Chap 3: Câu chuyện của ngày thứ 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trên đường chạy.

"Mẹ nó , mệt thật."Eek vừa chạy vừa phàn nàn. Tue thấy cũng cố gắng làm mặt của 1 huấn luyện viên bằng cách khuyến khích.
"Gần đến rồi. Người ta làm được , chúng ta cũng làm được."Tue động viên, Eek nhìn lên không muốn tin chút nào.

Chạy được một thời gian , Eek cũng dừng lại thở hổn hển.

"Khoan tiếp tục được không? Mệt quá, không nổi rồi."Eek nói khi dừng lại nghỉ ngơi, Tue cũng dừng theo.
"Không sao. Dừng lại nghỉ trước cũng được ."Tue nói với người trước mặt.
"Đi,đi không cần đợi."Eek nói bằng giọng kiệt sức.
"Tao không đợi. Mày cũng chạy tiếp đi."Tue cố ý nói. Eek không thoải mái trước khi tiếp tục chạy. Tue cũng di chuyển chạy theo.

Thời gian nghỉ ngơi.

"A! Điện thoại . Đến thời gian dùng được rồi."Tue đi đến gần nơi Eek ngồi, đưa điện thoại cho, Eek thấy thì nhận lấy.
"Cảm ơn ."Eek nói ngay. Tue nghe được cũng giật mình , trêu chọc ngay.
"Cái gì cơ. Tao nghe không rõ lắm. Mày nói là cảm ơn á. Tao có nghe nhầm không vậy."Tue trêu chọc.
"Má! Mày là huấn luyện viên kiểu gì vậy? Nói tốt lại không tốt. "Eek nói ngay với giọng khó chịu.
"Ờ . Tao đùa thôi. " Tue cười nói. Trên đường chạy, nơi Eek ngồi chơi điện thoại, có con gián lớn leo lên hòn đá chỗ chân của Eek. Eek thấy thì hét lên, trước khi nhảy về phía Tue, người đang không biết gì.

"Á !!! Con gián." Eek ôm chặt Tue . Tue giật mình khi người kia đến ôm, trái tim lần đầu run lên, bản thân đóng băng , trước sự tuyệt vọng của người trước mặt.
"Hơi! Thằng Eek , mày sợ cái gì vậy. Nó đi rồi." Tue nói ngay với Eek người đang tuyệt vọng.
"Tao sợ gián á."Eek nói ngay.
"Là võ sĩ Muay nhưng sợ con gián hả? Biết điều này buồn cười lắm không?"Tue cười lớn tiếng.
"Có quy tắc cấm không? Là cấm sợ á."Eek nghi ngờ.
"Ờ,ờ cũng không có gì."Tue nói trước khi từ từ rời đi.

Phòng ngủ của Eek với Tue.

"Eek ngủ được rồi. Đến giờ ngủ rồi."Tue cảnh báo người ở giường bên cạnh.
"Ờ. Biết rồi."Eek đáp lại , nhưng vẫn tiếp tục chơi. Eek cứ chơi cho đến khi Tue phải tắt đèn rồi lấy điện thoại đi.
"Ngủ "Tue ra lệnh. Eek nhìn lên không thoải mái trước khi nằm xuống ngủ. Sau đó bắt đầu cảm thấy tốt hơn khi ở đây, có người chăm sóc , có người kiểm soát. Phần Tue cũng nằm xuống ngủ cùng với cảm xúc như có ai đó để chăm sóc. Cả hai bí mật quay lại nhìn nhau trong bóng tối ,khi mà bên kia không hay biết trước khi buồn ngủ.

Tối ngày hôm sau.

"Eek , dạy đi."Tue ném gối vào Eek trước khi đứng dậy đi bật đèn, Eek cảm thấy cũng tỉnh dậy.

Trên đường chạy.

"Cả ngày hôm nay chưa từng mệt gì cả."Eek chạy đầu nói ngay đến cảm giác không hề mệt của mình. Trái lại hôm nay Tue chạy cuối cùng như không ổn. Eek chạy xong thì cảm thấy lạ là hôm nay Tue chưa từng tranh đấu như những ngày trước. Khi quay lại thấy Tue dừng lại như không ổn, Eek chạy lại xem.
"Tue , có sao không mày."Eek chạy lại gần . Tue nhìn mặt Eek trước khi trả lời ngay.
"Cảm thấy mệt một chút. Mày chạy tiếp đi, lát tao chạy theo sau."Tue nói trước khi cúi mặt xuống chạm vào chân rồi thở hổn hển.
"Không sao . Tao có lòng tốt đợi mày. Ngồi xuống trước không?"Eek cảm thấy lo lắng cho người trước mặt một chút. Tue không phản đối sau đó tìm chỗ ngồi bên đường.

Một lúc sau, Tue cũng cảm thấy tốt lên.

"Đi thôi Eek. Tao tốt hơn rồi."Tue đứng lên trước khi chạy tiếp, Eek chạy theo sau.

Tại trại huấn luyện.

"Mấy đứa , hôm nay P' sẽ có hoạt động thực hành kiểu đặc biệt , đó là thêm hoạt động thể chất chuẩn bị cho cơ cổ. Khi đối phương ôm cổ kéo xuống và đáng bằng đầu gối, nếu cơ cổ chúng ta không mạnh thì sẽ bị đánh dễ dàng. Hoạt động thực hành hôm nay cũng là hoạt động nổi bật nên để P'Tue biểu diễn cho xem trước ."Huấn luyện viên nói xong Tue đứng lên đặt tay sau lưng rồi đưa miệng ngậm sợ dây , mỗi bên dây như cả trăm khối bê tông nặng tác động vào. Phải căng cứng cổ để nâng lên ,nâng xuống cho mấy đứa nhỏ xem trước khi mấy đứa trong câu lạc bộ ồn òa với khó khăn lớn này.
Không lâu sau cũng đến thời gian nghỉ ngơi, Eek đến ngồi chơi cảm nhận những cơn gió nhẹ ngoài trại ,cảm nhận không khí đồng quê trước khi Tue đi đến.
"A . Eek điện thoại của mày."Tue đi tới đưa điện thoại cho Eek. Eek cười nhận lấy trước khi nói cảm ơn.
"Ờ . Cảm ơn. Ngồi cùng trước đi."Eek cầm lấy trước khi rủ Tue. Tue ngồi xuống trên băng ghế dài.
"Eek . Tại sao mày muốn tập Muay vậy?"Tue hỏi.
"Tao muốn là võ sĩ Muay giỏi, thi đấu cho đến khi thành quán quân. Quan trọng là muốn làm theo ước mơ của bố tao . Khi ông còn trẻ cũng là võ sĩ Muay, nhưng lại gặp một tai nạn trước khi lên sân đấy."Eek nhìn ra ngoài cánh đồng , nói ra với lòng quyết tâm. Tue nghe xong cũng cảm nhận được quyết tâm của người trước mặt, trước khi bào chữa cho bản thân vì những cảm xúc chưa tốt của mình.
"Ờ . Vậy tập luyện nhiều nhiều vào. Tao nói gì cũng phải tin ."Tue đổi chủ đề ngay, trước khi đứng lên về phòng.
"Đừng có ra lệnh nhá."Eek nghi ngờ.
"Khi nãy tao dùng từ nói , không phải ra lệnh."Tue nói trước khi từ từ đi vào. Eek vẫn còn nhìn theo giận giữ, nhưng cũng không nhiều như những ngày đầu, bản thân thầm cười mà không biết.

Vào ngày hôm sau.

Tiếng đồng hồ báo thức kêu lên lúc 5 giờ sáng, Eek đã cảm thấy được một lúc ,cũng để ý được là Tue không hề thức dậy như mọi ngày. Cho đến khi tự đi bật đèn sau đó đi tới xem Tue, người vẫn đang cuộn tròn lại ngủ. Đây được coi là điều bất thường với tính cách của người đặc biệt trước mặt, người luôn có tổ chức, sau đó quyết định đánh thức dậy.
"Tue, Tue."Eek gọi Tue nhưng cũng không có dấu hiệu gì là người trước mặt sẽ dậy. Eek quyết định đưa tay chạm vào Tue sau đó thì giật mình.
"Hơi!!! Tue tại sao người mày nóng quá vậy."Eek kêu lên sau khi đưa tay chạm vào người trước mặt thấy người rất nóng. Sau đó do dự không biết làm như thế nào là tốt, trước khi nghĩ ra là bản thân có thuốc hạ sốt rồi đi tìm trong túi xong đưa cho Tue uống.
"Tue, Tue, Thằng Tue."Eek gọi Tue. Tue bắt đầu cảm nhận được liền quay sang nói vs Eek.
"Eek , mày đi trước đi. Tao không nổi nữa rồi."Tue vẫn còn nhắm mắt quay lại nói với Eek.
"Ờ, biết rồi là không nổi. Này là thuốc dậy uống đi."Eek đưa thuốc cho Tue. Nhưng có vẻ như là Tue không dậy nổi, Eek miễn cưỡng kéo Tue lên trước khi nhét thuốc vào tay Tue. Tue cầm uống trước khi nằm xuống . Eek thấy Tue không khỏe cũng không muốn đến gần, sau đó đi xuống chạy cùng cả nhóm.
Trong khi chạy ,Eek loanh quanh suy nghĩ, sợ Tue sẽ bị cái gì nặng hơn thế này. Sau đó cảm thấy run rẩy khi có cảm giác này , bởi vì không nhớ là bản thân từng có cảm giác như thế này với ai trước đây.
Tại trại Muay, một lúc sau Eek chạy về thì gặp Tue đã đợi ở đó. Hành động tốt hơn nhiễm liền hỏi ngay
"Tue, khỏi rồi hả mày? Bị sốt vì ăn lá Nguyệt quới phải không?" Eek hỏi ngay với cử chỉ khó chịu ,phần trong lòng lại cảm thấy lo lắng.
"Tao không phải mày."Tue trả lời . Eek nghe thấy cũng không muốn cãi nhau nữa. Trong khi Eek chuẩn bị đi qua , Tue nói luôn.
"Ờ . Cảm ơn nhé khi đã đưa thuốc cho tao."Tue nói. Eek khẽ cười, nhưng sợ mất phong độ nên nói kiểu khó chịu.
"Ờ."Eek bỏ đi vào. Tue bắt đầu cảm thấy tốt hơn khi có người quan tâm, mặc dù là chuyện nhỏ cũng quan tâm.

Nhiều ngày sau.

Tue vẫn còn bị sốt rất nhiều, không ít đi chút nào. Sợ là bị 1 bệnh phổ biến ở nước ngoài hiện nay cùng với sốt là những mụn nước đỏ ,ngứa nổi đầy cả mặt và người . Cho đến khi Kong đuổi Tue đi tìm bác sĩ.
"Thằng Tue, đi tìm bác sĩ ngay xem bị cái gì nhanh còn kịp. Eek ,P' gửi gắm nó đi tìm bác sĩ nhé. "Huấn luyện viên Kong nói. Eek sau khi nghe cũng nói luôn.
"Em á? Không chịu đâu. Khi nó là bệnh này, cậu ấy bị , em bị dính thì sao."Eek nói . Tue nghe thấy cũng hiểu ngay khi có người ghê tởm điều đó thì liền nói không cần phải bận tâm.
"Không cần đâu P'Kong. Để em tự đi, không muốn cho bất kì ai gặp rắc rối vì em."Tue nói xong thì đi từ nơi cắm trại đến chỗ đầu ngõ để đợi xe.
Một lúc sau ở trên đường nơi Tue đợi xe, Eek cũng lái xe mô tô kiểu cũ từ trại Muay đến đậu trước mặt Tue sau đó nói.
"Dậy đi. Để tao đưa đi."Eek nói. Tue nghe được vẫn còn tức giận khi mà người trước mặt không mấy tình nguyện hay sẵn sàng ngay từ đầu. Chắc chắn bị P'Kong lựa chọn nên từ chối luôn.
"Không sao. Để tao tự đi . Về luyện tập đi."Tue nói ngay. Dường như thất vọng nhanh chóng khi nghĩ không là gì với người trước mặt, nhận thấy rồi run rẩy với cảm giác vừa đến này. Phần Eek khi nghe thấy cũng thầm thất vọng khi có ý định giúp nhưng đối phương từ chối, liền nói một cách ép buộc.
"Lên đi . Đừng có mà làm dáng , tao không muốn bị huấn luyện viên la , nhanh lên còn về."Eek nhấn mạnh, trước khi Tue lên mô tô cùng Eek đi tới bệnh viện .
Trên đường ,Tue cảm thấy rất buồn ngủ, sau đó gục về phía sau của Eek. Còn Eek khi mặt Tue đặt lên phía sau thì cảm thấy vui mùng 1 chút , sau đó lại xe đi đến bệnh viện một cách cẩn thận .

Tại bệnh viện.

Một lúc sau khi Tue hoàn thành các kiểm tra, Tue với Eek đến ngồi đợi kết quả ở bên ngoài.
"Cảm ơn nhé Eek khi đã đưa đi."Tue nhìn Eek nói với giọng biết ơn.
"Làm nhiệm vụ thôi. Không cần cảm ơn đâu."Eek ngồi chơi điện thoại nói ngay . Tue nghe được cũng đủ hiểu ý nghĩa là như thế nào.
Không lâu sau bác sĩ cũng đi đến nói là Tue bị thủy đậu, cần cách ly với người khác 7 ngày. Tue nghe được cũng giật mình.
"Thật không ạ bác sĩ. Làm thế nào em bị nó vậy ạ." Tue nói với giọng rất sốc.
"Có lẽ là bị bệnh 2-3 tuần rồi, nhưng chỉ vừa thể hiện ra ngoài thôi. Để bác sĩ hẹn kiểm tra lại vào tuần sau nhé. Hôm nay bác sĩ sẽ kê thuốc cho , nhưng thuốc này cần uống 5 lần / ngày và cách nhau 4 tiếng . Theo thời gian bác sĩ ghi cho nhé. Rồi cách ly bản thân 1 tuần để người khác không bị lây . Hiểu không?"Bác sĩ nói xong Tue gật đầu đã hiểu trước khi quay sang nhìn mặt Eek. Bởi vì sợ người kia ghê tởm, lần này người kia nghe được không có hành động gì là ghê tởm cả.
"Eek, sợ tao không mày?"Tue quay sang hỏi .
"Tao bị rồi, vô tư đi."Eek trả lời.
Không lâu sau cả hai cùng quay lại trại . Khi nghe được huấn luyện viên Kong cũng cho Tue ở lại trong phòng, cấm ra ngoài. Sau đó hỏi Eek có đổi phòng không , bởi vì sợ Eek sẽ bị lây.
"Eek mày cần đổi phòng khác thì nói tao nhé."Kong hỏi Eek . Tue quay sang nhìn Eek, Eek cũng quay sang nhìn mặt Tue sau đó trả lời.
"Không sao đâu P' . Em lười á. Một điều nữa là em bị rồi, khi còn nhỏ ạ."Eek nói ngay, bởi vì sâu thẳm trong lòng cũng muốn chăm sóc Tue. Phần Tue không nghĩ là Eek sẽ chăm sóc mình, nhưng cũng vui mừng khi không cần phải cô đơn một mình.

Hết chương 3.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro