CHƯƠNG 285 CON RỒNG "BA PHẢI"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Edit&Beta: Alex Kỳ Thuận

֍֍֍֍֍

Hai tháng sau Cung Thần lại cầm tới thêm một đống mảnh vỡ đồ đằng. Mảnh vỡ đồ đằng lần này ít hơn nhiều, chỉ có ba mươi miếng, có thể thấy được theo thời gian dần trôi, càng ngày càng khó tìm mảnh vỡ đồ đằng.

"Mảnh vỡ đồ đằng ít hơn rồi!" Sở Diệp lẩm bẩm.

Cung Thần ngượng ngùng nói: "Thứ này tuy rằng không có tác dụng gì nhưng rất nhiều gia tộc lại coi nó là biểu tượng cho vinh quang trong quá khứ cho nên luyến tiếc từ bỏ."

Sở Diệp gật đầu, "Có thể hiểu được..." Mộc tộc hôm trước cũng vậy, cho dù đồ đằng đã bị ăn mòn cũng luyến tiếc không nỡ quyết đoán từ bỏ.

"Vậy bây giờ thu thập chậm lại, từ từ mà làm thôi." Lâm Sơ Văn nói. Có trụ đồ đằng bộ lạc Thái Dương với Mộc tộc đưa tới đây, cộng thêm này nọ Cung Thần đem lại chắc cũng đủ đột phá Vương giai rồi.

Cung Thần gật đầu, "Được."

Đôi mắt Ô Ô sáng rỡ lên, nhào vào núi mảnh vỡ đồ đằng. Đống mảnh vỡ đồ đằng Cung Thần đem tới lần này tuy rằng số lượng không tính là nhiều nhưng chất lượng vô cùng tốt. Trong đống mảnh vỡ đồ đằng có một trụ đồ đằng bị hư tổn là từ bộ lạc Nguyệt Lượng, thời thượng cổ bộ lạc Nguyệt Lượng là bộ lạc có tên tuổi ngang ngửa với bộ lạc Thái Dương, lực lượng vận mệnh ẩn chứa trong trụ đồ đằng của bộ lạc Nguyệt Lượng cực kỳ dồi dào.

Ngoài ra còn có một trụ đồ đằng chắc hẳn là thuộc về bộ lạc phụ thuộc bộ lạc Phượng tộc, bộ lạc Phượng tộc tín ngưỡng chim phượng nên chắc là có lưu lại hậu duệ, truyền thừa vẫn còn chưa bị hoàn toàn tuyệt chủng, cho nên đồ đằng tuy rằng bị tàn phá nghiêm trọng nhưng lực lượng vận mệnh trong đó vẫn vô cùng ngưng thực.

Ô Ô còn kiếm được mảnh vỡ đồ đằng của tộc Kỳ Lân trong đống mảnh vỡ, thời thượng cổ Kỳ Lân cũng chỉ đứng sau hai đại yêu Long, Phượng mà thôi, có rất nhiều bộ tộc tín ngưỡng Kỳ Lân nên lực lượng vận mệnh ẩn chứa trong mảnh vỡ kỳ lân cũng siêu nhiều.

Sau khi luyện hoá mảnh vỡ đồ đằng mới nhất vừa đưa tới đây rốt cuộc Ô Ô cũng sẵn sàng đột phá. Trên người Ô Ô nở ra từng vệt ánh sáng trắng thánh khiết, lông chim từng mảng từng mảng rụng xuống.

Sở Diệp nhìn quạ đen, nói: "Lần này Ô Ô rụng lông hơi bị nghiêm trọng nha!"

Tiểu Bạch sâu sắc tán thành, "Đúng vậy! Sắp trọc luôn rồi."

Lâm Sơ Văn liếc Sở Diệp một cái, "Đây là thay lông, lông mới sắp mọc ra rồi kìa."

Kinh Trập Long chớp chớp mắt nhìn quạ đen, "Ồ, lông rụng hết rồi không cần nhổ nữa, có thể trực tiếp bỏ vô nồi nấu luôn là được."

Sở Diệp: "......"

"Con chim trọc này nhìn qua còn rất ú nha." Kinh Trập Long trợn tròn hai mắt nhìn quạ đen, trông cứ như sắp chảy nước miếng ròng ròng tới nơi.

Tiểu hồ ly vẫy vẫy đuôi thu thập hết mấy cái lông chim quạ đen đang rụng xung quanh. Lông Thiên Vận Quạ có thể dùng để chế tạo pháp khí bói toán phúc hoạ, bọn họ không sử dụng thì có thể lấy đem đi bán cũng được. Lông quạ đen mới mọc ra có màu trắng, sau khi thay lông nhìn quạ đen lại có thêm mấy phần thần bí.

"Ô Ô biến thành màu trắng rồi kìa!" Quen nhìn quạ đen một màu đen nhánh, tự dưng giờ đối phương biến thành trắng tinh, thật sự Sở Diệp nhìn không quen.

Hấp thu vô số lực lượng đồ đằng, rốt cuộc Ô Ô cũng đột phá Vương giai, mảnh vỡ đồ đằng Cung Thần đưa tới đây lũ lượt vỡ tan thành từng mảnh. Ô Ô phấn khích đập cánh lượn vòng trong không trung.

Mặc Đoàn Tử nghiêng đầu nhìn Ô Ô, "Ô Ô, ngươi phai màu hơi bị ghê đó nha!"

Ô Ô trợn trắng mắt, "Ngươi nói cái gì mà phai màu chớ? Đây là màu lông vốn có của ta, chẳng qua thật đúng là không được đẹp lộng lẫy." Ô Ô vỗ cánh, khôi phục lại màu nguỵ trang đen nhánh.

Sở Diệp thấy Ô Ô đã khôi phục lại bộ dạng của Môi Vận Quạ mới thở phào nhẹ nhõm.

......

"Ô Ô đại nhân rốt cuộc đột phá Vương giai rồi, mọi người còn không nhanh tới chúc mừng đi chứ." Quạ đen vô cùng kiêu ngạo nói.

Kinh Trập Long khinh thường nhìn Ô Ô, "Gia hoả đội sổ như ngươi rốt cuộc cũng đuổi kịp mà còn mặt mũi nói gì mà chúc mừng hả?!"

Ô Ô nghe vậy thì nổi giận, "Ngươi là đồ khốn kiếp, vốn dĩ Ô Ô đại nhân còn muốn chỉ cho ngươi con đường sáng, giúp ngươi thẳng tiến Vương giai ngũ giai, ngươi nói vậy thì coi như thôi đi."

Kinh Trập Long lập tức đổi sắc mặt liền, nịnh nọt nói: "Ta cho rằng Ô Ô đại nhân đã đột phá Vương giai hẳn là nên ăn mừng rình rang mới được, không bằng chúng ta đi bắt chút cá biển tươi cùng nhau ăn một bữa tiệc hải sản hoành tráng, ngươi muốn ăn gì? Hấp Linh Long Ngư, Mặc Liên Ngư hay là Bát Trân Quy, Ô Ô đại nhân ngươi thích ăn cá nào chúng ta liền đi bắt cá đó cho ngươi ăn."

Sở Diệp đứng một bên nhìn tới cạn lời luôn, Kinh Trập Long là Long tộc cao quý vậy mà không chú ý cái là công phu biến sắc mặt còn xịn ngang tắc kè hoa luôn á. Sở Diệp ký khế ước với Kinh Trập Long cho nên biết được một vài chuyện nó từng trải qua cho nên cũng có thể hiểu được do đâu.

Phụ mẫu Kinh Trập Long mỗi lứa sinh tới vài đứa, mà bởi vì huyết mạch Truy Phong không cao nên thực ra nó là đứa nhỏ bị bỏ rơi. Ca ca, tỷ tỷ của Truy Phong cũng không phải lương thiện gì, hồi Truy Phong còn nhỏ cũng bị đánh tối ngày. Truy Phong tương đối đặc biệt, nó có năng lực tuần hoàn trập biến*, tuy nói mỗi lần trập biến đều sẽ vì thực lực suy yếu mà gặp phải nguy cơ, nhưng sau mỗi lần trập biến bất kể là huyết mạch hay là thực lực đều sẽ tiến bộ vượt bậc. Truy Phong trưởng thành cũng không suôn sẻ, lúc còn nhỏ vì tránh bị hải thú khác ăn thịt Truy Phong cũng từng nguỵ trang thành cá chạch trà trộn vào Thiên Hải Vực.

"Ô Ô thấy Truy Phong chịu thua, đắc ý nói: "Vậy mới được."

"Ô Ô đại ca, ngươi nhìn coi cơ duyên của ta ở nơi nào vậy hả?" Truy Phong hỏi.

Ô Ô ngạo nghễ dang cánh, trả lời: "Hiện giờ huyết mạch của ngươi cũng đã có tiến bộ, dược tề cũng dùng rất nhiều, chỉ là còn thiếu linh khí mà thôi, nhờ Mộc Tiên Điểu tiến hành cọ rửa linh khí vài lần là tốt rồi."

Truy Phong nghe vậy, bừng tỉnh nói: "Thì ra người ta cần tìm không phải là ngươi mà là Thuý Vũ nha! Sao không nói sớm chút?!" Truy Phong vung đuôi bay lại chỗ Thuý Vũ, nhìn bóng lưng phũ phàng và lạnh nhạt không thể tả.

Ô Ô thấy Truy Phong dùng xong là quăng quá tức giận giương cánh lao thẳng tới chửi rủa thậm tệ con rồng cặn bã này.

"Thuý Vũ đạo hữu, mấy ngày gần đây trời trong nắng ấm, đúng là cơ hội rất tốt để ăn cơm dã ngoại, Thuý Vũ đạo hữu ngươi muốn ăn cá gì, Hấp Linh Long Ngư, Mặc Liên Ngư hay là Bát Trân Quy, ngươi thích cá nào chúng ta liền đi bắt cá đó ha."

Sở Diệp mắt trợn trắng cạn lời luôn, nghĩ thầm: Tên khốn kiếp Truy Phong này là một con rồng cặn bã không thể nghi ngờ, dụ dỗ chim mà cũng không biết đổi cái cớ khác, làm việc không có tâm!

Thực ra Truy Phong đã sớm muốn nhờ Thuý Vũ tiến hành cọ rửa linh khí cho mình vài lần, chẳng qua Thuý Vũ hơi tự kỷ cho nên chỉ thích chơi với tiểu hồ ly, tiểu hồ điệp, Truy Phong cũng xấu hổ không dám sáp tới. Nhưng giờ chuyện liên quan tới vấn đề tiến giai của bản thân, Truy Phong cảm thấy đây là lúc cần phải tâm sự nhuyễn với Thuý Vũ rồi.

Sở Diệp dùng linh hồn lực quan sát động tĩnh của Truy Phong với Thuý Vũ từ rất xa. Truy Phong ân cần đẩy một đống chuỗi hạt san hô qua cho Thuý Vũ, Thuý Vũ nhận lấy đồ xong nói gì đó với Truy Phong sau đó vỗ vỗ cánh bay đi mất. Sở Diệp nhìn bộ mặt cô đơn của Truy Phong cứ cảm thấy như Truy Phong vừa mới đối xử cặn bã với quạ đen xong liền bị Thuý Vũ tệ bạc liền. Cái gọi là quả báo nhãn lồng, sông có khúc người có lúc đại để là thế mà thôi.

Truy Phong ủ rũ cụp đuôi bay trở về bên cạnh Sở Diệp, Sở Diệp dò hỏi: "Sao đó?"

Truy Phong tiếc nuối trả lời: "Thuý Vũ nói là toàn bộ linh lực trong cơ thể nó đều đã cạn kiệt rồi, cần phải hấp thu linh lực trong linh mạch mới có thể tiến hành cọ rửa linh khí cho ta được."

Sở Diệp gật đầu, "Là vậy sao?!"

Truy Phong trông mong nhìn Sở Diệp, nói: "Lão đại, ngươi phải nghĩ cách mới được!"

Sở Diệp: "......" Hồi nào không còn biện pháp rốt cuộc mới nhớ tới lão đại là hắn sao? Những lúc thế này có nên vui mừng hay không đây ha!?

Sở Diệp bất đắc dĩ nói: "Ta có thể có cách nào chứ?" Thứ như linh mạch cũng sẽ không từ trên trời rớt xuống.

Lâm Sơ Văn bước tới cười hỏi: "Đang nói chuyện gì đó?"

Sở Diệp kể ra phiền phức của Truy Phong, Lâm Sơ Văn cười nói: "Thực ra chuyện này cũng không khó giải quyết."

Sở Diệp thắc mắc: "Đệ có cách nào hả?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Hầu hết linh mạch trên đất liền đều đã có chủ, nhưng lại có thể mưu tính linh mạch trong biển. Hải thú Vương giai bình thường có thể trở thành Vương giai hải thú một mặt là do huyết mạch tụi nó lợi hại, mặt khác là do mấy con thú biển đó chiếm cứ nơi tu luyện rất tốt."

Sở Diệp trợn mắt, hỏi lại: "Ý đệ là lãnh địa của mấy con Vương thú đã chết đó hả?"

Lâm Sơ Văn gật đầu, "Phải rồi." Vương thú hải vực quanh đây đều đã bị dẹp sạch, linh mạch có cũng thành nơi vô chủ rồi. Rất nhiều Hồn Sủng Sư đều biết trong biển có linh mạch, tuy nhiên trong biển hải thú hoành hành, linh mạch lại khó chuyển dời cho nên chỉ có thể từ bỏ mà thôi. Bọn họ trước một bước đã dọn sạch Vương thú, giờ muốn thu thập linh mạch cũng đơn giản hơn rất nhiều.

"Chẳng qua đây cũng là một vấn đề." Lâm Sơ Văn nói.

"Vấn đề gì?"

"Thuý Vũ không thích hoạt động trong nước." Thuý Vũ là chim vốn dĩ không thích ở trong nước, lúc trước lại còn bị cầm tù dưới đáy biển nhiều năm nên nó chán ghét nhất là môi trường biển, cho nên dù cho biết có linh mạch trên biển Thuý Vũ cũng không thích tới gần.

Sở Diệp nói với Truy Phong: "Ngươi đi kiếm linh mạch trước đi, tìm được rồi mới báo cho Thuý Vũ đi thu thập." Thuý Vũ chỉ là không thích ở dưới biển trong thời gian dài thôi, nếu đã xác định được vị trí rồi trực tiếp tới đó thu thập chắc hẳn là không có vấn đề gì lớn.

Truy Phong đảo mắt một vòng, gật gật đầu rồi vội vàng bay đi.

......

Truy Phong vừa đi là đi biền biệt bặt vô âm tín mất mấy ngày, Sở Diệp nhịn không được nghi ngờ có khi nào đối phương mượn cơ hội này bỏ trốn luôn hay không.

Tiểu Bạch nhảy nhót tung tăng, nói: "Lão đại, đã mấy ngày rồi không thấy bóng dáng Truy Phong đâu ha!"

Sở Diệp gật đầu, "Phải rồi!"

Tiểu Bạch chặc lưỡi lắc đầu, "Tên Truy Phong có phải chạy trốn luôn rồi hay không ha?!"

Ô Ô bay lại đây hừ khẽ một tiếng, nói: "Còn cần phải hỏi hay sao? Tên khốn kiếp Truy Phong cả người phản cốt, rốt cuộc vẫn chạy mất dép ha! Ta biết ngay mà, con rồng con kia không tin được đâu."

Sở Diệp liếc Tiểu Bạch, "Truy Phong chỉ là đi tìm cơ duyên chứ chắc không phải bỏ trốn đâu." Sở Diệp tự nhận thấy đãi ngộ của hắn vẫn rất được, Truy Phong một khi từ chức rồi muốn tìm được đãi ngộ như vậy cũng không dễ dàng đâu!

Ô Ô hừ khẽ một tiếng, "Cái này khó nói à nha!"

Sở Diệp: "......"

"Các ngươi đang tám cái gì đó?" Truy Phong tha một con tôm thuỷ tinh bay về tới.

"Ồ, Truy Phong, ngươi trở về rồi."

Truy Phong gật đầu, "Đúng rồi! Ta đem đặc sản về cho Thuý Vũ." Truy Phong lang thang trong biển một vòng, tìm được một cái linh mạch vốn là linh mạch trong lãnh địa của tôm Hoàng Đế. Mất đi sự trấn áp cảu tôm Hoàng Đế Vương cấp, lãnh địa tôm Hoàng Đế giờ loạn tùng phèo.

Truy Phong điều tra một trận, thuận tiện bắt được một ổ tôm thuỷ tinh, vốn dĩ Truy Phong bắt được tới mười mấy con, chỉ là trên đường về Truy Phong ăn sạch hết mười mấy con chỉ còn chừa lại một con, một con này vẫn là Truy Phong ráng nhịn rồi lại nhịn mới tiết kiệm đem về tới được.

Sở Diệp hỏi Truy Phong: "Ngươi chỉ mang về cho Thuý Vũ thôi hả?!"

Truy Phong gật đầu, "Đúng đó!" Toàn bộ phần mang về cho những người khác đều vô bụng hắn hết rồi.

Sở Diệp: "....." Truy Phong thực tế tới như vậy sao? Muốn lấy được Chân Long Cửu Biến từ Tiểu Bạch thì theo đuôi Tiểu Bạch kêu liên mồm lão đại, muốn moi biện pháp thăng cấp từ chỗ quạ đen liền theo đuôi người ta kêu Ô Ô đại nhân... Kết quả, bây giờ không dùng nữa liền quăng qua một bên, chỉ cầm theo đặc sản địa phương về cho Thuý Vũ, thực dụng, quá thực dụng. Truy Phong thật sự là Long tộc, Long tộc có gió chiều nào xoay chiều nấy như vậy sao? Gia hoả này nhất định là biến dị rồi.

Truy Phong ân cần đưa tôm thuỷ tinh cho Thuý Vũ, mùi vị của tôm thuỷ tinh rất tươi ngon, Thuý Vũ cực kỳ hài lòng.

Tìm được linh mạch rồi Truy Phong lập tức quay về đón Mộc Tiên Điểu qua để Mộc Tiên Điểu hấp thu linh mạch. Sau khi Mộc Tiên Điểu tới chỗ linh mạch liền hấp thu linh lực trong linh mạch, tự mình luyện hoá một phần, một phần khác dùng để tiến hành tưới linh khí cho Truy Phong. Nhận được ích lợi Truy Phong vô cùng hưởng thụ việc cọ rửa linh khí, nghỉ ngơi ở không mấy ngày lại chạy ra biển tìm kiếm linh mạch tiếp.

Truy Phong dường như cực kỳ yêu thích việc tìm kiếm linh mạch, trong nháy mắt ba tháng đã trôi qua Truy Phong đã lục tục tìm được mười mấy dải linh mạch, liên tục không ngừng được linh khí cọ rửa rốt cuộc Kinh Trập Long cũng thăng cấp Vương giai ngũ giai.

˂˂˂˂˂۝˃˃˃˃˃

*Tuần hoàn chập biến (luân hồi trập biến): Chu kỳ tuần hoàn ngủ đông mà biến hoá.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro