhằm vào cốt truyện, tiện đà thúc đẩy tiến trình Vân Thiền tìm chết.

Dựa theo quy tắc thông thường trong cốt truyệ, cô là nữ phụ thứ n cư nhiên dám nhúng chàm người đàn ông của nữ chính, tư thế tìm chết có khả năng sẽ càng thêm bi thảm.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro