Chương 2 : Kì dị cổ nhân

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

     Chúng thuộc hạ vừa đi xuống, mĩ nhân lập tức đứng dậy. Nàng khẽ tới bên khung cửa sổ, tay đưa lên, vuốt nhẹ tấm màn mành màu tím than tinh tế.

    Cụp mi xuống như che dấu đi sự tàn khốc vốn có trong đôi mắt xinh đẹp. Nàng thở dài.

    " Chủ thượng...chủ thượng...rốt cuộc đã bao lâu rồi, tên thật của ta đã bị lãng quên. Phải chăng...chính ta cũng ngại nó... Tử Thiên Thần..."

    Tử trong tử vong...

    Thiên trong thiên đạo...

    Mà, Thần, liền là trong thần ca...

    Chả lẽ nào, cả đời mình chỉ có thể gắn liền với bản thần ca của thiên đạo...?

    Thật là ngu ngốc và điên rồ làm sao. Ha ha, ta mà phải chết hèn mọn như vậy sao...

    Thần ca chỉ là rác rưởi.

    Thiên đạo là thứ bỏ đi.

    Tử vong không có trong từ điển của ta hiện tại.

    Cái tên thật dị làm sao.

    Này gọi tắt liền thành Tử thần.

    Kia gọi danh liền thành Thiên Thần.

    Là muốn nghịch thiên sao, hay là muốn đi ngược lại với mệnh đời...?

   Ta là lão đại của thế giới ngầm. Là chủ thượng của Vạn Ác. Liền là người duy nhất nắm trong tay 100% cổ phần của các phái trong bang.

    Ta đã phải mất công, tốn sức đến thế nào, để từ một đường chủ nắm trong tay 2/5 cổ phần của Vạn Ác. Trở thành chủ thượng độc quyền,  duy nhất sở hữu 100% toàn bộ nơi đây.

     Ah...đời này do ta giữ. Kiếp này do ta định. Ta là chủ sân chơi mafia, và ta sẽ là người phá hủy nó. Chả có gì ta muốn mà ta không đoạt được. Đời này.... Vậy là cũng thỏa mãn ta...

     #Thỏa mãn à.... Không đâu, tiểu thư của ta...#

     Một giọng nói mị hoặc quanh quẩn bên tai Tử Thiên Thần.

     Nàng giật mình khi một đôi tay thon dài quàng qua cổ mình.

     Cảm giác ngứa ngứa, thanh lãnh, khi da thịt tiếp xúc với vật thể lạ. Phi thường kì dị.

    Nàng giật mình quay đầu lại.

    Phía sau nàng, từ bao giờ đã có thêm một mĩ nam tử không mấy trân thật đang mỉm cười.

    Hắn có mái tóc dài màu đen, phảng phất tinh tế như những dây đàn, thả xõa đến ngang hông. Toàn thân mặc một bộ cổ trang phóng khoáng. Quả thật là đẹp đến câu hồn.

    Nhưng khoan đã, này là...

    - Ngươi là ai lại to gan dám lên đây. - Nàng một thân lạnh lẽo đầy đề phòng. Ánh mắt sắc lạnh như mãnh xà đang nhìn con mồi ngon.

   #Nàng... Có phải là ngốc quá không...?# 

   Nam nhân khẽ cười một tràng, khiến Tử Thiên Thần khẽ ngây ngốc... Ý hắn là sao?

   # Này liền là nơi cao nhất rồi, nàng nghĩ ta lên đây bằng cách nào a?#

   # Tiểu thư của ta, mệnh nàng đâu thuộc về nơi đây, nàng hà cớ gì cứ phải phí sức bảo tồn những thứ viển vông này...?#

   -  Ý ngươi là gì, ta thế nào lại...?

   Này nàng liền cảm giác không ổn, chả lẽ... Thật sự phận như tên...

  Tử.

  Thiên.

  Thần.

  # Thân ái, nàng cũng là nên quay về rồi. #

  ....

  ....

  ....

  Thời đại chiến quốc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro