Chap 7. Sinh nhật hạnh phúc

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Provence - vùng đất thanh bình, nên thơ bên bờ Địa trung Hải, nơi trải dài vô tận những cánh đồng hoa Lavender hay còn gọi lài oải hương. Sắc tím lãng mạng, thơ mộng và ngào ngạt hương thơm của oải hương khiến cho ai cũng choáng ngợp bởi hương sắc ấy và tựa như lạc vào một xứ sở thần tiên đẹp ngất ngây."

October 29th

Provence - Pháp, 6a.m 

Trời hửng sáng. Những tia nắng nhẹ nhảy xuống đùa nghịch với cánh đồng oải hương trải dài bất tận tạo nên khung cảnh thơ mộng. Thấp thoáng gần ngay kia là một căn biệt thự, à không là một tòa lâu đài nhỏ được thiết kế trông khá cổ kính. Lọt thỏm giữa cảnh sắc hương trời tím biếc, tựa hồ như một câu chuyện cổ tích và, có một nàng công chúa đang say giấc nồng bên trong.

---------Hình minh họa-----------------

Bạn có tin tôi không, nếu chuyện cổ tích xảy ra giữa đời thường?

Lâu đài nhỏ xinh ấy thuộc sở hữu của chủ nhân tổ chức Airis, papa của nó. Vì nó không thích sự náo nhiệt của phố phường và đặc biệt yêu thích các cánh đồng hoa nên papa đã mua tòa lâu đài nhỏ này cho nó. Ban đầu, nó bướng bỉnh:

- Papa ơi, con chỉ muốn một ngôi nhà nhỏ thôi, lâu đài lớn như thế làm sao một mình con ở hết được.

Thiên Phong cười khổ:

- Con gái à, con là tiểu thư đấy! Để con sống ở ngôi nhà nhỏ thì người ta nói papa chết mất!

Nó chớp chớp mắt, giả bộ ngây thơ:

- Người ta nói gì vậy Papa?

Thiên Phong lém lỉnh, búng vào trán nó một cái, cất giọng hóm hỉnh:

- Thôi đi cô nương, năm nay cô gần 17t rồi đấy, cô giả nai vừa vừa thôi!

Nó phụng phịu, hai má phúng phính phình ra, mỏ chu lên bướng bỉnh:

- Con có giả nai đâu!

Từ xa, một người phụ nữ trung niên nhưng rất trẻ đẹp bước đến, miệng tươi cười mỉa mai:

- Hai cha con diễn sâu quá đấy! Cắt phim cắt phim!

Thế rồi cả nhà nó cùng phá lên cười.

Đưa nó vào trong và sắp xếp người làm xong, ba mẹ nó liền vội vàng đi ngay, nói là có công việc đột xuất gì đấy. Tiếc thật, năm nay nó định sẽ nói ngày sinh nhật thật của mình cho ba mẹ biết, vì nó biết nó là con nuôi rồi, nhưng từ bao giờ nó cũng đã coi ba mẹ nuôi chính là gia đình của nó. Nó muốn năm nay sẽ được đón sinh nhật với những người nuôi dưỡng nó, những người nó rất yêu thương. Thế mà họ lại bận mất rồi. Ngày 29 tháng 10, nó lại đón sinh nhật một mình. Nó buồn bã lủi thủi ra cánh đồng oải hương gần đó, hít lấy cái hương thơm dịu nhẹ, thả hồn vào cái khung cảnh lãng mạn ấy.Nó gượng cười, nước mắt nghẹn ngào tuôn rơi, nó dặn mình phải mạnh mẽ, nó tự nhủ rằng 7 năm qua nó cũng đón một mình được thì năm nay cũng không ngoại lệ. Ấy thế mà nó vẫn cảm thấy thiếu vắng, buồn tủi, nó hét lớn như để giải tỏa nỗi lòng của mình:

- Ba mẹ ơi, con muốn đón sinh nhật thứ 17 với ba mẹ. Con không quan tâm con là ai, ba mẹ là ai. Con chỉ biết ba mẹ là gia đình của con thôi.

Giọng nó nhỏ dần

 Sao ba mẹ đi công tác mãi thế, con đã rất cô đơn ba mẹ biết không? Ba mẹ nói thương con mà, sao ba mẹ không ở nhà với con. Con thương ba mẹ nhiều lắm! 

Nó nức nở. Từ phía sau lưng nó vang lên tiếng hát:

" Happy Birthday to you. Happy Birthday to you. 

Happy Birthday happy Birthday, Happy Birthday to you."

- Chúc mừng sinh nhật lần thứ 17,  con gái cưng! Thiên Phong và Layla đồng thanh.

Nó ngỡ ngàng quay lưng lại, mắt đỏ hoe, nó chạy thật nhanh vào lòng ba mẹ, nó không giấu nỗi niềm xúc động, nó òa khóc như một đứa trẻ. Layla vỗ về:

- Con gái của mẹ, từ nay con sẽ không đón sinh nhật một mình nữa đâu. Mẹ và ba sẽ mãi bên con, cười lên nào con gái cưng.

Nó sụt sùi rồi nín hẳn, nụ cười tươi rói nở trên môi. Đã bao lâu rồi nó mới cười tươi được như thế. Đã bao lâu rồi nó mới có được những hơi ấm như thế. Đã bao lâu rồi nó mới được đón sinh nhật như thế. Nó ôm ba mẹ thật chặt, nó biết ơn ba mẹ nhiều lắm. Đây có lẽ là sinh nhật hạnh phúc nhất của nó từ trước đến nay.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#nhatvu