Chương 10: Tiêu Dục

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 10: Tiêu Dục

Từ cung Quan Sư đi ra, một bóng đen chặn trước mặt, đột nhiên Trầm Chung Khánh bị hù cho nhảy dựng lên, hắn vội vàng chuyển thân.

Đây là cảnh giới sâm nghiêm của hậu cung, ai dám trắng trợn hành thích hắn?

Định thần nhìn lại, nhưng lại là túc cầu bát diện dùng dải lụa buộc, một người cao cao lướt qua từ sau lưng đến trước mặt hắn bay đi.

Không hay rồi!

Muội muội đang mang thai, một ý niệm trong đầu lóe lên, người Trầm Chung Khánh quay lại đằng sau phi thân lên, thân hình diêu tử xoay người nắm túc cầu bát diện trong tay.

Cung nữ tiễn hắn đi ra vội kinh hô.

“…Cảm ơn tướng quân” Thấy Trầm Chung Khánh, tiểu thái giám nhặt túc cầu lên gấp gáp vội vàng chạy tới cúi đầu thi lễ.

“…Đây là của ngươi?” Ánh mắt từ túc cầu bát diện rơi vào trên người tiểu thái giám, Sắc mặt Trầm Chung Khánh không khỏi lạnh đi vài phần, “…vì sao lại chơi đùa ở đây?” Muội muội vừa có tin mừng, thai tượng có chút bất ổn, không được kinh hãi.

Người này lại dám chơi đùa ở cửa cung của muội muội, rõ ràng là cố ý!

Cẩm thấy không khí xung quanh bỗng nhiên hạ xuống, sắc mặt tiểu thái giám trắng bệch, “Đây…đây là…” huynh muội Trầm Chung Khánh đều là đại hồng nhân của  Vạn Tuế, cũng không phải một tiểu thái giám như hắn có thể đắc tội.

“Lề mề, nhặt cái túc cầu cũng vất vả như vậy!” đang úp úp mở mở, cách đó không xa dưới ánh trăng hiện ra một thân ảnh mặc cung trang màu vàng tơ, một tiểu cô nương bộ dáng xinh đẹp, nhìn thấy Trầm Chung Khánh, con mắt xinh đẹp sáng lấp lánh, “…Trầm đại ca!” liền nhấc chân chạy tới.

Lục công chúa?

Trầm Chung Khánh kinh hãi, liền vội vàng khom người thi lễ.

Tiểu cô nương này chính là hòn ngọc quý trên tay Vạn Tuế nhận ngàn vạn sủng ái Lục công chúa Lý Yên, đôi mắt nàng lóng lánh nhìn Trầm Chung Khánh, “Sao Trầm đại ca lại ở đây?” đột nhiên nghĩ ra, “…Ngươi là đến thăm Trầm phi nương nương!”

“…Trầm phi nương nương mang long mạch, thần phụng chỉ đến đây chúc mừng.” thần sắc Trầm Chung Khánh trang trọng, nhìn không chớp mắt.

Tiểu muội Trầm Trung Như mười ba tuổi, vào cung mùa xuân năm ngoái, ban đầu phong Tài tử, năm sau lên làm Quý nhân, hôm qua Thái y viện chuẩn đoán nàng có long mạch, Vạn tuế liền phong làm Phi, cũng đặc chuẩn mẫu tử hắn tiến cung chúc mừng.

“Ân…” Lý Yên gật đầu, “Trầm quý nhân liên tục tăng sáu cấp, phong làm Phi, mẫu hậu nói đây là ân điển Đại Chu ta từ thời khai quốc đến nay chưa bao giờ có, Trầm đại ca thật sự có thể hảo hảo ăn mừng một phen!” Ngữ khí rõ ràng cao hứng thay hắn, rất lấy làm thích thú,

** Phi tử Đại Chu phân chia rõ ràng Hoàng hậu, Quý phi, Phi, Tần quý, Dung hoa, Tần, Uyển nghi, Lương viện, Quý nhân, Tài tử, Mỹ nhân, Thưởng tại, …Dưới tình huống bình thường, các tú nữ đều là phong tấn từng bậc từng bậc, hầu hạ Vạn tuế vui vẻ, được lòng Vạn tuế, thăng hai cấp liền cũng có, nhưng đa số mỹ nhân vài năm cũng khó thăng được một cấp, Trầm phi nương nương này từ lục phẩm quý nhân trở thành nhị phẩm phi tử, quả thực xưa nay chưa từng xuất hiện.

Thánh chỉ ban xuống, gần như, làm cho mọi người trên dưới một phen sóng to gió lớn.

Chuyện của muội muội thật sự là có một không hai trong lục cung, đối với vinh hạnh đặc biệt này, Trầm Chung Khánh lại có cảm giác run sợ, thần sắc Trầm Chung Khánh càng thêm nghiêm trọng, “…Thần đã phụng chỉ chúc mừng Trầm phi nương nương.”

Ngẩng mặt nhìn vẻ nghiêm nghị, không chớp mắt của Trầm Chung Khánh, Lý Yên thất vọng, nhãn châu nàng chớp động, cũng giơ lên cái giá của công chúa, “…Trầm tướng quân cùng đá cầu với bổn cung.” Trầm đại ca chuyển thành Trầm tướng quân, nàng ngữ khí uy nghiêm, mang thần sắc không được nghi ngờ.

Tiểu thái giám đi theo bên Lý Yên khẽ rũn rẩy.

Đường đường là công chúa, sao có thể cùng ngoại quan chơi một chỗ, việc này mà chuyền đi…hắn bất an nhìn Trầm Chung Khánh.

“Công chúa ra lệnh thần không dám làm trái…” Trầm Chung Khánh cung kính thi lễ, hắn chuyển chủ đề, “Vạn Tuế đang chờ thần đi phục chỉ.”

Đây đâu phải là không dám làm trái!

Sắc mặt Lý Yên lập tức trầm xuống, đang muốn nói chuyện, có tiểu thái giám đến bẩm báo, “…Vạn Tuế ở Thái Hòa điện chờ Trầm Tướng quân phục chỉ.”

Lý Yên hừ lạnh một tiếng quay đầu bước đi.

Đến khi thấy bóng lưng Lục Yên công chúa biến mất, Trầm Chung Khánh mới dám thở phào một hơi, quay đầu thấp giọng dặn dò cũng nữ bên cạnh, “…Lục công chúa ở viện bên đá cầu, thái giám cung Quan Sư đều phải giữ vững tinh thần, cẩn thận cầu bay vào làm kinh hãi nương nương và lão phu nhân. Hắn và mẫu thân cùng tiến cung, có khẩu dụ của Vạn Tuế, mẫu thân có thể ngủ lại trong cung một đêm.

Tiểu cung nữ kia đáp lại, vội vàng quay người đi.

Ra khỏi điện Thái Hòa, đã qua giờ thân, gặp Tiêu Trung đường, hướng hắn ôm quyền, “…chúc mừng Quốc cữu gia.” Trầm Trung Như trước kia là quý nhân, vẫn là ngoại nhân, hôm hay phong làm Phi, lại mang long mạch, Trầm Chung Khánh cũng coi như là Quốc cữu gia chính cống rồi.

Tiêu Trung đường tên gọi Tiêu Dục, quan Bộ Thượng Thư, thiếu sư của Thái tử, phụ trách bên Đại học sĩ, là đại thần trẻ tuổi nhất ra vào Thượng thư phòng, hắn cùng Trầm Chung Khánh là Văn trạng nguyên trong một năm, hai người cũng xem như một nửa là đồng môn, là vừa làm thầy vừa làm bạn được ý nhau.

Gần đây Trầm Chung Khánh chán ghét văn nhân, cảm thấy bọn chúng quá hủ, đặc biệt thứ gọi là Thanh Lưu kia, không đánh trận được không nói, lại chuyên ngáng chân, động một chút là lôi quy củ tổ tông ra, dạy bảo Thánh nhân, để bọn hắn can thiệp, để cho người có loại chuyện gì cũng không thể làm, chí lớn vô lực.

Tiêu Dục lại bất đồng, người này kỳ tài ngút trời, quan điểm ngôn luận luôn được ý người, đặc biệt mưu lược chống địch, hắn hoàn toàn vứt bỏ sự thanh cao của văn nhân.

Bất kể xảo quyệt trắng đen vô lại, miễn là có lợi, có thể đẩy lui địch, chính là hảo sách, điều này rất được lòng Trầm Chung Khánh, mỗi lần trước khi xuất chinh đều đến xin sách lược, cũng bởi vậy, tuy Tiêu Dục chưa bao giờ ra quân đánh giặc, nhưng Trầm Chung Khánh luôn coi hắn là quân sư của chính mình.

Thấy hắn trêu ghẹo mình, Trầm Chung Khánh không khỏi cười khổ, “…Người khác nói thì thôi, cả Tiêu huynh cũng đến đùa ta?”

Thấy hắn nói nghiêm túc, Tiêu Dục thu nét cười, hắn sâu sắc nhìn Trầm Chung Khánh, “…Vạn Tuế chịu vứt bỏ tập tục xưa, bắt đầu dùng nhóm người mới chúng ta, cũng coi như là minh quân nhiều đời rồi, ngươi có thể hiểu rõ thâm ý của người là được, ngàn vạn lần đừng phụ lòng.”

Trầm Chung Khánh liền giật mình, hắn không rõ lời nói này của Tiêu Dục là ý gì.

Dũng cảm dùng chính mình điều này hắn có thể hiểu, có thể một lúc thăng muội muội hắn sáu cấp, ngoại trừ đem nàng ra trước đầu sóng ngọn gió, để nàng trở thành địch nhân của nữ nhân bên ngoài, Trầm Chung Khánh thật sự không nghĩ tới vẫn còn thâm ý gì nữa trong này?

Sơ sẩy một chút, hải tử trong bụng muội muội liền có thể không giữ được.

Nghi hoặc trong nội tâm, có thể cũng biết nơi cửa cung này không tiện nói chuyện, Trầm Chung Khánh chuyển chủ đề, “Tiêu huynh cũng tiến cung?” Hắn không gặp Tiêu Dục ở Thái Hòa điện.

“Hôm này là ngày thái tử lên lớp, ta không đi Thái Hòa điện.” Tiêu Dục giải thích, hai người sánh bước lên xe ngựa trước của cung, Tiêu Dục chần chừ hỏi, “Hiền đệ đến Thái Hòa điện, Vạn Tuế có nhắc đến việc Lục công chúa hòa thân? Hiền đệ thấy thế nào?”

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 4, 20131 Reply

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: Hương y | Vô Hà Sơn Trang

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Blog tại WordPress.com.

Theo dõi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro