tái thế đích ngô ái khanh khanh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Y kết của hắn vốn đã muốn mở ra, nhưng hiện tại tay của hắn run run tháo ra, vì tự mình cởi áo tháo đai, đến lúc toàn thân hắn trần trụi ngồi trước mặt của Cao Dật Tĩnh, mắt của Cao Dật Tĩnh đã trợn tròn mắt nhìn, Quân Hoài Lân tựa hồ rất không thể thích ứng được chuyện trước mặt nam nhân khác cởi áo tháo đai, nhưng hắn vượt qua, hơn nữa tay hắn run run hướng đến người của Cao Dật Tĩnh, giúp hắn cởi áo thoát đai, Cao Dật Tĩnh không lộ một chút cao hứng, trên mặt hết sức khó coi.

Quân Hoài Lân không biết mình làm sai cái gì, chẳng lẽ Cao Dật Tĩnh đã không còn thích hăn sao? Hắn lo âu hỏi: "Ngươi không thích làm như vậy sao?"

Cao Dật Tĩnh trả lời rất lãnh đạm, "Ngươi muốn cầu ta cái gì? Ngươi làm bộ dạng này, là muốn yêu cầu ta cái gì?"

Quân Hoài Lân không hiểu Cao Dật Tĩnh vì cái gì hỏi như thế, hắn đỏ mặt the thẻ trả lời: "Ta cầu ngươi ôm ta."

Bỗng Cao Dật Tĩnh đẩy ngã hắn, toàn bộ đầu của Quân Hoài Lân ngã xuống chiếc gối mềm mại, mà trên gối còn có hương vị của Cao Dật Tĩnh.

Cao Dật Tĩnh không có hôn môi cùng âu yếm hắn, trong tay bôi một chút nhuyễn cao, trực tiếp đưa ngón tay vào hậu đình của hắn.

Nói thật, tư vị kia cũng không dễ chịu, hơn nữa Cao Dật Tĩnh cũng không thương hoa tiếc ngọc.

Quân Hoài Lân cầm cánh tay Cao Dật Tĩnh, không ngừng thở rên rĩ, bởi thật sự rất đau đớn, toàn thân hắn đều run rẩy, nhưng hắn sợ hắn kêu một tiếng đau đớn, Cao Dật Tĩnh sẽ lập tức đẩy hắn ra, vì thế hắn cố nén ý nghĩ đẩy trùng động của Cao Dật Tĩnh, chỉ có thể quay mặt đi, cố gắng để cho thân thể mình thả lỏng.

"A!"

Hắn kêu lớn, toàn thân cơ thế như bị chia làm đôi, hắn biết Cao Dật Tĩnh đã tiến vào thân thể hắn, lần trước mơ hồ chỉ biết rất đau, nhưng còn có nhiều khoái cảm lẫn lộn, còn lần này ngay cả một tia cảm giác khoái hoạt cũng không có, Cao Dật Tĩnh trong cơ thể hắn trượt, nhưng lại vô cùng thô bạo, hắn đau đến mước nước mặt chảy xuống, vẫn không đẩy Cao Dật Tĩnh ra.

Mà lần này Cao Dật Tĩnh cũng hứng thú tẻ nhạt, một hồi liền rời khỏi thân thể hắn, Quân Hoài Lân mở rộng chân thở phì phò.

Cao Dật Tĩnh xuống giường, mặc y phục vào, cũng không nói gì, thẳng một đường rời khỏi phòng. Quân Hoài Lân nghĩ chính mình biểu hiện không tốt, làm cho Cao Dật Tĩnh mất hứng, hắn xuống giường đuổi theo, nhưng không ngờ tay chân lại bủn rủn, hạ thân đau đến nỗi không thể nhấc chân được, hắn mặt y phục vào, nhịn đây đi ra ngoài phòng.

* * *

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#hhh