phần 20 hận thù

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Cung tuyết em hãy ăn chúc gì đi, nếu ngọc nhi tỉnh lại thấy em như vậy con bé sẽ đau lòng, em ko ăn em chỉ muốn ở đây cùng em ấy, hê, dì à phải làm sao đây ko sao để dì, tuyết nhi cháu ăn một chúc đi nếu ko ngọc nhi sẽ giận đấy

cháu hiểu tính con bé mà phải ko, nào,, ân,, hê đúng là chỉ có dì là có cách, được rồi mấy đứa đừng đứng đây nữa mau đi xem mẹ con đi, ta sợ người hiện tại ko

ổn là chị ấy,,, ân,,, cọp,,, cọp,,, mẹ sao mẹ lại đứng đây gió lớn sẽ cảm lạnh mất, ta ko sao,, con bé vẫn chưa tỉnh sao,, vẫn chưa,, mẹ trước khi ngọc nhi sảy ra

chuyện mẹ từng nói ngọc nhi là con gái của nam cung gia đây là sự thật sao,, em hỏi ngốc gì vậy nếu ko phải thì làm sao nhóm máu của bà ta lại trùng với ngọc nhi,,, chị ko phải chị cũng muốn biết

nguyên do sao,,,... Mẹ,, hê,, là lỗi của mẹ năm đó người mẹ yêu là nam cung tuấn hả mẹ nói sao,,, vậy cha của bọn con,,,

cốc,, các con đang nghĩ gì thế,, cha của mấy đứa con ko phải nam cung tuấn , hê mẹ làm tụi con hết hồn,, mẹ nhưng chuyện này thì có liên can gì ngọc nhi,, mẹ chất ko phải yêu ko được nên trả thù chứ,,, mẹ lời chị nói là thật sao,,, ko hẳn nó chỉ là một phần mà thôi thật ra

chuyện này có liên quan đến dì của các con,, sao cơ,, năm đó gì hai của các con yêu tam thiên kim đường gia đường văn thù, năm đó mẹ ko cho phép nó bởi vì nhà họ bạch và họ đường có mối thù ko đội trời chung hai gia tộc nhiều năm

trên thương trường đấu tranh ko ai nhường ai năm đó bể vì kết thù dấn đến con cháu đời sao phải liên lụy, mẹ

nhưng đó là do đời trước sao đời sao phải gánh, hê,,đường nhược vũ năm đó cũng ko đồng ý họ yêu nhau nên an chi cùng văn thù bỏ trốn trên đường bọn ta ngăn cản khiến họ gặp tai nạn mà mất, cho đến bây giờ ta thật hận mẹ vậy chuyện những năm qua mẹ làm tổn

thương ngọc nhi tất cả là vì dì và tình yêu mà mẹ ko có được nên mẹ mới làm hại ngọc nhi sao,, ko sai,,, có phải hai con rất hận người mẹ như ta ko, tụi con chưa bao giờ hận người, chỉ là,,,bạch tố trinh cô đúng là ác độc,,cọp cọp,, chính

cô năm đó đã hại tam nhi giờ con hại cả nhược vũ cùng tiểu cửu tôi thật muốn lấy mạng cô,, mẹ hãy bình tỉnh đi chúng ta vào xem chị cùng tiểu cửu đã,, hừ,,

chúng tôi tuyệt đối ko bỏ qua cho cô đâu bạch tố trinh nếu ko phải vì cô thì tiểu cửu đâu phải triệu

khổ,,,két,,cọp,,cọp,,,ồ hô hôm nay là ngày gì thế có thể khiến hai gia tộc lừng danh phải đến tận đây nam cung gia cùng đường gia , hừ cô là ai,, ở đây ai cho cô nói chuyện,,, ha bạch ngạn này

trước giờ ko biết sợ ai miệng là của tôi các người cấm tôi nói được sao,, cô,, ha hóa ra cô là bạch ngạn ha,, người bạch gia chẳng có ai tốt cả,, nè lão yêu bà kia ai cho bà lớn tiếng với dì út tôi, hử ,, ha tiểu tử gọi ai là lão yêu bà,, có phải

