3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Nguyễn Thúc Thuỳ Tiên !! Em là người yêu của chị mà,
chị thật sự không nhớ em sao ?"

                             
Thuỳ Tiên đẩy Tiểu Vy ra khỏi cái ôm

                             
"Cô nói gì thế ? Cô là người yêu tôi khi nào chứ ? Tôi đã có người yêu rồi mà"

                             
"Chị đã có người yêu mới rồi sao ?"

                             
Tiểu Vy ngẩng đôi mắt long lanh của mình lên nhìn Thuỳ Tiên

                             
Đúng là Nguyễn Thúc Thuỳ Tiên rồi, đúng là khuôn mặt này, từng đường nét này không sai một li nào

                             
Thuỳ Tiên thì đang nghĩ chẳng lẽ là do mình quen quá nhiều cô gái nên bây giờ không nhớ cô gái này là ai

                             
"Không biết cô có đã từng sống ở Pháp không ?". Thuỳ Tiên hỏi

                             
Tiểu Vy ngơ ngác lắc đầu

                             
"Tôi thực sự không nhớ cô là ai, sau khi học xong cấp 3 tôi đã sang Pháp và ngày hôm nay là ngày đầu tiên tôi về lại đây, có lẽ đây là lần đầu tiên tôi gặp cô". Thuỳ Tiên cố gắng giải thích

                             
"Tiên~~ chị không nhớ gì thật sao ?". Tiểu Vy vẫn không thể chấp nhận được

                             
Thuỳ Tiên lắc đầu

                             
"Tôi thấy cô rất quen nhưng thật sự là tôi chẳng nhớ"

                             
Quen là phải rồi, mình đã từng yêu nhau, đã từng bên nhau suốt một năm trời cơ mà, chẳng lẽ chị không nhớ chị đã từng yêu em đến thế nào sao ?

                             
"Nếu như không có chuyện gì nữa thì tôi đi trước !"

                             
"Tiên đi đâu". Tiểu Vy níu tay Thuỳ Tiên lại

                             
"Tôi về nhà"

                             
"Tiên có nhà sao ?"

                             
"Ai mà chẳng có nhà, cô bị làm sao vậy ?"

                             
Tiểu Vy vẫn không chịu buông tay Thuỳ Tiên

                             
"Cũng muộn rồi cô cũng nên về nhà đi !! Đừng có nắm tay tôi như thế tôi đã có người yêu rồi"

                             
Thuỳ Tiên dứt khoát đẩy tay Tiểu Vy ra rồi quay đầu bỏ đi

                             
Tiểu Vy không chịu đi về cô lon ton đi theo Thuỳ Tiên đến tận nhà

--------

                             
"Ôi giật cả mình !!". Thuỳ Tiên quay lại thấy Tiểu Vy vẫn còn lù lù phía sau lưng

                             
"Sao cô chưa về nữa ?"

                             
"Đây là nhà của Tiên sao ?"

                             
Tiểu Vy ngạc nhiên không những Thuỳ Tiên có nhà mà còn là nhà rất to

                             
"Ừm !! Cô mau về nhà đi". Thuỳ Tiên mở cửa cổng ra rồi bước vào

                             
Tiểu Vy cũng quay bước ra về

                             
Hình dáng của Tiểu Vy cứ khiến Thuỳ Tiên phải suy nghĩ, thật sự nhìn em ấy rất quen, rất rất quen nhưng em ấy lại nói em ấy chưa từng sang Pháp. Thuỳ Tiên lắc mạnh đầu một cái xua đi dòng suy nghĩ, cô chạy xuống hỏi mẹ

                             
"Mẹ"

                             
"Có chuyện gì thế con yêu"

                             
"Con đang bị mất trí sao ?"

                             
"Con nói gì vậy ? Có chuyện gì sao ?"

                             
Đúng rồi sao có thể mất trí được, nếu như cô mất trí thì làm sao cô nhớ được bố, mẹ, ông, bà, Lương Linh và cả Đỗ Hà

                             
"Thôi không có gì đâu mẹ, chúc mẹ ngủ ngon !!"

                             
---------

                             
"Bản kế hoạch tôi đã xem qua rồi, còn những việc còn lại mọi người cứ theo tiến độ mà làm nhé, tôi về trước". Tiểu Vy dặn dò rồi vội vàng rời đi

                             
Cô đến nhà tìm Thuỳ Tiên, vừa thắng xe lại trước cửa thì Thuỳ Tiên cũng vừa bước ra. Tiểu Vy mở cửa xe chạy ngay đến chỗ chị

                             
"Thuỳ Tiên"

                             
"Lại là cô sao ? Rốt cuộc thì cô muốn gì ở tôi ?"

                             
"Mình nói chuyện một chút được không ?"

                             
"Không được tôi có hẹn với người yêu rồi". Thuỳ Tiên nói rồi bước vào xe rồ ga chuẩn bị đi

                             
Tiểu Vy nghe thế cảm thấy thật đau lòng, Nguyễn Thúc Thuỳ Tiên của cô chưa từng từ chối cô bất kì điều gì. Cô cũng vội lên xe chạy theo Thuỳ Tiên , cô muốn biết người yêu mới của Thuỳ Tiên là ai

                             
Thuỳ Tiên thắng xe lại trước cửa nhà Đỗ Hà, em cũng đã đứng chờ sẵn ở đó

                             
"Chào em, bảo bối". Thuỳ Tiên bước xuống xe hôn nhẹ lên môi em

                             
Đỗ Thị Hà

                             
Tiểu Vy biết người này, cô ấy là con của ông Đỗ, chủ tịch tập đoàn HT, cô cũng đã từng gặp cô ấy vài lần ở những bửa tiệc ở nhà ông Đỗ

                             
Cô thở dài mệt mỏi, Nguyễn Thúc Thuỳ Tiên của cô bây giờ là của người khác mất rồi. Nhưng có lẽ người đó chỉ giống với Thuỳ Tiên thôi chứ thật sự không phải là Nguyễn Thúc Thuỳ Tiên mà cô đã yêu

                             
                             
"Tiểu Vy bố có chuyện muốn nói với con".

                             
Từ khi Thuỳ Tiên biến mất cô đã dọn sang ở cùng bố mẹ để đỡ cảm thấy cô đơn trống trãi

                             
"Có chuyện gì thế ạ ?". Tiểu Vy lại ngồi xuống đối diện với bố

                             
"Công ty của chúng ta, như con biết đó...". Ông vừa nói vừa rót trà

                             
Tiểu Vy vẫn chưa hiểu được ý của ông

                             
"Chúng ta cũng không thể gồng gánh nổi nữa"

                             
"Sao ạ ?"

                             
"Nhưng nó là cả tâm huyết và cả tuổi trẻ của bố, bố không muốn nó rơi vào tay người khác"

                             
Tiểu Vy ngơ ngác

                             
"Chủ tịch tập đoàn TN đã gợi ý thu mua lại công ty của chúng ta, ta muốn...."

                             
Tiểu Vy nhíu mày nhìn ông, cô vẫn chưa hiểu được ý của ông muốn gì

                             
"Ta muốn con vào làm dâu nhà đó "

                             
"Dạ ??". Tiểu Vy mở tròn mắt

                             
"Nguyễn gia con biết gia thế lớn mạnh thế nào"

                             
"Bố biết là con không...."

                             
"Bố xin con, bố không muốn mất công ty, Nguyễn gia mua lại nó, con làm dâu của Nguyễn gia thì coi như con cũng được làm chủ".

                             
Tiểu Vy nghẹn cổ họng, làm sao được chứ, cô đã tự hứa với lòng mình là sẽ không bao giờ kết hôn với bất kì ai, cô muốn trong lòng mình chỉ có duy nhất một cái tên Nguyễn Thúc Thuỳ Tiên

                             
Tiểu Vy lê những bước chân mệt mỏi bước trở về phòng, thả lỏng cơ thể nằm xuống giường, nhìn sang khung hình trái tim được đặt ngay ngắn trên chiếc tủ nhỏ bên cạnh

                             
"Thuỳ Tiên ahh, người đó có phải là chị không ? Nhưng sao lại giống chị đến lạ thường như thế ? Hãy cho em biết em nên làm sao đây ? Em không muốn bố phải phiền lòng nhưng em không muốn yêu bất kì một người nào khác ngoài chị. Nếu như em kết hôn với người đó... liệu chị có buồn em không ? Thuỳ Tiên à em xin lỗi "

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro