Chương 8: Tu sửa phòng ốc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Lý Thanh lúc này đã ra ngoài cửa, hắn tự nhiên sẽ không biết những suy nghĩ trong lòng của Lý Dương thị, hướng về phía bờ sông mà đi tới. Hắn định bắt thêm ít cá để cho để cho vào trong không gian.

Lý Thanh tìm một chỗ hẻo lánh, đem cổ tay áo cùng ống quần xắn lên, chuẩn bị một chút liền lội xuống sông, dùng linh tuyền hấp dẫn cá đến, chọn những con lớn, phát nào trúng phát ấy, chỉ một lúc đã bắt được 10 con.

Lý Thanh dừng lại, ở bên cạnh mò được không ít ốc đồng, tôm, cua bỏ vào trong không gian, coi như để không gian lại tăng thêm ít giống mới.

Hắn về đến nhà đã hơn 5 giờ chiều, liền đem hạt giống rau dưa phân loại rồi đựng trong mấy chậu riêng biệt.

Cho linh tuyền vào ngâm, như vậy không chỉ thúc đẩy là cho hạt giống nhanh mọc mầm hơn, mà còn có thể đề cao phẩm chất nữa. (cái này như thuốc kích thích tăng trưởng ý, mỗi tội thuốc kích thích không đề cao phẩm chất được =))~)

Đem hạt giống ngâm xong, Lý Thanh vào không gian kiểm tra một phen, đây là việc cần làm mỗi ngày của hắn.

Ừm, rất tốt, nấm đang phát triển rất khá, vị của quả hồng dại cũng không tệ, cá tôm đều tung tăng vui nhảy, gà rừng cũng lớn lên thật nhanh, Lý Thanh đang quan sát những động thực vật sinh ra sau khi tiến nhập vào không gian, không khỏi hài lòng gật đầu, có không gian này đúng là tiện thật, thích hợp với sự sinh trưởng của mọi thứ, cũng không cần lo lắng về vấn đề khí hậu.

Gà cùng dê con hôm nay mua được, tạm thời đều nhốt ở trong không gian. Dù sao ở bên ngoài còn phải sửa chữa phòng ở. Hiện tại chúng còn nhỏ, để ngoài dễ đổ bệnh nên cũng không tốt, để ở trong không gian không chỉ có thể làm tăng tốc độ sinh trưởng, mà còn có thể đề cao khả năng miễn dịch của chúng. Đợi chúng lớn hơn một chút thì mang ra ngoài nuôi.

Lý Thanh hái được một rổ dâu tây, mỗi quả đều có kích cỡ to bằng quả táo tàu, màu đỏ tươi, hương thơm ngát, nhìn rất ngon miệng.

Hắn lấy một quả cho vào trong miệng nhai, ừm, thật ngon, hương vị đầy đủ, nước nhiều lại ngọt, không ngấy, không hổ là đồ nuôi trồng trong không gian.

Lý Thanh vẫn duy trì việc trồng hoa quả trong không gian, tin tưởng đồ ăn nó tạo ra đều là tinh phẩm.

Lý Thanh ăn xong nửa rổ dâu tây, no đến nỗi không đứng thẳng được, nằm ở trên giường rên rỉ xoa bụng.

"Cơm tối nay sợ là không cần ăn nữa" Lý Thanh nghĩ.

————–

Hôm sau, từ sáng sớm Lý Thanh đã rời giường, vệ sinh xong, như thường lệ đánh một hồi quyền.

Xuyên qua thời không này đã được mấy ngày, cảm giác được cơ thể này đã trở lại thể trạng tiêu chuẩn của người bình thường, uống linh tuyền kết hợp với đánh quyền đúng là có tác dụng tốt.

Lý Thanh ăn điểm tâm xong, liền đi hậu viện trồng trọt. Lấy mấy cái chậu ngâm hạt giống hôm qua ra, có rất nhiều hạt đã nảy mầm, nhưng nếu trồng trong cái vườn khô cằn kia sợ là cũng không sống nổi, lại dùng linh thủy trong không gian tưới qua đất một lần.

Cả một buổi sáng bận rộn, cuối cùng cũng đem mảnh vườn phía sau viện và mảnh vườn phía bên trái dãy nhà chính trồng xong toàn bộ.

Phía sau viện trồng cải thìa, củ cải trắng, còn có một chút cải bó xôi cùng măng tây, bên cạnh còn trồng một ít hành tây và cần tây.

Mảnh còn lại, một nửa trồng rau xanh, một nữa là rau diếp thơm.

Mắt thấy đã là buổi trưa, Lý Thanh lấy nửa con thỏ cùng với ớt ra làm thịt kho tàu. Rán một ít bánh bột ngô. Một miếng bánh, một miếng thịt thỏ, ăn ngon miễn bàn.

Lý Thanh vừa thu dọn xong chén bát , chợt nghe có tiếng gọi ở bên ngoài. Liền chạy vội ra mở cửa.

"Đại bá, bá tới rồi, mau vào mau vào" Hắn vừa mở cửa ra nhìn, thì ra là đại bá hắn đến.

"Thanh Nhi, ta nghe đại bá phụ ngươi nói ngươi muốn tu sửa lại phòng ở, vì vậy ta đến đây bàn với ngươi một chút, xem làm như thế nào." vào nhà, đại bá nói.

"Không phải sắp đông sao, phòng ở nhà cháu bị hở, gió có thể lọt qua, cho nên cháu muốn tìm người sửa lại. Lý Thanh giải thích.

"À, ra là như vậy, không có việc gì, việc này cứ giao cho ta, ngày mai ta sẽ gọi người tới sửa cho ngươi." đại bá rất sảng khoái đáp ứng.

"Đại bá, thù lao của người trong thôn là bao nhiêu?. Dù sao cháu cũng cần phải chuẩn bị một chút." Lý Thanh hỏi

"Cái này à, đại đa số mọi người ra ngoài làm việc đều 30 văn một ngày, ngươi chỉ tu sửa lại phòng, phí không cao lắm, ngươi trả cho họ 20 văn một ngày là được rồi" Đại bá suy nghĩ một chút rồi nói.

"Được, đại bá, cứ quyết định như vậy đi, 20 văn một ngày, bao một bữa cơm, người xem có được không?" Lý Thanh chủ động tăng thêm một bữa cơm, dù sao cũng không đáng bao nhiêu.

"Được, ngày mai ta sẽ tìm người đến cho ngươi."

"Cảm ơn đại bá"....

Tiễn đại bá xong, Lý Thanh đem toàn bộ gà rừng, thỏ rừng cùng hươu sao hôm qua săn được ra làm sạch, mà da thỏ, da hươu được giữ lại. Gà rừng, thỏ rừng cùng hươu sao được hắn ướp muối xong treo trong sân.

Lại đi ra cái ao sau nhà bắt một ít cá chuẩn bị cho bữa trưa ngày mai.

Lý Thanh đã có bí quyết câu cá, chính là dùng linh tuyền mà mồi nhử, chỉ chốc lát đã bắt được nửa chậu cá, đem toàn bộ làm sạch cho vào trong không gian để giữ tươi.

Ngày mai khi nào dùng thì mang ra.

Về đến nhà, Lý Thanh lại dùng cái cuốc, làm sạch cỏ dại bên cạnh hàng rào.

Có vẻ thấy tốt rồi, liền dừng tay cất cuốc vào phòng chứa tạp vật. Sau đó đi đến rừng trúc kiếm ít lá khô để nhóm lửa.

Cơm tối chính là canh củ cải trắng nấu thịt, kèm theo bánh bột ngô buổi trưa còn thừa.

Dù hiện tại Lý Thanh không cần lo lắng về vấn đề tiền bạc, nhưng hắn cũng không thể lãng phí đồ ăn được.

Buổi tối không có nhiều tiết mục tiêu khiển, ăn xong cơm tối hắn lên giường đi ngủ thật sớm.

Rạng sáng ngày hôm sau, Lý Thanh vừa mới dùng xong cơm sáng. Chợt nghe thấy có tiếng người gọi ở bên ngoài cửa, Lý Thanh vội vã đi ra mở cửa đón họ vào, tới 4 người.

Ngoại trừ đại bá Lý Thanh, còn có một người đàn ông trung niên, da ngăm đen khỏe mạnh, một thanh niên thân hình cao to, vẻ mặt hàm hậu đàng hoàng, người còn lại có một vết sẹo trên mặt, thoạt nhìn có chút dọa người. "Thanh Nhi, đây là Tráng thúc,.." Đại bá giới thiệu từng người với Lý Thanh, sau đó liền mang theo bọn họ đi sửa lại phòng.

Thì ra, nam tử trung niên có làn da ngăm đen kia được gọi là Lý Tráng, là bạn tốt của cha Lý Thanh.

Mà thanh niên trẻ tuổi mang khuôn mặt hàm hậu đàng hoàng kia là nhi tử của Lý Tráng, gọi là Lý Vân, 18 tuổi, đã trưởng thành, đồng thời cũng đã cưới phu lang.

Mà người có vết sẹo trên mặt kia, gọi là Lý Liệt, được coi là thợ thuộc da tốt nhất ở trong làng, cũng là người nhận biết được nhiều loại rắn nhất, trong núi này không có loại rắn nào mà hắn không biết, lúc bình thường không có gì làm thì sẽ đi làm công, kiếm ít tiền tiêu vặt.

Lý Thanh nói với đại bá hắn chỗ nào cần tu sửa, chỗ nào muốn làm lại. Thấy mình không giúp được gì, đành đi chuẩn bị bữa cơm trưa.

Mang ra một con thỏ đã làm sạch, thấy hơi thiếu, lại lấy nửa con thỏ ngày hôm qua còn dư lại ra, đặt lên bếp xào, cho hạt tiêu, gừng, tỏi, ớt vào đảo cùng. Đổ thêm một ít linh tuyền, sau đó dùng lửa nhỏ để hầm.

Lý Thanh chuẩn bị nấu món kế tiếp, mang 2 con gà rừng hôm qua đã làm sạch đem lọc chỗ nhiều thịt nhất ra, thêm gia vị chuẩn bị làm món thịt gà cay. Đầu, cổ, cánh, và xương đều được cho vào luộc.

Lại từ trong không gian bắt hai con cá chuối lớn, thịt cá cắt thành miếng, làm cá hấp.

Xương cá, đầu cá còn lại được cho vào chảo, dùng nước luộc gà nấu một nồi canh. Đun một hồi, mùi thơm liền bay ra.

Nồi thịt thỏ đã sôi, cho thêm cây hồi và một ít gia vị tiếp tục đun. Lấy nấm tươi ở trong không gian hầm với canh gà.

Lại lấy ra một miếng thịt ba chỉ, cắt thành khối nhỏ, dùng đường và hương liệu ướp làm thịt kho tàu.

Đun một lát là xong, món cuối cùng là bánh màn thầu làm từ bột mì, hấp một khay lớn, một chiếc đều to bằng nắm tay, ăn không sợ thiếu.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro