Hành trình khép lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chi tiết sau khi sự việc quên lãng:

Sau khi cô gái biến mất trong đêm, mọi người kinh hoàng ồn ào bàn tán, mọi chi tiết được hồi tưởng, thêu dệt. Nhà xác bệnh viện được củng cố lại, hàng rào chắc chắn xung quanh, cửa đóng lại có khóa hẳn hoi. Một tổ giải phẫu bệnh chuyển ra làm việc tại đây. Chiến tranh vẫn ác liệt, thương binh nhiều, cán bộ thuyên chuyển, câu chuyện chìm dần vào quên lãng.

Anh thiếu úy dược điều động về quân khu công tác, anh làm việc tại phòng tình báo. Viên thiếu úy hoàn toàn thay đổi tính cách. Anh ta trở nên u uất, trầm tĩnh lạ lùng, lúc nào cũng như ở một nơi xa lắm. Đặc biệt tuyệt nhiên anh ta không bao giờ nhắc đến câu chuyện về cô y tá, không hiểu do nguyên tắc bí mật (chắc không đúng vì việc này không nằm trong phạm vi cần bảo mật) hay lý do nào khác. Anh không bao giờ lại gần các cô gái, không yêu ai, không bạn bè, anh chỉ quan tâm đến người mẹ của mình một cách thực tình mà thôi. Nhiều lần anh đã phải đi  điều trị suy nhược thần kinh và mất ngủ nhưng không khỏi hẳn.

Khoảng 4 năm sau ngày cô gái biến mất bí ẩn, lúc đó đất nước đã giải phóng nhưng vẫn còn rất khó khăn, anh chuyển về công tác tại tỉnh đội, lúc này anh đã lên hàm đại úy, rồi anh đã tìm được địa chỉ chính xác nhà của cô Ngát. Một buổi sáng chủ nhật, anh đạp xe theo địa chỉ đến tìm nhà cô Ngát - nằm ven đường trong một ngôi làng ở Đông Triều, sát Mạo Khê. Ngôi nhà cô gái nằm lẻ loi, nhỏ thấp, vắng lặng. Trong sân chỉ in hằn một lối mòn dấu chân người đi, chứng tỏ nhà neo người. Một bà cụ già ra mở cửa tiếp anh. Viên thiếu úy ngày nào bàng hoàng sững sờ khi nhìn thấy bức ảnh của Ngát treo trên bàn thờ. Ánh mắt sâu thẳm nhìn anh ẩn chứa sự nuối tiếc một việc làm chưa hoàn thành trong quá khứ.

Bà cho anh biết - Ngát là con gái duy nhất của bà, bố cô là bộ đội đã hy sinh. Vốn dĩ cô là con liệt sĩ nên không phải đi thanh niên xung phong. Nhưng cô vẫn tự nguyện đi làm y tá phục vụ chiến đấu. Bà kể ngày biết tin con gái đăng ký đi bộ đội, bà hỏi cô: "Mày đi mà chết như bố mày thì ai nuôi bu?" Cô cười nói :"con mà chết con sẽ sống lại nuôi bu, con còn lấy chồng chứ". Ông thày trong làng, có họ với bà đã nói: số con này cao lắm, nó không chết đâu, cho nó đi. Thế là cô đi vào quân đội, phục vụ một đơn vị phòng không cao xạ thuộc Bộ tư lệnh phòng không, không quân, đóng quân ở Nam Sách, Hải Hưng bảo vệ cầu Phú lương. Cô rất thông minh, cười nói luôn mồm, không ai giận được cô. Cô rất giỏi giang, khéo léo, chưa có người yêu. Cô mất bỏ lại bà 1 mình, bà rất buồn, chỉ mong đến ngày sang thế giới bên kia gặp chồng và con. Anh thiếu úy năm nào lặng lẽ thắp nén hương cho cô. Trong bức ảnh, mặt cô y tá bừng sáng không còn nhợt nhạt và như nở một nụ cười. Bà mẹ giữ anh ở lại ăn cơm nhưng anh từ chối, anh lên xe đạp về đơn vị. Mấy năm sau, bà cụ mẹ cô gái cũng mất. Ngôi nhà không ai ở nữa, thỉnh thoảng có người cháu thăm nom. Anh đại úy có để lại mấy trang viết về việc này cho bộ phận bảo vệ nội bộ. Rồi anh ra quân, không ai còn biết thông tin của anh bây giờ nơi đâu...

***

Nhận định của chuyên gia tâm linh, thuộc Trung tâm nghiên cứu tiềm năng con người - Bộ quốc phòng:

Những linh hồn mạnh ở những người thông minh nhanh nhẹn khi sống luôn có khả năng cảm giác nhận thức được số mệnh (sống khôn thì chết mới thiêng). Khi linh hồn không chấp nhận những cái chết quá đột ngột, dường như cái chết trái với số mệnh thì linh hồn này thường phản ứng mạnh mẽ, không siêu thoát được nên cứ lẩn khuất trên dương thế, tìm đường sống lại, có trường hợp quay lại gây hại cho họ hàng người thân, bắt người thân đi cùng. Cô Ngat chết đột ngột khi còn trẻ nên có thể trong trường hợp như vậy.

Theo phong tục dân gian xưa, con người sau khi chết, muốn tái sinh trong vòng luân hồi thì linh hồn phải ra đi trong một thân xác nguyên vẹn, nếu linh hồn bị thoát ra từ thân xác không nguyên vẹn (chết không toàn thây) thì linh hồn không thể tái sinh trong vòng luân hồi được (Vì thế ngày xưa khi giết kẻ thù các chiến binh thường phân thây, xé xác, để kẻ thù không sống lại mà trả thù được). Có lẽ vì vậy nên linh hồn cô Ngát có thể cố đi tìm sự toàn vẹn của thân xác để tái sinh như lời hứa về nuôi mẹ.

Sự kiện viên thiếu úy đến thắp hương cho cô Ngát là hành động cuối cùng mà linh hồn cô Ngát thúc giục để khép lại một hành trình thất bại tìm lại thân xác, cô đã mỉm cười siêu thoát. Các linh hồn đã yên nghỉ ngàn thu. Cô đã gặp lại mẹ và cha cô.

Qua chuyện này và một số chuyện khác mình tin là có thế giới của người âm. Cái này không phải là mê tín. Cho nên hãy cẩn thận cái mồm khi nói về người đã khuất. Biết đâu đấy, người đó đang ở cạnh mình và ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#xacchet