ngươi chán sống rồi,, ta cứ gọi đó thì sao lão yêu bà,,, ngươi,, dừng tay,,, chị anh rễ văn nhu ở đây là bệnh viện ko được gây rối,,hừ,,gia hào con đủ rồi,, nhược vũ tuấn nhi tiểu cửu tỉnh chưa

con,, vẫn chưa thưa mẹ,,, chúng ta vào xem sao,, nè nè,, các người đông người như vậy muốn vào hết đó à,, làm sao,, liên can gì cô,, hừ đông người như vậy vào e là ko tiện có gì ko tiện , các người vào như vậy làm sao ngọc nhi nhà

chúng tôi thở nỗi con bé hiện tại cần ko gian để nghĩ ngơi nhiều người như vậy ko ổn,, bớt lo chuyện bao đồng đi bệnh viện thiên kỳ là do nam cung gia mà có ở đây ko phải chỗ để bạch gia các người lên tiếng,, cô,,cọp cọp, ngạn nhi,, đừng cãi nhau nữa ngọc nhi tỉnh rồi,, sao,,, haa,, ha,,, mau mau vào xem,,, mẹ

chúng ta vào thôi,, ừ,,,, ngọc nhi em thấy sao tuyết nhi tiểu thanh,, đâu sao chị ko trả lời em,,, ngọc nhi em bình tỉnh lại đi,, két,,, cọp,, cọp,,, cọp,,

cọp,,,,,... Ngọc nhi cháu ko sao rồi dì tiểu thanh đâu,, hả chuyện này,,, sao lại ko ai trả lời tôi,,, chị à tiểu cửu đang tìm ai vậy,, tiểu thanh là cô người hầu bảo vệ ngọc nhi nhưng là,, nhưng là sao,, nhưng là cô ta đã chết,,, sao cơ,,, tiểu thanh đâu sao ko ai trả lời con,, ngọc

nhi con chưa khỏe đừng kích động,, vô ảnh,,, dèo,,,, có thuộc hạ,, thủ hạ này là ma quỷ à sức hiện thật đáng sợ a,,, tiểu thanh đâu,, tiểu thư tiểu thanh đã đi rồi vết thương quá nặng ko cứu được,,, ko thể nào,,, a,,, ngọc nhi em bình tỉnh lại,,, vô ảnh sao lại nói cho em ấy,, chuyện

mà tiểu thư muốn biết trước nay ko dấu được,,, hê,,,, tiểu cửu con đừng như vậy sẽ ảnh hưởng đến vết thương sao bà lại ở đây, , cửu nhi cháu ko còn nhớ ông bà nữa sao,,,,,ông là ,, tiểu cửu ông đã từng dẫn cháu đi chơi cháu còn nhớ ko,,

ư,, ....(phân đoạn )tiểu cửu ông dẫn cháu đi xem tranh nhé cháu có muốn đi ko, tranh con muốn xem tranh,,,,, aaaaa,,,,,, ngọc nhi,, em sao vậy,,, tuyết nhi đầu em đau quá,, em ko nhớ được hình ảnh như ẩn như hiện đó là sao,,

ưm, ngoan đừng nhớ nữa sẽ ko đau,, các người đủ rồi nhìn ngọc nhi như dậy các người ko đau lòng sao,, sao còn muốn dầy vò em ấy , sao lại như vậy ba trước chúng ta phan hả nhất đến chuyện này con có cảm giác con bé đã mất đi kí ức lúc năm tuổi sao lại như vậy,, bạch tố trinh cô đã làm gì cháu

tôi,,, các người nghĩ mẹ tôi có thể làm gì chứ đừng có lúc nào cũng đổ lỗi cho bà ấy các người thì ko có trách nhiệm sao,,, mặt kệ nói thế nào hiện tại chúng ta đã tìm được tiểu cửu rồi cũng nên đưa con bé trở về,, đường lão gia có lẽ ngày vẫn chưa hiểu dấn đời cháu gái tôi ko muốn nhận các người các người nhìn ko ra

sao,,, ý cô là gì,,, ý tôi rất rõ,,, lẽ nào ngày ko hiểu,,, cô,,, nhược vũ con nói đi từ nảy tới giờ con tại sao ko nói cái gì,, phải đó chị sao chị lại im lặng,,, bà ta ko im lặng sao được vết thương của ngọc nhi là do bà ta mà ra,, cậu câm miệng,,

ko tới lạc cậu lớn tiếng với mẹ tôi,,, cọp,, cọp,,, hồ hô hôm nay là ngày gì mà đông thế nhỉ thiếu gia tiểu thư của nam cung gia đến đông đủ nhỉ,, cho dù các người có đến trăm ngàn người thì em gái tôi cũng ko theo các người về đâu,,, đủ rồi,, ngọc nhi em sao thế,, ko sao,, thật sự xin lỗi hiện tại tôi ko có ý định

theo các vị về nam cung gia,, ngọc nhi con giận ta sao,, nếu là vì,, nam cung phu nhân,, giữa chúng ta vốn dĩ có thù, bà trở về đi cứ xem như ko có đứa con gái này,,, ngọc nhi,, mẹ biết hiện tại có nói gì cũng vô ít nhưng con có thể cho

mẹ cơ hội bù đắp cho con ko mẹ xin con,, ngọc nhi cha và mẹ đã tìm con hơn hai mươi năm con kiêu bọn ta làm sao có thể buông tay con lần nữa năm đó là cha nhất thời sơ xuất nên mới để bọn họ bắt cóc con nhưng hiện tại cha hứa với con sẽ ko để ai tổn thương con nữa ngọc nhi theo cha về nhà được ko con tiểu

cửu cháu ko cần ông nữa sao cửu Muội về nhà cùng mọi người đi em,, tuyết nhi, sao thế kiêu họ về đi em rất mệt,,, được rồi,,, nam cung thúc thúc thúc trở về trước đi hãy để ngọc nhi suy nghĩ đã rồi em ấy sẽ trả lời thúc,,, được cha mẹ sẽ chờ con ngọc nhi cha mong con suy

nghĩ thật kỹ ko nên ở chung với kẻ thù,,, ông nói gì,, gia hào,, chị,, im,, nhưng mà họ,, chị, bảo,,, im,,,,,,,, ba mẹ chúng ta hãy về trước đi để ngọc nhi tịnh dưỡng đã,, thôi được,,, la bình ngươi cùng nhị dương ở lại xem trăm sóc tiểu cửu,,, dạ lão gia,,, chúng, ta, đi,, thôi,,,,, cọp,, cọp,,, cọp,, cọp,,, ,,, mọi

người cũng ra ngoài đi, bạch phu nhân tôi có chuyện muốn cùng bà nói,,,, nhưng,, ko sao đâu mấy đứa ra ngoài đi mẹ à ngọc nhi bị thương ừ mẹ biết mẹ sẽ ko để nó kích động,,, ân,,, cọp,,, cọp,,,

két,,,, cạch,,, rầm,,,, được rồi giờ chỉ còn hai ta con muốn hỏi gì ,,, đây chính là lý do trong hơn hai mươi năm bà chưa một lần yêu thương tôi chưa một lần

cho tôi một ánh mắt tốt,,, đúng ko,, ta,, ha,, thì ra là vậy bạch tố trinh chúc mừng bà bà đã trả thù được họ rồi và cũng chúc mừng bà đã đánh mắt đứa con gái ko cùng quyết thống đã tận tâm tận lực yêu thương bà trong hai mươi

năm qua,,, ngọc nhi,, mẹ xin lỗi,, ngoài nói, tiếng,, xin lỗi,, mẹ thật ko biết phải nói gì,, ngọc nhi,, thật,, ra mẹ,, ưm,, ngọc nhi con sao vậy,,,, bác,, sĩ,, bác sĩ,,, cọp,,

cọp,, mẹ,, ngọc nhi,, sao,, vậy,,, ngọc nhi em tỉnh lại đi đừng,, làm,, chị,,, sợ,,, mau,,, kiêu, bác,,, sĩ tới gia hào,,, bác,,

sĩ,, mau cứu em tôi,,,, cọp,, cọp,, mau chuyển cô ấy sang phòng khác,,,, chị à ngọc nhi sẽ ko sao đâu,,,huhu điều là tại chị tại chị tất cả,,huhu,,mẹ người bình tỉnh đi,,em ấy,,sẽ ko có gì đâu,,,,la bình,, mau,, gọi điện báo lão gia tiểu thư sẫy ra chuyện,,,,, ừ,,,,,,,,

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro