Chương 7. Gặp mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong phòng ngủ tầng ba Lễ Viên, cánh tay nam nhân cường tráng hữu lực vươn ra ngoài chăn, sờ soạng trên đầu giường, lộ ra mảnh ngực trần trụi. Cố Minh Thâm bị điện thoại đánh thức, 5h sáng hắn mới xuống may bay, đến giờ cũng mới ngủ được có 5 tiếng. Giờ phút này lại bị đánh thức, đôi mắt phiếm hồng như một con sư tử mới tỉnh giấc, nhìn thấy tên trên màn hình điện thoại, hung ác mà lười biếng nói "Có chuyện gì?"

Nghe thấy âm thanh khàn khàn của ông chủ, nội tâm Qúy Trì vì chính mình mà thở dài "Sếp, Lý tổng của Thành phố điện ảnh Thiên Phong gọi điện đến báo cáo công việc tại thành phố điện ảnh đã kết thúc từ nửa tháng trước, 3h chiều nay kết thúc công việc thị sát, muốn mời ngài tham dự."

Xoa xoa huyệt Thái Dương đau nhức "2h chiều nay đến đón tôi tại Lễ Viên"

Cố Minh Thâm không chờ đối phương trả lời đã cúp điện thoại, tiếp tục ngủ. Tháng trước vì một hợp đồng liên quốc gia hao phí hơn một tháng mới kết thức, đoạt được hợp đồng lần này, giá trị con người Cố Minh Thâm lại càng cao thêm. 

Thành phố điện ảnh Thiên Phong là một dự án mà tập đoàn Thiên Phong đầu tư mấy năm qua, hao tốn mấy trăm triệu, chiếm hơn 8000 mẫu đấy, xây dựng căn cứ điện ảnh lớn nhất Hoa quốc. Thời điểm thành phố điện ảnh còn chưa hoàn thành cũng đã có mấy chục đoàn làm phim đến ký hợp đồng, dự án mới hoàn thành đã gia tăng vô số đoàn làm phim. Bởi vì một vài nguyên nhân nên hai tháng thước đã có một số đoàn phim đến đây quay phim. 

Bên ngoài trụ sở của thành phố điện ảnh Thiên Phong, người phụ trách Lý Diệu Quân cùng trợ lý và một vài vị trưởng bộ phận cùng nhân viên bảo an  đang đứng chờ ngoài cửa. Vì hạng mục này mà đoàn đội bọn họ không ngủ không nghỉ làm liên tục ba năm liền,giờ nhìn thấy nó hoàn thành sao có thể không kích động, Lý Diệu Quân năm nay đã hơn 50 tuổi, là một người đàn ông trung niên phổ thông, đang không ngừng nhìn đồng hồ. Trợ lý bên cạnh nhỏ giọng hỏi "Lý tổng, ngài xác định Cố tổng sẽ đến sao, sắp 3h rồi."

Lý Diệu Quân cũng không nắm chắc, nhưng nhớ tới cuộc điện thoại lúc sáng thì cảm thấy không có vấn đề gì "Trợ lý Qúy đã nói Cố tổng sẽ đến, chúng ta chờ thêm một chút."

Bên cạnh là một vị giám đốc hỏi "Lão Lý, nếu Cố tổng không đến thì phải làm sao bây giờ." 

Những vị khác sôi nổi phụ họa "Đúng thế, nếu đến lúc đó không thấy người phải làm sao?"

"Gấp cái gì? Cùng lắm thì thời gian chậm lại một chút! Trợ lý Qúy đã nói hôm nay Cố tổng nhất định sẽ đến." Lý Diệu Quân quát. 

Chờ thêm mười phút nữa, lúc này đột nhiên có người nói "Tới rồi, nhìn xem, có phải xe của Cố tổng không?"

Phía trước một chiếc xe thương vụ phổ thông lao nhanh đến trước cửa, hòn đá trong lòng Lý Diệu Quân cũng rơi xuống, vội vàng dẫn theo mọi người đứng chờ bên ngoài cửa xe. Cố Minh Thâm lần này chỉ mang theo trợ lý Tiểu Trương cùng hai bảo tiêu. 

Đoàn người nhanh chóng tiến vào thành phố điện ảnh, nơi này vừa mới hoàn thành còn chưa tuyên bố chính thức mở cửa với bên ngoài, cũng không cho khách du lịch tham quan, đoàn phim cũng ít, nên thành phố điện ảnh rộng lớn như thế thoạt nhìn có hơi quạnh quẽ. 

Lý Diệu Quân đi bên cạnh Cố Minh Thâm, vừa đi vừa báo cáo, bao gồm bố cục thành phố điện ảnh, các khu kiến trúc còn có các hợp đồng thương nghiệp.

Cố Minh Thâm đứng bên ngoài tại một góc cung điện rộng lớn, quan sát từ hành lang phía xa có thể nhìn thấy được một góc của thành phố điện ảnh, to lớn đồ sộ, đại khí, khí thế ngút trời. Tin rằng không bao lâu nơi này sẽ vô cùng nổi tiếng, từng kiến trúc trong đây sẽ xuất hiện trên vô số bộ phim điện ảnh cùng truyền hình. 

"Ông vừa mới này đã ký hợp đồng trên 100 đoàn làm phim rồi?" Người đàn ông thân hình cao lên phía trước hỏi người đàn ông trung niên bên cạnh. 

"Đúng vậy Cố tổng, căn cứ theo báo cáo từ bộ phận kinh doanh hiện nay đã có 103 đoàn làm phim ký hợp đồng. Sau này thành phố sẽ mở cửa buổi tối, sẽ càng hấp dẫn thêm nhiều đoàn làm phim hơn."

"Tốt, trước tiên đừng mở cửa cho khách tham quan, muốn ra vào cần có giấy thông hành, chuyện này ông rõ không?"

"Hiểu rõ ạ, tôi sẽ bố trí thêm người phụ trách công việc này."

"Thành phố điện ảnh vừa mới mở cửa, nếu có quá nhiều du khách tiến vào cũng không phải là chuyện tốt, sẽ ảnh hưởng đến đoàn làm phim, ít nhất là hai năm tới tôi không hy vọng nơi này biến thành địa điểm tham quan."

Lý Diệu Quân vội vàng nói "Vâng Cố tổng, việc này tôi nhất định sẽ không chế tốt."

"Chúng ta đến nơi khác nhìn xem."

"Cố tổng, phía trước có mấy đoàn làm phim đang quay, ngài có muốn qua xem không? Tôi nhớ quảng cáo cho trò chơi của Phaeton mấy ngày nay cũng đang quay ở đây."

Cố Minh Tâm có chút nghi hoặc nói "Quảng cáo trò chơi?" Lại nhớ đến tháng trước Hạ Hành Xuyên có gọi điện nói về chuyện này, nội tâm đột nhiên lại nảy lòng tham. "Vậy đi xem."

"Vâng, tôi sẽ liên hệ với người phụ trách bên đó." Lý Diệu Quân nhanh chóng gọi điện thoại gọi người phụ trách hỏi địa điểm quay phim rồi dẫn Cố Minh Thâm qua đó. 

***

Trong thành phố điện ảnh điện ảnh, Lâm Tri Văn đang tiến hành quay quảng cáo tại một tòa nhà thủy tạ gọi là Lâu Vũ Nội. Lần này quay quảng cáo cho hợp đồng tuyên truyên game tháng trước mới ký "Vấn Thiên Lục", bên đó tính toán muốn tuyên truyền dưới hình thức phim ngắn, phim tuyên truyền tổng cộng có 3 tập, mỗi tập dài khoảng 15-20p. Nội dung bộ phim kể về cuộc đời của nam chính, từ cầu đạo, đọa ma đến thành thần. Hai tập trước đã quay xong, hiện nay đang quay tập thứ ba. 

Lâm Tri Văn mặc đạo bào thêu hoa sen, giữa mày dùng cọ màu phác họa một đóa hoa sen kim sắc, trên đầu mang phát quan bạch ngọc, chân đi giày thêu kim liên, khí chất thanh lãnh cao quý, là hình mẫu Thanh Liên tiên quân xé sách bước ra. 

Cố Minh Thâm vừa mới đến nơi đã thấy Lâm Tri Vân từ cáp treo bay xuống đẹp như thần tiên hạ phàm, từ tiên giới bay xuống nhân gian, trong mắt xẹt qua một tia kinh diễm, không ngờ lần thứ hai gặp mặt lại là theo cách này. Đây là lần đầu tiên thấy đối phương mặc đồ cổ trang, bộ dạng thanh lãnh cao ngạo khác hẳn với bộ dạng lần trước ở bữa tiệc. 

Nhà sản xuất cùng người phụ trách vừa nhìn thấy đoàn người Cố Minh Thâm tiến vào liền lập tức đến chào hỏi. Đạo diễn vừa mới quay xong cảnh phân phó mọi người tạm dừng, nghỉ ngơi tại chỗ rồi dẫn Lâm Tri Vân đến chỗ Cố Minh Thâm. 

Lâm Tri Vân khẽ nhếch miệng, cậu quả thực không thể tin được ở chỗ này lại gặp được người đàn ông mà cậu nhớ mãi không quên. Trước kia cậu cũng không tin cái gọi là nhất kiến chung tình, nhưng từ khi gặp được người đó cậu liền tin, cũng cảm nhận được nổi khổ tương tư.

Đạo diễn bên cạnh thấy cậu ngây người khẽ gọi, đôi bàn tay trắng nõn siết chặt trong vạt áo dài rộng không ai thấy được, miễn cưỡng khôi phục biểu cảm của chính mình. 

Cố Minh Thâm thấy cái miệng nhỏ đối phương khẽ nhếch lên kinh ngạc, mơ hồ còn thấy đầu lưỡi đỏ hồng, nội tâm cười cười "Đúng là vưu vật."

Người phụ trách nhanh chóng giới thiệu đạo diễn cùng Lâm Tri Vân "Cố tổng, đây là đạo diễn Phó cùng Tri Vân, giới thiệu cho mọi người, vị này là Cố tổng, bên cạnh chính là người phụ trách thành phố điện ảnh Lý tổng, bọn họ hôm nay tới đây khảo sát công việc lần cuối."

Đạo diễn Phó tên đầy đủ là Phó Quyền, năm nay 38 tuổi, là đạo diễn mới nổi mấy năm nay, năm trước bằng phim ngắn đạt được giải thưởng Đạo diễn mới xuất sắc nhất tại lễ trao giải Hoa Thiên, một bước thành danh. 

Phó Quyền vội vã duỗi tay qua, từ thái độ của người phụ trách mà suy đoán, vị Cố tổng này thân phận còn quan trọng hơn cả Lý tổng kia "Chào ngài Cố tổng, tôi là Phó Quyền, lần này đạo diễn cho bộ phim quảng cáo này."

Nam nhân môi mỏng khẽ mở "Chào anh, tôi là Cố Minh Thâm." Hai tay vừa chạm liền tách ra. 

Cố Minh Thâm lại nhìn sang Lâm Tri Vân đứng bên cạnh Phó Quyền "Chào cậu, đã lâu không gặp."

Nam nhân đưa bàn tay qua, khương xương rõ ràng, to rộng vững vàng, một bàn tay có thể bao trọn lấy bàn tay chính mình. Cảm nhận được nhiệt độ từ lòng bàn tay người kia truyền đến, đôi má Lâm Tri Vân phiếm hồng, hai mắt gợn nước diễm lệ mê người "Chào ngài Cổ tổng, đã lâu không gặp."

Cố Minh Thâm nhìn thấy đối phương vội vàng chạy vào phòng thay đồ, nhớ lại cảm xúc mềm mại lúc này "Thật giống tay con gái."

"Không nghĩ Cố tổng lại quen biết một tiểu minh tinh." Âm thanh Lý tổng bên cạnh vang lên. 

"Lúc trước có gặp một lần, có tiếp xúc qua."

Đạo diễn Phó vội vàng nói "Đứa nhỏ Tri Vân này đúng là không tối, có thể chịu cực chịu khổ, quay phim từ sáng đến giờ cũng không yêu cầu nghỉ ngơi, rất kiên trì, khó trách lại nổi tiếng như thế."

Nghe thấy lời khen Cố Minh Thâm lại có thâm ý khác "Phải, đúng là một đứa nhỏ đặc biệt."

Lần đầu tiên gặp mặt đã dám nhìn trộm hắn, dám nắm áo hắn làm nũng còn không đặc biệt sao. 

***

Chúc các bạn năm mới vui vẻ!!!




Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro