CHƯƠNG 220 CUNG KHIẾU TỚI

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn cứ trải qua những ngày tháng như bình thường, chuyện Cung Khiếu muốn tới cũng lặng lẽ lan truyền. Tin tức vừa lan truyền rộng rãi nhanh chóng khiến cho mọi người trên Thiên Nhàn Đảo bàn luận sôi nổi, kích động nhất vẫn là mấy phu nhân Cung Thần cưới sau khi tới Thiên Nhàn Đảo và người thân của họ.

Cung Thần có tiền nhưng Cung Thần chỉ là nhi tử, người thật sự có tiền vẫn là Cung Khiếu. Cung Thần hào phóng, cho nên ông già của Cung Thần chắc chắc càng thêm hào phóng.

Thiên Hà hoa lâm.

"Sở thiếu, tin tức tiền bối Cung Khiếu sắp tới huynh có biết không?" Triệu Xuyên hỏi.

Sở Diệp gật đầu, " Biết chứ!"

Triệu Xuyên sùng bái nói: "Cung Khiếu tiền bối chính là cao thủ số một số hai ở Thiên Hải Vực chúng ta đó! Đồng thời hắn cũng là nhà giàu số một số hai ở Thiên Hải Vực chúng ta đó!"

Sở Diệp cười nói: "Nghe thật là khó lường nha."

"Cung Khiếu tiền bối chính là người bận rộn, rất khó rút ra được thời gian, hình như lần này tới là bởi vì chuyện Thi Vân phu nhân mang thai đó." Triệu Xuyên nói.

Sở Diệp cúi đầu, "Có lẽ là vậy."

Triệu Xuyên cười nói: "Cung Thần nhiều phu nhân như vậy mà Thi Vân phu nhân là người đầu tiên mang thai, Cung Khiếu tiền bối nhất định là rất cao hứng."

Sở Diệp: "......" Nhi tử bị cắm sừng, chưa chắc Cung Khiếu đã cao hứng nổi đâu.

Triệu Xuyên lắc đầu, "Thi Vân phu nhân thật là có phúc mà! Đảo chủ không nên thân, nếu tư chất đứa nhỏ của Thi Vân phu nhân này ưu việt chắc chắn sẽ được Cung Khiếu bồi dưỡng trọng điểm."

Sở Diệp cắn môi nghĩ thầm: Cung Thần bị người ta tính kế, tư chất hoàn toàn bị huỷ hoại, nếu Cung Khiếu còn chưa biết chân tướng mà dốc hết tâm huyết nuôi dạy một đứa cháu trai giả thì không biết sau lưng sẽ có bao nhiêu người cười tới rụng răng."

Triệu Xuyên khó hiểu nhìn Sở Diệp: "Sở thiếu, huynh sao thế?"

Sở Diệp lắc đầu, "Không có gì, không có gì, ta chỉ đang nghĩ là Thi Vân phu nhân thật sự là may mắn mà!"

Triệu Xuyên nói với Sở Diệp: "Sở thiếu, huynh cũng ghen tị hở? Nghe nói mấy phu nhân của Cung Thần ghen ghét muốn chết luôn."

Sở Diệp: "....." Ghen tị, ghen tị cái quỷ á.

......

Triệu Xuyên vừa rời đi chưa bao lâu thì Tiểu Ngân bay tới trước mặt Sở Diệp báo có Nguyên Sương phu nhân tới. Sở Diệp thiệt sự cạn lời, Cung Thần thích tới kiếm hắn nói chuyện trên trời dưới đất, Nguyên Sương phu nhân cũng vậy, như vậy rất kỳ quái đó có biết không hả?

"Phu nhân mới tới!" Sở Diệp kiên nhẫn ra chào hỏi.

Nguyên Sương phu nhân cười nói: "Sở lão bản không hoan nghênh ta tới sao?"

Sở Diệp cười nói: "Làm sao sẽ?"

"Cung Khiếu tiền bối sắp tới, Sở lão bản có cần gì thì cứ nói với ta, ta có thể chuyển đạt lại cho đảo chủ."

Sở Diệp lắc đầu, "Tạm thời cũng không cần gì, làm phiền đảo chủ lo lắng rồi. Giờ đảo chủ đang bận rộn gì?"

"Hắn đang ở cùng với Thi Vân muội muội đó." Nguyên Sương phu nhân chua chát nói.

Sở Diệp sững sờ một hồi, nghĩ thầm: Diễn trò phải làm cho giống, Cung Thần cũng không dễ dàng gì mà!

"Gần đây Thi Vân muội muội nhận được rất nhiều ban thưởng, khẩu vị cũng càng lúc càng lớn, gần đây nàng ta vậy mà muốn đảo chủ lấy Thiên Hà hoa lâm lại rồi đưa cho nàng ta." Mắt đẹp của Nguyên Sương phu nhân đảo quanh, trong mắt ẩn chứa cuồng phong bão tố.

Sở Diệp hơi kinh ngạc, "Thi Vân phu nhân muốn Thiên Hà hoa lâm hả?"

Nguyên Sương phu nhân gật đầu, "Đúng vậy! Nhưng mà Sở lão bản cứ yên tâm đi, đảo chủ cũng không đáp ứng nàng ta, trong lòng đảo chủ phân lượng của Sở lão bản vẫn càng nặng hơn."

Sở Diệp: "....." Lời này của Nguyên Sương phu nhân nghe sao cũng thấy không đúng nha!

......

Cung Khiếu ngồi thuyền rồng của Hải Long Cung tới, thuyền rồng cực kỳ khổng lồ, nhìn giống y như toà hành cung di động cỡ lớn. Ngày Cung Khiếu tới có rất nhiều người ở Thiên Nhàn Đảo đều tới bờ biển xem náo nhiệt.

Sở Diệp với Lâm Sơ Văn vẫn ở lại cửa hàng chứ không tham gia náo nhiệt.

"Sở huynh, hôm qua Cung Khiếu tiền bối tới sao huynh lại không đi xem." Triệu Xuyên hỏi.

Sở Diệp liếc mắt nhìn Triệu Xuyên, "Người đi nhiều như vậy ta không thèm đi đâu."

Ánh mắt Triệu Xuyên sáng ngời, "Sở thiếu huynh không đi thật là đáng tiếc, Cung Thần hắn dẫn hết toàn bộ phu nhân của hắn theo, chậc chậc, Cung Thần thật đúng là không bình thường mà, mỗi phu nhân đều xinh đẹp như hoa như ngọc, vừa đứng đằng kia chính là một luồng phong cảnh rạng rỡ tươi đẹp."

Sở Diệp trợn trắng mắt, tên khốn Triệu Xuyên này, mấy bữa trước nghe nói Cung Khiếu tiền bối muốn tới vẫn luôn kích động cực kỳ, còn nói là muốn chiêm ngưỡng phong thái cường giả Hồn Vương cho biết, kết quả người tới rồi tên này hình như chỉ lo đi nhìn phụ nữ của Cung Thần, cái tính tình gì không biết nữa! Sở Diệp lại ngó Triệu Xuyên rồi giội nước lã: "Đẹp mấy đi nữa thì cũng là nữ nhân của người khác."

Triệu Xuyên gật đầu, "Ta biết chớ, nhưng mà có thể nhìn thấy cũng tốt lắm rồi."

Sở Diệp: "....." Tên Triệu Xuyên này chỉ có chút tiền đồ vậy thôi á hả?!

"Sở thiếu, huynh không có nhìn thấy toà thuyền lâu của Cung Khiếu tiền bối xa hoa bao nhiêu đâu."

Sở Diệp cười cười nghĩ thầm: Hắn thấy chớ. Tuy hắn không tự mình ra bờ biển nhưng có phái Ngân Sí Ong đi xem xét tình hình trước đó rồi, đúng thật là toà thuyền thật lớn, giống y như một toà thành luỹ khổng lồ di động vậy.

"Nếu ta có một con thuyền như vậy là có thể hoành hành trên biển không cố kỵ gì rồi, dù có là mấy vùng cấm địa kia chắc là cũng có thể xông thẳng vào luôn." Triệu Xuyên tràn đầy khao khát nói.

Sở Diệp nói với Triệu Xuyên đang mặt mày hớn hở: "Nếu ngươi mà có con thuyền như vậy chưa được mấy ngày đã bị người ta cướp mất." Có đồ tốt thì cũng phải có thực lực mới giữ được.

......

Phủ thành chủ.

Kể từ khi Cung Khiếu tới phủ Thành chủ, mỗi ngày đều có người tới viếng thăm.

Cung Khiếu nhận được quá nhiều tin tức từ Cung Thần khiến cho vô cùng khiếp sợ nên tuyệt nhiên không có tâm trạng đi để ý tới mấy người này.

Cung Khiếu nhìn Cung Thần, nghiêm túc hỏi: "Con xác định hai người Sở Diệp với Lâm Sơ Văn không có vấn đề? Bọn họ nói đều là sự thật?"

Cung Thần gật đầu, "Bọn họ xác thật tới từ ngoại vực chứ không phải là người Thiên Hải Vực, chắc chắn không có liên luỵ gì với người Thiên Hải Vực." Một lần bị rắn cắn mười năm sợ dây thừng, Cung Thần cũng không phải hoàn toàn tin tưởng đối với Lâm Sơ Văn và Sở Diệp. Sau khi nghe nói về Âm Sát Mị Thể, Cung Thần cũng không phải thực tin tưởng. Cung Thần cho người đi điều tra lai lịch của hai người, tra ra được hai người xuất hiện đầu tiên tại thôn Tiểu Diệp. Cung Thần phát hiện ra một Truyền Tống Trận cự ly xa bị phá huỷ bị phá hư gần thôn này mới xác nhận chắc chắn hai người đúng là tới từ ngoại vực.

"Truyền Tống Trận gần thôn Tiểu Diệp chắc cũng đã lâu đời rồi, gần đây mới được khởi động lần nữa, sau khi khởi động xong ngay lập tức bị phá huỷ." Cung Thần nói.

Cung Khiếu nheo mắt trầm ngâm một hồi, "Phá huỷ Truyền Tống Trận?"

Cung Thần gật gật đầu, nói: "Đúng vậy."

"Xem ra bên kia Truyền Tống Trận có địch nhân của bọn họ, vậy hai người chắc là chạy nạn tới đây."

Cung Thần gật đầu, "Con cũng nghĩ vậy." Dược tề thuật của Lâm Sơ Văn rất cao siêu, tuổi còn trẻ như vậy mà đã là Dược tề sư Địa cấp, có thể nói là tiền đồ thênh thang, người như vậy mà bị buộc phải chạy trốn tới đây, còn phá hư Truyền Tống Trận thì lai lịch của người cậu đắc tội chắc chắn là không nhỏ, không chừng chính là Hồn Vương.

Cung Khiếu gật đầu, "Nếu không phải là do người khác cố tình an bài thì lần này con gặp may rồi, vậy phụ thân đây cũng là dính phúc khí của con rồi."

Cung Thần cười nói: "Phụ thân nói quá rồi." Điều kiện tu luyện bên Thiên Nhàn Đảo này xa không bằng Thiên Khôi Đảo, nhưng Cung Thần tới đây trái lại trong cái rủi có cái may, Duyên Thọ dược tề mà phụ thân cầu mua nhiều năm không được cứ như vậy thực sự tới tay rồi nè. "Phụ thân có Duyên Thọ dược tề này lập tức không phải lo lắng về tuổi thọ nữa." Có Duyên Thọ dược tề rồi phụ thân chắc sẽ có thêm ba mươi năm tuổi thọ nữa, nhiều thêm ba mươi năm có thể làm được rất nhiều chuyện.

Cung Khiếu nhìn Cung Thần một cái, thở dài mới nói: "Phụ thân có thể sống bao lâu không quan trọng, quan trọng là con kìa." Cung Khiếu sống đã mấy trăm năm, từ sớm đã mơ hồ phát giác ra có người không hy vọng hắn sống được lâu, mấy thế lực lớn liên hợp lại với nhau ngăn cản hắn kéo dài tuổi thọ. Cung Khiếu cũng âm thầm thử vài lần, phát hiện không thể nào đột phá được phong toả của mấy thế lực lớn, đành phải làm bộ như không biết, dần dần từ bỏ việc kéo dài tuổi thọ, thay vào đó dùng toàn lực bồi dưỡng Cung Thần, ai có ngờ đâu thể chất Cung Thần xảy ra vấn đề, bất kể bồi dưỡng như thế nào thực lực đều không tăng lên được. Cung Khiếu dò hỏi Liễu Trần, nghe Liễu Trần nói là vấn đề thể chất bẩm sinh tức khắc cảm thấy không còn chút hy vọng nào.

Cung Khiếu nheo mắt, nghĩ tới Cung Thần nói rằng Liễu Trần đã chẩn đoán sai Cung Thần, ánh sáng lạnh trong mắt liền bắn ra bốn phía. Lúc Liễu Trần vừa mới trở thành Dược tề sư Huyền cấp đã lọt vào mắt Cung Khiếu, ông đã cung cấp cho hắn rất nhiều tài nguyên, bằng không Liễu Trần cũng không dễ dàng tấn chức Dược tề sư Địa cấp như vậy đâu. Có thể nói Liễu Trần là do một tay Cung Khiếu bồi dưỡng nên, Cung Khiếu từng hoài nghi qua rất nhiều sẽ tính kế mình, lại vô cùng tin tưởng Liễu Trần. Cung Khiếu nghĩ thầm: Nếu Liễu Trần thật sự bị người khác thu mua vậy thì không thể để lại, dù cho đối phương có là Dược tề sư Địa cấp, giết đi sẽ có ảnh hưởng rất lớn đi chăng nữa, hắn cũng nhất thiết phải ra tay.

Cung Thần cúi đầu thở dài, "Con... phụ thân à, chuyện của con cứ thuận theo tự nhiên đi." Cung Thần nghe được Lâm Sơ Văn nói rõ về chuyện Cửu Dương dược tề nhưng cũng không để lộ ra ngoài mà chỉ lặng lẽ truyền tin tức cho Cung Khiếu nhờ ông hỗ trợ thu thập vài loại linh thảo ngàn năm cho Lâm Sơ Văn. Sợ Cung Khiếu biết chân tướng xong quá mức kích động nên thậm chí Cung Thần còn chưa nói rõ ràng mọi chuyện cho Cung Khiếu biết. Mãi cho tới lúc Thi Vân nói mang thai, Cung Thần mới dựa vào cái cớ này mời Cung Khiếu tới Thiên Nhàn Đảo.

"Chuyện mấy loại linh thảo ngàn năm kia sao con không nói rõ ràng cho ta biết." Cung Thần nhờ Cung Khiếu thu thập linh thảo cũng đã được một thời gian rồi. Sợ tin tức bị lộ cho nên Cung Thần nhờ Cung Khiếu thu thập rất nhiều linh thảo, yêu cầu thêm vào trong đó mấy loại linh thảo khác. Cung Khiếu cũng không biết tác dụng của mấy loại linh thảo ngàn năm kia, chỉ tưởng nhi tử tâm huyết dâng trào thôi nên dù cho cũng có thu thập nhưng cũng không quá mức để bụng.

Cung Thần cau mày nói: "Con lo lắng rút dây động rừng." Cung Thần cúi đầu, một mặt hắn lo lắng rút dây động rừng, một mặt khác cũng là do không ôm bao nhiêu hy vọng vào việc luyện chế Cửu Dương dược tề, Lâm Sơ Văn đã nói rõ ràng, luyện chế Cửu Dương dược tề còn khó khăn hơn xa so với Duyên Thọ dược tề. Phụ thân cầu một phần Duyên Thọ dược tề còn không có huống chi là Cửu Dương dược tề. Gần đây Cung Thần lại có thêm vài phần hy vọng, phụ thân kéo dài tuổi thọ thêm được vài chục năm thì hắn liền có thêm thời gian mấy chục năm để tìm cách giải quyết vấn đề thể chất của mình. Trình độ dược tề của Lâm Sơ Văn còn dũng mãnh hơn nhiều so với tưởng tượng của hắn, đối phương còn trẻ tuổi như vậy đã là Dược tề sư Địa cấp, đợi thêm mấy năm nữa rất có khả năng luyện chế ra được Cửu Dương dược tề.

Sắc mặt Cung Khiếu âm trầm, "Mấy tên khốn nạn đó, sớm muộn gì ta cũng bắt một đám chúng nó về bóp cho chết mới thôi, con yên tâm, phụ thân nhất định sẽ nhanh chóng gom đủ dược liệu cho con."

"Phụ thân đại nhân không cần phải quá nóng lòng, Cửu Dương dược tề luyện chế cũng không dễ, gom đủ dược thảo rồi cũng chưa chắc có thể luyện chế ra được đâu."

Cung Khiếu cau mày, "Thần Nhi sao nản lòng vậy con, trước mắt cuối cùng cũng đã biết nguyên nhân thể chất của con rồi, sẽ luôn có biện pháp."

Cung Thần hít sâu một hơi, nói: "Một chuyện không cần phiền tới hai người, nếu đã gom đủ dược liệu chỉ sợ còn cần tìm Lâm Sơ Văn nhờ luyện chế dược tề."

"Con coi trọng Lâm Sơ Văn này như vậy sao, không phải nói cậu ta vô cùng trẻ tuổi sao?" Cung Khiếu hỏi.

Cung Thần gật đầu, "Phải, Lâm dược sư vô cùng trẻ tuổi nhưng thực lực lại phi phàm." Dược tề dư Lâm Sơ Văn lấy ra giao cho hắn bán phần lớn đều là dược tề Huyền cấp đỉnh phong có phẩm chất cực kỳ cao.

"Lâm thiếu tương đối khiêm tốn, nếu không thanh danh của cậu ta đã sớm truyền xa rồi." Cung Thần nói.

Cung Khiếu thở dài, "Nếu Lâm Sơ Văn này thực sự lợi hại như con nói vậy thì phải lôi kéo cho bằng được."

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro