CHƯƠNG 242 LIỄU TRẦN MẮC BẪY

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Thiên Hà hoa lâm.

Lâm Sơ Văn cau mày hoang mang nói: "Gần đây ngộ ghê, người tới đây hỏi thuốc ít hơn trước nhiều."

Sau khi Lâm Sơ Văn luyện chế Linh Phách Ngưng Tâm dược tề xong danh vọng lại lần nữa tăng thêm, theo lý mà nói người tới tìm cậu chắc phải trở nên đa dạng mới đúng, kỳ quặc chính là gần đây người tới tìm cậu ít hơn hẳn.

Cung Thần hơi xấu hổ nói: "Chuyện này chỉ sợ là có liên quan với cha ta và Cung tiền bối."

Lâm Sơ Văn nghi ngờ hỏi: "Sao lại nói vậy?"

Cung Thần ngượng ngùng giải thích: "Hiệp hội Dược tề sư bên kia ngầm truyền ra tin tức, ai mà còn tìm Lâm thiếu nhờ luyện chế dược tề chính là đối nghịch với bọn họ, trên cơ bản toàn bộ Hồn Vương đều đã nhận được lệnh cấm rồi."

Lâm Sơ Văn: "....." Cậu đây là trở thành kẻ thù chung của Dược tề sư rồi?

Sở Diệp chống cằm, nói: "Ta nói mà, hoá ra là như vậy." Dược tề sư Thiên Hải Vực đều có ăn ý, không giúp Cung Khiếu luyện chế Duyên Thọ dược tề, không giúp Đường Thiên Túng luyện chế Linh Phách Ngưng Tâm dược tề, Sơ Văn hai lần liên tục phạm huý, quét đi mặt mũi đông đảo Dược tề sư của hiệp hội Dược tề sư, khó trách đối phương sẽ làm như vậy.

Cung Thần xin lỗi nói: "Lâm thiếu, ngài đừng nổi giận."

Lâm Sơ Văn lắc đầu, "Ta không tức giận gì, vốn dĩ ta cảm thấy quá nhiều người tới tìm ta, có mấy lão tiền bối lớn tuổi rồi mà cứ khóc lóc cầu xin, nói từ chối thật sự đúng khó khăn, hiệp hội Dược tề sư bên kia thật ra giúp đỡ ta một tay đó chứ, lại nói tiếp, ta còn muốn cảm ơn bọn họ nữa kìa."

Cung Thần: "..... Lâm thiếu cũng thật là độ lượng mà!"

Lâm Sơ Văn cười nói: "Không tới mức đó."

Cung Thần hít sâu một hơi, "Hiệp hội Dược tề sư bên kia phản ứng nhanh như vậy e rằng có liên quan với Liễu Trần."

Lâm Sơ Văn chống cằm, "Như vậy hở?" Hắn nói mà, Liễu Trần tới Thiên Nhàn Đảo cũng mấy bữa rồi, nếu không có bất kỳ hành động nào mới là kỳ quặc đó.

"Dược tề sư của hiệp hội Dược tề sư chỉ là một đám người ô hợp mà thôi, bọn người kia nhanh như vậy đã nhắm vào Lâm dược sư ngài đây e rằng chính là do sợ hãi, Lâm thiếu không cần quá lo lắng." Cung Thần nói.

Sở Diệp dựa nghiêng người trên ghế nghĩ thầm: Sơ Văn quật khởi quá nhanh, trình độ dược tề lại quá cao. Mấy lão già đầu trong hiệp hội Dược tề sư chắc là cảm nhận được uy hiếp. Dược tề này cứ như khối bánh kem thiệt lớn, thêm một người là phải chia một chén canh, thế là những người khác liền phải ăn ít đi, một đám lão già chính mình không có bản lĩnh lại sợ người khác ăn nhiều.

"Vẫn phải cho người hiệp hội Dược tề sư chút mặt mũi." Lâm Sơ Văn nghĩ thầm: Người hiệp hội Dược tề sư chắc là rất có ý kiến với cậu, cậu cũng không cần thiết đi trêu chọc mấy người này nữa, đơn giản cứ bế quan một thời gian tránh đầu sóng ngọn gió đi. Đối với chuyện hiệp hội Dược tề sư phong toả trong bụng Lâm Sơ Văn cũng không coi là chuyện gì to tát, chỉ cần dược tề thuật đủ tinh vi thì phong toả của hiệp hội Dược tề sư đối với cậu mà nói chẳng qua là chuyện chê cười mà thôi. Sau khi Kinh Trập Long thăng cấp tứ giai linh hồn lực của Sở Diệp dường như không đủ xài. Lâm Sơ Văn cho rằng tốc độ tiến bộ thực lực của hai người quá nhanh, cần phải lắng đọng lại một chút, nên phong toả Thiên Hà hoa lâm bế quan.

......

Trong khách sạn.

"Sư phụ, Lâm Sơ Văn bế quan." Liễu Bắc nói.

Liễu Trần gật đầu, đắc ý nói: "Coi như hắn thức thời." Liễu Trần nghĩ thầm: Lâm Sơ Văn dù lợi hại thì đã sao chứ, tục ngữ thường nói 'người ở dưới mái hiên không thể không cúi đầu', một mình đối phương làm sao có thể đối nghịch với toàn bộ Dược tề sư Thiên Hải Vực chứ?

Liễu Bắc cau mày hơi bất an hỏi: "Tuy rằng Lâm Sơ Văn bế quan nhưng danh vọng của đối phương ở Thiên Nhàn Đảo vẫn như cũ rất cao."

Liễu Trần cau mày không nói gì. "Mấy tên trên Thiên Nhàn Đảo ngu xuẩn chưa hiểu việc đời thôi." Tục ngữ có nói vắng chủ nhà gà vọc niêu tôm, phần lớn Dược tề sư tài giỏi đều đều tập trung trên các hòn đảo tương đối phồn hoa như Thiên Khôi Đảo kìa, bởi vì tài nguyên Thiên Nhàn Đảo bần cùng, Dược tề sư tài giỏi xưa nay không muốn tới. Rất nhiều Hồn Sư Thiên Nhàn Đảo tin tức không linh thông nên nhiều tu sĩ trên Thiên Nhàn Đảo không hề nghe nói tới mệnh lệnh của hiệp hội Dược tề sư.

Liễu Bắc nói với Liễu Trần: "Sư phụ, có một tu sĩ cầu một lọ Địa Tâm Hoả Chi dược tề, bằng lòng trả Hồn Sương làm thù lao."

Liễu Trần bị đánh động, Hồn Sương có thể giúp Dược tề sư tăng cường khả năng khống chế hồn lực, đối với Dược tề sư mà nói chính là chí bảo. Sự tồn tại của Lâm Sơ Văn khiến cho Liễu Trần chịu áp lực lớn lao, Liễu Trần khá nóng lòng muốn nâng cao dược tề thuật của mình.

"Vậy nhận nhiệm vụ này đi." Liễu Trần nghĩ thầm: Luyện chế Địa Tâm Hoả Chi dược tề không quá khó khăn, có lẽ người mà đối phương vốn dĩ muốn nhờ là Lâm Sơ Văn, nhưng bởi vì Lâm Sơ Văn bế quan, lại không muốn đắc tội với toàn bộ hiệp hội Dược tề sư cho nên mới đi nhờ hắn.

Liễu Bắc gật đầu, cao hứng nói: "Được, ta sẽ lập tức thông báo cho người nọ chuẩn bị dược liệu."

......

Phủ Thành chủ.

"Thiếu chủ, nhiệm vụ kia Liễu Trần nhận rồi." Nguyên Sương phu nhân nói.

Cung Thần gật đầu, nhàn nhạt nói: "Nhận là tốt rồi."

Nguyên Sương phu nhân cau mày hơi tiếc hận nói: "Đáng tiếc Hồn Sương, đó vốn dĩ chính là lễ vật muốn tặng cho Lâm dược sư đó!"

Cung Thần thở dài, "Thả con săn sắt bắt con cá rô, tìm cái khác làm lễ vật đưa cho Lâm dược sư thôi."

Nguyên Sương phu nhân gật đầu, bất đắc dĩ nói: "Chỉ có thể làm vậy thôi."

Cung Thần nheo mắt nghĩ thầm: "Mấy năm nay Liễu Trần đắc ý vênh váo lắm rồi, nhận uỷ thác cũng rất kén cá chọn canh, vốn dĩ Cung Thần còn tưởng rằng đối phương sẽ không nhận uỷ thác này, không ngờ tới đối phương lại dễ dàng mắc bẫy như vậy, hình như hắn đánh giá Liễu Trần hơi cao rồi thì phải. Ngón tay Cung Thần nhẹ gõ lên mặt bàn, ánh sáng lạnh trong mắt bắn ra bốn phía, Liễu Trần nhận uỷ thác rồi, tiếp theo sẽ ra sao đây? Cung Thần cười lạnh lùng, âm thầm chờ mong.

......

Sau ba tháng, với đủ loại dược tề bồi bổ, thực lực Sở Diệp rốt cuộc ổn định ở Hồn Vương tứ giai. Ba tháng này Lâm Sơ Văn vẫn luôn nghiên cứu dược tề thuật, tiến bộ cũng không nhỏ.

"Chúc mừng Sở đạo hữu tu vi tiến bộ một mảng lớn, rốt cuộc đã là Hồn Vương trung kỳ." Cung Khiếu chúc mừng.

Sở Diệp chắp tay nói: "Chỉ là tiến bộ chút ít, so với Cung đạo hữu mà nói vẫn còn kém xa lắc."

Cung Khiếu lắc đầu, nói: "Sở đạo hữu nói lời này khiến ta thật sự xấu hổ mà." Cung Khiếu thật sự là có hơi ghen ghét với Sở Diệp, Hồn Vương tiến giai khó khăn hơn nhiều so với Hồn Sư, mắc kẹt ở một tiểu cảnh giới vài chục năm cũng là chuyện bình thường, chẳng qua Sở Diệp nhờ có Kinh Trập Long mà đi đường tắt, mới đột phá Hồn Vương chưa được nửa năm đã tiến vào Hồn Vương trung kỳ rồi, với tốc độ này của đối phương thì xác suất trở thành Hồn Hoàng không nhỏ đâu.

"Lúc trước Sở đạo hữu vẫn luôn bế quan cho nên ta cũng chưa kịp thông báo cho hai người, đã bắt đầu thu hoạch sát khí rồi, Sở đạo hữu có muốn đi xem xét một chút không?"

Sở Diệp gật đầu, "Được."

Sau khi Cung Khiếu thường trú lại Thiên Nhàn Đảo bắt đầu suy xét nên làm ăn như thế nào, sau khi bàn bạc với Sở Diệp Cung Khiếu quyết định biến Thiên Nhàn Đảo thành một hòn đảo sát khí. Vì thế Cung Khiếu đặc biệt sáng lập một sơn cốc sát khí trên Thiên Nhàn Đảo, đào tới một trăm cái sát hố rồi tiến hành ngao luyện sát khí. Cung Khiếu bắt đầu thu thập xương thú trong phạm vi lớn, trong khoảng thời gian này không ngừng có xương thú từ bốn phương tám hướng vận chuyện về đây.

Đông đảo tu sĩ trong sát khí cốc bận rộn khí thế ngất trời, Sở Diệp nhìn thấy có người đang duy trì sát hố, có người đang nhặt xương thú, có người tiến hành bước đầu luyện hoá xương thú, có người duy trì sát hố vận hành. Mọi người đều có nhiệm vụ của riêng mình, làm việc đâu vào đấy. Sở Diệp nghĩ thầm: Hồn Vương uy tín lâu năm đúng là Hồn Vương uy tín lâu năm nha! Triệu tập được nhiều người ngao luyện sát khí như vậy, so sánh mới thấy hồi trước việc bản thân mình vẫn luôn lén lút tự đào mấy cái sát hố rồi ngao luyện hình như quá lao tâm lao lực rồi, lại còn kém cỏi nữa. Hồn Vương lợi hại là phải như vậy, tự mình không cần nhúc nhích, chỉ cần vẫy vẫy tay là khiến cho người khác phải làm hết chuyện rồi.

"Mở hố." Sở Diệp nghe được một tiếng la vui sướng.

Cung Khiếu chắp tay sau lưng, nói: "Nhìn điệu này hôm nay chúng ta tới đây vừa khéo ha, vừa lúc có sát hố thu hoạch sát khí, Sở thiếu có muốn đi coi không?"

Sở Diệp gật đầu, "Được."

Nhìn thấy Sở Diệp với Cung Khiếu tới đây, sắc mặt mấy tu sĩ ở đây đều kích động. Sát hố vừa được mở ra sát khí nhanh chóng lan tràn ra, mấy tu sĩ đã chuẩn bị sẵn xung quanh lấy ra mấy cái bình đựng sát khí chuẩn bị sẵn thu thập sát khí vào trong đó.

"Rất tốt!" Sở Diệp nói. Bách Thú Sát thu được trong sát hố đều là Trung thượng phẩm, nếu Sở Diệp tự mình luyện chế cũng không xê xích lắm chính là trình độ này.

Cung Khiếu cười nói: "Sở đạo hữu vừa lòng ta liền an tâm rồi."

"Cung đạo hữu làm việc ta rất yên tâm mà." Sở Diệp nói.

Cung Khiếu chắp tay sau lưng, nói: "Trước đó đã thu được tới ba trăm phần sát khí, dựa theo ước định của chúng ta Sở thiếu sẽ được chia ba phần, Sở thiếu là muốn sát khí hay là muốn đổi sát khí thành tài nguyên?"

Sở Diệp nhàn nhạt nói: "Lấy sát khí đi."

Ánh mắt Cung Khiếu hơi dao động, nói: "Sở thiếu vẫn muốn tiếp tục bồi dưỡng đàn ong thêm lớn mạnh sao?"

Sở Diệp gật đầu, "Là có ý định này."

Cung Khiếu hơi ngoài ý muốn, tinh lực của Hồn Sủng Sư có hạn, bình thường bồi dưỡng Hồn Sủng đều sẽ ưu tiên chọn bồi dưỡng Hồn Sủng ưu tú, nếu hắn là Sở Diệp chắc chắn sẽ tập trung bồi dưỡng Kinh Trập Long, dù sao Kinh Trập Long có huyết mạch cao, chiến lực mạnh, tiền đồ càng tươi sáng hơn. Theo Cung Khiếu nhìn nhận thì quy mô đàn ong đã đủ lớn rồi, tiếp tục mở rộng hơn nữa có khả năng linh hồn lực sẽ quá tải. Tuy rằng nghĩ vậy nhưng đối với lựa chọn của Sở Diệp Cung Khiếu cũng không nói thêm gì.

Sở Diệp có bạn đời là Dược tề sư, bản thân dường như cũng có không ít bí mật, tinh lực dư thừa đồng thời bồi dưỡng nhiều Hồn Thú như vậy ước chừng cũng khả thi.

Sở Diệp tâm tình rất tốt đi tuần tra sát khí một lượt cùng Cung Khiếu. Cung Khiếu không che giấu chuyện hắn có phương pháp luyện chế sát khí, triệu tập cấp dưới luyện chế sát khí một cách thoải mái hào phóng. Sở Diệp nhận ra được bên ngoài khu vực sát hố có rất nhiều người lén lút nhìn trộm. Thực lực Cung Khiếu mạnh mẽ, tuy rằng có rất nhiều người đỏ mắt với lợi nhuận luyện chế sát khí nhưng cũng không có ai dám duỗi tay.

"Cung trưởng lão, ta bế quan mấy tháng, việc sửa chữa Truyền Tống Trận sao rồi?" Sở Diệp hỏi.

Cung Khiếu cau mày, hơi ngượng ngùng nói: "Sau khi Sở lão bản bế quan thì tiến độ sửa chữa liền chậm lại rất nhiều." Cung Khiếu thực sự không còn lời nào để nói, hắn tìm được vài trận pháp sư, chẳng qua thêm mấy người nữa mà tốc độ sửa chữa trận pháp đều kém hơn so với Sở Diệp.

Sở Diệp gật đầu, "Như vậy à?"

"Lần này Sở thiếu xuất quan nếu mà có rảnh vừa lúc có thể hỗ trợ sửa chữa Truyền Tống Trận, mấy vị trận pháp sư kia rất là nhung nhớ Sở thiếu đó." Cung Khiếu rất là bất đắc dĩ nói.

Sở Diệp gật đầu, "Ta cũng muốn giao lưu với mấy vị đó một chút."

Cung Khiếu cười nói: "Vậy thì không còn gì tốt hơn."

......

Sở Diệp bế quan ba tháng, đi ra dạo một vòng mới phát hiện Thiên Nhàn Đảo có rất nhiều thay đổi, tu sĩ lui tới cũng ngày càng nhiều.

"Thiên Nhàn Đảo trở nên bận rộn hơn nhiều nha!"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Đúng đó! Khách nhân lui tới cũng rất nhiều."

Cung Khiếu có được phương pháp luyện chế sát khí từ Sở Diệp, bây giờ đang thu thập xương thú với quy mô cực kỳ lớn, gần đây cũng có rất nhiều thương thuyền vận chuyển xương thú tới đây. Thứ như sát khí này thật ra vẫn rất quý trọng, Thiên Nhàn Đảo có nguồn sản xuất sát khí ổn định liền có rất nhiều người còn thiếu sát khí chạy tới đây mua sắm. Sở Diệp thấy được có hàng nghìn người tụ tập trước một cửa hàng, khung cảnh đặc biệt náo nhiệt. "Sát Khí Các." Sở Diệp hơi nghi hoặc nói.

Lâm Sơ Văn cười nói: "Hình như là cửa hàng Cung Thần mở đó, chuyên môn bán sát khí."

"Náo nhiệt như vậy sao?"

Lâm Sơ Văn cười nói: "Người muốn mua hình như nhiều lắm, có rất nhiều người còn đi cửa sau, nhờ quan hệ muốn mua cho được một phần sát khí."

Sở Diệp chợt nhớ tới năm đó trên hội đấu giá, cảnh tượng vì một phần sát khí mà long tranh hổ đấu. Sở Diệp đứng một bên, tiếng bàn tán của mấy tu sĩ chui vào tai Sở Diệp.

"Sơn cốc sát khí quả nhiên là luyện chế sát khí nha! Ta vừa mới qua đó nhìn thử, sát khí bốc tận trời luôn."

"Nghe nói sơn cốc sát khí dần dần bắt đầu sản xuất ổn định rồi, sau khi ổn định mỗi tháng có thể sản xuất được mấy trăm phần sát khí đó."

"Mấy trăm phần sát khí, vậy cũng quá nhiều rồi."

"Tuy rằng nhièu nhưng người mua sát khí cũng nhiều mà!"

"Đảo chủ đây là sắp phát tài rồi nha!"

"Đảo chủ vốn dĩ đã có tiền rồi, giờ có thêm một phương pháp phát tài chỉ biết càng ngày càng giàu thôi."

"Thói đời ngày nay mà! Giàu càng giàu muốn chết, nghèo càng nghèo muốn chết mà."

"......"

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro