1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

_Choi Beomgyu, em trả lời giúp cô câu mười sáu

_em không biết

_em không biết? thì em có nghe giảng đâu mà biết

Choi Beomgyu dụi tai, em khẽ nhăn mặt, còn không nhớ rõ tuần này bị giáo viên mắng bao nhiêu lần, chịu đấy, tại chữ nó không chịu vô đầu em chứ bộ.

_em ra ngoài đứng cho cô

em bĩu môi, cô đuổi thì em đi, em là đứa nhỏ biết nghe lời mà.

.
.
.

_học sinh mới?

_ừ, nghe bảo nhập học muộn nên lớn hơn bọn mình hai tuổi

Choi Beomgyu im lặng suy nghĩ, lớn hơn tận hai tuổi ấy à? thú vị đấy chứ? thật muốn xem miệng ngang mũi dọc ra làm sao.

_nghĩ gì đấy, thích à, hình như mọt sách đấy, mọt sách đâu phải gu mày

_ngon thì xơi thôi, có yêu đương nghiêm túc đâu mà phải đợi đúng gu làm chó gì?

dứt tiếng lại cười phá lên với đám bạn con nhà giàu, thật ra lúc bé Choi Beomgyu không phải như thế này, là từ khi lên cấp ba, em được tiếp xúc với môi trường mới, tiếp xúc với những người bạn mới, lại thêm công việc bận rộn của ba mẹ nên mới không có ai để mắt tới em.

_học sinh nghiêm!

_được rồi, các em ngồi xuống hết đi, hôm nay lớp chúng ta đón thêm bạn mới, các em nhớ phải giúp đỡ bạn đấy nhé

lớp ồ lên một tiếng để hưởng ứng, ai cũng ngóng về phía cửa để xem bạn mới trông ra làm sao, nhất là đám nữ sinh, chắc là lại có ai đó đã đồn bạn mới là một tên đẹp trai đây mà.

đối với sự thích thú của học sinh trong lớp bóng dáng người bạn mới cũng dần xuất hiện.

quả thật là đẹp trai, lại còn rất cao.

_xin chào, tớ tên Choi Yeonjun, mong được các cậu giúp đỡ

đám nữ sinh hú hét, chắc là do đẹp trai nên đến cả giọng nói cũng nghe êm tai thế này, còn đám con trai thì khỏi phải nói, bọn chúng nhìn bạn mới như nhìn tình địch, ai bảo vừa đến đã chiếm hết sự chú ý của đám con gái.

_hm....để cô xem đã nhé

giáo viên nhìn quanh lớp một hồi cũng chỉ có được hai chỗ trống, một chỗ trống là ngồi cạnh lớp trưởng, chỗ trống còn lại là ngồi cạnh Choi Beomgyu.

_hay là Yeonjun em chọn đi, em muốn ngồi ở đâu

Choi Yeonjun nhíu mày nhìn hai chiếc ghế trống bên cạnh hai người bạn mới, cũng coi như là có đắn đo suy nghĩ, giáo viên còn phải lên tiếng nhắc nhở không thì chỉ sợ gã sẽ suy nghĩ đến lúc tan học luôn mất.

_em muốn ngồi cạnh bạn nữ đó ạ

"bạn nữ đó ạ" tức là đang chỉ lớp trưởng, cũng khéo chọn quá rồi, cả lớp lại được phen to nhỏ với nhau.

_vãi, ngồi cạnh Yuri á, nó không sợ bị đánh à?

_thì nó có biết Yuri là người yêu của tên đầu gấu trường đối diện đâu

_không phải tụi bây cũng thích Yuri à?

Choi Beomgyu giễu cợt hỏi lại, vì
Ahn Yuri là hoa khôi của trường mà, thậm chí còn được ví von bằng mỹ từ như là bạch nguyệt quang, mối tình đầu dang dở.

_chịu đấy, thích thì thích nhưng mà mày thấy đấy, bọn tao có ai dám ngồi cạnh Yuri đâu

Choi Yeonjun đúng là không biết thật, thậm chí còn ung dung chào hỏi lớp trưởng mà không nghĩ rằng lát nữa bản thân sẽ bị đánh cho.

.
.
.

_mày là Choi Yeonjun à?

_phải, nhưng cậu là.....?

dứt tiếng đối phương liền tặng cho gã một cú đấm ngay mặt, còn chưa kịp hoàn hồn đã bị xô ngã ra đất, ngay sau đó ba bốn người nhào vào tẩn cho gã một trận, căn bản là gã không hiểu chuyện gì đang xảy ra nên cứ thế ôm mặt chịu đau.

làm gì có ai dám đứng ra can ngăn đâu, khéo lại bị đánh cùng luôn ấy chứ.

à mà cũng không phải là không có, Choi Beomgyu kia kìa.

_mày làm chó gì đấy? tự nhiên đánh người ta

_tự nhiên? như không nó lại ngồi cạnh người yêu tao, chắc tao rảnh lắm mà đi kiếm chuyện với nó à?

em bật cười, "ngồi cạnh thì có làm sao không?, cậu ta ôm người yêu mày à? hay là cậu ta hôn người yêu mày?".

đối phương khó chịu nhìn em, phải, do hắn không dám đánh em, vì ba hắn và ba em là bạn tốt, lần đó hắn không biết nên có lỡ đánh em, kết quả bị ông ba mắng cho cả buổi tối, dọa nếu còn dám đánh em lần nữa thì sẽ cắt luôn tiền tiêu vặt.

_đừng đánh cậu ta nữa, có phải vẫn chưa mua được vé xem phim không? ở đây tao dư hai vé, trao đổi đi

hắn lại chả đồng ý vội ấy chứ, bởi hắn còn đang nhức đầu khi không tìm được vé xem phim đây, mà không có thì người yêu lại dỗi, với cả đánh như thế cũng là quá đủ rồi, sợ đánh thêm chút nữa sẽ chết người mất.

_có làm sao không?

_k-không sao...

_mặt mũi như thế này rồi mà còn bảo là không sao cho được à?

em khẽ đưa tay sờ vào vết thương trên mặt gã, chỉ là có vẻ gã còn đang sợ hãi nên vội né đi.

_sao lại sợ tôi? là tôi vừa giúp anh mà

Choi Beomgyu dịu dàng, em lấy từ trong túi áo ra mảnh khăn còn lưu mùi vani đưa cho gã, em bảo gã lau vết máu trên mặt đi rồi cùng em đến phòng y tế, em doạ "nếu không đến phòng y tế xử lý vết thương thì sẽ để lại sẹo đấy".

_đi, tôi đi là được chứ gì?

gã có vẻ lúng túng lắm, nhìn vành tai đỏ ửng khiến em không khỏi thích thú, thật muốn gặm cho một phát.

_sao vừa mới vào trường đã bị đánh đến nông nỗi này rồi?

Choi Yeonjun cúi gằm mặt trước câu hỏi của y tá, thì ai mà biết, gã có biết khỉ gì đâu?

_bị đánh như thế mà còn chưa biết à? lát nữa chuyển sang ngồi cùng tôi đi

gã đưa mắt nhìn bạn học, có vẻ là vẫn đang băn khoăn điều gì đó, thấy thế Choi Beomgyu lại cất giọng, "thế nào? thích Yuri à, hay là thích bị đánh?".

_tôi không thích cô ta, cậu đừng ăn nói linh tinh!

_thế anh thích đàn ông hay phụ nữ?

_t-tôi thích đàn ông hay phụ nữ là chuyện của tôi, nhưng dù là thích đàn ông tôi...tôi cũng sẽ nằm trên!

em lập tức bật cười cười thành tiếng, đưa tay nhéo cái má bánh bao của người trước mặt, thú vị rồi đây, thật ra em cũng không có ý định ngủ với người này đâu, nhưng mà đã mạnh miệng đến thế thì Choi Beomgyu cũng thật muốn thử.

_thế thì ngủ với tôi thử xem, nói không chừng lại phải khóc lóc xin tha

_này, tôi lớn tuổi hơn cậu đấy!

_tôi biết

em nói xong còn nhún vai như không quan tâm hại cho Choi Yeonjun tức đến mức đầu muốn bốc khói.

_anh đi đâu đấy? đợi tôi theo với, thế đã suy nghĩ xong chưa, có muốn chuyển sang ngồi cùng tôi không?

choi beomgyu đuổi theo sau lưng người ta, miệng thì cứ không ngừng nói.

🐥

fic này là một fic nhỏ tớ muốn gửi cho các cậu, tớ đang viết một fic khác từ tháng 6 đến bây giờ, tớ khá chú tâm đến fic đó, fic này tớ chỉ viết trong tầm hơn một tuần nên sẽ không được chỉnh chu, mọi người đọc fic với tâm thế thoải mái nhé, nó cũng chỉ là fic ngắn với tầm 4 chap thôi

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro