Tuyệt vọng

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

[YÊU RỒI]
   Chap 3

HẠO THIÊN nhìn thấy, nhưng anh không buông tay ra,những mảnh vụt của đèn bàn đâm vào tay cô,cô lo sợ đến cùng cực, sợ bàn tay này sẽ bị tàn phế, nếu thật sự ra đi cô chỉ có thể sống nhờ vào đôi tay này thôi

Một Đống bừa bộn trên cửa sổ,sấm chớp ầm ập tới,bổ xướng người đàn ông như bổ xuống con sói hung dữ, dù bây giờ cô thảm như thế nào,HẠO THIÊN vẫn muốn cô
Hơn thế còn ra sức tra tấn như muốn phát lời thề lấy sự to lớn mạnh mẽ của anh đè vụn cô mảnh mai yếu ớt , cổ tay đau lan ra không chỉ phần dưới mà đau cả đầu óc, máu chảy xuống nền đá theo sự phong túng của anh mà giăng loạn khắp nơi....

Cô tên rỉ hoảng hốt " tay tôi , tay của tôi...."

Thê lương như thế thống khổ đến vậy mà không chiếm được sự để ý của anh

Anh làm tình xong , thay quần áo ,bỏ mặc NGỌC Y một mình đi thẳng,eo cô như sắp đứt lìa , nữa người nằm lệt trên bệ cửa sổ , quần lót còn Đang vướng ở mắt cá chân , áo ngủ thì đã bị anh xé, cho tới khi có tiếng xe rời đi,cô nhanh chóng thay quần áo , cô không biết lái xe , cô chạy dầm mưa ra ngoài bắt taxi đi tới bệnh viện thì trời đã sáng
Ta định ly hôm của cô đã phải trả một cái giá quá lớn , đổi lại là một vết sẹo 10 mũi khâu ở cổ tay , thêm nữa là cả đời không đánh nỗi bản nhạc

TRIỆU NGỌC Y ngây dại bước đi trên đường , quần áo trắng bay như một bông hoa tuyết liên nhưng rất tiếc bông hoa ấy chưa kịp nở đã tàn

Trở về nhà chưa bước vào trong đã nghe thấy tiếng dương cầm

Cô đi vòng sau hoa viên, vào bằng cửa sau, thấy một cô gái quay lưng về phía mình,tóc xoã trên vai , váy màu trắng tinh khiết nhìn đơn giản nhưng là chanel số lượng có hạn
Còn chồng cô Đang đứng bên cạnh chiếc dương cầm ấy miệng cười nhấp nháp rượu vang

Nghe thấy tiếng động cô gái quay người lại,đó là một khuôn mặt trẻ măng" chào chị"

Anh dẫn cô ta về nhà

Cô gái thanh thật đứng dậy ,nhìn cổ phải miếng băng trắng  xoá  không khỏi y cười," em nghe mọi người nói chị đánh đàn là số một , trước tới giờ chưa có ai giỏi bằng chị, em không tin cũng không phục,không biết hôm nay em có diễm phúc được chị đàn cho một bản nhạc không "

NGỌC Y cảm giác được miệng vết thương Đang tê dần , hét thuốc tê đau đớn trở lại.

" chị không nhận lời em sao, à quên em tên là NGẠN Y , cũng là sinh viên trường âm nhạc hoa nhân , năm nay học năm hai"

NGỌC Y coi như khống thấy vịn cầu thang đi lên lầu ,y cũng đi theo tay nắm chặt tờ giấy ném thẳng vào mặt cô " không phải muốn ly hôn sao?ký tên"

#wattpad:khnhlinhphm546 — với Hari Abi và Kim Thị Ami.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#jinmy#kim