CHƯƠNG 221 HẤP HOANG THẢO

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Lúc chạng vạng.

Lâm Sơ Văn đang ngồi trong phòng khách lật sách dược tề, Sở Diệp thì lật sách trận pháp bên cạnh. Một luồng hơi thở đặc biệt từ xa tới gần xuất hiện bên trong đại sảnh. Sở Diệp với Lâm Sơ Văn buông sách trên tay xuống nhìn về phía người mới tới.

Tiểu hồ ly nhìn thấy Cung Khiếu liền kêu "pi" một tiếng, trong mắt hiện lên tia cảnh giác. Sắc mặt Sở Diệp vẫn bình thường, trong lòng lại có mấy phần kinh hãi, hơi thở của cường giả Hồn Vương quá cường thịnh, may mắn là năm đó Ngũ Độc lão tổ không tự mình ra tay, nếu không sợ là hắn với Lâm Sơ Văn chạy trời không khỏi nắng.

"Cung đảo chủ tới, vị này chắc là Cung Khiếu tiền bối rồi, vãn bối có lễ." Sở Diệp đứng lên nói.

"Các hạ là bằng hữu với con ta, không cần đa lễ như vậy." Cung Khiếu nhìn về phía Lâm Sơ Văn, nói: "Vị này chắc là Lâm dược sư phải không, nghe con ta nói Lâm dược sư tuổi còn trẻ đã là Dược tề sư Địa cấp, thật sự là tuổi trẻ tài cao mà!"

"Tiền bối quá khen."

"Ta đã nghe con ta nói về chuyện Duyên Thọ dược tề rồi, làm phiền Lâm thiếu." Cung Khiếu nói.

"Cung tiền bối khách khí, Cung đảo chủ cũng đã đưa thù lao rồi."

Cung Khiếu nhìn về phía tiểu hồ ly của Lâm Sơ Văn, nói: "Con hồ ly này của Lâm thiếu phẩm tướng rất tốt nha."

"Tiền bối quá khen." Tiểu hồ ly là linh vật trong tiệm, người không biết nhìn chỉ thấy đáng yêu, nhưng đối với những người am hiểu thì hầu như đều có thể nhìn ra phẩm tướng của tiểu hồ ly. Cung Khiếu là cường giả Hồn Vương, nhãn lực đương nhiên là không sai.

Cung Khiếu lấy ra một hộp ngọc, "Ta tới gấp quá cũng không chuẩn bị được gì tốt, lễ vật này Lâm dược sư có lẽ dùng được."

Lâm Sơ Văn mở hộp ngọc ra nhìn thoáng qua, trong hộp ngọc là một gốc Thiên Hồ Thảo chắc khoảng bảy trăm năm tuổi, phẩm tướng cực tốt, càng hiếm thấy là hạt giống trên Hồ Thảo vẫn còn y nguyên. Hiệu quả của Thiên Hồ Thảo cùng loại với Cửu Vĩ Hồ Thảo, chẳng qua cấp bậc so với Cửu Vĩ Hồ Thảo càng cao cấp hơn mà thôi, tiểu hồ ly dùng Cửu Vĩ Hồ Thảo hàng năm cho đến bây giờ đã hoàn toàn không còn tác dụng gì nữa rồi. Phẩm tướng của Thiên Hồ Thảo càng cao hơn Cửu Vĩ Hồ Thảo, nếu dùng cây Thiên Hồ Thảo này huyết mạch của tiểu hồ ly có lẽ vẫn còn có không gian tăng thêm nữa.

Tiểu hồ ly nhìn thấy Thiên Hồ Thảo một trận ánh sáng rực rỡ bùng lên trong mắt nó.

"Cung tiền bối quá khách khí rồi, cây Thiên Hồ Thảo này đối với ta phi thường hữu dụng." Lâm Sơ Văn nói.

Cung Khiếu cười nói: "Lâm dược sư nhìn được là tốt rồi." Cung Khiếu quay qua nói với Sở Diệp: "Lúc ta tới có nhìn thấy mấy cái sát hố trong rừng, hai vị là đang ngao luyện sát khí phải không?"

Sắc mặt Sở Diệp biến ảo một hồi, nghĩ thầm: Hồn Vương đúng là Hồn Vương, ánh mắt thật tốt, vừa nhìn chút đã nhận ra. "Đúng thật là đang ngao luyện sát khí." Sở Diệp nghĩ thầm: Nếu Cung Khiếu đều đã nhìn ra thì cất giấu cũng không có ý tứ gì nữa.

Sắc mặt Cung Thần đổi đổi, trước kia hắn không rõ lắm vì sao Sở Diệp với Lâm Sơ Văn lại chạy trốn tới đây, còn phá huỷ Truyền Tống Trận, giờ vừa nghe tới sát hố, Cung Thần âm thầm hoài nghi có phải bởi vì hai người có thể ngao luyện sát khí cho nên mới có thể bị người ta đuổi giết hay không. "Ngao luyện sát khí bằng xương thú à?" Sở Diệp vẫn luôn thu thập xương thú với quy mô lớn, Cung Thần chỉ nghĩ chút là đoán ra.

Sở Diệp gật đầu, "Đúng vậy."

Cung Khiếu cười nói: "Hai vị có hứng thú bán phương pháp không, nếu hai vị chịu bán ta có thể bỏ ra số tiền lớn thu mua."

Sở Diệp gật đầu, "Có, nếu Cung tiền bối muốn mua thì trả một trăm phần sát khí là đủ rồi, chẳng qua ta hy vọng có thể càng sớm càng tốt." Thiên Hải Vực có rất nhiều sát khí, một cái sát hố cỡ lớn mà bùng nổ nhiều khi có thể thu được hơn trăm phần sát khí, Cung Khiếu thân là đại trưởng lão Hải Long Cung chắc chắn không thiếu sát khí.

Cung Thần sững sờ một lát mới nói: "Một trăm phần sát khí sao? Nếu như vậy Sở lão bản ngươi chịu thiệt rồi." Nếu nắm phương pháp ngao luyện sát khí trong tay thì muốn bao nhiêu sát khí mà không được!

Sở Diệp nhàn nhạt nói: "Không sao." Sở Diệp nghĩ thầm: Đối với hắn bây giờ thời gian là quý giá nhất. Nếu cứ dựa theo nhịp độ hiện giờ của hắn chậm rãi ngao luyện sát khí, vậy thì chờ được tới lúc hắn bồi dưỡng ra được một trăm con Ngân Sí Ong Chiến Tướng ít gì cũng phải hai ba năm. Nếu Cung Khiếu có thể trực tiếp đưa cho hắn một trăm phần sát khí vậy có thể rút ngắn thời gian rất nhiều, có lẽ hắn có thể đột phá Vương giai sớm hơn hai năm. Đối với hắn bây giờ mà nói thì ngao luyện sát khí quá lãng phí thời gian, hơn nữa, mấy lần thu thập sát khí quy mô lớn cũng khiến cho người khác để ý. Nếu Cung Khiếu đã muốn mua phương pháp thì cứ thuận nước giong thuyền đưa cho đối phương cũng không tệ.

Cung Khiếu nhìn Sở Diệp, dường như đã hiểu ra, nói: "Sở thiếu có chí lớn nha! Tiền đồ rộng mở." Cung Khiếu lấy ra năm cái chai, trong đó đều là sát khí. "Ở đây có tổng cộng năm mươi phần sát khí, phần còn lại ta sẽ nhanh chóng gom đủ rồi đưa tới đây."

Sở Diệp cười nói: "Vậy liền đa tạ tiền bối." Sở Diệp nghĩ thầm: Hồn Vương ở Thiên Hải Vực quả nhiên giàu có chứ không như Vân Châu, Lưỡng Giới Thành bên kia, năm mươi phần sát khí nói lấy ra là lấy ra.

Cung Khiếu cười nói: "Sở thiếu khách sáo rồi." Cung Khiếu nhìn về phía Lâm Sơ Văn, "Lâm thiếu, nghe con ta kể qua tình huống hiện giờ của nó chỉ có Cửu Dương dược tề mới có thể trị khỏi?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng vậy, có lẽ còn có biện pháp khác nhưng ta chỉ biết một loại này thôi." Lâm Sơ Văn lấy ra một cái ngọc giản truyền thừa rồi nói: "Ngọc giản truyền thừa này ta thu hoạch được, tiền bối có thể cầm đi coi thử."

Cung Khiếu trịnh trọng nhận lấy ngọc giản, cẩn thận kiểm tra một hồi, ngọc giản truyền thừa nhìn cực kỳ cổ xưa, tồn tại cũng đã nhiều năm. "Đã khiến Lâm dược sư bận tâm rồi." Cung Khiếu trả ngọc giản lại cho Lâm Sơ Văn.

Lâm Sơ Văn nhàn nhạt nói: "Tiền bối khách sáo rồi, ngọc giản này tiền bối cứ cầm đi."

Cung Khiếu cũng không khách khí, trực tiếp bỏ túi. "Nếu gom đủ dược liệu chỉ sợ tới lúc đó vẫn muốn mời Lâm dược sư ra tay." Cung Khiếu nói.

Lâm Sơ Văn cau mày, "Cung tiền bối, trình độ dược tề của ta vẫn còn chưa tới được trình độ đó."

"Không sao, ta e rằng phải cần tới mấy năm mới gom đủ linh thảo, tới lúc đó trình độ dược tề của Lâm dược sư có lẽ đã tăng lên rất nhiều rồi." Cung Khiếu nói.

Sắc mặt Lâm Sơ Văn cũng dịu xuống, dù sao Sở Diệp cũng nói cậu là thiên tài Dược tề sư vạn năm khó gặp, Lâm Sơ Văn cảm thấy Sở Diệp nói quá cường điệu rồi nhưng đúng thật là thiên phú dược tề của mình không tính là kém, cho cậu thêm mấy năm thời gian chắc chắn dược tề thuật sẽ lại có tiến bộ rất lớn. "Cho tôi thêm mấy năm nữa không chừng có thể thử coi sao." Lâm Sơ Văn nói.

Cung Khiếu cười thở dài nhẹ nhõm một hơi, "Vậy coi như quyết định rồi ha."

......

Cung Khiếu với Cung Thần vừa đi tiểu hồ ly vô cùng nóng lòng bổ nhào vô Thiên Hồ Thảo. Tiểu hồ ly chụp lấy Thiên Hồ Thảo, cũng không nuốt xuống luôn mà gỡ hột trên cây đưa cho Sở Diệp, nhờ Sở Diệp gieo trồng giùm. Sở Diệp cầm hạt giống gieo vào trong không gian ngọc truỵ. Sở Diệp thầm than tiểu hồ ly thật là thông minh, biết đạo lý tiết kiệm thì dùng được lâu. Nhìn thấy Sở Diệp đã cầm lấy hột giống, tiểu hồ ly ngao ô một ngụm nuốt luôn Thiên Hồ Thảo. Dược lực của Thiên Hồ Thảo cực kỳ khổng lồ, tiểu hồ ly sau khi hấp thu xong lông tóc cả người bung xoã hết ra, lại bước một bước tới gần Vương giai hơn.

Lâm Sơ Văn nhìn thấy hơi thở của tiểu hồ ly có hơi phập phồng mới thu nó vào trong Hồn Thất để tu dưỡng. Sau đó nói với Sở Diệp: "Năm mươi phần sát khí Cung tiền bối cung cấp chắc là đủ bồi dưỡng thêm một mớ Ngân Sí Ong Chiến Tướng nữa."

Sở Diệp gật đầu, "Chắc vậy." Sở Diệp triệu tập hơn trăm con Ngân Sí Ong Sĩ cấp cửu giai tới. Năm mươi phần sát khí mới cầm từ chỗ Cung Khiếu đủ cho Sở Diệp bồi dưỡng được hai mươi mốt con Ngân Sí Ong Chiến Tướng, lực lượng thuộc hạ tăng nhanh như bay khiến sức mạnh của Tiểu Ngân cũng theo đó không ngừng dâng lên.

Lâm Sơ Văn chống cằm, "Tiến độ thật là nhanh mà!"

Sở Diệp gật đầu, "Đúng vậy!" Chờ nhận khoản còn lại xong chắc còn có thể thêm được hơn hai mươi con Ngân Sí Ong Chiến Tướng nữa.

"Nếu như vậy đệ phải nắm chắc thời gian luyện chế Thiên Cấp dược tề rồi."

Sở Diệp hơi tò mò, "Thiên Cấp dược tề hả, đó là dược tề gì vậy?"

Lâm Sơ Văn trả lời Sở Diệp: "Một loại dược tề đặc biệt, áp dụng cho Hồn Thú Vương cấp có nhiều thuộc hạ như Tiểu Ngân vậy. Thiên Cấp dược tề chia làm hai phần là hấp thu và phóng thích, tới lúc đó cho Tiểu Ngân sử dụng dược tề tác dụng hấp thu, còn Ngân Sí Ong Chiến Tướng còn lại thì dùng phóng thích dược tề, nhờ đó có thể trợ giúp Tiểu Ngân nhanh chóng hấp thu tu vi của thuộc hạ đánh sâu vào Vương cấp."

"Còn có loại dược tề này?" Sở Diệp lẩm bẩm nói.

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đệ cũng mới tiếp xúc tới gần đây thôi, Thiên Cấp dược tề cũng là dược tề Địa giai."

Sở Diệp nhẹ gõ gõ ngón tay trên mặt bàn, nói: "Loại dược tề này chắc là có tác dụng phụ phải không?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Có, nếu thuộc hạ của Tiểu Ngân bị hấp thu quá nhiều sức mạnh sẽ suy yếu một thời gian." Nếu nghiêm trọng hơn chắc chắn cấp bậc cũng sẽ bị sụt giảm, "Nếu Tiểu Ngân không thể hấp thu được nhiều sức mạnh như vậy, cũng có khả năng bị nổ banh xác, nhưng mà nói tóm lại thì vẫn lợi nhiều hơn hại, Thiên Cấp dược tề có thể giúp Tiểu Ngân tăng tỷ lệ đột phá thành công hơn ba phần." Đột phá Vương giai vốn dĩ chính là nguy hiểm, mặc dù Ngân Sí Ong Chiến Tướng sẽ suy yếu một thời gian, nhưng sau đó chậm rãi điều dưỡng một hồi vẫn luôn có thể phục hồi lại được.

Sở Diệp gật đầu, "Huynh biết rồi."

......

Sau khi Cung Khiếu tới Cung Thần vẫn như cũ thường xuyên tới chỗ Sở Diệp làm khách. Sở Diệp nhìn Cung Thần ngồi đối diện mà không biết phải nói gì, "Cung thiếu, phụ thân ngài tới rồi mà ngài không cần ở cùng với phụ thân mình sao?"

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Không sao, lần này phụ thân sẽ ở lại đây rất lâu, ta có rất nhiều thời gian để ở chung với phụ thân."

Sở Diệp hơi tò mò hỏi: "Ở lại tới chừng nào?" Cung Khiếu chắc là rất bận rộn.

Cung Thần nhàn nhạt nói: "Ở lại tới khi con trai ta sinh ra."

Sở Diệp cứng họng, nhất thời không nói nên lời. Cung Khiếu muốn ở lại đây nhìn cháu trai giả mạo của mình sinh ra hả? Chẳng lẽ đối phương muốn dựa vào cháu trai giả mạo này để câu cá? Người tính kế Cung Thần chắc chắn là biết chân tướng, nếu biết Cung Thần có con chỉ sợ buồn cười muốn chết.

"Ta nghe nói gần đây Sở thiếu đang tìm kiếm Hấp Hoang Thảo?"

Sở Diệp gật đầu, "Đúng rồi, không dễ kiếm lắm." Sức sống của Hấp Hoang Thảo vô cùng mạnh mẽ, một khi có một hạt giống nào đó được gieo xuống là sẽ ngay lập tức phân hoá thành hàng ngàn rễ cây lan tràn khắp nơi và hấp thụ chất dinh dưỡng từ bốn phương tám hướng. Sở Diệp cần chính là Hấp Hoang Thảo trên trăm năm tuổi, muốn sinh trưởng Hấp Hoang Thảo cần một lượng lớn linh khí, nếu không đủ linh khí Hấp Hoang Thảo sẽ bị khô héo, phần lớn Hấp Hoang Thảo sinh trưởng chưa tới hai mươi năm đều đã khô héo hết rồi.

"Là muốn luyện chế Thiên Cấp dược tề sao?" Cung Thần hỏi.

Sở Diệp hỏi lại Cung Thần: "Cung thiếu cũng biết Thiên Cấp dược tề sao?"

Cung Thần cười nói: "Cũng có chút hiểu biết."

Sở Diệp tự nhủ: Cung Thần là con trai của Hồn Vương, kiến thức uyên bác, biết Thiên Cấp dược tề cũng là chuyện bình thường.

Cung Thần thì lại nghĩ thầm: Thiên Cấp dược tề là dược tề Địa cấp, nếu Lâm Sơ Văn luyện chế ra được dược tề này thì dược tề thuật của đối phương có khả năng còn muốn cao hơn so với tưởng tượng của mình, Cung Thần ký thác kỳ vọng luyện chế Cửu Dương dược tề trên người Lâm Sơ Văn, đương nhiên hy vọng dược tề thuật của Lâm Sơ Văn càng ngày càng tốt. "Thu thập như thế nào rồi, có cần ta hỗ trợ không?" Cung Thần hỏi.

Sở Diệp cười nói: "Đã thu thập được hai phần tài liệu rồi, nếu không đủ ta lại nhờ Cung thiếu hỗ trợ."

Cung Thần cười nói: "Chuyện mua phương pháp luyện sát khí trước đó phụ thân đã chiếm hời lớn rồi cho nên nếu Sở thiếu có yêu cầu hỗ trợ gì thì cứ việc mở miệng."

Sở Diệp nhàn nhạt nói: "Làm phiền Cung thiếu."

Cung Thần cười nói: "Sở thiếu không cần khách sáo."

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro