Yêu Thần Ký (396-400)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 396: HẰNG HÀ CHI TINH

Đạo Tàng Tổ Sư thở dài một hơi, không nói gì nữa.

Hắn muốn thuyết phục Nhiếp Ly, căn bản là chuyện không thể, bởi vì, Nhiếp Ly vốn không sai.

Chẳng qua, chuyện ở đời, cũng không phải dăm ba câu có thể nói rõ.

- Cho dù không có trợ giúp của hắn, ta cũng kiên quyết phá giải Thời Không Phong Ấn của Thánh Đế!

Nhiếp Ly ngưng mắt nhìn hư không, thần sắc kiên định.

Mặc dù Yêu Chủ kế thừa đạo thống của Đạo Tàng Tổ Sư, nhưng Nhiếp Ly vẫn sẽ giết Yêu Chủ, báo thù cho Diệp Tông!

Nếu như Yêu Chủ là một cái trong sáu cái Chuyển Thế Chi Thân, thì việc mượn sáu cái thái cổ lực lượng để phá vỡ Thời Không Phong Ấn, có chút không thể thực hiện được, chỉ có Thời Không Yêu Linh Chi Thư mới có thể giúp hắn. Chẳng qua hắn không biết Thời Không Yêu Linh Chi Thư hiện đang ở nơi nào.

Trong lòng Nhiếp Ly thở dài một cái, cũng may còn có ít nhất hai trăm năm, hắn có thể chậm rãi tìm kiếm.

- Ta đã chọn người kế thừa đạo chính thống, cũng đưa Thời Không Yêu Linh Chi Thư tàn trang cho ngươi, sứ mạng của ta coi như hoàn thành, không bao lâu, ý niệm của ta sẽ tiêu tán. Ngươi đã lựa chọn con đường của chính mình, ta cũng không có cách nào chi phối. Con đường phía trước gian nguy, ngươi tự giải quyết cho tốt. Tuy Hư Ảnh Thần Cung này do ta khống chế, nhưng cũng không phải do ta tạo ra, trong đó cất giấu rất nhiều bảo vật, nếu ngươi muốn thì cứ lấy đi, bất quá trong Hư Ảnh Thần Cung nguy hiểm trùng trùng điệp điệp, số người chết ở nơi này không dưới ngàn vạn, ngươi nên cân nhắc!

Thanh âm của Đạo Tàng Tổ Sư dần dần mờ ảo, tan biến không còn dấu tích.

Cảm giác được thanh âm của Đạo Tàng Tổ Sư dần biến mất, Nhiếp Ly trầm mặc một lát, ngẫm nghĩ lại số thông tin vừa đạt được. Tuy hiểu được sự cường đại của Thánh Đế, nhưng mà hắn vẫn quyết tâm đối kháng Thánh Đế đến cùng.

Không biết trong Hư Ảnh Thần Cung còn ẩn giấu loại bảo vật nào.

Nhiếp Ly đang chuẩn bị tìm kiếm trong Hư Ảnh Thần Cung bảo vật, liền nghe được một tiếng cười càn rỡ. Truyện được copy tại

- Ha ha ha, ý niệm của Đạo Tàng Tổ Sư cuối cùng cũng biến mất, nơi này liền để ta tiếp quản đi!

Tiếng cười kia vang dội khắp Hư Ảnh Thần Cung.

Nhiếp Ly nhíu mày một cái, người này là ai?

Lúc này, ngoại điện Hư Ảnh Thần Cung.

Toàn bộ đều nghe được thanh âm như sấm sét này, bọn hắn ngẩng đầu. Nghi ngờ nhìn vào hư không, không hiểu thanh âm này đang nói cái gì.

Ly Hỏa Thánh Tử nhíu mày, nhìn lên bầu trời, thủ hạ của hắn đã diễn toán ra sinh môn, một đoàn cao thủ đang theo hắn tiến vào chủ điện, chẳng qua thanh âm kia làm hắn có chút nghi kị, chẳng lẽ trong Hư Ảnh Thần Cung này che giấu một vị tuyệt thế cường giả?

Đám người Viêm Dương cũng mới mang người đi tới Hư Ảnh Thần Cung, ngoài ra còn có các cường giả của của Hoả Thần Tông, Vũ Thần Tông, Thiên Âm Thần Tông cùng các Đại Thần Tông chạy đến.

Bọn hắn không có cách nào phá giải đại trận của chủ điện.

- Quên giới thiệu với các ngươi, ta chính là Hư Ảnh Thần Cung sống ngàn vạn năm, tự tu thành lý trí. Lúc trước ta kiêng kị khí tức của Đạo Tàng Tổ Sư, không dám hiện thân, nhưng bây giờ, ta đã tự do. Cho nên, phàm là người có mặt tại Hư Ảnh Thần Cung, hết thảy đều phải nghe lệnh ta!

Hư Ảnh Thần Cung ý niệm ha ha cười lớn.

Hư Ảnh Thần Cung này đã tu thành lý trí cường đại!

- Tất cả đường ra cũng đã bị ta phong bế, nơi này hiện có tổng cộng hơn hai vạn người! Chúng ta cùng chơi một trò chơi đi, các ngươi có hai lựa chọn, một là chết trở về, hai là, nội điện này ẩn giấu một trăm vạn khối Hằng Hà Chi Tinh, sáu người tìm được nhiều nhất mới có tư cách phân chia Hư Ảnh Thần Cung bảo vật, rời khỏi Hư Ảnh Thần Cung! Ba canh giờ, bắt đầu!

Thanh âm kia quanh quẩn trong Hư Ảnh Thần Cung, phát ra tiếng cười chói tai, mang theo ý tứ trêu chọc, đùa cợt.

Nghe được câu này, Ly Hỏa Thánh Tử trầm xuống. Hắn có chút không hiểu được chuyện gì đang diễn ra.

Viêm Dương cũng đang nghi hoặc.

Nhiếp Ly trầm mặc một lát, hắn cảm thấy chuyện này có chút vấn đề! Nhưng mà Hư Ảnh Thần Cung đã phong bế, muốn có được bảo vật, nhất định phải tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh, nếu không chỉ có thể chết đi mà trở về.

Ngoại điện.

Người của các Đại Thần Tông đều đang nghi ngờ, không biết tìm kiếm Hằng Hà Chi Tinh ở đâu, chỉ thấy bên trên bầu trời có mấy vạn khối Hằng Hà Chi Tinh lơ lững đi đến.

- Là Hằng Hà Chi Tinh!

- Ta là ngũ lôi Thần Lôi Ma Tôn của Ma Tông, người nào tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh với ta, giết không tha!

Một thân ảnh phi thân lướt trên, hướng phía những Hằng Hà Chi Tinh kia đánh tới.

- Không thể để cho Hằng Hà Chi Tinh rơi vào tay hắn!

Cường giả kia của Thần Tông hắn cũng thả người bay vút lên, hướng phía Hằng Hà Chi Tinh phóng đi.

- Dám tranh giành với ta?!

Thần Lôi Ma Tôn tay phải khẽ động, từng đạo Chưởng Tâm Thần Lôi hướng phía cường giả phía sau oanh tới.

Rầm rầm rầm!

Mấy Thiên Tinh Cảnh cường giả né tránh không kịp, lập tức bị Chưởng Tâm Thần Lôi của Thần Lôi Ma Tôn đánh thành từng mảnh.

- Long Đạo Cảnh cường giả!

Mọi người đều biến sắc.

Bình thường Long Đạo Cảnh cường giả hiếm khi xuất hiện trong Đại thế giới. Bắt đầu từ Thiên Mệnh cảnh, trong cơ thể ngưng tụ Mệnh Hồn, tối đa có thể đạt tới cửu Mệnh cảnh giới, có thể chết chín lần. Cho nên, chết trong Đại thế giới cũng không có việc gì, nhưng mà đạt đến Long Đạo Cảnh, cửu mệnh quy nhất, nếu chết thì rất phiền toái.

Cường giả Long Đạo Cảnh thường rất quý trọng tánh mạng của bản thân, không muốn mạo hiểm đến Đại thế giới, trừ phi có chút bí pháp đặc biệt để bảo mệnh.

Cho dù có bí pháp, bọn hắn cũng cực kỳ cẩn thận.

- Hừ! Nếu có người dám tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh với ta, giết!

Thần Lôi Tôn Giả thần sắc lạnh lùng.

Thế nhưng, ngay khi hắn vừa dứt lời, phía xa đã có mấy cường giả Thiên Chuyển Cảnh giành lấy một phần Hằng Hà Chi Tinh.

Thần Lôi Tôn Giả mặc dù bá đạo, cũng không cách nào ngăn cản nhiều người như vậy, hắn tranh thủ thời gian bắt đầu cướp đoạt Hằng Hà Chi Tinh.

Những người còn lại tuy sợ hãi thực lực của Thần Lôi Tôn Giả, nhưng vẫn quên mình cướp đoạt.

Chỉ vì mấy vạn khối Hằng Hà Chi Tinh mà dẫn phát năm, sáu ngàn người hỗn chiến. Một lát sau đã chết hai, ba ngàn người.

Không một ai giải thích được tại sao Hằng Hà Chi Tinh lại xuất hiện nhiều như vậy, chỉ lo tranh đoạt kịch liệt, khắp nơi đều hỗn loạn.

- Thánh tử, chúng ta làm sao bây giờ, bên ngoài bắt đầu tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh, chúng ta cũng đi ra ngoài cướp đoạt Hằng Hà Chi Tinh sao?

Một người bên cạnh hỏi Ly Hỏa Thánh Tử, bọn hắn đã rất vất vả mới diễn toán ra sinh môn!

Ly Hỏa Thánh Tử trầm mặc một lát, trầm giọng nói ra:

- Đừng quan tâm nhiều, cứ mặc cho bọn hắn chém giết, tất cả mọi người theo ta tiến vào chủ điện!

Sau khi nói xong, Ly Hỏa Thánh Tử liền đi vào trong đường hầm, toàn bộ thủ hạ đi theo sau.

Lúc này, Viêm Dương cùng đám cường giả của Hoả Thần Tông ở trung tâm chiến trường, bọn hắn tuy giành lại trên nghìn khối Hằng Hà Chi Tinh, nhưng lại tổn thất vô cùng nghiêm trọng, chốc lát thời gian liền đã tổn thất vài trăm người, tất cả mọi người đều vì Hằng Hà Chi Tinh mà điên cuồng.

CHƯƠNG 397: KHÔNG CHO PHÉP LẤY

Tất cả đang điên cuồng tàn sát lẫn nhau để tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh. Tình hình ngày càng nghiêm trọng.

Viêm Dương cúi đầu nhìn thoáng qua những thi thể, từng tia lực lượng từ những thi thể này thẩm thấu vào trong đất.

Nhìn đám người đang tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh kia, Viêm Dương nhíu mày, hắn mơ hồ cảm thấy có điều gì đó không đúng ở đây.

- Tất cả quay trở lại, không cần đoạt Hằng Hà Chi Tinh nữa, đi theo ta!

Viêm Dương trầm giọng nói ra, sau đó bay vút về phía khác.

Mặc dù đám cường giả của Hoả Thần Tông không hiểu tại sao Viêm Dương lại hạ lệnh như vậy, nhưng vẫn là đi sát theo Viêm Dương.

Trung tâm Chủ điện.

Nhiếp Ly tìm kiếm khắp nơi nhưng không tìm thấy chút Hằng Hà Chi Tinh nào, đành phải đi tiếp, chuyển qua một cái cửa nhỏ, tới hậu điện.

Trong hậu điện có mấy chục bức tượng điêu khắc, trên những bức tượng đều khắc rõ rất nhiều Minh văn.

Chứng kiến mấy chục bức tượng điêu khắc này, Nhiếp Ly mỉm cười, dựa theo phương vị mà suy tính, chỉ có một cái là điểm mấu chốt chân chính.

Những bức tượng này có thể mê hoặc được người khác, nhưng đừng hòng thoát khỏi ánh mắt của Nhiếp Ly, hắn dừng lại suy ngẫm.

Ngay lúc đó, bên ngoài Chủ điện, Thủy Tinh Ngọc Bích đột nhiên ầm ầm sụp đổ, một đường hầm thật dài xuất hiện ở trước mắt mọi người.

Toàn bộ đám người đang cảm ngộ trước Thủy Tinh Ngọc Bích đều ngẩn ra. Trước đó, bọn hắn đã làm đủ mọi cách, thử mọi loại phương pháp nhưng vẫn không thể tiến vào. Vậy tại sao bây giờ Thủy Tinh Ngọc Bích lại mở ra?

- Đi thôi!

- Vào xem!

Sưu sưu sưu, từng thân ảnh bay vào trong, trong mắt của bọn hắn, Hư Ảnh Thần Cung khẳng định cất giấu vô vàn bảo vật.

Bên ngoài pháp trận, sinh môn rộng mở, vô số cường giả tràn vào chủ điện.

Nhiếp Ly đi qua một pho tượng khác, đã xác định bảy cái không phải là điểm mấu chốt của trận pháp.

Một tiếng hừ lạnh từ sâu trong Hư Ảnh Thần Cung truyền đến:

- Người phương nào dám cả gan quấy nhiễu ta. Còn không mau mau rời đi, nếu không, đừng trách ta không khách khí!

Thanh âm tựa như chấn lôi này đánh vào tai của Nhiếp Ly.

- Ngươi là ai?

Nhiếp Ly ngẩng đầu nhìn về phía sâu trong Hư Ảnh Thần Cung.

- Ta chính Hư Ảnh Thần Cung này, mọi thứ trong này đều do ta khống chế, nếu muốn, ta có thể đem toàn bộ sinh linh trong Thần Cung này hóa thành tro tàn. Nơi này không phải là nơi ngươi nên đến, mau rời đi!

Thanh âm kia mang theo một tia sát khí.

- Ồ!

Nhiếp Ly nhẹ gật đầu, sau đó tiếp tục quan sát những điêu khắc này.

- Rốt cuộc ngươi có hiểu lời của ta không? Rời đi ngay lập tức, bằng không, đừng trách ta không khách khí!

Cái thanh âm kia mang theo chút giận dỗi.

- Vậy thì ngươi cứ không khách khí đi. Dù sao ta chỉ có Thiên Mệnh cảnh giới mà thôi, chết cũng không thành vấn đề.

Nhiếp Ly bình tĩnh nói.

Nhiếp Ly hoàn toàn không quan tâm sinh tử!

Cái thanh âm kia trầm mặc một lát, nói ra:

- Nếu ngươi đã không sợ sinh tử, tại sao không tham gia tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh, như vậy, ngươi sẽ có cơ hội lấy được bảo vật được giấu kín trong Hư Ảnh Thần Cung!

- Ta chỉ có Thiên Mệnh cảnh giới. Mà ở ngoại điện, người yếu nhất đều là Thiên Tinh, Thiên Chuyển Cảnh, ta không phải là đối thủ của bọn hắn, tranh giành Hằng Hà Chi Tinh với bọn hắn, không phải là muốn chết sao?

Nhiếp Ly vừa nói, vừa đi về phía trước vài bước, bức tượng thứ tám cũng không phải điểm trọng yếu của trận pháp.

- Tuy rằng ngươi chỉ có Thiên Mệnh cảnh giới, nhưng mà cũng chưa chắc không có cơ hội. Ta đã ẩn giấu mấy chục vạn khối Hằng Hà Chi Tinh trong mật thất của chủ điện, chỉ cần ngươi nghe theo chỉ dẫn của ta, liền có thể tìm được Hằng Hà Chi Tinh. Như vậy, ngươi có thể thoải mái mà đạt được bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung rồi!

Cái thanh âm kia tiếp tục nói.

- Thật ư?

Nhiếp Ly kinh ngạc nói.

- Đương nhiên là thật rồi! Ta chỉ là đám ý niệm được sinh ra từ Hư Ảnh Thần Cung mà thôi, bảo vật trong này không có một chút tác dụng nào với ta. Chẳng lẽ ta lại lừa ngươi?

- Trong đây cất giấu bảo vật gì? Bạn đang đọc chuyện tại

Nhiếp Ly đi qua bức tượng thứ chín. Cái này cũng không phải mấu chốt của trận pháp.

- Bảo vật trong Hư Ảnh Thần Cung có rất nhiều, chỉ tính riêng Linh Thạch Tinh Kim thì đã có mấy chục triệu khối, còn có vô số bảo khí, chỉ một phần nhỏ trong đó cũng có thể sánh ngang với tài phú của một Thần Tông!

Thanh âm kia phát ra từng lời mê hoặc.

- Ta không có hứng thú với những tài vật này!

Nhiếp Ly tiếp tục nói, hắn còn đang nghiên cứu những bức tượng này.

- Trừ những thứ này ra, trong Hư Ảnh Thần Cung còn ẩn giấu rất nhiều kiện thượng cổ Thần vật, cường đại thượng cổ Thần vật, ngươi chỉ cần nhỏ máu nhận chủ là có thể sử dụng, sức mạnh vô cùng to lớn!

Thanh âm kia tiếp tục.

- Không hứng thú!

Nhiếp Ly lắc đầu.

- Rốt cuộc ngươi hứng thú với cái gì!

Thanh âm kia trầm giọng, phẫn nộ.

- Ta cảm thấy những bức tượng này rất có ý nghĩa, thật ra ta là một nghệ nhân ngao du bốn phương!

Nhiếp Ly có chút hăng hái mà nhìn những điêu khắc trước mặt, hắn vẫn còn diễn toán những Minh Văn được khắc trên đó.

Ngay lúc này, ánh mắt của Nhiếp Ly rơi vào trên chân bức tượng điêu khắc, một khối Linh Thạch Tinh Kim thất lạc đã hấp dẫn sự chú ý của hắn.

Chỉ là một khối Linh Thạch Tinh Kim mà thôi, tuy không phải là tài phú kinh người gì, nhưng có còn hơn không, Nhiếp Ly xoay người đem khối Linh Thạch Tinh Kim này nhặt lên.

Ngay tại thời điểm Nhiếp Ly nhặt lên khối Linh Thạch Tinh Kim, chỉ nghe một thanh âm thê lương vang lên.

- Buông khối Linh Thạch Tinh Kim này, nó là của ta!

- Nếu như ngươi dám cầm nó đi, ta sẽ giết ngươi!

- Mọi thứ trong hư ảnh thần cung này đều thuộc về ta, không ai được di chuyển! Ai dám động đến liền giết không tha! Sát sát sát, ta muốn giết tất cả đám người này, ta không cho phép ai mang bảo vật từ trong Hư Ảnh Thần Cung ra ngoài...

Thanh âm kia cuồng loạn kêu gào, tựa như Ma Âm, đánh vào trong lỗ tai của Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly tay phải cầm khối Linh Thạch Tinh Kim kia, âm thanh kia sắc nhọn chói tai, làm Nhiếp Ly không khỏi nhíu mày, quả thực muốn thủng màng nhĩ.

Cầm một khối Linh Thạch Tinh Kim thất lạc mà thôi, có cần phải kích động như vậy không?

Tựa hồ là nghĩ đến cái gì, Nhiếp Ly khóe miệng có chút nhếch lên, hắn lại tiếp tục nghiên cứu những bức điêu khắc.

- Ngươi có nghe lời của ta không? Bỏ khối Linh Thạch Tinh Kim xuống rồi cút cho ta, bằng không, ta sẽ cho ngươi chết không có chỗ chôn!

Thanh âm kia cuồng nộ chửi bới, tựa như là một chửi đổng người đàn bà chanh chua vậy

Nhưng Nhiếp Ly cũng không quan tâm, hết sức chăm chú mà diễn toán Minh Văn trên tượng.

Trong chủ điện, từng thân ảnh bay vút đến, một đường thông suốt, cho nên bọn hắn không dùng lại chút nào, tiến thẳng vào chủ điện.

- Nơi đây đã là chủ điện!

- Rốt cuộc bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung giấu ở nơi nào?

Đám người kia tìm kiếm khắp nơi, chớp mắt thời gian, bọn hắn phát hiện một cánh cửa nhỏ được đóng chặt.

- Chẳng lẽ, trong này?

CHƯƠNG 398: NHỊ VỊ THÁNH TỬ

Nhiếp Ly không biết thanh âm kia có phải ý niệm của Hư Ảnh Thần Cung hay không nhưng có thể xác định hắn để mọi người tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh là để bọn họ tự giết lẫn nhau.

Sáu người đoạt nhiều Hằng Hà Chi Tinh nhất sẽ có được bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung??? Hư cấu!

Một tên keo kiệt đến mức không nỡ bỏ một Linh Thạch Tinh Kim mà dám tặng tất cả bảo vật ra ư? Đừng có mơ nữa!

Hơn nữa Nhiếp Ly có thể xác định, tên kia cố ý để các cường giả đánh nhau ở bên ngoài, chính là không muốn bọn hắn tới gần nơi này!

Hắn sắp tìm được cái Minh Văn Pháp Trận mấu chốt nhất rồi!

Ngay tại lúc này, Tiêu Ngữ cùng Vô Nhai Tử bay vút đến.

Nhìn thấy Nhiếp Ly, Tiêu Ngữ gấp giọng:

- Nhiếp Ly, cường giả bên ngoài đều tràn vào, chúng ta làm gì bây giờ?

Nghe nói thế, Nhiếp Ly nhíu mày, đám cường giả bên ngoài đều vào đc? Muốn phá giải trận pháp này sẽ rất khó khăn đây.

- Đi theo ta!

Nhiếp Ly trầm giọng, mang theo Tiêu Ngữ cùng Vô Nhai Tử nấp ở gần đó.

Hơn trăm cường giả xuyên qua Minh Văn Pháp Trận, bay vào trong, bắt đầu tìm kiếm bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung.

Ba người Nhiếp Ly đứng gần đấy, lẳng lặng quan sát đám cường giả này lục lọi, không có bất kỳ hành động gì cả.

Vô Nhai Tử tăng cường đề phòng.

Theo lý thuyết, những người này muốn phá vỡ Thủy Tinh Ngọc Bích để tới đây, là chuyện vô cùng khó khăn, nhưng mà cùng lúc lại có nhiều cường giả xông tới như vậy, Nhiếp Ly có thể xác định, những cường giả này nhất định bị ý niệm của Hư Ảnh Thần Cung dụ dỗ đến đây, mục đích chính là ngăn cản mình phá vỡ Minh Văn Pháp Trận!

- Hằng Hà Chi Tinh!

- Nhiều quá!

Trong Minh Văn Pháp Trận, đột nhiên bay xuống mấy chục vạn khối Hằng Hà Chi Tinh, đám cường giả lập tức đỏ mắt lên, nhao nhao tranh đoạt.

Cuộc hỗn chiến lập tức bộc phát.

Rầm rầm rầm!

Kình khí đảo qua, máu tươi tuôn trào.

Chỉ vì tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh mà một đám cường giả thực giống như đang điên.

Nếu có thể đoạt được mấy chục vạn khối Hằng hà Chi Tinh này thì có khả năng lọt vào top 6 rồi.

Nhìn mọi người tranh đoạt, Vô Nhai Tử cũng nhao nhao muốn thử. Nhiều như vậy mà không lấy được một ít thì quả là đáng tiếc.

- Không nên manh động, cứ để cho bọn hắn đoạt đi!

Nhiếp Ly giữ chặt Vô Nhai Tử, trầm giọng nói ra. Bạn đang xem truyện được sao chép tại: chấm c.o.m

- Tại sao?

Vô Nhai Tử khó hiểu, nhìn về phía Nhiếp Ly.

- Ngươi không cảm thấy kỳ quái sao? Chút Hằng Hà Chi Tinh đó là cố ý để cho những người này chém giết!

Nhiếp Ly truyền âm cho Vô Nhai Tử.

Sau khi nghe được, trong lòng Vô Nhai Tử rùng mình. Hắn thoáng suy nghĩ một chút thì đã minh bạch, liền bảo vệ Nhiếp Ly cùng Tiêu Ngữ ở phía sau.

Nhiếp Ly đến nơi này trước hắn, rất có thể đã phát hiện bảo vật gì đó, chỉ cần bảo vệ ở Nhiếp Ly là hắn có thể hưởng lợi rồi!

Cường giả xông vào ngày càng nhiều, tăng lên gần 600 người, hỗn chiến không ngừng.

Một lát sau lại có một đám người bay vào, khoảng 200-300 người. Đúng là thủ hạ của Ly Hỏa Thánh Tử. Ly Hỏa Thánh Tử nhìn lướt qua chiến trường với Hằng Hà Chi Tinh trên đất, trầm giọng nói:

- Người nào có mặt ở đây, GIẾT, không chừa một ai!

Nghe được lời của Ly Hỏa Thánh Tử, các cường giả phía sau bay đến, bắt đầu điên cuồng giết chóc.

Phốc phốc phốc!

Chỉ một ít cường giả Yêu Thần Tông đã giết được hơn trăm người. Trận chiến nghiêng hẳn về một bên.

Năm cường giả của Yêu Thần Tông đánh về phía ba người Vô Nhai Tử.

Vô Nhai Tử liền lấy ra lệnh bài, quát:

- Ta thuộc Yêu Thần Tông!

Nhìn thấy Ngân bài trong tay Vô Nhai Tử, bọn họ dừng lại một chút, liền hướng địa phương khác đánh tới.

Đám cường giả đang tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh liền nhận ra, nếu bọn hắn còn tiếp tục tàn sát lẫn nhau thì sẽ bị người của yêu Thần Tông tiêu diệt. Bọn họ liền tập hợp lại với nhau, bắt đầu đối kháng lại Yêu Thần Tông.

Ly Hỏa Thánh Tử nhìn lướt qua, hừ lạnh một tiếng:

- Không biết tự lượng sức!

Nhiếp Ly truyền âm cho Vô Nhai Tử:

- Người kia có lai lịch gì?

Vô Nhai Tử tỏ ra vài phần chột dạ, nói ra:

- Ngươi cùng Tiêu Ngữ phải cẩn thận một chút, thu liễm khí tức, ngàn vạn lần không nên lộ ra thân phận của các ngươi, nếu như hắn biết ta thi triển Yêu Huyết Tế với các ngươi. Ta đây nhất định phải chết. Hắn chính là Ly Hỏa Thánh Tử của Yêu Thần Tông, rất có thể là người sẽ kế nhiệm chức vị tông chủ!

Ly Hỏa Thánh Tử?

Kiếp trước, Nhiếp Ly đã nghe qua cái tên này, Ly Hỏa Thánh Tử này, thế nhưng là bá chủ tương lai, Yêu Thần Tông Chưởng Khống Giả, đã từng mang theo cường giả của Yêu Thần Tông tiến đánh Vũ Thần Tông, hủy diệt Vũ Thần Tông Hồn Điện. Tuy rằng Vũ Thần Tông vẫn đánh lui Yêu Thần Tông, nhưng từ đó bắt đầu suy sụp, vô số cường giả thất lạc.

Không nghĩ rằng có thể gặp được Ly Hỏa Thánh Tử ở nơi này!

Nhiếp Ly thu liễm khí tức. Quả thật, nếu như để Ly Hỏa Thánh Tử biết mình có hình dáng của Yêu Tộc nhờ vào Yêu Huyết Tế, thì Tiêu Ngữ hay Vô Nhai Tử đều sẽ chết!

Ly Hỏa Thánh Tử lạnh lùng nhìn lướt qua chỗ ba người Vô Nhai Tử đứng, liền thu hồi ánh mắt. Mặc dù địa vị của Vô Nhai Tử ở trong Yêu Thần Tông cũng tạm được, nhưng vẫn còn kém hắn quá xa. Bất quá, nếu là người của Yêu Thần Tông thì hắn cũng nên đối xử tốt một chút.

Thủ hạ của Ly Hỏa Thánh Tử có thực lực quá mạnh mẽ, hơn nữa trên người đều mang Cao Giai bảo khí, liên tục tàn sát cường giả các tông, còn lại chưa đến 1/5. Hơn phân nửa Hằng Hà Chi Tinh đều rơi vào tay Ly Hỏa Thánh Tử.

Ly Hỏa Thánh Tử dừng ở phía trước mấy chục bức tượng điêu khắc, khẽ nhíu mày. Tuy rằng nơi này có đầy thi thể trên đất, máu chảy thành sông, nhưng mà từng sợi Minh văn kia lại dần trở nên chói mắt.

Chứng kiến bộ dạng đó, Nhiếp Ly âm thầm rùng mình, chẳng lẽ Ly Hỏa Thánh Tử cũng tính diễn toán Minh Văn Pháp Trận này?

Ngay lúc đó, có một đám người từ phía sau tiến nhập hậu điện, cũng có khoảng hai, ba trăm người, dẫn đầu là Viêm Dương của Hoả Thần Tông!

Viêm Dương nhìn quanh hậu điện, vừa nhìn thấy Ly Hỏa Thánh Tử, trong đôi mắt xẹt qua một tia hàn quang, Ly Hỏa Thánh Tử là một đối thủ cực kỳ cường đại. Thế nhưng trong mắt của hắn không có e ngại, chỉ có chiến ý nóng bỏng.

Hai siêu cấp Thánh Tử của Yêu Thần Tông, Hoả Thần Tông lại tề tựu tại hậu điện nho nhỏ này!

Khi thấy Viêm Dương xuất hiện, trong lòng Nhiếp Ly không khỏi khẽ động, không nghĩ tới Viêm Dương cũng tới, thế thì sẽ càng náo nhiệt hơn rồi. Thánh Tử hai đại Thần Tông đều xuất hiện ở nơi này, chẳng ai nhường ai. Không biết bọn hắn có cơ hội mở ra Minh Văn Pháp Trận hay không đây?

CHƯƠNG 399: CÂN BẰNG

Đôi mắt của Ly Hỏa Thánh Tử xẹt qua một tia hàn quang, nhìn chằm chằm vào Viêm Dương thánh tử, lãnh ngạo nói:

- Hôm nay ta không muốn nhiều chuyện, Viêm Dương, nếu ngươi mang thủ hạ rời khỏi đây, ta có thể bỏ qua. Còn không, tất cả các ngươi đều sẽ chôn thây tại nơi này!

Lông mày nhướng lên, chiến ý hừng hực, Viêm Dương nói:

- Ly Hỏa Thánh Tử, tuy thực lực của ta không bằng ngươi, nhưng mà đệ tử của Hoả Thần Tông ta, không có một ai sợ phiền phức đâu! Nếu các ngươi muốn gây chiến, Hoả Thần Tông ta luôn sẵn sàng tiếp đón!

- Hừ, ta rất muốn nhìn xem các ngươi có bao nhiêu năng lực!

Ly Hỏa Thánh Tử hừ lạnh một tiếng, khí tức mãnh liệt tỏa ra, hướng về phía Viêm Dương.

Viêm Dương cũng phẫn nộ, quát to một tiếng, cơ thể nhanh chóng chuyển biến, hóa thành Kim giác cự long, toàn thân che kín bởi vảy màu vàng óng, khí thế uy nghiêm.

- Trước mặt ta mà còn dám triệu hoán yêu linh!

trong đôi mắt của Ly Hỏa Thánh Tử xẹt qua một tia lửa giận. Thực lực của Nhân tộc thua xa Yêu tộc, nhưng bọn hắn lại nghĩ ra một phương pháp cực kỳ hèn hạ, đó là săn giết Yêu Tộc, rồi phong ấn Yêu linh trong cơ thể để đạt được lực lượng hùng hậu.

Từ khi Yêu linh sư xuất hiện, Yêu Tộc và Nhân tộc liền có mối thù không đội trời chung, liên tục công kích lẫn nhau không ngừng nghỉ, chỉ hận không thể tiêu diệt đối phương một cách triệt để.

Trên người của Ly Hỏa Thánh Tử bốc cháy lên ngọn lửa nóng, toàn bộ hư không đều bị ánh lửa chiếu lên đỏ tươi chói mắt, mi tâm có chút chấn động, một cỗ lực lượng vô hình đột nhiên tỏa ra.

Hai thân ảnh đột nhiên hóa thành kinh hồng. Hai đại Thần Tông thánh tử, gần như ra tay cùng lúc.

Rầm rầm rầm!

Ánh lửa phóng lên trời, tứ tán vẩy ra, hư không phảng phất như muốn bị xé nứt vậy

- Không hổ là Hoả Thần Tông cùng Yêu Thần Tông thánh tử, vừa ra tay liền nhanh như lưu quang, thế như sấm sét!

Vô Nhai Tử âm thầm cảm thán nói ra, nếu so sánh thực lực của hắn cùng hai vị thánh tử này, thật là kém hơn quá nhiều rồi.

Cường giả của hai Thần Tông cũng lao vào chiến đấu, thế nhưng bọn hắn cũng không dám lại gần hai đại thánh tử, bởi vì rất dễ bị ảnh hưởng bởi dư lực của cuộc chiến.

(câu gốc: bất quá bọn hắn cũng không dám tới gần hai đại thánh tử giao chiến địa phương, bởi vì lúc nào cũng có thể bị tản ra ảnh hưởng tiêu diệt.)

Tình hình chiến đấu trở nên bộc phát kịch liệt.

Nhiếp Ly nhíu mày một cái, tuy Viêm Dương có thực lực, nhưng muốn thắng Ly Hỏa Thánh Tử thì lại quá khó khăn. Ngược lại, Ly Hỏa Thánh Tử cũng không dễ dàng đánh giết Viêm Dương. Tuy rằng hai bên kiềm chế lẫn nhau, nhưng chiến đấu lại quá kịch liệt, Nhiếp Ly muốn mở ra Minh Văn Pháp Trận là chuyện vô cùng khó khăn.

- Nhiếp Ly, chúng ta phải làm gì tiếp theo?

Tiêu Ngữ và Vô Nhai Tử cùng nhìn về phía Nhiếp Ly, dò hỏi.

- Còn có thể làm gì khác sao! Đợi đi

Nhiếp Ly trầm giọng nói ra, hắn bắt đầu nhắm mắt dưỡng thần, cô đọng tu vi, xung kích Thiên Tinh Cảnh.

Nhìn thấy dáng vẻ của Nhiếp Ly, Vô Nhai Tử cười khổ, giữa nước sôi lửa bỏng này, Nhiếp Ly với Tiêu Ngữ đều có thể an tâm tu luyện, nhưng mà hắn lại không thể, hắn còn phải hộ vệ cho Nhiếp Ly nữa!

Ngay khi cuộc chiến trở nên kịch liệt thì có một đám người bay vào, dẫn đầu là người đã giết chóc vô số, Thần Lôi Tôn giả của Ngũ Lôi Ma Tông

- Ồ!!! Không nghĩ tới hai đại thánh tử của Hoả Thần Tông và Yêu Thần Tông đều có mặt ở đây, thật là náo nhiệt a!

Thần Lôi Tôn Giả lên giả bộ nói. Xét vai vế, địa vị của hắn còn cao hơn nhị vị Thánh tử.

Viêm Dương cùng Ly Hỏa Thánh Tử đều tiếp tục chiến đấu. Song phương đều không có dừng tay.

- Thần Lôi Tôn Giả, Yêu Thần Tông của chúng ta cùng Ngũ Lôi Ma Tông đều dưới trướng của Thánh Ma Tổ Địa, nếu ngươi giúp ta giết những tên Hoả Thần Tông này, Hằng Hà Chi Tinh ở đây đều tặng cho ngươi, thế nào?

Ly Hỏa Thánh Tử tranh thủ kẽ hở, nói với Thần Lôi Tôn Giả.

Thần Lôi Tôn Giả bật cười một tiếng:

- Ly Hỏa Thánh Tử cũng muốn thỏa hiệp với ta sao? Ta còn tưởng rằng, Ly Hỏa Thánh Tử độc lai độc vãng, chưa bao giờ cần người giúp đỡ đây?

Sau khi Thần Lôi Tôn Giả xuất hiện, Viêm Dương có chút hơi nóng vội. Chiêu thức liền xuất hiện một chút kẽ hở, Ly Hỏa Thánh Tử đánh một chưởng vào ngực của Viêm Dương. Đem Viêm Dương kích lui ra ngoài.

Viêm Dương lùi lại, khí huyết cuồn cuộn, Ly Hỏa Thánh Tử quá mạnh mẽ, hắn đối phó đã có chút miễn cưỡng, huống chi bên này còn có Thần Lôi Tôn Giả.

- Chuyện của các ngươi, ta không muốn nhúng tay. Ta đến đây chỉ vì bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung mà thôi. Trong tay ta đã có sáu vạn Hằng Hà Chi Tinh, chỉ cần đoạt thêm một chút là có thể lọt vào top 6, có thể đạt được bảo vật. Các ngươi tự giải quyết mâu thuẫn đi.

Thần Lôi Tôn Giả tỏ vẻ không quan tâm.

Ly Hỏa Thánh Tử hừ lạnh, hắn biết cách làm người của Thần Lôi Tôn Giả, người này nổi tiếng là hèn hạ. Hiện tại không tham dự, rất có thể muốn đợi hai bên lưỡng bại câu thương, còn hắn là ngư ông đắc lợi. Ly Hỏa Thánh Tử nhìn qua Viêm Dương, tuy đã đả thương nhưng hắn vẫn không tiến thêm bước nào cả.

- Với thực lực của ngươi mà muốn chiến đấu ngang hàng với ta thì vẫn còn sớm lắm, ta tha cho ngươi lần này!

Ly Hỏa Thánh Tử trầm giọng.

Viêm Dương nhìn nhìn Ly Hỏa Thánh Tử, cũng nhìn nhìn Thần Lôi Tôn Giả. Hắn biết rằng thời điểm này mà ra tay thì chắc chắn sẽ chết. Trước hết, đem đám cường giả của Hỏa Thần Tông lướt sang một bên, yên lặng mà theo dõi kỳ biến rồi tính sau Bạn đang xem tại - www.truyenyy_com

Thần Lôi Tôn Giả nhíu mày, không ngờ Ly Hỏa Thánh Tử lại dừng tay, khó trách mọi người đều nói người này khó đối phó, xem ra tin đồn quả không sai. Thần Lôi Tôn Giả mỉm cười nói ra:

- Sợ rằng chỉ có ba chúng ta mới có tư cách chia đều bảo vật của Hư Ảnh Thần Cung này. Tại sao chúng ta không liên thủ, chiếm đoạt hết thảy Hằng Hà Chi Tinh?

Viêm Dương khóe miệng nhếch lên, muốn hắn liên thủ cùng người của Yêu Thần Tông và Ngũ Lôi Ma Tông, đó là chuyện cực kỳ hoang đường!

- Nếu các ngươi cảm thấy hứng thú đối với Hằng Hà Chi Tinh thì cứ đi mà tranh cướp. Ta, không có hứng thú!

Ly Hỏa Thánh Tử dửng dưng nói ra, chân đạp hư không, hướng một phía, chậm rãi đi tới.

Thần Lôi Tôn Giả nhíu mày, Ly Hỏa Thánh Tử lại tính toán điều gì đây?

Nhiếp Ly mở mắt, quan sát hành động của Ly Hỏa Thánh Tử. Chẳng lẽ Ly Hỏa Thánh Tử đã khám phá ra điểm ảo diệu của Minh Văn Pháp Trận này sao?

Tựa hồ là cảm giác được cái gì, ánh mắt của Ly Hỏa Thánh Tử nhìn về phía Nhiếp Ly, đôi mắt xanh lục yêu dị kia chấn nhiếp tâm phách. Nhiếp Ly tranh thủ thời gian thu hồi ánh mắt, tỏ ra vô cùng bình tĩnh, không nên bị Ly Hỏa Thánh Tử khám phá Yêu Huyết Tế, nếu không sẽ rất nguy hiểm!

Ly Hỏa Thánh Tử chỉ nhìn thoáng qua Nhiếp Ly, liền thu hồi ánh mắt, ngẩng đầu nhìn về phía những bức tượng điêu khắc kia, giống như đang tính toán điều gì.

Thần Lôi Tôn Giả vốn chuẩn bị tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh, nhưng bây giờ, Ly Hỏa Thánh Tử lại dừng tay, Viêm Dương cũng không chuẩn bị tranh đoạt, hắn đột nhiên cảm thấy có chút vô vị, cảm thấy có điều gì đó không đúng, nhưng lại không nói ra được.

Ánh mắt của Viêm Dương nhìn chằm chằm vào bóng lưng của Ly Hỏa Thánh Tử, đôi mắt thâm sâu, hình như đã hiểu ra cái gì. Thần Lôi Tôn Giả nếu muốn Hằng Hà Chi Tinh, hay chém giết gì đó, hắn đều mặc kệ.

Toàn bộ đại điện bắt đầu ở vào một loại thăng bằng vi diệu, tạm thời ai cũng không có bất kỳ động tác.

CHƯƠNG 400: PHÁ TRẬN

Nhiếp Ly đôi mắt híp lại hơi mỉm cưởi, xem thần tình Ly Hỏa Thánh Tử đã phát hiện cái gì đó.

Mà Viêm Dương, có vẻ cũng đã nhận ra vài vấn đề.

Quả nhiên những người có thể trở thành các đại Thần Tông Thánh Tử này, cũng không phải nhân vật đơn giản.

Ly Hỏa Thánh Tử cau mày, diễn toán những Minh Văn điêu khắc kia, thế nhưng hiển nhiên, Ly Hỏa Thánh Tử tiến độ cũng không nhanh như Nhiếp Ly vậy, cả nửa ngày vẫn chỉ là đứng trước một pho tượng điêu khắc không có dời bước.

Quả thực, bàn về lý giải Minh văn pháp trận, Ly Hỏa Thánh Tử nghĩ muốn đạt được trình độ như Nhiếp Ly, vẫn là tương đối khó khăn.

Nhiếp Ly kiếp trước ở trong Thời Không Yêu Linh Chi Thư, chính là học tập rất lâu, hơn nữa Thời Không Yêu Linh Chi Thư bên trong giấu kín các loại sách Minh văn pháp trận, không phải người bình thường có đủ khả năng so sánh được.

Ly Hỏa Thánh Tử muốn phá giải Minh văn pháp trận này, chỉ sợ không đến một nửa, căn bản không có khả năng!

Thần Lôi Tôn Giả đợi một hồi, liền có chút không kiên nhẫn, hắn thả người bay vút đi, lại tiếp tục tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh. Mặc dù có điểm không biết rõ Ly Hỏa Thánh Tử cùng Viêm Dương vì sao lại thôi tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh, mặc kệ Hằng Hà Chi Tinh hữu dụng hay không, trước đoạt vào tay rồi nói sau!

- Thánh Tử, tiếp theo chúng ta nên làm thế nào, cứ như vậy chờ đợi suốt sao?

Một tùy tùng bên canh nhìn về phía Viêm Dương hỏi.

Viêm Dương đang lẳng lặng đứng ở một pho tượng điêu khắc trước Ly Hỏa Thánh Tử chăm chú nhìn, trầm mặc một lát, nói:

- Chúng ta tìm nơi khác, tạm thời không nên đi tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh!

Thần Lôi Tôn Giả đang điên cuồng cướp đoạt Hằng Hà Chi Tinh, tứ phía giết chóc, một khi tham gia tranh đoạt Hằng Hà Chi Tinh, khó mà tránh khỏi có một trận chiến cùng Thần Lôi Tôn Giả, thương vong nhất định khó thoát.

Nhưng mà cứ ở chỗ này tiếp tục chờ đợi, cũng không có ích gì.

Trước tìm xem nơi khác ở Hư Ảnh Thần Cung có bảo vật hay không rồi tính.

Đúng lúc này, một thanh âm trầm thấp bên trong Hư Ảnh Thần Cung vang lên:

- Nếu như đã đến Hư Ảnh Thần Cung của ta, phải tuân thủ luật lệ của Hư Ảnh Thần Cung, nếu ai dám vi phạm, cũng đừng trách ta không khách khí, tất cả những người tự tiện xông vào hậu điện, nhanh chóng rút lui, nếu không chỉ còn đường chết!

Hư Ảnh Thần Cung địa chấn kịch liệt rung lên, khác nào ngày tận thế đã tới.

Không biết Hư Ảnh Thần Cung ý niệm định làm cái gì, Nhiếp Ly cảm thấy được, ý niệm Hư Ảnh Thần Cung dường như rất sợ có người phá vỡ được Minh văn pháp trận này, mỗi lần có người bắt đầu nghiên cứu Minh văn pháp trận, liền nghĩ mọi biện pháp ngăn cản!

Tuy rằng không biết Hư Ảnh Thần Cung đến cùng sẽ thi triển thủ đoạn gì, nhưng Nhiếp Ly cảm giác được một cỗ áp lực vô hình bao phủ đi tới, Hư Ảnh Thần Cung ý niệm rất có thể khởi động pháp trận khó lường, cỗ sát khí này quá cường đại kinh khủng, nếu cứ tiếp tục di chuyển xuống dưới, hậu điện tất cả mọi người sẽ bị ép chết!

Lúc này Ly Hỏa Thánh Tử, Viêm Dương cùng Thần Lôi Tôn Giả đều dừng lại, Hư Ảnh Thần Cung ý niệm không muốn cho bọn chúng tiếp tục đứng ở hậu điện, rất có thể ở hậu điện giấu kín vật gì đó. Bằng với tính cách của bọn họ, lại càng không muốn rời đi.

- Thánh Tử, chúng ta làm sao đây?

Mọi người ở Hỏa Thần Tông nhao nhao nhìn về phía Viêm Dương.

Viêm Dương trầm giọng nói ra:

- Tất cả mọi người nghe lệnh ta, lúc nào cũng sẵn sàng rút lui, nhưng mà, vẫn nên từ từ đã!

Ánh mắt của hắn nhìn về phía Ly Hỏa Thánh Tử.

Ly Hỏa Thánh Tử ánh mắt thâm sâu, trực giác của hắn mách bảo, nhất định bên trên những pho tượng điêu khắc này ẩn giấu bí mật, nhưng mà nhất thời nửa khắc, hắn cũng vô pháp phá giải, nếu tiếp tục đứng ở hậu điện, dựa vào sát khí kinh khủng kia mà đoán, rất có thể chỉ còn đường chết.

Thế nhưng cứ như vậy rời đi, thực không cam lòng.

Nếu bên trong Hư Ảnh Thần Cung thực sự giấu kín bảo vật, cho dù viện binh có tới sau đây, đoạt được bảo vật, chỉ sợ tất cả đều sẽ rơi vào tay của hắn không chừng!

Nhiếp Ly ánh mắt nhanh chóng từ Ly Hỏa Thánh Tử, Viêm Dương cùng Thần Lôi Tôn Giả trên người đảo qua, ba người này dẫn đầu ba thế lực, vừa mới đạt đến cân bằng, ánh mắt lóe ra, có lẽ, quả thực hẳn muốn liều lĩnh mạo hiểm một chút!

Nhiếp Ly truyền âm cho Vô Nhai Tử, hỏi:

- Dựa vào năng lực Ly Hỏa Thánh Tử, có thể nhìn ra trên người của ta có Yêu Huyết Tế hay không?

- Trong trường hợp bình thường không thể nhận ra, Yêu Huyết Tế nếu bị nhìn thấu dễ dàng như vậy, thế thì không phải là Yêu Huyết Tế rồi, trừ phi Ly Hỏa Thánh Tử trên người có Thần vật đặc biệt!

Vô Nhai Tử nhìn Nhiếp Ly một cái, hắn không biết Nhiếp Ly định làm cái gì.

- Nếu đã như vậy, mạo hiểm một lần xem sao!

Nhiếp Ly hướng phía trước mặt đi đến.

Ngay tại Ly Hỏa Thánh Tử, Viêm Dương cùng Thần Lôi Tôn Giả ngay lúc định rút lui không biết vì cái gì mà buồn bực, Nhiếp Ly đột nhiên cao giọng nói ra:

- Ta có thể phá giải Minh văn pháp trận này!

Nghe được thanh âm Nhiếp Ly, tất cả cường giả tại hậu điện ánh mắt đều tập trung vào người Nhiếp Ly.

- Chỉ là Thiên Mệnh cấp, lại nói mình có thể phá vỡ Minh văn pháp trận này sao?

Trong ánh mắt phần lớn mọi người, đều mang theo một tia thần sắc ngờ vực.

Dù sao Minh văn pháp trận này, ngay cả Ly Hỏa Thánh Tử đã suy nghĩ lâu như vậy, cũng không có nghĩ ra manh mối gì.

Viêm Dương, Thần Lôi Tôn Giả ánh mắt đều đã rơi vào người Nhiếp Ly, mang theo một cái nhìn xem xét.

Trước mắt người này là một thiếu niên Yêu tộc, Viêm Dương không khỏi mà nhớ lại lúc trước tam đại Thần Tông giao lưu trao đổi, có một thiếu niên kinh tài tuyệt diễm. Đôi lúc, kiến thức một người, cùng tuổi cùng tu vi quả thực đúng là không can hệ nhiều lắm.

Ly Hỏa Thánh Tử ánh mắt ngưng trên người Nhiếp Ly, trầm mặc một lát.

- Ngươi qua đây!

Ly Hỏa Thánh Tử trầm giọng nói ra, sau đó lui về một bên.

Nhiếp Ly ánh mắt nhìn hướng Ly Hỏa Thánh Tử, Viêm Dương, Thần Lôi Tôn Giả ba người nói:

- Ta có thể xác định, Hư Ảnh Thần Cung ý niệm không muốn cho chúng ta khai mở Minh văn pháp trận, không biết nó sẽ dùng thủ đoạn gì đối phó, ta chỉ có một yêu cầu, tạm thời bỏ qua ân oán trước đã!

- Không thành vấn đề!

Thần Lôi Tôn Giả phất tay ra nói ra, hắn dù sao là tới đoạt bảo vật, không có nhằm vào ai cả. Bạn đang xem tại - www.truyenyy_com

Viêm Dương nhìn thoáng qua Ly Hỏa Thánh Tử, tuy rằng trong lòng có đề phòng, bất quá cũng hiểu rõ, hắn tạm thời không làm gì được Ly Hỏa Thánh Tử!

- Ta cũng không thành vấn đề!

Viêm Dương bình tĩnh nói.

- Ta không đối phó bọn hắn là được!

Ly Hỏa Thánh Tử thản nhiên nói ra.

Tuy rằng biết rõ ba người bọn họ không có chuyện ngay lập tức hợp tác, nhưng Nhiếp Ly trong lòng cũng đã lường trước, ba người bọn họ không cần biết có đánh nhau hay không (nghe đoạn này sao giống sửu nhi quá vậy?), nhưng ít ra không có lý do gì đối phó hắn, một mặt Nhiếp Ly không có bất kỳ uy hiếp gì, mặt khác, Nhiếp Ly rất có thể là người duy nhất có khả năng phá giải cơ quan trùng trùng điệp điệp của Hư Ảnh Thần Cung!

Nhiếp Ly nhanh chóng thôi diễn biến hóa.

Ly Hỏa Thánh Tử ba người trước khi đến đây, Nhiếp Ly đã thôi diễn xong tám tượng điêu khắc Minh Văn, thời điểm bọn họ hỗn chiến, Nhiếp Ly lại đã giả trừ xong Minh Văn khắc trên năm pho tượng, mà may mắn nhất chính là, hắn đã tìm ra được tượng điêu khắc Minh văn pháp trận mấu chốt nhất nằm ở chỗ nào!

Tiếp theo chỉ cần giải khai Minh văn pháp trận này là được rồi!

Bất quá Ly Hỏa Thánh Tử, Thần Lôi Tôn Giả hai người nhìn chằm chằm Minh văn pháp trận phía dưới mở ra, quả quyết đúng thực là hổ dữ bị lột da(*)!

(*giải thích:

- 与虎谋皮

- dữ hổ mưu bì: câu thành ngữ ý chỉ lâm vào bước đường cùng, uổng phí tâm can thương lượng mà không đem lại kết quả gì.)

Nhiếp Ly truyền âm cho Tiêu Ngữ, nói:

- Có cơ hội cô tìm lúc nào đó rời đi, bây giờ đi vào, ta có khả năng sẽ phải chết, bất quá không cần để ý, dù sao có thể đến Hồn Điện phục sinh, nhưng cô cũng đừng có đem mình cùng tiến vào là được!

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro