Chương 2:

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Những ngày tháng vui vẻ trôi qua,cho đến một ngày,em tình cờ nhận được một cuốn băng trong đó có cảnh tôi và Miku đang ân ái,mọi chuyện xảy ra thật rắc rối.Tôi biết chắc người gửi cuốn băng đó là Miku,cô ả đã để ý đến em vì tôi quen em lâu nhất trong số những bạn gái hờ của tôi.

Ai dà~~~
Có vẻ con thỏ lâu năm này chán sống rồi,tôi sẽ xử lí ả sau,giờ tôi đang trong tình trạng khó xử khi mà em-con thỏ nhỏ nhất đang cãi nhau với tôi- chủ nhân của nó!

Chát!!!

Một tiếng động khô khốc vang lên,em đã giáng một cái tát lên khuôn mặt đẹp trai của tôi.Ôi,còn đâu khuôn mặt đẹp để tán gái nữa đây??? Tôi thầm than.(au:tát tiếp đi Rin,thằng cha này vẫn chưa tỉnh ngộ đâu!Tát cho nó hỏng cả mặt để khỏi tán gái nữa!!!/Rin:Tát nhiều quá đau tay lắm au,mà lỡ mặt Len biến dạng thì em không yêu anh ấy được vì lúc đó anh ấy xấu lắm!:((/Len:con thỏ ngốc!!!*gầm lên* và con au thì chết vì cười:)))

Phải công nhận vì đây là lần đầu tiên tôi bị một đứa con gái tát,lẽ dĩ nhiên là con thỏ nhỏ đáng yêu bướng bỉnh nhất trong số tôi nuôi lại tát tôi trong khi những con thỏ khác luôn ngọt ngào với tôi.

Rin này,em tát đau lắm đấy!

-Anh là đồ tồi!-em khóc nấc thành tiếng,giọng nói trong trẻo như nghẹn lại-Tại sao anh có thể làm chuyện đó với Miku chứ???

Tôi nhếch mép nhìn em.
Em khóc sao?Ha,tôi hiểu rồi!
Em chỉ có mỗi chiêu này như mấy con
thỏ khác thôi à?
Nhưng...tại sao tim tôi lại đau thế này?

-Tôi là đồ tồi!-Tôi cao giọng nói-Sao em lại yêu đồ tồi như tôi nhỉ?Có phải em cũng...

Chát!!!

Lại là cái âm thanh chói tai đó,tôi chưa kịp nói hết câu,một cái tát mạnh hơn xuống má tôi hằn lên năm đầu ngón tay  đo đỏ và khoé miệng tôi đã có máu đọng lại.

-Anh..anh im đi!!!-em khó nhọc nói từng tiếng,cổ họng em nghẹn đắng.

Em nhìn tôi bằng ánh mắt sầu não,đầy oán trách.Đừng,đừng nhìn tôi bằng ánh mắt đó!
Tôi...đau lắm!!!

-A...ưm...
Trong vô thức,tôi đã hôn em.Đây không phải là nụ hôn đầu của tôi và em nhưng sao nó không ngọt ngào như những nụ hôn trước?Nó mặn,đắng và...tanh!

Em cắn môi tôi,tôi mặc kệ,vẫn hôn em điên cuồng.Em đấm thùm thụp vào khuôn ngực rắn chắc của tôi,cơ thể nhỏ bé của em giãy giục trong lòng tôi.
Rồi em đẩy tôi ra,tay em giơ lên cao.Tôi nhắm mắt lại,chuẩn bị đón nhận cái tát tiếp theo từ em.Nhưng...
Ngón tay ấm nóng của em xoa nhẹ vết thương nơi khoé miệng máu đã khô,em lại rơi lệ.Em cắn chặt môi mình,ngăn tiếng khóc bật ra.
Đừng,đừng khóc!
Tôi...đau lòng lắm!!!

Tôi lại hôn em và lần này em không phản ứng chống lại nữa,để mặc tôi muốn làm gì thì làm.Nụ hôn dài nóng bỏng và say đắm khiến cả người tôi nóng bừng lên.Từng thớ thịt trong người tôi như bị thiêu đốt.Thấy em đã gần hết không khí để thở,tôi mới nuối tiếc rời đôi môi anh đào của em.

Em đã ngừng khóc.
Tốt rồi!

Nhìn đôi môi đỏ mọng của em,tôi lại không kiềm chế được mà ngấu nghiến  thêm lần nữa.Bàn tay lại không an phận mà bắt đầu vuốt dọc sống lưng em.Em khẽ rùng mình.Tay tôi lại tuột từ vai em ra trước cởi bỏ từng hạt cúc áo nhỏ bé trên người em ra một cách tà mị.Người em run lên.
Em...lại khóc nữa rồi.
Tôi vội gài lại cúc áo cho em,lấy tay lau đi từng giọt nước mắt đang đua nhau rơi xuống.

-Anh xin lỗi!Có lẽ...anh quá vội vàng...Em sợ hả?Nín đi,không sao,anh không làm thế nữa đâu!
Tôi luống cuống ôm lấy thân thể nhỏ bé của em.Nước mắt em rơi...thấm đẫm vào áo tôi.Em đấm vào ngực tôi,nghẹn ngào nói:

-Anh ác lắm!Sao lại làm em đau lòng thế chứ?Sao lại làm em yêu anh nhiều hơn thế này???

-Anh biết,anh biết!Anh xin lỗi,tha thứ cho anh Rin nhé!
Tôi hôn lên trán em,hôn lên chiếc mũi nhỏ xinh của em,hôn lên đôi mắt xanh biếc với hàng mi cong vút,hôn lên những giọt lệ đang chực rơi.

-Anh sẽ không làm em đau lòng nữa!Anh hứa!

Em ngước đôi mắt to tròn màu xanh còn ngân ngấn nước nhìn tôi như xác nhận lại tôi vừa nói.Tôi ôm em vào lòng,thì thầm nói:

-Anh yêu em!

_____________

Chẳng biết từ khi nào tôi đã yêu em...
Em đã dùng phép thuật gì thế??
Hộp sữa chuối em đưa tôi hàng ngày vào mỗi buổi sáng có bỏ thuốc gì trong đó không mà ngày  nào không có tôi lại thèm???
Thèm em hay thèm sữa chuối?
Có lẽ là...cả hai!
Đôi găng tay có thêu tên tôi màu vàng trắng tự tay em làm,em có bỏ bùa gì không???
Tại sao mỗi lần không thấy nó trên tay,tôi lại thấy thiếu,lo lắng không yên???
Hộp bento được bọc trong chiếc khăn màu vàng in hình chuối,em có nêm nếm thêm gia vị gì lạ không???
Tại sao cứ mỗi trưa tôi lại ngóng trông dáng hình bé nhỏ đáng yêu của em chạy đến lớp tôi,rủ tôi lên sân thượng ăn trưa???
Nụ cười toả nắng của em có gì đẹp mà khiến trái tim tôi ngừng đập mỗi khi trông thấy nó???
Đôi mắt to tròn màu xanh như biển của em luôn ánh lên vẻ ngây thơ và tinh nghịch có gì vui mà lại khiến tôi nhớ mãi thế???
Nước mắt trong suốt rơi lệ của em có gì hay mà lại làm tôi đau lòng đến vậy???
Rin-em đúng là một con thỏ ranh ma...đã khiến tôi yêu em thực sự rồi!
Tôi yêu em,con thỏ đáng yêu!
Thật lòng đấy!!!




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro