Chap 10: Bà xã

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Hình dạng kinh hãi thất thố của Lạc Song Ngư lọt vào trong mắt Hoắc Thiên Yết không sót một chút nào. Người đàn ông mạnh mẽ tự tin này cười càng sáng lạn hơn. Anh ngồi thẳng dậy, cánh tay lười biếng đặt ở trên bụng nàng. Thiên Yết vừa tỉnh lại nên tựa hồ còn mang theo nét trẻ con.

Thiên Yết không nhịn được cười mà nói: "Người kêu to hẳn là anh mới đúng chứ?"

"Em..."

Lạc Song Ngư thật muốn tìm một cái lỗ mà chui vào, khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng càng đỏ hơn, giống hệt như một quả cherry chín mọng. Thấy vẻ mặt trêu ghẹo của anh thì vừa thẹn vừa giận mà nói: "Anh đáng ghét, bắt nạt em!"

Sao anh lại có thể xấu xa như thế chứ? Rõ ràng là đã tỉnh rồi, còn không chịu lên tiếng mà chờ nàng lọt hố.

"Anh đáng ghét sao?"

Hoắc Thiên Yết giả vờ nghi hoặc mà nhíu mày. Ánh sáng của đèn tường rọi vào vòm ngực rộng lớn màu đồng của anh, cơ bắp rắn chắc bóng loáng, khỏe mạnh tráng kiện toát ra vẻ gợi cảm lại mang theo sự uể oải có sức hấp dẫn chết người.

"Người vừa chìm đắm trong thú vui hôn trộm hình như là em thì phải? Em nói trong hai ta là ai quá đáng?"

"Em, em..."

Lạc Song Ngư bị anh nói trúng tim đen không tránh khỏi lúng túng, cố nén sự khẩn trương cùng xấu hổ trong lòng mà nói: "Em không được hôn bạn trai của em sao?"

Hoắc Thiên Yết nghe xong chợt sững người vài giây, sau đó... nụ cười bên môi càng tươi hơn, giống như gợn sóng trong vắt cứ lan ra từng vòng từng vòng một. Ánh mắt anh đăm chiêu nhìn nàng không hề chớp mắt, như là đang quan sát, hoặc như là đang suy tư...

Lạc Song Ngư thấy anh không nói gì, lại thấy ánh mắt của anh dần dần nổi lên vẻ thâm trầm, trong lòng lại căng thẳng.

Nàng vừa nói sai cái gì sao?

Đang nghĩ ngợi, bên hông của nàng chợt thấy căng thẳng. Một khắc sau, cả người Song Ngư liền ngã vào trong lồng ngực to lớn tràn ngập mùi hoắc hương thuộc về Thiên Yết. Hơi thở nồng ấm hương bạc hà hoà cùng mùi hoắc hương đặc trưng của anh phủ lên khuôn mặt nhỏ nhắn của nàng, khiến nàng vô thức mà ngân khẽ.

Chiếc cằm nhọn bị ngón tay thon dài của anh nhẹ nhàng nâng lên, không cho nàng có chút cơ hội trốn tránh. Đôi mắt ưng tỏa ra ánh sáng rạng rỡ.

"Đương nhiên có thể! Chỉ có điều... Có phải anh cũng nên đáp lễ lại em không?"

Song Ngư ngẩn ra, tia sáng lấp lánh phản chiếu trong đôi mắt trong veo của nàng, mang theo vẻ đẹp như hoa anh đào đang rơi, lớp sương mờ bao phủ lấy đôi mắt của nàng, đẹp như thiên thần...

Sau đó ngón tay thon dài sạch sẽ đang dụ hoặc trên khuôn mặt nàng của Hoắc Thiên Yết quyến luyến không rời, tựa hồ như đang thưởng thức sự ấm áp mà da thịt hơi lạnh lẽo của nàng mang lại. Ánh mắt anh chăm chú nhìn nàng, cánh tay khẽ nâng chiếc gáy trắng nõn của nàng, đem gương mặt xinh đẹp của nàng lại gần, đặt xuống nụ hôn dịu dàng...

Hai đôi môi dán vào nhau tựa như đôi chim trắng đang bay lượn, quấn quýt trong khu vườn của thần thoại Hy Lạp. Trong sáng, mà đẹp đẽ! Nhẹ nhàng, mà thâm tình!

Hơi thở ấm áp quen thuộc thấm sâu vào môi nàng, làm nàng không tự chủ được mà ôm lấy cổ của anh. Thiên Yết thật sự yêu chết sự chủ động này của Song Ngư.

"Ngư, anh thích sự chủ động của em."

Hoắc Thiên Yết dịu dàng nói nhỏ bên môi nàng, tựa như dụ hoặc lại như khát khao, hầu kết gợi cảm còn động đậy lên xuống một chút làm Lạc Song Ngư có chút miệng lưỡi khô nóng.

Nàng biết ngay giây phút này mình hoàn toàn điên rồi, hoàn toàn chìm đắm rồi...

Ít nhất nàng đã không khống chế được hành vi của mình, không thể cự tuyệt lời thì thầm của anh. Nàng nhẹ nhàng ngửa đầu, đôi môi mềm mại ấm áp chủ động hôn lên hầu kết của Thiên Yết, làm cho cơ thể của anh trở nên cứng ngắc.

Môi của nàng chậm rãi di chuyển, hôn qua cổ anh, sau đó là cằm, chậm rãi đặt lên đôi môi mỏng, tiện đà đôi môi anh đào xinh đẹp phủ lên môi anh.

Nàng không biết mình bị sao vậy, chỉ muốn thuận theo tim mình mà làm những động tác này, cam tâm tình nguyện.

Cổ họng Hoắc Thiên Yết bật ra tiếng gầm nhẹ, dưới sự trêu chọc như có như không của nàng, anh trở nên như đã thú. Ngay khi nàng chuẩn bị rời khỏi môi anh thì anh bỗng nhiên cúi xuống, hóa bị động thành chủ động, lúc đầu lướt qua sau đó thăm dò thật sâu.

Một lúc lâu sau, Hoắc Thiên Yết mới lưu luyến mà buông môi nàng ra, nhưng vẫn quan tâm mà khẽ hôn lên trán của nàng, thấp giọng nói: "Tiểu yêu tinh, em muốn câu luôn hồn của anh sao?"

"Anh nói như vậy, em sẽ trở nên tham lam hơn đó!" Ánh mắt Lạc Song Ngư sáng lên, cực kỳ giống như sao trời.

"Không sao, anh thích..." Hoắc Thiên Yết không biết trong giọng nói của mình sao lại mang theo vẻ nồng nàn như mật, yêu thương thật sâu tựa như biển.

Tim Lạc Song Ngư đập nhanh không ngừng, nàng cảm giác mình sắp chết chìm trong ánh mắt anh.

"Hôm nay tha cho em, nếu lần sau còn câu dẫn anh như vậy nữa, em sẽ không thoát được đâu."

Hoắc Thiên Yết nói xong rồi lại thơm lên má nàng, lưu luyến không rời.

"Hôm nay theo anh đi dự tiệc nhé, là tiệc của công ty anh kỷ niệm 8 năm thành lập."

"Thật sao ạ? Em đi cùng không sao chứ anh." Lạc Song Ngư rụt rè, ngại ngùng cúi đầu khẽ hỏi Thiên Yết.

Thấy dáng vẻ khép nép của nàng, Hoắc Thiên Yết càng thêm yêu thương. Nếu như lúc đó anh tìm được nàng sớm hơn, giúp gia đình của nàng thì có lẽ bây giờ Lạc Song Ngư sẽ không tự ti như thế này.

"Em là bạn gái của anh, là bà chủ của Hoắc thị, bà chủ thì tất nhiên phải đi cùng ông chủ để chào khách rồi."

Hả? Bà chủ sao? Còn đi cùng ông chủ nữa... Anh đúng là không biết ngại mà.

"Người ta còn chưa kết hôn với anh đâu đấy! Anh nói ông chủ bà chủ dễ quá đi đó." Thiên Ngư vờ hờn dỗi, khoanh tay trước ngực, nũng nịu với anh.

Thiên Yết chính là yêu chết cái dáng vẻ này của nàng, rất biết cách khiến cho anh nở nụ cười vui vẻ.

"Thế bây giờ ta đi đăng kí kết hôn nhé! Có được không bà xã?" Hoắc Thiên Yết lưu manh cười với nàng.

"Anh này, đúng là đồ không biết xấu hổ mà!" dứt lời Song Ngư xuống giường, bỏ chạy vào nhà tắm. Cái dáng vẻ mặt lạnh thường ngày của anh đâu mất rồi, sao ở cùng với nàng, mặt của anh như gió ấm mùa xuân vậy.

Nhìn gương mặt thẹn thùng đỏ bừng của nàng, cùng với dáng vẻ nhát như thỏ đế đó, Thiên Yết bật tiếng cười vang, ngã người xuống giường, hít lấy hương thơm còn vương của Lạc Song Ngư...

Theo dõi Facebook của mình tại đây để cập nhật lịch đăng truyện cũng như tương tác với Diệp Hy nhé:

https://www.facebook.com/profile.php?id=100072081355917

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro