Chương 19. Đưa cô đến trường của anh

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Sáng hôm sau tỉnh lại, chân cô vẫn còn hơi run run, đi vào toilet cô lại đụng phải Tống Văn.

"Này, hôm qua sao cậu ngủ sớm vậy?" Tống Văn chuốt lông mày hỏi cô.

"Tớ mệt quá". Thư Tâm rũ mắt, không dám nhìn cô.

"Hôm nay cậu vẫn đi chứ?" Tống Văn bỏ bút kẻ mày xuống, quay đầu nhìn cô " Giáo sư Dương sẽ không để cho cậu làm không công, nhất định sẽ trả thù lao cho cậu"

Thư Tâm không trang điểm cũng chưa rửa mặt, nhưng da của cô tốt đến không ngờ vừa hồng hào vừa mịn màng, quan trọng nhất là làn da đặc biệt trắng.

Tống Văn không nhịn được đưa tay sờ sờ mặt của cô "Thư Tâm, mỗi ngày cậu chăm sóc như thế nào vậy? Sao lại trắng như thế?"

Cô bị cô ấy chạm vào sửng sốt một chút ".......Á......dưỡng ẩm....còn có.... kem dưỡng da"

Cô ngượng ngùng nói, bộ mỹ phẩm của mình chỉ có giá hơn một trăm tệ, cô dùng kem dưỡng ẩm kem dưỡng da, cơ hồ không dùng để trang điểm được.

"Nhãn hiệu gì?" Khi Tống Văn nhìn thấy túi mỹ phẩm ở ngay trước mặt cô, liền trợn mắt, nhíu mày " Hình như không có nhãn hiệu?"

Thư Tâm lúng túng gật đầu.

Tống Văn thở dài " Da mặt tớ không tốt, không dùng được loại hàng này, một khi dùng sẽ dễ bị dị ứng".

Thư Tâm nhẹ nhàng gật đầu.

Thấy cô không nói gì, Tống Văn nói thêm "Tớ không có nói mỹ phẩm của cậu rẻ tiền là không tốt, ý là tớ không thể dùng hàng hiệu rẻ tiền cho mặt của mình được".

Thư Tâm nhấp miệng hướng cô cười cười " Tớ biết".

Tống văn trang điểm xong liền đi làm.

Sau khi rửa mặt xong, làm vài món đơn giản lại nhận được tin nhắn từ giáo sư Dương hôm nay trường sẽ có một cuộc họp, ngày mai rồi hẵng tới. Cô trả lời lại "Được ạ"

Lăng Thiệu đi ra, Thư Tâm đã ăn sáng xong đang lau bàn. Cô mặc một chiếc tạp dề, phần ngực được thít chặt vẽ thành hình vòng cung căng tròn, một chiếc thắt lưng mảnh quấn quanh eo tôn lên vòng eo thon thả gợi cảm nuột nà.

"Sao lại không vui?" Anh bước tới ôm lấy người từ phía sau.

Thư Tâm không để ý đến anh, bị anh ôm đến sửng tỉnh, một lúc sau mới đẩy anh ra, cười cười "Không có, lúc tập trung em luôn có biểu cảm này".

Lăng Thiệu không tin. Anh không hỏi nhiều, hôn lên mặt cô, đi rửa mặt xong tới ăn sáng. Cô đợi cho đến khi anh ăn xong rồi nói "Em hôm nay không phải tới trường"

Lăng Thiệu lấy khăn giấy lau miệng "Vậy cùng anh tới trường của anh"

Thư Tâm hờn giổi liếc nhìn anh "Không đi". Anh cầm lấy tay cô rồi hôn lên "

Thật sự không đi sao?"

Thư Tâm thu tay về " Anh mau đi làm đi".

"Đi thôi". Lăng Thiệu cầm chìa khóa xe dắt tay cô ra cửa " Anh chở em đến trung tâm thương mại, hôm nay em đi mua sắm dạo phố một chút, nhớ gọi xe đi, buổi tối anh sẽ đón em"

Thư Tâm vừa muốn từ chối, nam nhân quay lại lấp kín miệng cô, hung hăng hôn cô hai lần, sau đó nói " Dám từ chối, anh liền ở nhà thao em cả ngày"

Thư Tâm đỏ mặt giận dỗi mà đánh anh " Lúc nào anh cũng như vậy!"
Anh rất thích dáng vẻ xấu hổ khó chịu của cô, lúc cô tức giận như thể đang làm nũng với anh.

Anh không kìm được mà ôm cô vào lòng hôn hôn " Bảo bối, sao em đáng yêu như vậy".

Vành tai của cô đỏ lên, cúi đầu thay giày, mặc kệ anh. Giày của cô là kiểu buộc dây, trước khi cô cúi xuống buộc chúng, anh đã ngồi xuống buộc dây giày cho cô, sau đó tiến tới giúp cô đi chân còn lại.

Chồng cô chưa bao giờ làm vậy. Thư Tâm nhìn người đàn ông đang ngồi xổm trước mặt mình, tim đập rộn ràng.

Ngày thường trong trung tâm thương mại không có nhiều người, lại là buổi sáng mới bắt đầu mở cửa, Thư Tâm xuống xe, vẫy tay với anh" Lái xe chậm thôi". L

ăng Thiệu nhướng mày lái xe đi. Cô đi dạo một vòng mà không mua được gì, lo lắng người đàn ông đó buổi tối sẽ tìm cô tính sổ nên cô bèn mua một chiếc váy. Nó có màu đỏ tươi. Phong cách gợi cảm trước đây cô chưa bao giờ dám mặc, thiết kế hở vai, để lộ chiếc cổ thon và xương quai xanh thanh tú, rãnh ngực non mịn hiện ra. Lần đầu tiên cô mặc một chiếc váy như vậy có chút ngại ngùng, nhưng cũng có chút thích thú.



Sau khi mặc thử, cô hỏi nhân viên xem có chụp ảnh được không, cô ấy gật đầu nói có thể, cô liền nhờ chụp ảnh cho mình, chụp ảnh xong nàng lấy điện thoại ra gửi ảnh chụp cho Lăng Thiệu bằng SMS. Bọn họ vẫn chưa thêm WeChat.

Lăng Thiệu đang kiểm tra thể lực của học sinh, khi thổi còi xong đứng ở trạm nghỉ chân, điện thoại rung lên, anh lấy ra xem. Trong ảnh, người phụ nữ e thẹn nhìn về phía trước, có chút ngượng ngùng mà đứng ưỡn ngực, hai tay rũ xuống, một tay nắm nhẹ góc váy, một tay vòng qua eo rũ tay xuống.

Màu đỏ tươi làm nổi bật thân hình lồi lõm của cô một cách quyến rũ, bờ vai cùng cổ lộ ra trắng đến phát sáng, trên người cô rõ ràng không có mang trang sức nào nhưng lại mĩ diễm mê hoặc. Anh nhanh chóng lưu ảnh, cất điện thoại, lại nhịn không được lấy ra nhìn. Muốn chết, anh cứng.

Sau khi nhận được tin nhắn từ anh, Thư Tâm đỏ mặt đem váy ra quầy tính tiền, vừa định bước ra ngoài thì người đàn ông lại gửi một tin nhắn. Cô liếc nhìn, vành tai lập tức đỏ bừng. Sau khi vào toilet thay bộ váy đỏ mới mua, cô có chút ngại ngùng đứng trước bồn rửa tay cầm son tô lên, sau đó đi ra ngoài bắt taxi.

Anh kêu cô tới chỗ anh. Khi Thư Tâm đến đã gần giữa trưa, cô xấu hổ đi vào đợi anh dưới tàng cây trước cửa. Xa xa, Lăng Thiệu nhìn thấy một màu đỏ tươi dưới tán cây xanh, ánh nắng vàng rơi vào trên người cô khiến làn da của cô trở nên trắng hồng.

" Vào đây, bên ngoài nắng như vậy!" Vừa đi tới, anh liền tháo kính râm trên mặt ra đeo cho cô, sau đó vươn tay ôm lấy vai che đi làn da trắng nõn mềm mại.

" Em....không vào đâu". Thư Tâm vừa xấu hổ vừa ngạc nhiên "Đây là chỗ làm của anh.....em không thể vào được".

Lăng Thiệu ôm cô mạnh hơn một chút, cúi đầu ngậm lấy vành tai "Bảo bối, nếu em không vào, anh có thể sẽ làm em ở cổng trường".

Khuôn mặt cô đỏ bừng thẹn thùng tức giận liếc nhìn anh nhỏ giọng nói "Anh lúc nào cũng vậy"

" Nào cơ?" Anh chỉ cảm thấy mỗi nhất cử nhất động của cô đều khiến anh cứng đến nổ tung, khi tức giận giọng nói lại yêu kiều mềm mại như vậy càng khiến anh say mê, dục hoả không thể dập tắt.

"Chính là....như vậy" Thư Tâm có chút xấu hổ, liếc nhìn anh một cái trước khi cụp mắt xuống.

Bộ dáng giống thẹn thùng cực kỳ giống như nữ sinh mới lớn nói chuyện yêu đương.

Lòng bàn tay anh vuốt ve bờ vai non mịn của cô, giọng khàn khàn "Em yêu, đừng có ở đây dụ dỗ anh, anh không nhịn được".

Thư Tâm nhanh chóng đẩy anh ra "Chúng ta cứ như thế này đi...đừng gần quá".

Anh cười ra tiếng, đối diện với học sinh anh làm làm ra vẻ nghiêm túc. Đây là lần đầu tiên Thư Tâm nhìn thấy anh giống bộ dáng của giáo viên, sắc mặt có chút lạnh lùng, lông mày đầy vẻ nghiêm nghị, nghiêm khắc nhìn về phía học sinh, chờ học sinh rời đi, anh lại trở về trạng thái không biết xấu hổ trước đây. Cô che miệng, nhịn không được nghiêng đầu nhẹ nhàng nở nụ cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro