Chương 9: Thân phận sơ định 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 9: Thân phận sơ định 1

Hơn nữa còn gặp phải cái vừa âm lãnh vừa yêu nghiệt lợn giống Vương Gia! Có thể nghĩ, những ngày sau này của nàng sẽ rất khó qua !

Hơn nữa lúc trước nàng còn chĩa đao vào Vương Gia, đắc tội hắn! Về sau mạng nhỏ có thể được bảo vệ hay không còn rất khó nói? Chẳng lẽ? Ông trời còn ngại kiếp trước của nàng không đủ buồn bã, còn muốn làm cho nàng tại trốn hồng trần này chịu khổ sao?

Dùng sức di động, ở trên giường ngốc lâu rồi, nàng muốn xuống giường đi một chút, dùng hai tay chống đỡ thân thể để ngồi dậy! Còn tiếp tục nằm như vậy, nàng rất nhanh thành hoá thạch !

Nhưng là, vừa khởi động một tay để thân thể ngồi dậy, sử dụng hết sức bình sinh hướng chỗ mép giường dời đi để xuống giường, ai ngờ? Thời gian dài cánh tay không có vận động thế nhưng như nhũn ra, làm cho nàng thân hình đột nhiên nhất nghiêng, thẳng tắp hướng mặt đất ngã xuống......

Tiếp theo, chỉ nghe “Bính” một tiếng vang lớn, mặt rung động, thân thể của nàng thẳng tắp rơi xuống đất, đầu đánh vào sàn thượng thật mạnh, một mảnh đau đớn , nàng kêu thảm một tiếng!

Trờu! Lần này chỉ sợ nàng thật sự chấn động não!

“A! Tiểu thư, ngươi làm sao vậy?”

Thất Diễm bị ngã trước mắt ngôi sao quay vòng, ở một tiếng kinh hô thanh thúy vang lên, một đôi tay đưa ra, mùi thơm truyền đến, nàng ngã vào một cái mềm mại ôm ấp bên trong.

Thân mình được nhấc lên, tiếp theo bị người ẩm lên giường.

Chậm rãi mở hai tròng mắt, tầm mắt từ mơ hồ dần dần trở nên rõ ràng, một cô gái thân áo vàng, thoạt nhìn mười sáu mười bảy tuổi đang cúi người vẻ mặt lo lắng nhìn nàng.

Thất Diễm không khỏi trước mắt sáng ngời, cô gái này khuôn mặt khéo léo mà tinh xảo, nhìn mặt thông minh, lông mi không đậm không nhạt, hai tròng mắt trong veo như nước chứa đựng lo lắng, thủy quang ẩn ẩn di động.

Kia lo lắng là phát ra từ nội tâm làm cho Thất Diễm đối nàng phòng bị hơi chút thả lỏng , nhưng trong mắt to chứa đựng nghi hoặc, không tự chủ được hỏi:“Ngươi là ai?”

Nghe vậy, đối phương rõ ràng ngẩn ra, nhưng càng nhiều là kinh hãi!

Thất Diễm thầm kêu không tốt, theo ngôn ngữ của cô gái này cùng với vẻ mặt mà phán đoán, nàng hẳn là nhận thức chủ nhân của khối thân thể này, nếu là biết vậy lúc nãy vừa hỏi, không phải đem chính mình thân phận bại lộ sao?

Tuy rằng chính mình cũng không để ý, nhưng là nhiều một chuyện không bằng bớt một chuyện, ở giữa hoàn cảnh như bây giờ, tốt nhất vẫn là không cần bại lộ thân phận.

Ai biết con đường sau này người ta có đối mình làm cái gì?

Bất quá, chuyện này cũng không còn cách nào, nàng đối thế giới này hoàn toàn không biết gì cả, nếu trước mắt cô gái áo vàng này nhận thức chủ nhân lúc đầu của thân thể này? Như vậy? Có một số việc nàng cần từ miệng nàng biết được!

Bàn tay mềm khẽ nâng, Thất Diễm ôm cái trán thống khổ ngâm lên:“Ta đây là đang ở đâu ? Ta đây là làm sao vậy? Ngươi là ai?”

“Trời!” Cô gái áo vàng nghe vậy âm thanh kinh hô:“Tiểu thư, ngươi thật sự ngay cả ta cũng không nhớ sao?”

Thất Diễm mắt to nháy mắt, nhìn cô gái áo vàng kia, trong mắt đồng tràn đầy xa lạ.

Áo vàng cô gái vừa thấy, sợ tới mức không nhẹ! Kích động một phen cầm hai vai của nàng, thất thố kêu lên:“Tiểu thư, ta là Kim Hoàn, Kim Hoàn a! Ngươi thật sự không biết ta sao?”

“Kim Hoàn?” Thất Diễm vẻ mặt mê võng:“Ta bị đám điên nữ nhân kia đánh một chút, không biết có phải làm cho đầu bị thương? Chuyện tình trước đây, ta không thể nào nhớ rõ !”

Dứt lời, Thất Diễm ảo não dùng sức gõ đầu mình, hai hàng lông mày nhăn lại, coi như đang cố gắng nhớ lại sự tình trước kia của mình, đồng thời miệng thì thào nói nhỏ:“Tại sao không nhớ rõ đâu? Ta là ai? Ngươi là ai? Ở đây lại là nơi nào? Vì cái gì toàn thân của ta đều đau? A......”

Thất Diễm lại dùng lực lắc đầu, vì tình tiết rất thật, nàng cũng không cần dùng nhiều sức !

Áo vàng cô gái vừa thấy, lúc này đau lòng một phen cầm lấy tay nàng, nhìn cái trán của nàng quả thật đang quấn băng, lập tức đau lòng nói nhỏ:“Tiểu thư, tất nhiên sẽ nghĩ không ra nên đừng  suy nghĩ! Chúng ta cứ từ từ, không nên gấp gáp, tiểu thư nhất định sẽ nhớ tới chuyện trước kia! Mặc kệ trả giá bao nhiêu đại giới, Kim Hoàn nhất định sẽ vì tiểu thư lấy lại công đạo, báo thù rửa hận ......”

Dứt lời, nàng mắt to dĩ nhiên rưng rưng, mạnh ôm cổ Thất Diễm, cúi đầu khóc nức nở!

Thất Diễm phút chốc bị người ôm lấy, không khỏi cả người run lên, trong đời nàng còn chưa cùng bất cứ kẻ nào thân cận qua như vậy, lại càng không thích người khác đụng thân thể của mình, nếu là trước đây có người dám đụng vào nàng, nàng đã sớm đem đối phương một đao cấp giết, nhưng hiện tại không được, nàng nhịn được.

Lúc này vì không muốn cô gái áo vàng này nghi ngờ mình, nàng chỉ có thể tùy cô gái này  ôm chính mình khóc, tiếng khóc bi bi thiết thiết kia làm cho nàng có chút không đành lòng.

Không đành lòng! Chính là một tia không đành lòng mà thôi.

Tuy rằng nàng cũng không biết ở trên người Liệt Hỏa Thất Diễm đã xảy ra chuyện gì? Nhưng trực giác mà nói, khẳng định không phải chuyện tốt!

Quả nhiên, cô gái áo vàng ôm chặt nàng anh anh khóc nói:“Tiểu thư, mạng của ngươi khổ quá a!”

Khổ? Khổ sao? Thất Diễm nhíu mày, khổ đến như thế nào?

Khi Thất Diễm đang trầm tư, cô gái áo vàng đột nhiên một phen đẩy nàng ra, cùng nàng rớt ra chút khoảng cách, lấy tay lau khô nước mắt, hai mắt thẳng ngoắc ngoắc nhìn chằm chằm nàng, còn thật sự vô cùng nói:“Tiểu thư, ngươi cần nhất phải kiên cường đứng lên, mối thù này chúng ta không thể không báo!”

Thù? Cái gì thù?

Một phen làm nàng kiên cường lên, cô gái áo vàng thẳng tắp nhìn vào hai mắt của nàng:“Tiểu thư, ngươi vốn là con gái Miền Nam đại tướng quân Liệt Hỏa Hồng Phi, mà lần này gả vào Tàm Vương Phủ chính là tỷ tỷ ngươi tam tiểu thư Liệt Hỏa Như Yên, nhưng bởi vì lão gia cùng Vương Gia trong lúc đó có cừu oán, đại phu nhân mới lén sau lưng đại tướng quân đem tiểu thư gả vào đây, cho nên, tiểu thư ngươi không thể tái nhớ cái gì tình nghĩa mẹ con mà tiếp tục mềm lòng, tất nhiên cái nữ nhân kia cũng không có đem tiểu thư xem là con gái, tiểu thư cần gì phải đem nàng trở thành mẫu thân đâu?”

Mẫu thân? Cái gì xem hay không xem ? Thất Diễm bị nàng nói cho có chút mơ hồ!

“Nếu không phải đại phu nhân luyến tiếc đem chính mình nữ nhi gả nhập Tàm Vương Phủ chịu khổ, mới lén làm cho tiểu thư ngươi thay gả, tiểu thư cũng sẽ không bị đám điên nữ nhân kia tra tấn thảm như vậy.” Kim Hoàn hai tròng mắt rưng rưng, vẻ mặt từ phẫn hận lập tức lại trở nên tràn đầy tự trách:“Thực xin lỗi, tiểu thư, đều do Kim Hoàn vô dụng, theo tiểu thư gả nhập Vương phủ bắt đầu, Vương Gia đám nữ nhân kia liền khi dễ tiểu thư, đêm tân hôn đã bị người bắt cởi hết quần áo thân mình xích lõa bị Vương Gia cùng đám nữ nhân kia nhục nhã, làm hại tiểu thư xấu hổ và giận dữ nhảy hồ tự sát, cuối cùng ngay cả cái quan tài đều không có, trực tiếp kêu người tha đi chôn ! Hoàn hảo ông trời có mắt, làm cho tiểu thư sống lại! Thật sự là cám ơn trời đất, bất quá, nhìn tiểu thư bị Vương Gia nhốt vào thủy lao không có biện pháp cứu tiểu thư, làm hại tiểu thư bị đám điên nữ nhân......”

Dứt lời, nàng nước mắt rơi như mưa, trước mắt buồn bã!

Thất Diễm lần này xem như hiểu được ! Một cái tục lệ  xưa phát sinh ở trên người nàng! Bất quá, ngày của mình đều trải qua thành như vậy, nghĩ đến ngày của nàng cũng......

Thất Diễm không dám lại tiếp tục tưởng đi xuống, sâu kín thở dài, nâng tay lau đi nước mắt ở khóe mắt của nàng, nhẹ nhàng nói:“Kim Hoàn, không cần lại thương tâm , thiện ác cuối cùng tất có báo, không phải không báo, mà là thời điểm chưa tới! Chỉ cần là thiếu của ta, ta Liệt Hỏa Thất Diễm không có khả năng không đòi lại đến! Mặc kệ đối phương là ai? Chỉ cần là người hại ta, ta tuyệt không buông tha!”

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro