Chương 2: Mối tình đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Vân Thiền tiêu hóa xong ký ức, chậm rãi mở mắt, ánh sáng chói mắt chiếu thẳng vào mặt khiến mắt cô có cảm giác đau đớn.

Cô từ trên giường ngồi dậy, chỉ liếc mắt một cái đã liền phát hiện mình còn ở trong gian phòng tối qua.

Người vốn đang ngồi ở trên sô pha đứng dậy nói: "Em tỉnh?"

Vân Thiền quay đầu lại nhìn, đó là cái người phụ nữ trung niên khoảng 40 tuổi, nhìn có vẻ rất trí thức, trang điểm tinh xảo, lúc này trên mặt mang theo một chút quan tâm.

Đây là người đại diện của cô Cốc Hồng Thanh, là trong người địa diện kim bài của công ty.

Không đợi Vân Thiền dò hỏi, Cốc Hồng Thanh liền chủ động cho Vân Thiền lời giải thích nói: "Là Tần tổng kêu chị đến đây, ngài ấy nói thân thể em không thoải mái, kêu chị đến đây chăm sóc em."

Chị ấy ngừng một lát, nói: "Em hiện tại cảm thấy thế nào? Tuy rằng Tần tổng đã tìm bác sĩ xem qua cho em, nhưng nếu như có cái gì không thoải mái, chúng ta lập tức đi bệnh viện làm kiểm tra."

"Em không có việc gì." Thanh âm của Vân Thiền vô cùng khàn, dùng tay che miệng khụ hai tiếng, lại lắc lắc đầu, nói: "Bất quá em đích thực muốn nghỉ ngơi mấy ngày, mấy ngày nữa là phải tiến tổ, còn phải đọc trướckịch bản."

Trong lời cô chính là là《 nghịch tiên duyên 》bộ ip có đầu tư lớn nhất của giải trí Hoàn Vũ trong năm nay, vì bộ him này, nguyên thân mới cắn răng đáp ứng rồi bị tên kia qua tay đưa cho Tần Việt.

Hoắc Tĩnh Diễm bao dưỡng nguyên thân, cho cô ấy một phòng ở tốt, tìm cho cô ấy người đại diện kim bài, trang bị xe bảo mẫu cùng đoàn đội tư nhân, mấy thứ này đủ để cho nguyên thân lúc đó mờ đôi mắt.

Nguyên thân sau đó lại phát hiện sự nghiệp của mình không chìm không nổi, không hề khởi sắc, vĩnh viễn chỉ có thể đóng nữ phụ, chỉ có thể quay mấy phim thần tượng thanh xuân, cô ấy cũng chỉ hoài nghi Cốc Hồng Thanh không có tận tâm, vì thế còn cùng Hoắc Tĩnh Diễm nói qua.

Chỉ là Hoắc Tĩnh Diễm nói thẳng là cô ấy không đủ nỗ lực và thiên phú tư chất mà thôi.

Nguyên thân chưa bao giờ hoài nghi trong việc này có bút tích của Hoắc Tĩnh Diễm, nhưng Vân Thiền lại vừa vặn ngược lại, cô gần như khẳng định Cốc Hồng Thanh là bị Hoắc Tĩnh Diễm chỉ thị không chuẩn phủng hồng nàng.

Nguyên thân vẫn luôn coi bộ phim này là bậc thang để cô xoay người, nên cùng Hoắc Tĩnh Diễm thỏa thuận, chỉ chờ cô ấy làm xong nhiệm vụ mà Hoắc Tĩnh Diễm giao phó, liền có thể lấy thân phận nữ chính tiến tổ.

Cô coi trọng bộ phim này như vậy, Cốc Hồng Thanh nửa điểm cũng không kinh ngạc.

Cốc Hồng Thanh bình tĩnh gật gật đầu, quét mắt nhìn tay Vân Thiền, "Hẳn là vậy."

Vân Thiền nhận thấy được tầm mắt Cốc Hồng Thanh, như là có chút khẩn trương rụt rụt tay, dùng cổ tay áo che khuất.

Cô tối hôm qua cởi quần áo mới xong đến giường, Tần Việt gọi bác sĩ tới, tự nhiên không thể để cô khỏa thân gặp người, quần áo trên người cô lại ướt sũng, vì thế Tần Việt liền đem áo sơmi của chính mình cống hiến cho cô.

Chuyện trong đó Cốc Hồng Thanh sẽ không biết, chị ấy chỉ có thể suy đoán theo một hướng khác.

Vân Thiền lôi kéo chăn, suy yếu cười nói: "Cốc tỷ, em đói bụng, chị giúp em gọi cơm, một rau một mặn thêm một bát canh, lại mua chút trái cây."

Người đại diện đối với thể trọng hình thể của nghệ sĩ sẽ rất chú ý, nhưng là Cốc Hồng Thanh lại thường xuyên chỉ mở một con mắt nhắm một con mắt, lúc này nghe Vân Thiền nói muốn ăn nhiều như vậy, cũng chỉ là khinh đạn nói một câu: "Sinh bệnh phải tĩnh dưỡng cho tốt, khỏe lại mới có thể tiến tổ."

Vân Thiền cười gật đầu: "Vâng."

Cốc Hồng Thanh hơi có chút kinh ngạc liếc mắt một cái đánh giá Vân Thiền, không biết có phải hay không bởi vì nguyên nhân sinh bệnh, chị phát hiện hôm nay Vân Thiền tựa hồ có chút bất đồng, bất quá không phải chuyện lớn gì, chị cũng không để ở trong lòng.

Cốc Hồng Thanh gọi cho Vân Thiền một phần cơm hộp, chờ cơm hộp tới rồi, Cốc Hồng Thanh liền nói muốn đi xử lý một số chuyện của nghệ sỹ khác dưới trướng.

Vân Thiền nói: "Cốc tỷ đi đi, em ở một mình không thành vấn đề."

Cốc Hồng Thanh hướng cô gật gật đầu, đối Vân Thiền nói: "Chị gọi Tiểu Đào lên tới chiếu cố em."

Vân Thiền ở trước mặt Cốc Hồng Thanh từ trước đến nay đều rất là nghe lời, lúc này cũng một bộ dạng em đều nghe chị an bài: "Vâng."

Sau khi Cốc Hồng Thanh rời khỏi khách sạn, lập tức gọi cho Hoắc Tĩnh Diễm.

Đúng như phỏng đoán, Cốc Hồng Thanh là do Hoắc Tĩnh Diễm phái tới để kiểm soátVân Thiền.

Hoắc Tĩnh Diễm thanh âm trầm thấp, thập phần từ tính, "Cô là nói, Tần Việt thật sự chạm vào Vân Thiền?"

Cốc Hồng Thanh cẩn thận trả lời: "Từ phản ứng của Tần Việt còn có tình huống bên này của Vân Thiền, tám chín phần mười là có chạm qua."

Hoắc Tĩnh Diễm trong điện thoại im lặng trong chốc lát, Cốc Hồng Thanh cũng không dám thúc giục, yên lặng chờ.

Cuối cùng rốt cuộc chờ đến Hoắc Tĩnh Diễm một lần nữa mở miệng: "Tiếp tục chú ý hướng đi của cô ấy."

Cốc Hồng Thanh kính cẩn nói vâng.

Vân Thiền ở khách sạn ăn ngon uống tốt mấy ngày, mỗi ngày ngoại trừ ngủ thì chính là xem kịch bản.

Nguyên thân chấp nhất với vai nữ chính này, Vân Thiền lại dễ dàng nhìn ra vấn đề trong đó.

《 nghịch tiên duyên 》 là một bộ phim tu tiên đại nam chủ, nó về sau thật là đại bạo, danh tiếng bạo hồng, được coi là bộ phim tu tiên được đầu tư nhất.

Nhưng, bộ phim này làm nam chính cùng nữ phụ, thậm chí là một ít vai phụ nhỏ đều bạo hồng, nữu chính ngược lại bị bôi đentrowr thành đá kê chân của nữ phụ, một vật làm nền.

Không phải là vì nữ diễn viên kỹ thuật diễn quá kém, mà là thiết kế nhân vật này cùng bản thân cốt truyện đều có vấn đề.

Cốc Hồng Thanh khẳng định có thể phát hiện vấn đề này, nhưng là chị ấy không hề nhắc nhở nguyên thân, mà Hoắc Tĩnh Diễm sẽ đáp ứng cho nguyên thân diễn nhân vật này hiển nhiên cũng không phải đơn giản như vậy.

Đổi nhân vật hiện tại là không thể, Vân Thiền đành phải cân nhắc đến kịch bản cùng nhân vật này.

Trong nháy mắt, Vân Thiền rốt cuộc cũng vào tổ.

Từ khi Vân Thiền tỉnh lại đến Vân Thiền rời đi, Tần Việt đều không có tự mình xuất hiện, cũng không có chuyển lời gì cả, nhưng thật ra trợ lý của Tần Việt thông qua Cốc Hồng Thanh liên hệ cô, nói cho cô nếu Tần Việt có việc, tự anh sẽ tới liên hệ nàng.

Trợ lý Tần Việt đã sớm nghĩ sẵn trong đầu làm như thế nào để trấn an Vân Thiền, nhưng là ngược lại với dự liệu của hắn, Vân Thiền cũng không có ý tứ dây dưa, phi thường bình tĩnh tiếp nhận tất cả an bài, còn chủ động tỏ vẻ nếu Tần Việt có yêu cầu, có thể trực tiếp gọi đến dãy số liên hệ tư nhân của cô.

Trợ lý đem biểu hiện của Vân Thiền nói cho Tần Việt, Tần Việt có chút kinh ngạc, thuận tay đem liên hệ phương thức của Vân Thiền lưu lại.

Chuyện với Hoắc Tĩnh Diễm phía trước, anh đích xác còn có chỗ sử dụng Vân Thiền.

Trong đoàn phim《 nghịch tiên duyên 》, thời điểm mọi người nói đến người đóng nữ chính, đều nhịn không được bát quái.

Bộ chế tác lớn này vốn đã nhận được nhiều chú ý, tiểu nhân vật chỉ có vài câu thoại cũng đựo giành giật, người có thể trở thành nữ chính thì năng lực có bao nhiêu lớn.

Nhưng mà Vân Thiền? Một minh tinh nhỏ hạng ba, dựa vào cái gì?

Ngoại trừ bối cảnh phía sau lớn cũng không còn nguyên nhận nào khác.

Ngày đầu tiên Vân Thiền tiến tổ chỉ dẫn theo một trợ lý, cô đứng ở cửa, phó đạo diễn tự mình ra tới nghênh đón, hàn huyên hai câu sau đem cô đưa tới trước mặt Trương đạo diễn.

Trương đạo diễn là đạo diễn phim truyền hìnhnổi tiếng nhất trong nước, ông ấy xuất thân từ dòng phim điện ảnh, cùng đại bộ phận các đạo diễn khác bất đồng chính là, ông ấy đóng phim điện ảnh lấy thưởng sau đó liền ' đắm mình trụy lạc ' tới quay phim truyền hình.

Ông quay phim truyền, hình hình ảnh phi thường tinh mỹ, tiết tấu thanh thoát, chụp một bộ nổi một bộ, phủng đỏ một cái lại một cái diễn viên, kiếm bộn tiền, làm những người chê cười ông ấy đều ngậm miệng.

Mà cùng hắn danh khí ngang nhau nổi danh chính là hắn tính tình, hắn nghiêm khắc cao yêu cầu, nghĩ đến hắn thuộc hạ hỗn nhân khí đầu tiên đến nhẫn được hắn địa ngục thức mài giũa.

Lúc này Trương đạo diễn đang cùng biên kịch thảo luận kịch bản, biết phó đạo diễn mang theo Vân Thiền lại đây đầu cũng không ngẩng lên.

Ông đối nữ chính mà nhà đầu tư lớn nhất nhét vào không hề chờ mong, dù sao chỉ là một cái bình hoa không thực lực mà thôi.

Ông cũng không sợ bởi vì trễ nải mà đắc tội Vân Thiền, bởi vì người sau lưung Vân Thiền đã nói qua, nếu Vân Thiền gây chuyện, ông có thể yêu cầu đuổi Vân Thiền đi.

Chờ tới thời điểm mà ông nhớ tới Vân thiền, phát hiện côđang ngồi ở một bên, trong tay nắm chặt kịch bản, buông mắt xem đến nghiêm túc.

Bộ dáng không cao ngạo không nóng nảy này nhưng thật ra làm ông sửng sốt một chút, ở trong lòng đối với Vân Thiền xem trọng liếc mắt một cái.

Vân Thiền tựa hồ là đã nhận ra đạo diễn nhìn chăm chú, ngẩng đầu nhìn lại hắn, chậm rãi nở một nụ cười tươi.

Ở trong bộ tiểu thuyết tổng tài này, diện mạo của Vân Thiền với nữ chính Đường Ngữ Yên có năm phần giống nhau.

Nhưng điều này không biểu hiện cô so với nữ chính kém hơn, trên thực tế diện mạo của Vân Thiền so với Đường Ngữ Yên còn tinh xảo vài phần, giá trị nhan sắc còn cao hơn cô ta.

Hơn nữa điều khó có được là vẻ đẹp của Vân Thiền không có công kích tính, sạch sẽ, đẹp đến mức người khác không đành lòng khinh nhờn, như là một đóa hoa sen sáng trong.

Cô hơi hơi mỉm cười liền khiến người đối diện cảm nhận được hoà thuận vui vẻ vào đông, gió mát phất mặt.

Vân Thiền làm một người ở giới giải trí lăn lê bò lết mười mấy năm, cơ hồ là thói quen lợi dụng chính ưu thế tướng mạo của mình.

Khi người ta nhìn đến những thứ tốt đẹp, luôn có thêm vài phần hảo cảm cùng kiên nhẫn.

Đạo diễn nhìn Vân Thiền ánh mắt lại hiền lành một chút. Tuy rằng ông xem những tác phẩm lúc trước của Vân Thiền cảm thấy kỹ thuật diễn chẳng ra gì, chính là gương mặt này thật là thực làm người vừa ý.

Mà nụ cười tươi của Vân Thiền lọt vào mắt chàng thanh niên đang đi đến, khiến anh sửng sốt, trong mắt lại nảy lên một chút chán ghét cùng lãnh trào.

Người phụ nữ này, càng ngày càng biết làm bộ làm tịch.

Trương đạo thấy được thanh niên đang đi lại đây bị một đám người vây quanh, đứng lên tiến đến đón, thân thiết vỗ vào vai thanh niên cười nói: "Đến rồi à?"

Nói rồi ông hướng thanh niên giới thiệu nói: "Thần dương, đây là nữ chính của chúng ta Vân Thiền,hai người trước kia chưa từng hợp tác, hai người đều là diễn viên trẻ, vừa vặn có thể nhận thức một chút, ở kế tiếp quay chụp bên trong phải ở chung cho tốt, giúp đỡ cho nhau."

"Đến đây Vân Thiền, hai người làm quen một chút, nam chính Tưởng Thần Dương."

Vân Thiền từ ghế trên đứng lên, chủ động duỗi tay, đối với người thanh niên cao lớn soái khí trước mắt cười nói: "Chào anh."

Tưởng Thần Dương nhìn tay Vân Thiền, tinh tế thon dài, trắng nõn như ngọc rất xinh đẹp, hắn lại chậm chạp không có duỗi tay, chỉ nhàn nhạt mà trả lời một tiếng: "Chào cô."

Trương đạo: "......"

Ông cho rằng bọn họ không hợp tác qua đại khái là không quen biết, nhưng là xem tình huống, nam nữ chính không chỉ có nhận thức, hơn nữa quan hệ không tốt lắm?

Vân Thiền cuối cùng chậm rãi thu tay về, hơi hơi cúi đầu chỉ lộ ra một cái cổ, cũng nhìn không ra có hay không lộ ra biểu tình xấu hổ.

·

Ngày đầu tiên nhất mấu chốt chính là chụp ảnh tạo hình, sau đó lại quay một đoạn khởi đầu tốt đẹp.

Vân Thiền cùng đạo diễn chào hỏi xong liền đi thay quần áo hoá trang.

Tuy rằng nhân vật này chú định không quá nổi bật, nhưng là rốt cuộc là nữ chính, Trương đạo vẫn là tự mình tới xem tình hướng Vân Thiền chụp ảnh tạo hình.

Nguyên tác đối vơi khí chất của nữ chính miêu tả là 'như một đóa thiên sơn tuyết liên, không dính bụi trần, không dính khí tục, không dám dâm loạn, trích tiên cũng', tác giả thường xuyên nhắc tới nữ chính như thế nào xuất trần tuyệt diễm, đem nữ chủ tâng bốc đến phi thường cao.

Tác giả tuyệt bút vung lên liền đắp nặn ra một tiên nữ hạ phàm, chính là toàn bộ giới giải trí lại có thể tìm ra mấy cái nữ minh tinh có tướng mạo tuyệt mỹ, khí chất còn xuất trần thoát tục có thể phù hợp nhân vật này?

Hơn nữa tác giả quá mức cường điệu nữ chính cao lãnh cùng tiên khí, cùng người ta nói lời nói tiếng nói đều phảng phất là mờ mịt Phạn âm, tư thái như vậy, đắn đo quá một phan hay thiếu một phân liền sẽ biến thành trang bức thất bại xấu hổ.

Trương đạo nguyên bản đối Vân Thiền không có nhiều chờ mong, nhưng là thật nhanh sau đó, Vân Thiền cho ông một kinh hỉ.

Vân Thiền mặc một bộ bạch y, vươn bàn tay trắng về phía trước, ánh mắt chuyên chú nhìn chằm chằm mu bàn tay, rõ ràng trống không có gì lại khiến cho người ta cảm thấy nơi đó hẳn là có cái gì.

Trương đạo vừa nhìn đã biết Vân Thiền đang xem cái gì, nàng đang nhìn con tiên sủng mà nam chính đưa cho nàng, một con chim bảy màu.

Vân Thiền nguyên bản là tiên khí xuất trần như người trong tranh, nhưng là trong đôi mắt xinh đẹp sạch sẽ của nàng, bởi vì chứa tiên sủng nhiễm sắc màu ấm, làm nàng nhiều vài phần nhân khí, cũng làm người hận không thể hóa thân thành con chim kia, có thể ở trên tay nàng, khắc trong mắt nàng.

Cảm giác ống kính của Vân Thiền rất tốt, gãi đúng chỗ ngứa góc độ, còn có khống chế biểu tình, làm nhiếp ảnh gia cơ hồ không cần ra tiếng chỉ đạo cái gì, cũng đủ hình ảnh hoàn mỹ làm hắn nhịn không được liên tục ấn chụp.

Trương đạo ở một bên xem đến liên tục gật đầu, trước một bước chụp xong rồi đem Tưởng Thần Dương đứng ở bên cạnh, nhìn vài lần liền mặt vô biểu tình xoay người đi rồi.

Vân Thiền chụp xong trở lại phòng nghỉ, mới vừa đẩy cửa vào, giây tiếp theo đã bị một người thô lỗ đi phía trước túm lấy, cửa phía sau phanh một tiếng bị đóng lại, cô không kịp phản ứng đã bị người đột nhiên ấn tới rồi trên tường, một khối thân thể nam tính dày rộng nóng cháy bao phủ lại đây.

Vân Thiền theo bản năng muốn né tránh, nhưng là cô hướng bên phải trốn nam nhân tay hướng vách tường một chống liền chặn nàng lộ, hướng bên trái trốn, nam nhân liền trực tiếp dùng tay phải ấn xuống nàng bả vai, làm nàng hoàn toàn không có cách nào nhúc nhích.

Cô ngẩng đầu, nhìn thẳng người trước mắt, nhấp môi, trong mắt mang theo thần thái kinh ngạc.

Tưởng Thần Dương vẻ ngoài thập phần soái khí, hơn nữa khí chất như ánh mặt trời, không có nửa điểm giống với nhóm tiểu thịt tươi phổ biến hiện nay giống nhau, một đôi mắt cực kỳ có thần, như là có một đoàn hỏa ở thiêu đốt.

Tưởng Thần Dương trong trí nhớ Vân Thiền luôn là đại nam hài vô hại cười như ánh mặt trời, nhưng là lúc này nụ cười của Tưởng Thần Dương lại mang theo mỉa mai.

"Em cũng sẽ sợ?" Tưởng Thần Dương lười nhác nói: "Cắm sừng mối tình đầu, bị người đàn ông lớn tuổi bao dưỡng ngươi đều không sợ, lá gan lớn như vậy, cũng có sợ?"

·

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro