Chương 17:Dao động

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 17: Dao động

Thực chất bên trong Trầm Chung Khánh không phục, tính háo thắng dâng lên, hắn sớm đã quên mục đích ban đầu đến đây, “…lại một ván!” không nói hai lời, hắn liền cúi đầu thu cờ.

Còn nữa?

Sở dĩ nhanh tay kết thúc, náng chính là vì muốn nhanh đuổi hắn đi!

Hắn là tướng quân, có tiền có thời gian rảnh, nhưng nàng vẫn phải bôn ba vì cuộc sống, đâu có công sức đánh cờ với hắn.

Vừa rồi không phải sợ Giản Văn, Giản Vũ bị hắn phát hiện, nàng sẽ không chủ động mời hắn đánh cờ đi.

Thấy Trầm Chung Khánh vẫn cúi đầu thu cờ, nội tâm Chân Thập Nương âm thầm kêu khổ, chỉ là thần sắc trên mặt vẫn lạnh nhạt như nước. Một mặt chầm chậm nhặt cờ, miệng thờ ơ hỏi, “…tướng quân dột nhiên tới đây, là có việc gì?”

Vô tình nhắc nhở hắn còn có chính sự chưa xử lý!

“Cái này..” Quân cờ đạng nhặt trong tay cứng lại, Trầm Chung Khánh nhất thời cũng không biết trả lời thế nào.

Thấy thân thể nàng gió thổi cũng gục, hắn thật sự không đành nhắc đến chuyện hòa li.

Đang lúc chần chừ, Hỉ Thước cầm một bộ y phục dày đi đến, thi lễ với Trầm Chung Khánh trước, “Tướng quân an hảo.” lại quay đầu nhìn Chân Thập Nương, “Trời gần tối lạnh, tiểu thư choàng thêm y phục.” một mặt đem y phục khoác lên vai Chân Thập Nương, ánh mặt rơi vào trên bàn cờ đang thu được một nửa, “Chơi xong rồi, tướng quân vào phòng ngồi.”

Trầm Chung Khánh nhìn sắc mặt Chân Thập Nương, đứng dậy đi đến tiền viện trước.

Chân Thập Nương liền liếc mắt trừng Hỉ Thước.

Nàng khó khăn lắm mất cả buổi mới trở lại chủ đề chính của hôm nay, còn lại hắn chỉ cần nhắc đến vấn đề hưu thê, nàng liền gật đầu đồng ý, sau đó là đạt được mục đích, rất đơn giản. Lại hà tất mời hắn vào nhà, lại phải pha một bình trà rồi từ từ nói.

Tuy nói tâm sen là của hồ sen nhà mình, nhưng đó cũng là bạc.

Lại dâng lên cho tên nam nhân bên ngoài tô vàng nạm ngọc bên trong cặn bã thối rữa đang định hưu thê kia, nội tâm nàng không khỏi đau lòng.

“Thân thể tiểu thư không tốt không chịu được gió lạnh lúc chiều tối.” Biết Chân Thập Nương không muốn để Trầm Chung Khánh vào nhà, thà ở ngoài chịu hao tổn, Hỉ thước thấp giọng giải thích, một bên thu lấy quân cờ trên bàn đá.

Chân Thập Nương bèn thở dài, “cái kia ngươi trước hết không cần thu, ngươi đem trà đi pha một bình khác đi…” nàng cũng không muốn tiếp tục chơi cờ vây cùng hắn ở trong phòng.

Thấy Chân Thập Nương không trách cứ, Hỉ Thước liền thưa, lại hỏi, “Nô tì có cần đi hái chút đồ ăn chuẩn bị cơm tối?”

Nàng là muốn hỏi Trầm Chung Khánh sẽ lưu lại dùng cơm tối hay không?

Vừa mới hơn một tháng, Trầm Chung Khánh đến hai làm rồi, trong lòng Hỉ Thước vui mừng, dù sao đi nữa, nàng vẫn là hi vọng tiểu thư nhà nàng có thể gương vỡ lại lành cùng cô gia.

Dẫu sao hài tử hai người cũng đã lớn như vậy rồi!

“Không cần…” Chân Thập Nương quay đầu trở về, Hỉ Thước ở lại chậm rãi thu nhập.

Trầm Chung Khánh đang ngồi trên giường cầm một quyên sách lên xem, thấy nàng đi vào, liền hỏi, “…Những quyển sách này ngươi đều đọc?”

Ánh mắt Chân Thập Nương rơi xuống tay hắn, là sơ đồ các huyệt của cơ thể người mà nàng thường ngày xem, liền gật đầu, “Để tướng quân chê cười rồi, thiếp chỉ là nhàm chán giết thời gian.” Kéo ghế ngồi xuống cách Trầm Chung Khánh không xa, liền đi thẳng vào vấn đề, “hôm nay tướng quân đến có việc gì?”

Đã là việc không thể thay đổi, nàng cũng không nhất thiết phải dây dưa mất thời gian, Giản Văn Giả Vũ vẫn còn ở nhà Hỉ Thước. Hài tử là có lòng hiếu kỳ lớn nhất lại không thể kiên nhẫn, nói không chừng sẽ đột nhiên quay về, nàng vẫn là nhanh chóng đuổi hắn đi là tốt nhất.

Sắc mặt Trầm Chung Khánh cổ quái, hôm nay là lần thứ ba nàng hỏi câu này.

Vì sao nàng lại đối với vấn đề này theo đuổi không thôi?

Thời gian ngắn ngủi hơn một tháng, tự mình đến đây hai lần, nàng sẽ không cho rằng là hôm nay hắn đến đón nàng hồi phủ chứ, gấp không chịu nổi sao?

Thân thể vỗn dĩ đã yếu… nếu hắn nói là đến nói chuyện hòa li, nàng sẽ không thương tâm đến chết chứ? Sau đó bênh không dậy nổi, sau đó…

Hắn không muốn nghĩ tiếp.

Để lại trong lòng hắn sinh ra một cảm giác khó chịu, ngực liền một hồi hít thở không thông.

Lại nhìn thân thể yếu đuối của nàng thêm lần nữa, thầm nghĩ, “Mà thôi, đợi thêm vài ngày đi, đợi nàng thân thể tốt lên, ta sẽ nhắc lại chuyện này.” Ý niệm trong đầu chợt hiện, bèn thuận miệng nói, “ta đi đại doanh giải quyết công việc, đúng lúc tiện đường qua đây.” Đại quân của hắn trú đóng ở núi Phong Cốc cách đây ba mươi dặm, ngồi ngựa một canh giờ là đến a.

Nàng đoán sai rồi, hắn không phải đến hưu nàng sao?

Đáy mắt Chân Thập Nương hiện lên một tia ngoài ý muốn, trong lòng liền lập tức bang lên một tiếng, “hay hắn cho ta nửa năm thời gian, ta nhất định có thể an bài tốt tất cả.” Ý niệm này chợt lóe lên trong đầu, nội tâm Chân Thập Nương âm thầm tính toán.

Tạm thời bỏ đi các ý niệm trong đầu, Trầm Chung Khánh nhất thời cung không nói gì.

Căn phòng trở nên yên tĩnh, có thể nghe được cả tiếng kim rơi.

Tiếng bước chân của Hỉ Thước phá vỡ không khí yên tĩnh trong phòng, “Mời tướng quân uống trà.” Đem khay đặt lên cái bàn duy nhất trong phòng, rót cho Trầm Chung Khánh một chén trà rồi đặt xuống bên giường.

Nhấc chén trà lên uống một ngụm, Trầm Chung Khánh ngẩng đầu hỏi, “Sao ngươi lại thích xem loại sách này?” lại không tập võ, nàng xem cái này làm gì?

Chỉ có học đến huyệt mới dùng đến loại sách này.

Không cố ý tìm chủ đề, đối mặt với sự nhàn nhạt của nàng, hắn đột nhiên có ham muốn được hiểu rõ.

“Ta…”

Đang nói, âm thanh của Vinh Thăng truyền đến, “Tướng quân vẫn chờ ở đây sao?”

“Vinh Thăng quay lại rồi.” Hỉ Thước bước nhanh ra nghênh đón.

“đã đặt xong phòng trọ?” Thấy Vinh Thăng đầu đầy mồ hôi đi đến, Trầm Chung Khánh hỏi, “sao lâu như vậy?”

“Bẩm tướng quân…” Vinh Thăng đón lấy khăn mặt Hỉ Thước đưa qua một bên lau mồ hôi, miệng nói, “Nô tài từ đông trấn đi đến tay trấn, tổng cộng tìm thấy hai quán trọ, đều đầy…” Thấy Trầm Chung Khánh nghi hoặc, nói, “Tướng quân không biết, bây giờ đang là mùa thu hoạch, thương nhân khắp nơi đều đến thu mua hạt sen, thổ sản vùng núi.”

Hạt sen Ngô Đồng Trấn nổi tiếng cả Đại Chu, mỗi lần đến mùa thu thương nhân đến thu mua nhiều không dứt, hơn nữa giá cả cũng cao hơn so với các nơi khác. Vinh Thăng vốn có thể lấy uy danh của Trầm Chung Khánh ra để người ta để cho một gian phòng trọ, chỉ là, như vậy, không đầy một khắc, toàn bộ Ngô Đồng Trấn đều biết tướng quân nhà hắn nghỉ đêm trong quán trọ mất, ước chừng sẽ bị đến bái phỏng không ít.

Điều này không sợ, điều Vinh Thăng lo lắng là nghe nói tướng quân nhà hắn đến thăm Chân Thập Nương, tin rằng mấy nữ nhân ở hậu viện phủ tướng quân nhất định sẽ mang cả phòng của phủ tướng quân đến.

Trầm Chung Khánh nói chuyện hòa ly với Chân Thập Nương, chỉ có mẫu thân hắn biết, ngoài ra hắn chưa nói với ai, Vinh Thăng tự nhiên không biết.

“Tướng quân có muốn đi ra nha môn xem xem?” bộ dạng Chân Thập Nương thuận theo nghĩ nghĩ, “…có lẽ có thể ở dịch quán.” Cho dù không có dịch quán, huyện thái gia nhà cao cửa rộng như vậy, thu hưu hai người bọn họ cũng dư, nàng cũng không muốn để hắn tá túc chỗ này.

“Cho quan phủ biết, đêm nay ta liền không muốn ngủ.” Trầm Chung Khánh đặt sách xuống, đứng dậy thong thả đi đến cửa sổ, lẳng lặng nhìn ánh đỏ tà dương bên ngoài, lúc lâu sau, hăn đột nhiên quay người, “hôm nay muộn quá rồi, tá túc ở đây đi, Vinh Thăng bố trí xe ngựa đi.” Nói với Vinh Thăng, mắt cũng không chuyển nhìn qua Chân Thập Nương.

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 4, 20131 Reply

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

Pingback: Hương y | Vô Hà Sơn Trang

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Blog tại WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro