Chương 29. Thao trước mặt vợ

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Thư Tâm đang dọn dẹp phòng, khăn trải giường đều bẩn, khắp nơi đều là sữa tắm cùng dầu gội, cô cởi hết ra, giặt trong máy giặt rồi cầm lấy cây lau sàn nhà. Mái tóc đen dài buộc sau đầu, ăn mặc giản dị, nhưng nhìn thấy cô khiến người ta cảm thấy thanh thản an tâm. Tống Văn đã ghen tị với cô ấy từ khi cô ấy còn học đại học.

Cô ấy lớn lên xinh đẹp, được nhiều người ngưỡng mộ, không ít chàng trai nhờ cô gửi thư tình nhưng đều bị cô ném vào thùng rác. Cô thậm chí còn vui vẻ ca hát cả ngày sau khi biết Thư Tâm lấy phải một người chồng nghèo.

Tống Văn lau đi nước mắt nơi khóe mắt, hướng sau lưng Thư Tâm hỏi "Có rượu không?"

Thư Tâm dừng lại, quay lại nhìn cô ấy một lúc "Để tớ đi mua".

Cô xuống lầu, mua rượu trái cây đóng hộp và bia, mua thêm một hộp thuốc dạ dày.

Tống Văn nắm lấy hộp thuốc dạ dày ném xuống đất, kéo lon bia tới, hỏi cô "Hai người các cô như thế nào lại lên giường nhanh vậy?".

Thư Tâm nhìn xuống bàn không lên tiếng, hồi lâu mới mở miệng, ngẩng đầu uống một hớp bia, sau đó nhìn Tống Văn nói "Là tớ dụ dỗ".

"Ha". Cô cười nhạo, nhưng khóe mắt lại có chút lệ "Thư Tâm, cô không phải loại người như vậy".

"Cô có biết tại sao khi đi vào tôi không xé xác cô ra không?" Cô chỉ vào mặt Thư Tâm nói "Tôi trước kia hận không thể xé được mặt cô, cô lớn lên đẹp như vậy, được hoan nghênh hơn tôi, lại có nhiều nam sinh thích. Tính tình ôn nhu nổi tiếng ở trong ký túc xá. Điều duy nhất tôi có thể so với cô là nhà tôi giàu hơn, vì vậy tôi quyết tâm tìm một người đàn ông giàu có. Sau đó, tôi đã tìm được".

"Tôi cứ tưởng cô cũng như tôi, xinh đẹp như vậy, tuỳ tiện tìm một người giàu có, về sau nói không chừng sẽ vì tiền lấy phải một ông lão". Tống Văn phì cười "Rốt cuộc là cô lại cưới một người như thế nào!"

Thư Tâm cũng cười theo, ngẩng đầu uống một ngụm bia, nhìn trên bàn trà rũ mi xuống, giọng nói rất nhẹ nhàng "Lý Đức Hải rất tốt"

"Nhìn xem". Tống Văn nước mắt rơi xuống "Trong mắt cô không có người xấu, mẹ nó đều là tốt hết! Cô vẫn nghĩ rằng chồng tôi rất tốt? Tôi nói cho cô biết, anh ta chỉ là một kẻ trăng hoa! Anh ta ở ngoài kia có rất nhiều phụ nữ, cô tính là gì? Trong mắt anh ta, cô nhiều lắm cũng là một người phụ nữ xinh đẹp, chơi chán liền bỏ!"

Ngón tay nhẹ nhàng vuốt ve lon bia, yên lặng nghe Tống Văn vừa mắng Lăng Thiệu vừa mắng Lý Đức Hải, cuối cùng mắng đàn ông khắp thiên hạ không ra gì.

Hai người uống rất nhiều rượu, Tống Văn Ngôn khóc lóc vừa hỏi cô "Tôi chỉ muốn biết hai người làm với nhau khi nào, cô nói cho tôi biết!"

Thư Tâm lấy tay chống cằm, ánh mắt men say nồng đậm. Cô nhớ lại đêm hôm đó, gương mặt ửng hồng vì men bia.

"Đêm vừa đến nhà cậu, chồng tớ gọi điện xin tiền, tớ cãi nhau với anh ấy, xuống quán bar dưới khu uống rượu, sau đó....".

Thư Tâm mỉm cười lau đi những giọt nước mắt trên khóe mắt " Tớ đã làm một điều điên rồ, tớ cùng với người đàn ông xa lạ... chuẩn bị thuê phòng.... sau đó chúng tớ còn ở cửa....hôn môi".

Điều này đối với cô mà nói quả thực có chút điên cuồng.

Tống Văn không cần đoán cũng biết chuyện kế tiếp "Sau đó cô gặp chồng tôi".

Cô ấy cười ra tiếng, nước mắt rơi lã chã "Cho nên, từ ngày đầu tiên hai người đã làm với nhau".

Cô lau bọt bia trên môi "Đúng vậy, Tống Văn, cậu đánh tớ đi".

"Tôi sẽ không đánh cô, Lăng Thiệu vứt bỏ tôi, cũng sẽ vứt bỏ cô!" Tống Văn hung hăng nói "Tôi sẽ chờ xem ngày cô bị hắn vứt bỏ, đến lúc đó tôi sẽ cười nhạo cô!"

Thư Tâm cười nhẹ. Hai người thỉnh thoảng uống một ngụm, cuối cùng dứt khoát gục trên bàn trà. Không biết qua bao lâu, cô bị chuông điện thoại đánh thức, cô chạm vào điện thoại muốn bấm tắt, nhưng lại vô tình bấm ấn trả lời."Alo...."
Đầu bên kia mơ hồ truyền đến giọng nam, cô không thể nghe rõ, cô không nhớ mình đã nói gì với người kia, chỉ biết qua một lúc lâu có tiếng gõ cửa.

Cô bước chân chếnh choáng mở cửa, liền bị người đàn ông ôm vào lòng.
"Say?"

Cô cả người yếu ớt không xương, mềm mại như một vũng nước, treo ở trên cổ nam nhân, giọng nói nhỏ nhẹ mềm mại "Anh là ai?"

Người đàn ông cười khẽ "Anh là chồng của em".

Cô cẩn thận nhìn kỹ khuôn mặt anh, một lúc sau mới lắc đầu: "Không phải, anh không phải là Lý Đức Hải".

Người đàn ông có chút tức giận, cắn vành tai cô, giọng nói có chút nóng nảy " Chồng em không phải Lý Đức Hải, mà là Lăng Thiệu".

"Lăng.....Thiệu?" Thư Tâm cau mày suy nghĩ hồi lâu rồi mới nói "Chồng của Tống Văn?"

Anh không ngờ người phụ nữ này khi say lại thật sự dễ thương như vậy. Anh cúi đầu hôn cô, giọng nói khàn khàn "Là, chồng Tống Văn đến thao em".

"Không được..." cô mềm mại mà đẩy anh ra "Chồng tôi...sẽ sớm trở lại.....không được".

Lăng Thiệu cười nhẹ " Anh sẽ nhanh thôi, để anh làm một chút, làm xong liền đi, được không?"

Cô vẫn đẩy anh ra, miệng kêu lên lung tung "Không, không được, anh là chồng của Tống Văn, không thể...."

Người đàn ông đem ôm cô vào lòng, vừa đi vào vừa kéo quần lót của cô ra, cầm côn thịt bôi trơn vài lần rồi đẩy vào.

Cô bị anh làm cho rùng mình, vòng tay qua cổ anh kêu lên một tiếng "A.....anh......đi ra ngoài.....a.....không cần...."

Lăng Thiệu ôm cô đi về phía phòng ngủ đột nhiên nhìn thấy một người phụ nữ đang nằm trên sô pha. Tống Văn ghé trên bàn trà, say khướt không tỉnh táo.

Cô trong vòng tay anh rên rỉ ".....Ô ô quá lớn.....quá sâu......ra......đi.....Ô ô....đỉnh tới rồi...."

Tiếng rên rỉ của cô như liều thuốc kích thích đến anh, anh bóp lấy cô đẩy vào tường, kéo một chân ra rồi bắt đầu thao cô một cách dữ dội.

Thư Tâm bị thao sướng đến rên rỉ không ngừng "Ô ô......chậm một chút.....A.....chồng ơi.....ân a.....ha a....a a a a".

Lăng Thiệu cúi đầu dùng răng cắn lấy nội y của cô, ngậm nó kéo lên phía trên, anh bế cả người cô lên, cúi đầu cắn đầu vú đang run rẩy.

Tiếng rên rỉ của Thư Tâm đột nhiên thay đổi "Ô ô.....không cần.....ha a.....ô ô....không cần liếm....nơi đó....."

Anh dùng đầu lưỡi quét qua đầu vú đỏ hồng đang dựng đứng, há miệng ngậm lấy bầu vú, vừa mút vừa cắn, Thư Tâm bị anh làm cho ngưỡng cổ run run giọng kêu lên "Ô ô.....chồng ơi......nhẹ chút......ôi...ô ô.....thật thoải mái......ha.....ah".

Eo cùng hông của anh dường như tăng tốc, hung hăng đỉnh lộng cô, phối hợp cùng cắn mút đầu vú hỏi " Chồng em thao em thoải mái hay liếm em thoải mái?"

Cô nghe những lời dâm đãng này, hạ thể càng thêm ướt át, côn thịt của người đàn ông vừa dày vừa to, vừa nói vừa đâm vào mấy lần, cô vừa lắc đầu nức nở "A.....a a a.....thao....thao đến......ha....thoải mái...."

Môi anh rời khỏi núm vú, đổi thành những ngón tay niết bóp bầu vú của cô, môi lưỡi lướt dọc theo cổ cô du tẩu đến bên tai, hơi thở nóng rực phả ra " Tiểu dâm đãng, để Tống Văn nhìn xem em bây giờ dâm như thế nào có được không?"

Khi cô nghe được hai chữ Tống Văn, ý thức thanh tỉnh một chút, lắc đầu kêu lên "Không.....không cần..... không...."

Lăng Thiệu đã ôm cô đến ghế sô pha bên cạnh, cả người được đặt trên ghế, quay đầu lại thì có thể thấy Tống Văn đang nằm ngủ trên bàn trà.

Cánh tay mềm mại lôi kéo anh nức nở nói "Không cần.....không cần..."

Anh không nghe lời cô nói mà đè cô lại đẩy côn thịt thật mạnh từ phía sau.

Thư Tâm bị thao cả người đẩy về phía trước, một chút nữa tiến lại gần khuôn mặt của Tống Văn.

"Ô ô.....đừng...."

Kích thích quá sâu, cô bị thao chưa đến vài cái đã hét lên cao trào. Hoa huyệt của cô cao trào co thắt lại thít chặt người anh em của anh đến da đầu tê dại, anh bóp cái eo mềm mại hướng vào đỉnh hàng chục lần lúc này đột ngột rút ra bắn trên mông cô.

Cả người cô mềm nhũn nằm ghé trên ghế sô pha, trước mặt cô là Tống Văn đang ngủ, cô muốn đứng dậy nhưng không còn nhiều sức lực, anh kéo tay cô ôm vào lòng, sau đó anh ngồi lên ghế sô pha siết chặt eo, bóp lấy mông cô rồi đâm vào lần thứ hai.

"Ô...ô.....đừng.....Lăng Thiệu...." Thư Tâm cả người run lên, tuy rằng say rượu nhưng cô vẫn biết người đàn ông trước mặt mình là Lăng Thiếu và bên cạnh là Tống Văn.

Dưới con mắt của Tống Văn, cùng chồng cô ấy làm tình khiến cô cảm thấy hưng phấn nặng nề hơn bao giờ hết, cô bị anh thao mấy chục lần, nằm trong vòng tay anh run rẩy mà cao trào, thậm chí không dám kêu lên cắn mu bàn tay đáng thương mà nức nở ra tiếng "Ô ô.....chồng ơi.....cầu.....ha.....cầu xin anh......"

Lăng Thiệu cúi người ngậm lấy núm vú, vừa liếm, vừa véo eo cô mà thao, anh thâm nhập thật sâu thật mạnh, lần nào cũng rút ra rồi đâm lút hết gốc rễ vào trong cô.

Cả người cô tê dại, khoái cảm dâng lên chạy dọc khắp người, tập trung tấn công vào dây thần kinh mỏng manh của cô, cô không chịu khống chế nức nở rên rỉ không ngừng, cơ thể vô thức hùa theo sự thao lộng của người đàn ông, vô thức đẩy ngực mình lên dâng núm vú vào miệng người đàn ông.

Tư thế này cơ thể cắm vào đặc biệt sâu, người đàn ông mỗi lần đâm đều rất hung ác, anh bóp eo cô đỉnh mấy chục lần vừa nhanh vừa mạnh, cắn lỗ tai Thư Tâm thở hổn hển "Vợ.....chồng làm em có sướng không? Hửm?"

Khoái cảm làm cả người cô run lên, cô bị thao đến không nói nên lời, khi cao trào ập đến, cô vòng tay ôm lấy anh mặt đầu nước mắt mà thét lên "A a a.....a a a.....chồng ơi.....Ô ô.....muốn chết......muốn chết.....a"

Hạ thân run rẩy, bị anh véo eo nhấc lên huyệt khẩu phun ra một cỗ dâm thuỷ. Lăng Thiệu đem đặt cô trên sofa, cúi đầu xuống ngậm lấy âm hộ của cô. Thân thể vẫn còn đang run rẩy theo dư âm của đợt cao trào, cô cắn ngón tay rên rỉ, quay đầu lại, nhìn thấy Tống Văn trên bàn mơ mơ màng màng mà nhíu mày tựa hồ như sắp tỉnh lại.

Thư Tâm lắc đầu nguầy nguậy "Ô ô.....chồng ơi.......không cần.....không.....đừng....ở đây....a....ha a......"

Đầu lưỡi của anh liếm láp thật mạnh âm vật nhô ra của cô, hút lấy dâm thủy vào trong miệng, thanh âm vang vọng trong căn nhà vừa phóng đãng vừa dâm loạn. Chưa đến một lúc cô bị kích thích liên tiếp cao trào, duỗi thẳng mu bàn chân, hét lên cực khoái.

"Ha.....a a a a a a.......chồng ơi.....a a a a a..."

Anh ôm Thư Tâm vào phòng toilet, đứng dưới vòi hoa sen, áp cô vào tường hôn cô nồng nhiệt. Thư Tâm rên rỉ ra tiếng, hai tay vô lực mà đặt lên ngực mà đẩy anh ra. Nụ hôn ướt át vừa kết thúc, anh trằn trọc hướng tới cắn cổ cô, men theo đường cong tuyệt mỹ, dùng môi và lưỡi nóng bỏng bao lấy bầu ngực đầy đặn, linh hoạt liếm láp đầu vú của cô.

"...a...ha...a" Thư Tâm bị liếm ưỡn cong người, cổ bất giác ngửa ra, tựa đầu vào tường, hai mắt nhắm chặt, há hốc mồm, thở hổn hển "A.....ha....a"

Anh dùng ngón tay chọc vào huyệt nhỏ của cô, tìm được điểm G, nhanh chóng moi lộng vài cái, cô bị đâm sung sướng vặn vẹo người "Ô ô.....chồng ơi....ư....ân"

Ngón tay của Lăng Thiệu thô dài, lực đạo nặng nề, tốc độ ngày càng nhanh, liên tục đâm thọc moi lộng mấy chục lần, Thư Tâm lấy đầu anh, trong miệng phát ra tiếng khóc nức nở giống như tiếng rên rỉ "A a a....tới rồi....ha a..."

Hạ thân run lên dữ dội, bên dưới phun một tia rồi lại một tia dâm thuỷ.

Anh không rút ngón tay lại, thấy cô đang phun nước vẫn đâm thọc vào, Thư Tâm cả người run lên, khoái cảm gần như phát cuồng đánh vào dây thần kinh của cô, trong quá trình hét lên, hạ thân lại co thắt, phun ra bên ngoài một bãi dâm thủy.

Lăng Thiệu rút ngón tay ra, đỡ lấy cơ thể mềm mại đang gục xuống, đem côn thịt của mình đẩy vào trong cơ thể cô, rồi giữ người dựa vào tường bắt đầu hàng động đỉnh vào nhịp nhàng.

Ý thức bị thao dần hỗn loạn, cơ thể mềm mại hùa theo động tác chính nông một sâu của người đàn ông, anh kêu cô tự xoa bóp vú của mình, cô ngoan ngoãn dùng tay bóp núm vú của mình và đưa chúng vào miệng nam nhân trước mặt, dùng âm thanh nức nở mà xin anh " Chồng.....liếm liếm một chút....ô ô....dùng sức liếm...."

"Tao hoá, mẹ nó thật dâm". Lăng Thiệu ngậm lấy vành tai cô, vươn đầu lưỡi liếm láp thăm dò.

" a a....chồng ơi....thật thoải mái.....A.....ha....a....ân....ô ô......còn muốn"

Lăng Thiệu nặng nề mà đỉnh lộng " Được, cho em, mọi thứ đều cho em, đĩ nhỏ"

Tắm rửa xong, anh ôm cô trần truồng ra ngoài, hai người đi ra ban công, Thư Tâm không có mặc quần cô bị gió thổi tới liền giật mình, run rẩy mở mắt ra, thấy trước mắt mình là ban công.

Đầu óc tỉnh táo hơn một chú, có chút xấu hổ che lấy ngực, vùi mặt vào ngực anh, trong miệng nức nở kêu ".......Không được....chồng ơi......đi vào....a....".

Nam nhân đè cô vào lan can ban công, đỡ côn thịt liền cắm vào.

Thư Tâm bị cắm kêu lên một tiếng, cơ thể cô căng ra, ngón chân cô cuộn tròn lại vắt sau eo người đàn ông.

Anh đặt hai tay cô vòng ra thắt lưng, thủ sẵn ở eo cô mà đâm lên.

Trên lầu quần áo nhà ai đó vẫn chưa có lấy vào, Thư Tâm bị thao khiến toàn bộ phần trên cơ thể đều nằm bên ngoài, cô nhìn thấy quần áo trên đó, không tự chủ được nghĩ rằng lát nữa sẽ có người đến lấy thu thập chúng, sau đó sẽ nhìn thấy cô bị một người đàn ông đè ra thao ngay trên ban công.

" Ô...ô ô" Kích thích quá sâu, khoái cảm ngày càng lớn, cô rùng mình cao trào khi bị anh thao liên tục không ngừng nghỉ " Chồng....đừng..... ah ah ah ah....."

Lăng Thiệu bị âm đ*o bóp lại sút chút nữa bắn ra, bên ngoài gió đêm hơi lạnh, anh ôm cô trong ngực trở lại ghế sofa, đặt toàn bộ thân trên của cô lên ghế, quấn hai chân quanh eo rồi nắm côn thịt nhắn ngay hoa huyệt mà đẩy vào.

Dâm thuỷ chảy ra rất nhiều, khi ta đút vào phát ra tiếng nước òm ọp, bị côn thịt đỏ tươi cọ xát chảy xuống kẽ mông, dính nhớp nháp.

"Mẹ kiếp!......Tao hoá, em thật chặt...." Lăng Thiệu đẩy nàng một cách mãnh liệt, trong khi duỗi cánh tay dài ra xoa nắn bộ ngực đầy đặn của nàng, đầu ngón tay vẽ những vòng tròn trên núm vú của nàng.

Khoái cảm mãnh liệt ập đến, cô không khống chế kêu rên một cách dâm đãng, Tống Văn đang ngủ say trên bàn cũng bị đánh thức, ngẩng đầu nhắm mắt hét lên: "Ây da, ồn muốn chết!"

Khi Thư Tâm nghe thấy giọng nói của Tống Văn, da đầu tê dại, lấy tay bịt chặt miệng, bị khoái cảm ép đến phát khóc, bụng dưới kịch liệt run rẩy, huyệt thịt co rút, dâm thuỷ một chút lại một chút xối lên quy đầu.

Cơ thể cô căng chặt kẹp anh không thể nhịn được nữa, véo eo cô đâm mấy chục cái rồi mới rút ra hướng vào giữa chân cô bắn tinh. Thư Tâm há miệng thở dốc, khuôn mặt đầy nước mắt mà quay đầu nhìn lại. Tống Văn vẫn ngủ say trên bàn, lông mày cau lại. Thân thể run rẩy từng hồi, đang muốn thở phào nhẹ nhõm thì bị người đàn ông nhấc eo ôm lên.

" Không cần..."

Ngay khi cô vừa mở miệng, hạ thân lại bị lấp đầy bởi côn thịt đang cương cứng của anh. Lăng Thiệu đưa cô vào tận phòng ngủ vừa đi vừa thao.

Trên đường đi cô vừa run rẩy vừa rên rỉ "Chồng.....từ bỏ....A.......thật sâu......ô ô.....quá lớn.......quá sâu......"

Lăng Thiệu đặt cô lên giường, đem hai chân cô tách ra ghì dưới thân một bên mạnh mẽ mà thọc vào rút ra, thở gấp nói " Đột nhiên tới đây mà không nói cho anh biết, có phải nên bị phạt không? Hửm?"

Anh điên cuồng đâm vào liên tục, đến nỗi cô thậm chí không thể hét lên, lúc này mới thả nhẹ động tác thở hổn hển "Liền phạt....dùng côn thịt của anh đem tiểu huyệt thao hư, em thấy được không?"

"Ô ô....đừng mà...." Cơ thể run rẩy " Không cần.....thao hư.....ha a...."

Cơ thể cô vặn vẹo trên giường, làn da ở dưới ánh đèn trắng như sứ.

Mái tóc đen dài như mực bắn bung xoã trên ga trải giường, vai và cổ trắng nõn của Thư Tâm dính đầy mồ hôi, làm cho làn da trở nên trắng nõn và mềm mại, núm vú tinh xảo đứng run rẩy trong không khí, đôi môi ửng hồng hé mở lúc này đang thống khổ như sung sướng khóc kêu lên "Ô ô.... chồng ơi.... A......Ô ô......ha a.....không cần......thao.....hư...a.."

Lăng Thiệu cúi người hôn nhẹ lên môi cô, nở cười nhẹ, thân dưới vẫn đang nhịp nhàng bơm vào hạ thân, nụ hôn rơi xuống thập phần ôn nhu, ngay cả giọng nói dịu dàng, khi rơi vào trong không khí cũng nóng như lửa đốt.

"Anh không nỡ đâu...."

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro