CHAP 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

#Chap_6
Cô ta tức giận về phòng thu gom đồ của mình và cuốn đi từ đó biệt tăm biệt tích.
Anh vẫn đứng nơi ban công, nước mắt anh lúc này đã rơi lã chã trên sàn nhà. Bỗng anh bật người dậy, đi ra gara lấy xe chạy đi tìm cô, chiếc xe hòa vào nơi đông nghịch xe cộ. Mặc dù là ban ngày nhưng anh không hiểu sao anh lại thấy mờ mịt, anh không tìm thấy bóng dạng cô trong dòng người qua lại đông đúc. Anh tìm cô từ sáng đến tối khuya mù mịt. Anh trở về nhà với nỗi tuyệt vọng anh vô cùng đau đớn khi cô rời bỏ anh .Bây giờ anh mới biết cô quan trọng với anh đến nhường nào .Anh rất hối hận khi không trân trọng những lúc cô ở bên anh. Anh đã khóc nước mắt anh rơi rất nhiều Anh đã khóc vì cô.
Lết tấm thân nặg trĩu vào nhà, anh đi vào phòng cô, căn phòng xơ xác dùng để bỏ những thứ không dùng đến, nó chỉ là một cái nhà kho mà tại sao anh lại cho cô ở một nơi lạnh lẽo này cơ chứ? Anh đúng là một thằng tồi mà. ANh đến ngồi vào một góc, ngồi đúng ngay cái nơi mà cô hay ngồi khóc vì anh.
Màn đêm tĩnh mịch, trong căn phòng lạnh lẽo, lời độc thoại cùng tiếng khóc thút thít của ai đó lảng vảng đâu đây"Sao em lại bỏ anh chứ, anh biết anh sai rồi, anh đã hiểu lầm em, em hãy về với anh đi"
" Anh xin lỗi mà, thực sự anh rất xin lỗi em, bây giờ em có thể tha thứ cho anh mà quay về với anh được không"
" Chắc là không đâu đúng không, những ngày tháng qua anh đã đối xử rất tệ với em. Anh đúng là một thằng tồi đúng không"
" anh xin lỗi, thật sự rất xin lỗi em" tiếng khóc của anh hòa quyện vào màn đêm tĩnh mịch.
_________5tháng sau_________
Đã 5 tháng rồi mà anh vẫn không tìm thấy cô. Suốt ngày anh lao đầu vào làm việc, ban đêm anh lại như kẻ điên chạy đi tìm cô. Buổi ngày anh lạnh lùng không chút biểu cảm, nhưng đêm về anh lại khóc thút thít vì cô, anh nhớ cô đến phát điên, anh không thể nào sống khi thiếu cô bên cạnh.
◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎◎
Hôm nay, anh phải sang thành phố A gặp đối tác.
Bước vào nhà hàng sang trọng, một người đàn ông với bộ vest màu đen xanh đang ngồi chờ anh, anh lập tức đi đến và ngồi đối diện với anh ta. Anh ta dơ tay lên gọi phục vụ. Một hình bóng quen thuộc đi đến. CHÍNH LÀ CÔ
" Xin hỏi quý khách cần gì ạ?" Cô cúi đầu hỏi khách với giọng kính trọng. Đúng lúc cô vừa cúi xuống thì anh ngẩng mặt lên, đập vào anh là khuôn mặt quen thuộc, khuôn mặt mà anh nhớ nhung bấy lâu nay. Hai ánh mắt nhìn nhau ngỡ ngàng. Thực ra cô cũng nhớ anh lắm chứ, cô nhớ sự lạnh lùng kiêu ngạo của anh, cô rất muốn trở về gặp anh nhưng cô không dám, cô sợ gặp lại anh cô sẽ yếu đuối, không dám nhìn thẳng vào mặt anh, cô sợ thấy cảnh anh ân ái với người khác, cô không muốn làm tổn thương trái tim của mình nữa. Trái tim cô đau như vậy là đủ rồi, cô không muốn nó đau thêm lần nữa.
-------------- hết chap 6-------------
Chap này hơi ngắn, thông cảm nha, tại ta đang bí
Ai muốn ta tag chap sau thì add + cmt tag hi
Cho ta chút động lực để viết tiếp nào mấy nàng, thanks mấy nàng đã ủng hộ ta

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nga