chương 11 : Âm hồn cũng cần giáo dục 10

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Nhóm nữ sinh ngồi trong quán trà sữa vui vẻ nói cười. Bàn luận chuyện phím đến sôi nổi, bỗng nhiên trong bàn có tiếng kinh hô không nhỏ.

- nhìn nè, đây không phải Trình Dạ Tuệ sao? Các cậu mau lên trang cá nhân của cô ấy xem đi.

- gì vậy? Nhìn cô ta thảm quá, bị đánh sao?

- cho tớ xem với.

Video ngắn chỉ 1 phút, nội dung hiện ra nữ sinh dung mạo xinh đẹp nhưng 1 bên mặt bị đỏ lên rỉ máu, tóc cũng có phần rối bời trong rất khổ sở. Bả vai run lên mà nói rõ từng câu từng chữ làm người nghe không chỉ giật mình kinh ngạc mà còn nhìn cô ta với ánh mắt khác.

________________

2 tiếng trước. Nhà kho sau trường.

Lòng bàn tay Trình Dạ Tuệ bắt đầu đổ mồ hôi lạnh, Trình Dạ Linh muốn làm gì?

Đây là trường học!

Trình Dạ Tuệ tự an ủi mình dưới đáy lòng, ở trường học cậu không dám làm gì đâu, nhưng mà nhìn khuôn mặt lạnh như băng của Dạ Linh, đáy lòng cô ta lại không yên.

Cô ta ra vẻ trấn định

-ngươi muốn làm gì?

- Tâm sự chuyện chỉnh ảnh.

Dạ Linh đặt túi sách trên bàn, bóp cổ tay đi tới mặt cô ta.

Trình Dạ Tuệ  theo bản năng lui về phía sau

- Ảnh chụp gì?

Dạ Linh xuyên qua bàn học, dồn cô ta đến bức tường bên kia phòng.

-Nhớ không ra cũng không sao, tôi giúp cô nhớ lại.

Đồng tử Trình Dạ Tuệ co rụt mạnh, sau lưng chống vào bức tường lạnh như băng.

- a a a

....

Ba phút sau.

Trình Dạ Tuệ ngồi xổm dưới đất, khóc như mưa, trên mặt tràn đầy sợ hãi.

Dạ Linh ngồi trên bàn học, như thổ phỉ dẫm chân lên ghế, khuỷu tay chống lên đầu gối, một tay cầm di động, đang lướt màn hình. Là điện thoại của Trình Dạ Tuệ.

Trên màn hình hiện lên ảnh chụp, đều là ảnh lưu trong máy tính của nguyên chủ.

-Trộm nhiều ảnh của tôi như vậy, thầm mến tôi à?

Lúc này Trình Dạ Tuệ như quả hồng mềm mặt người bắt nạt, khóc như hoa lê trong mưa, đáng tiếc Dạ Linh không thương hương tiếc ngọc.

Cậu không kiên nhẫn gõ bàn

-Hỏi cô đấy.

 Trình Dạ Tuệ sợ tới mức giật mình một cái

-Tôi chỉ xem, không làm gì khác.

-không làm gì khác mà ảnh chụp chạy lên diễn đàn được à, tự mình nó chạy lên chắc?

Tấm ảnh còn tự có suy nghĩ của nó cơ à!

Trình Dạ Tuệ lắp bắp nói dối

-Di động đặt ở đó, tôi không biết ai lấy đăng lên.

-Ồ.

Một tiếng kia của Dạ Linh rất bình thản, cô ta không hiểu cậu có ý gì.

-Xem ra vừa rồi tôi đánh vẫn chưa đau.

Giọng nói của Dạ Linh lại vang lên lần nữa, nghiêm túc nói

-Lần này tôi sẽ tận lực thỏa mãn cô.

Thân thể Trình Dạ Tuệ run run, đáy mắt hoảng sợ

- Anh điên rồi... Anh đừng tới đây... A..."

-

"Là tôi... Là tôi đăng ảnh."

Trình Dạ Tuệ núp ở góc, run rẩy thừa nhận cô ta đã đăng ảnh chụp.

Ban đầu bài post kia không phải cô ta đăng, cô ta bỏ tiền thuê người đăng lên, mới đăng kí nick phụ, lên đó thêm mắm thêm muối.

Dù sao đào ra cũng sẽ không phải cô làm, có chuyện gì chỉ cần cô chối hết tất cả xem Dạ Linh có thể làm gì.

-Tôi biết sai rồi, anh tha cho tôi đi...

Lúc này cô ta nhìn thấy Dạ Linh là nội tâm sợ hãi, khát vọng sống khiến cô ta cầu xin tha thứ.

Dạ Linh mở điện thoại của mình,lướt đến đoạn hội thoại trên khung chat rồi ném đến trước mặt cô ta.

Là đoạn chat của Trình Dạ Tuệ với người chỉnh ảnh. Thời gian, nội dung chỉnh sửa cả số tiền bỏ ra cũng có đầy đủ chi tiết. Tay cô ta phát run lướt xem tin nhắn lại oán độc trừng mắt nhìn người bị trói nằm trên đất.

Tất cả cô đều đã xoá sao bây giờ lại nằm trong tay cậu. Nhất định là tên vô dụng kia làm.

- đừng trừng hắn như vậy, lát nữa thôi hai người sẽ có kết cục như nhau thôi. Yêu thương nhau chút đi.

Dường như đứng trước mặt không phải một nam sinh nhìn qua dịu dàng mềm yếu, mà là một ác ma.

Dạ Linh xoá hết ảnh chỉnh sửa trong điện thoại, ném lên trên bàn:

-Cô cảm thấy chuyện này nên giải quyết thế nào?

-Tôi nhận lỗi, xin lỗi, xin lỗi...

Trình Dạ Tuệ sợ thật sự, vừa rồi cô ta dường như nghĩ rằng mình sẽ chết.

-Xin lỗi có ích lợi gì?

Ta cần xin lỗi chắc?

Giọng nói của ả phát run

-Vậy ngươi... Ngươi muốn thế nào?

Dạ Linh khẽ cười.

- để xem...

_____________

"Tôi là Trình Dạ Tuệ  , đối với chuyện đặt điều vụ khống Trình Dạ Linh, tôi khắc sâu kiểm điểm, chuyện bài viết trên diễn đàn đều là giả dối không có thật, đều là do tôi bịa ra..."

Máy quay lia tới bên cạnh, nam sinh cuối thấp đầu nói

" Tôi là học sinh lớp B, đã nhận tiền của cô ta để chỉnh ảnh đặt điều vu khống Trình Dạ Linh. Tôi thật sự xin lỗi... "

Chỉ 1p thôi đã đủ khiến diễn đàn trường bùng nổ.

Video không chỉ có trên trang cá nhân của cô ta mà rất nhanh đã xuất hiện trên diễn đàn trường.

Người người hóng chuyện điều share về trang của mình, tạo ra chấn động không nhỏ.

Rất nhanh mọi người đã biết rõ sự tình.

[ Mọi người nói xem có phải độc nhất lòng dạ đàn bà không? Đến anh của mình cũng hãm hại ]

[ Lầu trên nói sai rồi, không phải đàn bà là ác đâu. Mà công nhận cô ta độc thật ].

[ Đáng sợ quá, tôi còn tưởng cô ta là hoa khôi thân thiện nhất trường không ngờ lại là Bạch liên hoa].

[ Hào môn làm loạn hả ???]

[ Hóng clip quánh lộn ]

[ Hóng ].

[ Hóng ].

[ Hóng ].

[ Hóng ].

....

Dạ Linh nhìn bình luận nhảy liên hồi liền chóng mặt, tắt điện thoại bỏ vào cặp.

Cậu giải quyết chuyện này quá cấp tốc, bài viết nói xấu trên diễn đàn đã bị xóa bỏ, người đăng bài viết cũng đã đăng bài viết mới xin lỗi.

Người không biết Trình Dạ Tuệ trong trường học, bây giờ đại khái đều đã biết.

Dạ Linh cảm thấy mình làm cho cô ta nổi tiếng miễn phí một phen, cô ta nên cảm ơn mình.

Trình Dạ Tuệ sao có thể cảm ơn Dạ Linh được, bây giờ còn hận không thể nhấn chết Dạ Linh kia kìa.

Bây giờ bạn học trong trường nhìn cô ta thế nào?

Hình tượng thánh nữ xây dựng bao nhiêu năm chỉ trong 1 buổi chiều liền nát hết.

Trình Dạ Linh !!! Mày phải trả giá đắt.

_______________

[ Ký chủ ]

" Gì vậy "

[ Người có 53 cuộc gọi nhỡ. Người đừng ăn nữa, nhắc máy đi. Là nam nhân của cậu gọi đó ].

Dạ Linh bỏ ngoài tai những lời của 419. Giải quyết vấn đề Trình Dạ Tuệ xong cậu đã đói lả rồi, hơi đâu lo chuyện khác.

Uỷ khuất ai chứ ủy khuất bản thân là không được.

Đến tiệm bún ngon nổi tiếng làm 1 bát nóng nghi ngút quả là thoả mãn.

[ Người nghe máy đi ký chủ].

[ Đừng có ăn nữa mà ký chủ ơi, trời ơi tối ngày ăn ngủ không hà. ]

" 1 tiếng nữa ra chuồng gà chạy chương trình."

[...]

Im thì im đồ hung dữ.

Vái trời cho 2 nam nhân của cậu mau tìm đến rồi tối nay đụ cậu nín thở.

Thật sự không biết 419 có mạng gì nhưng được cái linh.

Linh trong linh tinh. Cả ngày chỉ biết nghĩ tới chuyện đó, hệ thống mất nết.

Cũng phải cầu phúc cho Dạ Linh bởi 2 nam nhân kia thật sự bị chọc tức giận muốn điên rồi.

Thân ái bảo trọng a .

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro