Chap 4

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Vậy T/b là người như thế nào? Cô ấy dễ thương chứ?" Thatch hỏi khi đang rửa bát.

Ace đang lau khô bát đĩa bằng khăn, hơi nhíu mày. Tại sao anh lại cảm thấy khó chịu khi Thatch hỏi như vậy? Có chuyện gì với anh? Anh hay suy nghĩ linh tinh và cảm giác như không còn là chính mình kể từ khi anh cứu T/b khỏi kẻ điên đó.

"Ừ, cô ấy rất dễ thương." Ace lầm bầm.

Thatch dừng lại rồi nhìn Ace "Cậu sao vậy?"

Ace lắc đầu "Tôi ổn. Tôi đã có những cảm giác kỳ lạ kể từ khi tôi gặp cô ấy."

Thatch nhướng mày "Cảm giác gì?"

Ace đặt khăn xuống "Khi tôi nắm tay cô ấy, tôi cảm thấy... giống như có một dòng điện chạy qua cơ thể. Nó không đau, nó khá là thoải mái... tôi nghĩ vậy?" Ace vò mái tóc của bản thân khiến nó rối bù "Bây giờ, mỗi khi nhìn cô ấy, tôi chỉ muốn... bảo vệ và ôm cô ấy vào lòng... hoặc những điều tương tự như vậy..."

Thatch chớp mắt, cười lớn. Anh ấy ôm bụng và dùng tay đấm vào quầy khi cười khiến Ace đỏ mặt vì xấu hổ.

"Sao cậu lại cười như vậy!? Có gì mà buồn cười!?"

Thatch lau nước mắt sau trận cười điên cuồng vừa rồi "Anh bạn ... cậu đang yêu !!" Anh hét lên, chỉ ngón tay về phía Ace.

Ace mặt đỏ rực như trái cà chua "L... Làm thế quái nào mà tôi có thể yêu được !? Tôi chỉ vừa mới gặp cô ấy!"

"Tôi  không biết... dù sao thì ít nhất, cậu cũng đang say mê cô ấy rất nhiều !!!"

"Chà!! Nếu cậu gặp cô ấy, cậu sẽ hiểu !!"

"VẬY LÀ CẬU ĐÃ BIẾT YÊU!!" Thatch hét lên, chỉ tay và cười vào mặt Ace, khiến Ace càng thêm khó chịu.

"Cậu có thể xem xét điều này một cách nghiêm túc không !?" Ace hét lên.

Thatch ngừng cười, đặt tay lên vai Ace.

"Đừng lo lắng, anh bạn."

"Huh?"

"—Tôi sẽ là người bên cạnh và giúp cậu có được cô gái ấy!" Thatch cổ vũ, giơ ngón tay cái lên và cười toe toét.

Ace lo lắng nói "... Cậu thậm chí chưa bao giờ có bạn gái?"

"Không vấn đề gì." Thatch nói, xua tay ra hiệu "Dù sao đi nữa, điều đầu tiên hãy tán tỉnh cô ấy..."

•••

Marco mở cửa phòng chứa đồ, mắt anh nhăn lại vì khó chịu trước một đống hỗn độn lớn.

Không ai được giao dọn dẹp đống này sao?

Anh thở dài, đi vào căn phòng chứa đồ lộn xộn và bắt đầu nhìn xung quanh.

Tôi chắc chắn rằng những tên ngốc đó đã không làm nhiệm vụ của mình.

Marco tiếp tục nhìn quanh các hộp để tìm chiếc máy cắt mà anh đã nhìn thấy cách đây không lâu.

"Marco?"

Marco quay lại, thấy một cô y tá ở lối vào phòng chứa đồ.

"Nina? Cô đang làm gì ở đây-yoi?"

Cô gái tóc nâu bước vào phòng "Tôi nghe thấy tiếng động phát ra từ đây và tự hỏi chuyện gì đang xảy ra. Anh đang tìm kiếm cái gì?"

Marco thở dài, tiếp tục xem các hộp xung quanh "Tôi đang tìm máy cắt dây, T/b có một chiếc nhẫn bị mắc kẹt trên ngón tay của cô ấy-yoi."

Nina chớp mắt bối rối "T/b?"

Marco mở một chiếc hộp khác và bắt đầu lục lọi "Đó là cô gái mà chúng tôi đưa đến vào tối qua-yoi."

Nina nhếch mép cười "Ồ! Cô gái mà anh nhìn chằm chằm liên tục trong lúc điều trị?"

Marco đỏ mặt, nhanh chóng nói lại.

"Tôi KHÔNG có nhìn cô ấy nhiều đến vậy."

Nina cười khúc khích "Đừng nói dối! Tất cả các y tá ở đó đều thấy hết mọi việc. Anh bị phân tâm và chỉ nhìn chằm chằm vào cơ thể cô ấy thay vì băng bó cho cô ấy."

"Cô chỉ đang nghĩ vậy thôi." Marco nói, cố gắng chuyển chủ đề.

"Ôi trời!Đừng cố gắng thay đổi chủ đề. Hơn nữa tại sao anh lại nghĩ cô ấy có một trái ác quỷ?"

Marco thở dài, sau đó bắt đầu lục tung những đồ đạc để ở giá trên cùng "Mỗi khi tôi chạm vào làn da cô ấy, có một cảm giác...rất kì lạ, như có một dòng điện nhỏ chạy qua cơ thể tôi -yoi. Uhm...nhưng nó không đau đơn."

Nina cười lớn, khiến Marco giật bắn người và làm rơi một cái bát vào đầu. Anh càu nhàu, xoa đầu rồi quay sang nhìn Nina.

"Có chuyện gì vui à -yoi!?"

Nina một tay ôm bụng cười, một tay bám vào giá đỡ.

"BWAHAHA!! Điều anh nói sai rồi." Nina run lên vì cười quá nhiều, chỉ tay vào Marco "Anh đang yêu cô ấy!!"

Marco mặt đỏ bừng.

"Thôi đi-yoi! Tôi chỉ vừa mới gặp cô ấy! Làm sao tôi có thể yêu một cô gái khi vừa mới quen được-yoi!?"

"T—tôi không biết, nhưng không có một y tá nào nói về điều mà anh cảm nhận được khi chạm vào cô ấy, tôi chắc chắn với điều đó."

Mày Marco nhăn lại vì khó chịu, anh quay lại và tiếp tục tìm kiếm cái máy cắt dây "Cô có thể ngừng đùa giỡn lại và giúp tôi tìm máy cắt được không-yoi?"

Nina nhanh chóng bình tĩnh lại, mặc dù vẫn bật ra một vài tiếng cười nhỏ "Anh đã tìm trong hộp đựng công cụ chưa?"

"Đã tìm rồi-yoi. Thật sự thì không có ai dọn dẹp đống đồ này sao?"

"Tôi không biết, anh biết là một số thành viên không muốn làm công việc của họ mà." Nina trả lời khi đang tìm kiếm các giá bên dưới.

"Tồi tệ..." Marco càu nhàu "Vậy cô có thể chuẩn bị một phòng cho khách được không-yoi?"

"Huh? Cho cô gái kia? Cô ấy có muốn ngủ cùng phòng với chúng tôi không?"

"Không biết, nhưng sẽ mất một khoảng thời gian khá dài khi chúng ta đến hòn đảo tiếp theo và cô ấy không thể ở lại bệnh xá mãi mãi-yoi"

"Căn phòng trống còn lại duy nhất thì ổ khoá bị hỏng rồi."

"Cũng được-yoi."

"Ồ! Tôi không biết anh lại biến thái như vậy Marco. Anh định lẻn vào phòng khi cô ấy đang thay đồ à?"

"TÔI CHƯA BAO GIỜ NGHĨ ĐẾN ĐIỀU ĐÓ-YOI!"

•••

Bạn đang nằm và nhìn chằm chằm lên trần nhà. Bạn nên làm gì? Ngay cả khi những tên cướp biển tốt bụng cho bạn mượn một chiếc thuyền nhỏ hoặc thả bạn xuống ở hòn đảo tiếp theo, bạn cũng không có tiền để mua bất kì thứ gì. Và những người trên tàu đều là cướp biển, vì vậy họ sẽ không cho bạn mượn tiền.

Bạn thở dài. Thật nguy hiểm khi bạn phải quyết định đến một nơi nào đó để ở nhưng không còn lựa chọn nào khác, bạn sẽ phải kiếm một công việc ở hòn đảo mà những tên cướp biển thả bạn xuống.

Không còn sự lựa chọn nào khác ... à, còn một sự lựa chọn nữa, phải không?

Bạn lắc đầu. Không, bạn không thể tham gia vào phi hành đoàn, kể cả khi họ yêu cầu. Chắc chắn bạn sẽ được bảo vệ bởi những người đàn ông mạnh nhất thế giới ... nhưng đây là Yonko, có nghĩ là có rất nhiều người trong phi hành đoàn và sẽ có rất nhiều điều đáng sợ xảy ra nếu họ tiếp xúc với làn da của bạn.

Tệ hơn nữa có rất nhiều tên cướp biển hùng mạnh, sẽ rất nguy hiểm nếu họ bị ảnh hưởng bởi trái ác quỷ của bạn. Có khả năng cao bạn sẽ không thể trốn thoát.

Bạn thở dài, liên tục bị đe doạ và truy đuổi, bạn không thể mang bất kỳ đồ đạc cá nhân nào hoặc thứ gì đó bạn muốn giữ bên mình. Không có bộ quần áo nào đẹp, không có chiếc túi để đựng đồ và không có hình ảnh về gia đình hay bạn bè của bạn.

Bỗng cánh cửa được mở ra khiến bạn thoát khỏi dòng suy nghĩ. Bạn ngồi dậy và thấy Marco, anh ấy mặc một chiếc áo màu đen, áo hơi mở rộng ra để lộ hình xăm trên ngực.

"Xin lỗi vì quá lâu. Phòng chứa đồ như một mớ hỗn độn-yoi." Marco ngồi xuống bên cạnh giường bạn. Anh đeo kính vào rồi chìa tay ra "Tôi có thể nhìn bàn tay của cô được không?"

Bạn lo lắng cắn môi. Bạn không muốn bị nghi ngờ nhưng bạn cũng không muốn tiếp xúc làn da với chàng trai này. Bạn không biết anh ấy có bị ảnh hưởng hay không.

Bạn cố gắng dập tắt đi sự sợ hãi và đưa tay trái ra. Dù sao thì bạn cũng sẽ rời khỏi con tàu này.

Marco mỉm cười một chút, sau đó nhẹ nhàng nắm lấy tay bạn. Anh đứa tay bạn lên gần mặt rồi cầm cái máy cắt đến gần ngón tay bạn.

"Để yên nhé-yoi. Tôi không muốn cô bị thương."

Bạn gật đầu, vô thức nín thở khi Marco đưa cái máy cắt lại gần. Chỉ trong tích tắc đã cắt được chiếc nhẫn. Tuy nhiên tiếng máy cắt quá lớn làm bạn sợ hãi, bạn giật bắn người và vô tình sượt tay vào lưỡi dao cắt.

Bạn nhăn mặt vì đau.

"Sh*t! Tôi có làm cô bị thương không-yoi?" Anh đưa tay bạn lại gần để nhìn, mắt anh hơi mở to khi nhìn thấy vết cắt trên ngón tay.

Mình làm cô ấy bị thương.

Mình làm cô ấy bị thương.

Mình làm cô ấy bị thương.

KHÔNG

Tại sao? Tại sao anh lại cảm thấy tức giận với chính bản thân mình khi làm cô ấy bị thương? Đó chỉ là một vết cắt nhỏ, không phải một vấn đề gì lớn, phải không?

NHƯNG...

"Xi... xin lỗi! Máy cắt dây làm tôi sợ nên tôi đã di chuyển..."

Giọng nói của bạn khiến Marco không khỏi sững sờ "Không, không sao đâu-yoi. Đây!" Anh đưa tay lên, khiến bạn bối rối. Tuy nhiên, đôi mắt bạn mở to ngạc nhiên khi ngọn lửa xanh bùng lên trong lòng bàn tay của anh. Bạn nhìn Marco đang cho ngọn lửa xanh vào tay bạn. Bạn rất ngạc nhiên vì nó không bỏng hay bị thương gì cả. Vết cắt trên tay cũng dần biến mất.

Sức mạnh của trái ác quỷ...?

Ngọn lửa vụt tắt, Marco kiểm tra tay bạn xem còn vết thương nào không. Sau đó anh nâng tay bạn lên gần môi anh ấy, đặt một nụ hôn nhẹ xuống. Khi anh hôn tay bạn, một cảm giác gì đó rất gây nghiện bao bọc lấy cơ thể anh ấy.

Huh...thật là hưng phấn. Mình muốn nhiều hơn nữa.

"À ... cảm ơn ..." Bạn lo lắng nói.

Marco mỉm cười, buông tay bạn và đứng dậy.

"Cô nghỉ ngơi ở đây nhé-yoi. Hãy gọi cho y tá nếu cô thấy đói, họ sẽ mang cho cô thức ăn. Sáng mai cô sẽ thấy khoẻ hơn và chúng tôi sẽ giới thiệu cô với Pops-yoi."

Bạn gật đầu rồi vẫy tay chào tạm biệt Marco. Bạn nằm ra giường, nhìn trần nhà.

Rồi bạn nhận ra.

Cmn.

Cmn.

Cmn.

Marco hôn tay bạn.

Bạn nắm chặt chăn. Tiếp xúc với da không tốt, nhưng tiếp xúc với da qua môi? Còn tồi tệ hơn nữa.

Bây giờ anh ấy đã đi quá xa. Bạn không thể ở lại đây lâu hơn, bạn phải nhanh chóng rời khỏi đây. Họ có những chiếc thuyền nhỏ trên tàu không nhỉ? Nếu họ không cho mượn, bạn sẽ trộm nó.

...Nếu mình làm vậy, Yonko có tức giận không? Đó chỉ là một chiếc thuyền nhỏ, không phải vấn đề gì lớn đối với họ phải không?

Bạn lắc đầu. Họ là những tên cướp biển và bạn không thể biết trước được họ sẽ làm gì. Bạn có thể sẽ phải ở lại...

Bạn nhắm mắt lại, cố gắng nghĩ ra một kế hoạch. Bạn không biết rõ về Marco lắm, nhưng ấn tượng ban đầu thì anh ấy có vẻ tốt bụng và rất quan tâm người khác. Anh ấy cũng là một bác sĩ, có nghĩa là anh ấy phải khá thông minh.

Có thể thao túng? Bạn đang cố nghĩ xem Marco sẽ trở thành người như thế nào khi bị ảnh hưởng. Anh ấy có vẻ phù hợp với vai trò đó, nhờ trí thông minh, sự tốt bụng và năng động của anh ấy.

Nhắc đến Ace, anh ấy sẽ trở thành người như thế nào? Bạn không nhận thấy một sự thông minh nào của anh ấy - trên thực tế, anh ấy có vẻ giống như một tên ngốc quá phấn khích, điều này sẽ loại trừ vai trò thao túng. Bạn nghĩ lại khi bạn gặp anh ấy trong rừng , có lẽ anh ta là kiểu người bảo vệ?

Bạn đặt tay lên mặt. Không, bây giờ bạn phải lo lắng về Marco nhiều hơn. Anh ấy có thể bị ảnh hưởng nhiều hơn Ace khi hôn vào tay bạn. Và nếu anh ấy là kiểu người thích lôi kéo, anh ấy có thể sẽ cố gắng và dụ dỗ bạn ở lại.

Bạn nên làm gì? Giả vờ muốn ở lại, sau đó chạy trốn khi đến hòn đảo tiếp theo? Không, sau đó họ sẽ đi tìm bạn. Sẽ tốt hơn nếu bạn nói thẳng là muốn rời đi? Không, sau đó Marco sẽ biết ý định của bạn và bạn không biết điều gì sẽ xảy ra nếu anh ấy định làm gì đó.

Bạn vẫn không biết làm thế nào để đối phó chính xác với những tên hay lôi kéo như này. Bạn vẫn còn trẻ và chưa hiểu biết gì nhiều vì vậy bạn đã bị lừa bởi lời nói ngon ngọt của họ.

Có lẽ bạn sẽ phải cố gắng vượt qua. Khiến anh ta nghĩ rằng bạn muốn ở lại và anh ta nghĩ đã thành công thay đổi suy nghĩ bạn.

Bạn nghiến răng. Bạn sẽ phải hết sức lưu ý và thận trọng với những hành động của người khác, đặc biệt là những người dưới sự chỉ huy của Marco.

Còn quá sớm để nghĩ ra một kế hoạch chính xác, đặc biệt là khi bạn không biết Râu Trắng - nhân tố ẩn lớn nhất. Bạn sẽ phải đợi đến sáng mai, khi bạn gặp Yonko. Hy vọng rằng anh ấy sẽ cho bạn một ấn tượng tốt để cho phép bạn dự đoán cách anh ấy nghĩ và hành động.

Bạn cũng sẽ phải cảnh giác với Yonko. Bạn không thể tiếp xúc làn da với anh ấy. Nếu anh ấy bị ảnh hưởng, thì khả năng bạn trốn thoát gần như bằng không.

Bạn thở dài. Bạn lại đang suy nghĩ quá nhiều và bạn không thể ngủ được. Bạn không thể làm gì được, vì tính mạng của mình thường xuyên gặp nguy hiểm, nhưng hiện tại, bạn cần phải đảm bảo rằng mình được nghỉ ngơi đầy đủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro