Chap 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chiếc thuyền đủng đỉnh trôi trên bờ kênh, lục bình san sát rải màu tím ngát cả dòng nước. Bình ngồi lặng lẽ trên thuyền. Thi thoảng, con thuyền nhỏ tròng trành chao đảo. Mỗi lần ngồi trên chiếc thuyền này, kỉ niệm tuổi 16 lại ùa về.

8 năm trước, trong một đêm trăng sáng, cả bờ kênh này cũng chen chúc những đóa lục bình. Cô nghe tiếng anh chàng hàng xóm gọi ý ới. "Bình ơi! Trăng lên rồi, đi bắt đom đóm không?". Bình nghĩ thầm: "Đúng là thằng khùng. Trăng sáng mà rủ người ta đi bắt đom đóm. Thằng này bệnh mà dấu nè", Bình ngoe nguẩy đi vào nhà.

Mặc gã hàng xóm đứng ngẩn tò te bên hàng bông bụt. Cái thằng ngày ngày "thả diều, đá bóng nắng cháy giữa đồng", Bình thấy quá quen thuộc. Đôi khi ở cạnh hắn, cô cứ ngỡ hắn và cô cùng một phái. Cái cảnh hắn mặc quần đùi, cởi áo chạy tưng tưng, cô trông thấy như cơm bữa. Bình nhớ những ngày đầu hắn mới dậy thì. Giọng nói ồm ồm như loa bị rè, da mặt sần sùi như da cóc, mụn cám, mụn bọc đua nhau nở rộ. Có thời gian thấy Bình đứng gần là hắn tự ý xích ra xa cả chục mét. Suốt một tuần liền như vậy, cô gạn hỏi thì chỉ nhận được những cái lắc đầu nguầy nguầy của hắn.

Bình túm cổ áo được một thằng oắt con trong nhóm "bằng hữu" của hắn, gã làm ra vẻ quan trọng, ghé sát tai cô thầm thì: "Thằng Hưng nó bị...". Cả đám bạn quanh gã bật cười. Gã oắt con xấu hổ chuồn ngay. Một tên trong nhóm gào lớn. "Hoàng tử bé của nó giờ đã lớn, không có tiền mua quần nhỏ mặc, cái đó...cứ phập phồng nên nó sợ con gái nhìn thấy". Đám choai choai tụi nó cười sằng sặc. Bình đỏ mặt, trốn chạy những cái nhìn. Lần đầu tiên nó ngượng ngùng trước đám bạn cùng trang lứa. Nhưng cái khoảng cách tuổi dậy thì đó vẫn không thể ngăn được hai đứa bày những trò nghịch ngợm của tuổi thiếu niên.

Hồi đó trong xóm Bình, có ông Tư nổi tiếng lăng nhăng, một tay ong bướm đa tình. Ông thường tìm cách tán tỉnh tất cả phụ nữ trong làng, bất kể có chồng hay ở giá. Mẹ của Bình và hắn cũng nằm trong tầm ngắm của ông. Kế hoạch trả đũa gã "trăng hoa" được hai đứa chuẩn bị trong một tuần. Trời chiều chạng vạng, Bình và hắn băng nhanh ra cánh đồng tìm "mìn" của những chú bò đem về kho tập kết.

Trăng non vừa ngất ngưởng lưng trời, hắn huýt sáo véo von gọi Bình. Bình và hắn núp vào vạt cây bên con đường quen thuộc mà ông Tư vẫn thường qua lại sau những lần mây mưa với cánh bà góa xóm bên. Tại khúc ngoặt vào xóm trong, nơi hai ngọn tre đấu đầu vào nhau, hắn treo lủng lẳng một xô phân bò. "Canh thấy cha đó tới giữa hai ngọn tre này, tui huýt một cái là cả hai đứa cùng giật dây nghen", hắn thì thào.

Khi ông Tư chắp tay sau lưng đủng đỉnh đi qua ngọn tre. Nghe hiệu lệnh của hắn, hai cánh tay gầy gò của chúng cùng đưa lên đều rắp. "Rào rào", tiếng nước chảy xối xả mang theo mùi hôi thum thủm. Bình nhắm mắt, nhíu mày, mũi chun lại vì mùi thối thốc vào cánh mũi.

Mảng tóc trước của hắn ướt nhẹp, dính bẹp thành chùm, trông đến thảm thương. Khi hắn kịp nhận ra sai lầm chết người từ việc ước lượng khoảng cách không chính xác thì cũng là lúc xô phân úp trọn lên đầu cả hai đứa. Nhìn lớp chất lỏng bỏng từ từ trượt khỏi chiếc áo hoa, cảm giác lờm lợm khiến Bình suýt ói. Phía trước ông Tư già không hay biết chuyện gì diễn ra sau lưng. Ông ung dung bước đều từng bước. Bình và hắn nhìn nhau đau đớn. Lúc này trông hai đứa như hai con cua vừa đội đất chui lên.

Bình chạy thật nhanh ra con kênh, hắn cũng thoăn thoắt vắt dò theo. Từ trên bờ, hai tiếng "ùm, ùm" đánh vỡ cả một khoảng không yên tĩnh. Trăng mờ ảo, hai bóng người nhấp nhô dưới đám lục bình. Sục sạo trong nước được vài dây, bất giác hắn quơ tay về phía trước và không may chạm vào "hòn non bộ" của Bình. Một cái tát vang lên nảy lửa. Khuôn mặt hắn nóng ran vì đau thì ít mà vì xấu hổ với Bình thì nhiều. Hắn ngọng nghịu xin lỗi.

Bình trèo lên bờ, thò tay vắt hai ống quần tong tỏng nước. Bờ kênh lại yên ắng trở lại khi tiếng bước chân của Bình xa dần. Còn mình hắn đứng chết trân bên một khóm sen, hắn nghe sóng mũi cay cay, nồng nồng khó chịu hệt như ăn phải quả ớt hiểm.

Từ cái lần "tắm phân" nhớ đời đó và cũng là cái lần chạm trúng phần đẹp nhất trên cơ thể người thiếu nữ, tâm tính hắn bắt đầu thay đổi. Hắn lơ ngơ, lóng ngóng mỗi khi bắt gặp cái nhìn sắc lẹm của Bình. Hắn ú ớ, lắp bắp phát âm không tròn chữ trước những câu hỏi đơn giản của cô.

Ở chàng trai mới lớn ấy, một thứ tình cảm khác lạ phát ra từ tận trái tim, thôi thúc, lôi cuốn chàng thiếu niên những ý nghĩ lạ lùng. Có khi hắn thả cần câu trên con kênh trước nhà Bình hàng giờ liền song đôi mắt cứ lom lom vào tận góc bếp nhà cô. Còn Bình không hề hay biết, ngày ngày cô vẫn vô tư đùa giỡn với hắn như người bạn thân thủa ấu thơ.

Dạo nay ở xóm Bình, mấy đứa con gái lao xao cả lên vì một chàng công tử hà thành xuất hiện. Đôi mắt sâu hun hút khuất dưới mái tóc nâu xoăn tít bồng bềnh, vẻ đẹp phong trần của chàng trai phố thị làm nao lòng những cô thôn nữ. Một buổi chiều ngồi bên kênh giặt áo, Bình nghe giọng nói trầm ấm bên vành tai:

-Em nhỏ có thể giặt dùm anh chiếc áo này không?

Bình ngỡ ngàng khi hắn chìa chiếc áo sơ mi thẳng thớm, mới tinh về phía cô. Hai má Bình chín hồng, cô sượng sùng.

-Nước kênh nhà quê vừa dơ vừa đục. Em sợ làm đổi màu áo anh...

Hắn cười hồn nhiên.

-Không đâu. Anh cũng thích mặc áo nâu nhuộm bùn mà...

Câu nói đùa dí dỏm lại pha chút thơ văn của hắn khiến Bình đôi chút động lòng. Ờ khoảng cách thật gần, Bình kịp nhận ra nụ cười chết người của hắn.

Vắt chiếc áo trên vai, hắn thong thả bước đi trên con đường quê ngoằn ngoèo uốn lượn. Cái áo thung ba lỗ ôm sát cơ thể săn chắc của hắn, phát ra một ma lực hấp dẫn lạ lùng. Khi hắn gần như khuất dạng, Bình lặng lẽ nhìn theo. Bất giác hắn quay lại, chép miệng, nhíu mày để lộ chiếc lúm đồng tiền duyên dáng.

-Anh tên Trần. Họ tên đầy đủ của anh là Lê Minh Trần nha bé!

Quanh dòng kênh Bình ngồi lúc này, màu tím nhuộm đều từ rặng núi trước nhà đến nền trời xa thẳm. Không hiểu tại sao một nỗi nhớ nhẹ nhàng len lỏi từ từ vào tâm trí cô thiếu nữ thơ ngây. Có cái gì đó chộn rộn, nhộn nhàng he hé nở trong lòng cô. Nó thôi thúc ánh mắt Bình tìm kiếm hình bóng chàng trai lạ dọc con đường trước bờ kênh suốt một buổi chiều dài thườn thượt

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro