Chương 32:Sự cố

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Menu

Vô Hà Sơn Trang

Hà Hin

[Hương y] Chương 32: Sự cố

“Mua về rồi.” Thu Cúc nhẹ nhàng đáp, “Một trăm cân cám, bốn mươi cân bột ngô, tổng cộng bỏ ra một trăm lẻ năm văn.” Vươn tay cướp lấy thìa gỗ trong tay Chân Thập Nương, “Tiểu thư nghỉ một lát, để cho Nô Tỳ thử coi.” Cười hì hì nói, “…Đợi học xong tay nghề của tiểu thư, tương lai nô tỳ cũng làm thần y.”

Thấy mặt nồi đã nổi lên bọt lớn, Chân Thập Nương bèn lắc đầu, “… Cũng sắp xong rồi, ngươi không nắm bắt được độ lửa.” Lại phân phó Hỉ Thước, “Mua bột ngô về rồi, để cho Thu Cúc nhìn trông lửa, ngươi đi lấy bột lên men, buổi tối làm hai hộp bánh xốp.” Ở đây khói lửa, đối với hài tử trong bụng Hỉ Thước không tốt.

“Nhị Trụ ca mới đưa tới hai túi bột mì, vì sao Nương không làm bánh bao trắng không nhân?” Nghe Chân Thập Nương lại muốn làm hai hộp bánh xốp, Giản Vũ tựu cong miệng lên, “Bánh bao trắng không nhân ngon!”

Trầm Chung Khánh đi hơn một tháng, tuy chưa từng tới lần nào nữa, vài ngày trước lại tiếp tục bảo cho người mang tới mấy túi gạo và thịt cá đến, lẽ ra ăn hết bột mì cũng đủ rồi, nhưng nghĩ đến thời gian khổ cực còn ở phía sau, Chân Thập Nương không nỡ dùng hết bột mì làm bánh bao không nhân, kiên trì trộn lẫn với bột ngô.

“Bột mì phải giữ đến lễ mừng năm mới ăn.” Chân Thập Nương ôn nhu giải thích nói, mắt nhìn khuôn mặt nhỏ nhắn non nớt của Giản Văn Giản Vũ, lại đành phải dằn vặt, “… Bột mì năm nay nhiều hơn so với những năm trước, đợi đến mười lăm tháng giêng, chúng ta đều ăn bánh bao trắng không nhân, đến lúc đó lại để cho Văn ca Vũ ca ăn thật no.” ngày xưa năm được mùa phải ăn bột ngô.

Giản Văn Giản Vũ tựu chảy ra nước miếng, ném đầu hoa hướng dương đi, bắt đầu lấy ngón tay đếm xem còn bao nhiêu ngày đến lễ mừng năm mới.

Nhà kho còn có ba túi bột mì cơ, không thiếu một phần nào của hai hài tử.

Bờ môi giật giật, Hỉ Thước muốn khuyên Chân Thập Nương hấp một nồi  bánh bao không nhân cho Giản Vũ Giản Văn ăn, nghĩ đến một khi sau này bọn hắn bị đuổi ra khỏi tổ trạch này, chỉ sợ về sau ngay cả cháo bột ngô cũng không có mà uống, tựu thở dài, vịn Thu Cúc đứng dậy, lúc đi ngang qua cửa ra vào với tay cầm lên giỏ hoa hướng dương, “… Đi, chúng ta đến Tiền viện bóc.”

Cũng cảm thấy trong phòng này quá nóng, Giản Văn Giản Vũ nói một tiếng với Chân Thập Nương, chạy tới đoạt lấy giỏ hoa hướng dương, một trái một phải ngẩng lên theo Hỉ Thước đến Tiền viện.

“Đem dầu vừng tới đây…” Dùng thìa gỗ xúc ra một khối A giao, từ từ chảy xuống, nhìn độ dính đã có thể làm thành phiến rồi, Chân Thập Nương tựu phân phó.

Thêm dầu vừng xong, lại quấy trong một lát, phân phó Thu Cúc ngừng lửa để xuất A giao.

Lấy thìa sắt lớn múc A giao lên mâm sắt đã rải dầu vừng lên trước, trải thành một tầng dầy hơn ngón tay một chút, sau đó lại để cho Thu Cúc dùng giá gỗ đặc chế mang đến gần cửa sổ để A giao từ từ đông cứng lại.

Đang bận làm, Chân Thập Nương đột nhiên cảm giác toàn thân thình thịch, trước mắt biến thành màu đen, thìa sắt trong tay boong boong một tiếng rơi vào trong nồi, “… Tiểu thư, người làm sao vậy? !” Vừa cất một mâm A giao xong, Thu Cúc nghe thấy tiếng vang vừa quay đầu lại, chỉ thấy đầu Chân Thập Nương  hướng vào trong nồi A Giao cắm xuống, bị hù má ơi một tiếng, vội chạy tới.

Vẫn tốt, Thu Cúc phát hiện kịp lúc, đỡ Chân Thập Nương, người mới chưa bị rơi vào trong nồi nóng, chỉ là một nửa mâm A giao bên canh lò đã bị Thu Cúc một cước đá đổ, hơn phân nửa mâm A Giao rơi vãi đầy mặt đất.

Cảm giác được người đỡ lấy, trong nội tâm Chân Thập Nương chợt thở phào, mềm oặt ngã vào người Thu Cúc.

“… Tiểu thư! Tiểu thư!” Chưa từng gặp qua trường hợp như thế này, Thu Cúc bị hù oa oa khóc lớn, “Hỉ Thước cô cô, Văn ca! Vũ ca! Nhanh, có ai không!” Tâm thần đại loạn, Thu Cúc bối rối la to .

Chân Thập Nương cường cố gắng mở mắt ra, dùng sức đẩy Thu Cúc, “… Đừng gọi, làm sợ bọn nhỏ.”

“Tiểu thư…” Thấy Chân Thập Nương tỉnh, Thu Cúc an lòng  không ít.

“… Trong phòng quá nóng thở không nổi, ngươi đỡ ta tới cửa ngồi một lát.” Chân Thập Nương dùng hết khí lực để cho thanh âm của mình nghe ổn định lên chút ít.

“… Ân.” Thu Cúc nhu thuận gật đầu.

Nói là vịn, Thu Cúc cơ hồ là ôm , cũng may thân thể Chân Thập Nương rất nhẹ, Thu Cúc người tuy nhỏ, lại cũng có thể ôm được, nhanh chóng đem nàng tới ghế nhỏ ở cửa, dựa tường ngồi xuống, quay đầu lại cầm cốc bên trên qua bếp lò uống  nửa ấm nước sôi, rót một chén cho Chân Thập Nương uống, “Tiểu thư ở chỗ này nghỉ trước một lát, Nô Tỳ đi gọi Hỉ Thước cô cô đến.” Thu Cúc buông cốc chạy ra ngoài.

“Không cần.” Chân Thập Nương kéo nàng ở lại, “Nàng mang thai, ngươi đừng kinh động nàng, ta vừa rồi là hư thoát, uống chén nước là không sao rồi.” Trong thời gian chốc lát này, trên người Chân Thập Nương đã ra đổ mồ hôi ướt sũng, nàng dựa tường thở dốc một lát, “Ta ở này ngồi một lát, ngươi đi đem A giao trong nồi múc đi ra, tý nữa là cứng rồi…” Thanh âm rất nhẹ, lại lộ một âm thanh không thể chối từ.

Nước mắt ở hai bên trong vành mắt vẫn rơi xuống, Thu Cúc nhếch môi gật gật đầu, quay đầu lại cầm khăn vải lau mồ hôi trên trán cho Chân Thập Nương, “…Tiểu thư nghỉ trước một lát, Nô Tỳ lập tức xong ngay.”

Nhặt mâm trên mặt đất lên lau sạch rồi rót dầu vừng lần nữa, Thu Cúc cầm lấy thìa cẩn thận từng li từng tí múc keo ra bên ngoài, lần thứ nhất làm loại chuyện lặt vặt này, hai tay nàng không ngừng run.

“A giao quá nhiều, động tác ngươi phải nhanh, phải dùng lực đều đều…” Thấy Thu Cúc quá chậm, A giao trong mâm trên bàn tụ thành đống, Chân Thập Nương nhắc nhở.

“Nô Tỳ quá ngu ngốc, cái gì cũng không làm được…” Thu Cúc khóc ô ô.

Cái khác cũng thôi đi, cái này đều là dùng bạc mua về đấy!

Một khi làm hỏng, bán không được thì lỗ thảm, nhìn một mảng lớn A Giao trên mặt đất bị đổ lúc trước, Thu Cúc nước mắt cắt chảy thành dòng tựa như không ngăn dừng lại được, mâm trước mắt lẫn lộn một mảnh, tay run  càng thêm mạnh.

Chân Thập Nương tựu thở dài, dung sức vươn tay vịn tường, muốn đứng, kết quả lại suýt nữa ngã quỵ, không dám lộn xộn nữa, miễn cưỡng dựa tường vững vàng ngồi xuống, thở hổn hển mấy câu chửi thề, nói ra, “Không sao, A giao đều là nấu xong rồi, chờ cứng lại, sau đó đè cho phẳng, phơi nắng xong, giội không đều cũng không sao, chỉ là nhìn bên ngoài không được đẹp, tác dung của dược như nhau, đúng lúc ta giữ lại cho mình dùng…” Khẽ cười cười, “Trước kia thấy tiệm thuốc bán  tốt, ta đều không nỡ sử dụng cơ.”

Thanh âm tường hòa yên lặng, lòng Thu Cúc lập tức yên ổn  không ít, nàng đưa lưng về phía Chân Thập Nương, dùng sức lấy tay áo lau lau mắt, “nô tỳ tay vụng, A giao này giội như thế nào cũng không đều, tiểu thư lại nói tốt rồi, nửa nồi này ngài đều giữ lại cho mình uống, để dưỡng cơ thể nhanh tốt.” Dùng sức nghẹn lại lòng tràn đầy sợ hãi cùng khổ sở, Thu Cúc cố gắng muốn nói nhẹ nhàng một chút, nhưng trong thanh âm lại mang vẻ nức nở nặng nề.

Nghe thấy lòng Chân Thập Nương đặc biệt chua xót, nàng sảng khoái đáp ứng, “Được!”

Lo lắng trong nội tâm ít đi, tay chân Thu Cúc cũng lưu loát rất nhiều, rất nhanh sẽ đem nửa nồi A giao múc ra, cất kỹ bên trên giá sắt, lại thêm hai gáo nước đổ vào nồi, lúc này mới quay đầu trở lại, “Tiểu thư…” Thanh âm vô ý thức ngừng lại chỗ ấy.

Chỉ thấy Chân Thập Nương đầu dựa tường, đóng chặt lại mắt, trên mặt tái nhợt lộ ra một cỗ yếu ớt, nhíu chặt  lông mày giật mình có một cỗ bi ai nhìn không thấy qua lại.

Bờ môi quắt lại, Thu Cúc vừa đè xuống  nước mắt lại xoát xoát rơi xuống.

Cảm giác bên cạnh yên tĩnh, Chân Thập Nương mở to mắt, chỉ thấy Thu Cúc nước mắt rơi lã chã nhìn mình, một khuôn mặt nhỏ nhắn đầy mồ hôi mang theo nước mắt, chảy xuống giống y tiểu mèo hoa, tựu bật cười.

“Tiểu thư…” Thấy Chân Thập Nương cười, Thu Cúc an lòng không ít, nàng cúi người, “Nô Tỳ đỡ ngài hồi tiền phòng nghỉ ngơi trước, rồi trở lại rửa nồi.”

“Đi…” Chân Thập Nương đẩy nàng một phát, “Rửa mặt.”

Thu Cúc chạy đi rửa mặt.

Đi vào Tiền viện, Chân Thập Nương buông Thu Cúc ra, hít một hơi thật sâu, đứng thẳng đi về phía trước.

“Tiểu thư…” Cảm giác vai chợt nhẹ, Thu Cúc bối rối kêu một tiếng, thò tay ra muốn đi ra đỡ.

“Hư…” Chân Thập Nương hướng nàng khoát khoát tay, “… Ta không sao rồi.” Nói chuyện, đã trực tiếp đẩy cửa phòng ra.

Hỉ Thước đang ngồi ở trong phòng ngoài cùng Giản Văn Giản Vũ bóc hạt hướng dương, nhìn thấy các nàng trở lại, liền bỏ đầu hoa hướng dương trong tay xuống, vịn đầu gối đứng , “Xuất A Giao xong rồi?”

“Ân…” Thấy Thu Cúc muốn há mồm, Chân Thập Nương lên tiếng trước, hỏi Hỉ Thước, “bột lên men chưa?”

“lên men rồi.” Hỉ Thước gật gật đầu, “Chỉ là có chút chậm, chắc là phải đến giờ Dậu mới có thể lên men.”

“Không sao, lại không kịp đi làm, muộn chút để tối nay ăn…” Chân Thập Nương cười trêu ghẹo.

“Nương, Nương!” Giản Vũ Giản Văn vui mừng hớn hở nhào lên kéo Chân Thập Nương, chỉ vào giỏ trúc, “Nương mau nhìn, thừa ba cái rồi!”

“Văn nhi, Vũ nhi thật sự có thể làm được.” Chân Thập Nương yêu thương sờ sờ đầu của bọn hắn, “Ăn cơm tối sẽ bảo Thu Cúc rang hạt dưa cho.”

Giản Vũ Giản Văn cười toét miệng.

“Văn ca, Vũ ca qua đây.” Thấy tay Chân Thập Nương ở sau lưng lén chống vào tường, Thu Cúc vội kéo Giản Vũ Giản Văn, “… Đừng quấn quít lấy Nương, chúng ta nhanh đem hạt hướng dương xong, rồi ăn cơm chiều.” Vội cúi thấp đầu, không cho mọi người nhìn thấy đáy mắt nổi lên  hơi nước.

“Nước đã đun xong rồi, Nô Tỳ đi chuẩn bị cho ngài…” Không chú ý Thu Cúc  khác thường, thấy nàng ngồi vào ghế của mình, Hỉ Thước tựu nhấc chân hướng phòng bếp đi đến.

Mỗi lần ra A giao, Chân Thập Nương đều ra một thân đẫm mồ hôi, nhất định phải tắm sạch trước mới bằng lòng nghỉ ngơi.

“Ta nằm trước một lát.” thanh âm Chân Thập Nương nhàn nhạt.

Hỉ Thước giật mình một lúc lâu, đợi nàng xoay người một cách vụng về, Chân Thập Nương đã vào phòng, Hỉ Thước nhấc chân tựu vào theo.

“Tiểu thư sao lại nằm xuống như vậy!” Thấy Chân Thập Nương cũng không có cầm gối liền nằm luôn trên giường gạch, Hỉ Thước bị hù nhảy dựng lên, vội vàng nhấc chân đến đầu giường lấy cái gối cho nàng nhét dưới đầu, lại sờ lên giường, “Hơi lạnh một chút, Nô Tỳ trải đệm giường cho ngài a, ngài hảo hảo nằm một lát?”

“Ân…” Chân Thập Nương từ từ nhắm hai mắt lên tiếng, “Hôm nay nấu hơi nhiều A giao, cảm thấy hơi mệt một chút, ta ngủ trước một lát, bao giờ bột lên men thì bảo ta  hấp bánh ngọt.”

“… Không cho nấu ngài khăng khăng không nghe, bây giờ thì biết mệt rồi!” Một bên quăng  khăn lau giường, Hỉ Thước đau lòng lẩm bẩm.

Chân Thập Nương thích nhất sạch sẽ, nếu như không phải cực quá mỏi, nàng tuyệt đối sẽ không không tắm rửa!

“Ân, biết rồi, ngươi cứ giúp ta cởi quần áo a.” Ngữ khí như là trêu chọc, con mắt nhắm chặt lại, người nằm sấp không nhúc nhích.

Động tác trải dừng dừng ngay ở đó, Hỉ Thước vẫn nhìn Chân Thập Nương hồi lâu, thấy bộ dáng nàng như một tiểu hài tử chơi xấu, tựu thở dài, cúi đầu trải xong đệm giường, hơi quỳ xuống vụng về cởi quần áo cho Chân Thập Nương.

“Tiểu thư thân thể không khỏe, nghe lời khuyên của nô tỳ một câu, đừng gắng sức, nô tỳ đã cùng Gia mẫu thương lượng tốt rồi, nếu tướng quân thực sự thu hồi tổ trạch, thì ngài đến chỗ Gia mẫu ở a, tuy chặt một chút, nhưng dù sao cũng có chỗ dừng chân, sau này từ từ suy nghĩ biện pháp thuê phòng…”

Lẩm bẩm cả buổi, không thấy lên tiếng, Hỉ Thước bèn đẩy Chân Thập Nương, “Tiểu thư…” Chân Thập Nương sớm đã ngủ rồi.

Share this:

TwitterFacebook

Tháng Mười Hai 5, 2013Gửi phản hồi

« Trang trướcTrang sau »

Trả lời

Thư điện tử của bạn sẽ không được hiển thị công khai. Các trường bắt buộc được đánh dấu *

Phản hồi 

Tên*

Thư điện tử*

Trang web

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bình luận mới.

 Thông báo cho tôi bằng email khi có bài đăng mới.

List

Cổ đạiGiang Bắc nữ phỉHuyền huyễnKhoList truyện hayXuyên KhôngHương Y

chủ đề

Giang Bắc nữ phỉ (6)Hương Y (267)Uncategorized (2)Xuyên Không (151)

Bài viết mới

[Hương y] Chương 266: Nổi lên[Hương Y] Chương 265: Xóa bỏ hiểu nhầm[Hương Y] Chương 264: Chất Vấn[Hương y] Chương 263: Trân trọng[Hương y] Chương 262: Quỷ Môn[Hương y] Chương 261: Chiến tranh lạnh[Hương y] Chương 260: Tuyệt dục[Hương y] Chương 259: Tâm Ma

Music

Blogs I Follow

Tử Quy-木- MỘCVô Hà Sơn TrangHà Tiên CưThe Daily PostThe WordPress.com Blog

Bình luận mới nhất

chuotminhminh trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênsơn trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênmika trong [Hương y] Chương 266: Nổi lênDung trong [Hương y] Chương 266: Nổi lên

Lượt truy cập

THÁNG MƯỜI HAI 2013HBTNSBC 12345678910111213141516171819202122232425262728293031     Th1 »

View Full Site

Tạo một website miễn phí hoặc 1 blog với WordPress.com.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro