Chương 3

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




Tôi đã thả tất cả lũ thỏ mà tôi nuôi về rừng,tôi chỉ giữ lại mỗi con thỏ là em thôi.

Vậy tại sao con thỏ duy nhất của tôi lại đi với người con trai khác không phải tôi?

Tại sao em với cậu ta cười nói vui vẻ như thế?

Khi ở bên tôi,em cũng không cười nhiều như thế,em chỉ cúi gằm mặt mỗi khi tôi nhìn em.Bên cạnh tôi,em chán lắm sao?

Tại sao cậu ta khoác vai em thì được còn tôi khoác vai em lại hất ra rồi chạy đi trước?

Tại sao cậu ta lau giùm em vết kem ở khoé miệng,em cảm ơn cậu ta còn khi tôi lau thì em nghoảnh mặt đi né tránh?

Tại sao em lại cùng cậu ta đến rạp chiếu phim Thiên Hà,nơi tôi chỉ dẫn một mình em tới,còn em lại dẫn người khác tới?

Tại sao em lại vào nhà cùng với cậu ta?

Tại sao hơn 9 giờ tối em mới ra khỏi nhà cậu ta cùng với bộ dạng mệt mỏi?

Tại sao...em...lại hôn cậu ta???

Em...đã hết yêu tôi rồi sao???

Tôi đã không còn chỗ đứng trong trái tim em rồi sao???

A!

Nước từ đâu rơi xuống tay tôi thế này?

Chắc là...trời đang mưa!

Sao mắt tôi lại nhoè đi thế này?

Chắc tại...trời mưa đấy thôi!

Nước mưa thấm đẫm vào miệng...

Mặn và đắng!

Nước mưa...

Thấm nát trái tim tôi!!!

______________________________________________________

-Chiều hôm qua em đi đâu thế?Sao anh gọi mãi mà em không bắt máy? - tôi hỏi em,tay vẫn ôm em vào lòng

-À,em...em...đi ăn với bạn!-em cúi đầu đáp

-Thế à?- tôi tựa cằm vào vai em- Bạn nào vậy Rin?

-Sao tự nhiên anh lại hỏi chuyện này?-Em vùng vằng -Em đi với...Gumi chứ ai!

Em nói dối tôi rồi.

Thỏ con...nói dối không tốt đâu!

Ring ring....
Kono katasumi de me to me ga atta
Kimi no kao ga boku o tokashite
Mune no oku kara rizumu to biito
Boku to issho  ni odorimasen ka?
( Đôi mắt ta chạm nhau nơi góc phòng
Khuôn mặt người khiến tôi tan chảy
Nhịp điệu ngân lên trong lồng ngực
Liệu người có muốn khiêu vũ cùng tôi?)

Tiếng chuông điện thoại của em vang lên,thật hợp với hoàn cảnh bây giờ.

-Anh né qua một bên để em nghe điện thoại nào.-em chồm qua người tôi,với tay lấy chiếc điện thoại màu cam em thích

-A lô!- mắt em ngập ngừng nhìn tôi một cái rồi lại nói bình thường

-Anh Kaito ạ? Vâng! Xong rồi sao? Vậy thì tốt quá,nhờ anh đem sang nhà giùm em nha,dạ số nhà là...

Em đang nói chuyện với cậu ta ư?

Hai người nói chuyện gì mà trông em có vẻ vui vẻ thế?

Em nói muốn cậu ta đến đây sao?

Em không sợ anh phái hiện ra chuyện của hai người sao?

-Len anh đợi em một lát nhé,em ra ngoài lấy đồ rồi vô liền!

Em mỉm cười thật tươi,gặp mặt cậu ta em vui vẻ đến vậy sao?

-Lấy đồ gì vậy Rin?-Tôi mỉm cười gượng gạo,cố che đi cảm xúc ghen trong lòng.

-Bí mật!

Em nhánh máy tinh nghịch,đưa tay ra hiệu rồi biến mất sau cánh cửa.

Binh boong~~
Tiếng chuông cửa vang lên.

Tôi đứng dậy,di chuyển đôi chân đến khung cửa sổ màu xanh,khẽ vén tấm màn che cửa lên.

Tôi nhìn thấy cậu ta-Kaito,người đã cướp em khỏi tay tôi. Em mở cửa rồi cười với cậu ta,Kaito đưa cho em một chiếc hộp,tôi không biết bên trong đựng cái gì nhưng nhìn trông có vẻ đắt tiền.

Sau một hồi nói chuyện,cậu ta định ra về nhưng tôi thấy bàn tay em khẽ níu kéo áo cậu ta lại,cậu ta nhìn em rồi xoa đầu,em đỏ mặt, nở nụ cuời tươi và ôm cậu ta,cái ôm ấm áp mà em thường ôm tôi nay lại dành cho kẻ khác.

À ra vậy.

Em đã hết yêu tôi rồi phải không?

Khẽ nheo mắt nhìn em và cậu ta,trong lòng tôi cố nén cơn giận lại.

Bàn tay tôi hằn lên gân xanh,bóp chặt lấy tấm rèm cửa màu trắng đã bị nhăn nhúm lại.

Em muốn thoát khỏi tôi nhanh đến vậy sao?

Không dễ đâu!

Em chỉ thuộc về tôi!!!

Mãi mãi thuộc về một mình tôi!!!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro