Yêu Thần Ký (421-425)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 421: THIÊN NGUYÊN THẦN TỘC

Khoảng chừng hơn nửa canh giờ sau, Long Vũ Âm cùng hai vị phụ nhân (người phụ nữ trung niên đã có chồng - tương đương phu nhân) đã hạ xuống một nơi trong rừng núi.

- Mùi của Thiên Lý Truy Hồn Hương, đi đến chỗ này liền mất!

Long Vũ Âm cau mày, hướng bốn phía nhìn ra xa, không còn thấy bóng dáng Nhiếp Ly đâu nữa!

- Chẳng lẽ cô gia đã phát hiện trên người mình có Thiên Lý Truy Hồn Hương?

Một phụ nhân trong số hai người không kìm được nói ra.

Long Vũ Âm trầm tĩnh một lát, xác thực bằng với sự cảm nhận mẫn tuệ sắc bén của Nhiếp Ly, nói không chừng đã sớm phát hiện trên người mình có Thiên Lý Truy Hồn Hương. Long Vũ Âm không chịu được tức giận dậm chân:

- Bất kể như thế nào, ta nhất định phải tìm được hắn!

Long Vũ Âm thả người bay vút lên, hai vị phụ nhân nhìn nhau, cũng rất nhanh đi theo.

Qua một lúc lâu sau, lại có thêm mấy người bay vút đến, dẫn đầu đúng là Lý Ngự Phong, ngoài ra còn có hai cường giả che mặt, cùng với ba cường giả Thiên Chuyển Cảnh, không biết lai lịch ra sao.

- Hướng bên này Long Vũ Âm cùng hai bà nương kia đã rời đi rồi sao?

Lý Ngự Phong khẽ nhíu mày. (bà nương: chỉ phụ nữ đã có gia đình)

Bên cạnh một Thiên Chuyển Cảnh cường giả vội vàng gật đầu đáp:

- Ta vừa mới đã gặp mấy người họ dừng lại ở chỗ này một lát, lúc sau thấy theo hướng kia đi rồi!

Lý Ngự Phong hướng phía xa ngưng mắt liếc một cái, lại nhìn bên cạnh hai cường giả đang che mặt một chút hỏi:

- Bọn chúng hướng phía kia rời đi, không biết hai vị dự định làm gì đây?

- Việc này không cần Lý Ngự Phong thiếu gia phải lo lắng, mấy người bọn chúng giao cho chúng ta xử lý là được, giờ chúng ta cần trở về bẩm báo, tạm thời cáo từ Lý Ngự Phong thiếu gia!

Một trong các cường giả che mặt chắp tay nói ra.

Vèo vèo, hai cường giả che mặt hóa thành đạo lưu quang bay vút đi.

Hai tên cường giả che mặt này, đều mang tu vi Long Đạo cảnh!

Nhìn thấy hai cường giả che mặt đi xa, bên cạnh những cường giả Thiên Chuyển Cảnh này mới tinh thần mới dần hồi tỉnh trở lại.

- Thiếu gia, hai người kia có lai lịch gì vậy?

Bên cạnh một cường giả Thiên Chuyển Cảnh không nhịn được mở miệng hỏi.

Lý Ngự Phong lạnh lùng nhìn lướt qua thủ hạ bên cạnh, trầm giọng nói:

- Đây là việc ngươi nên hỏi hay sao?

Thiên Chuyển Cảnh cường giả kia gấp rút quỳ xuống, sợ hãi nói:

- Thiếu gia thứ tội, là tại ta nhiều chuyện!

- Đứng lên đi, về sau có một số việc, không nên hỏi thì đừng hỏi!

Lý Ngự Phong một ánh mắt thâm sâu hướng phía xa xa nhìn thoáng qua.

Thương Viêm thế gia cùng Long Ấn thế gia đều thuộc cùng một tầng lớp như nhau, nhìn chung cùng là người có khả năng lớn nhất thừa kế gia tộc, dưới tay hắn cao thủ mạnh nhất cũng chỉ có Thiên Chuyển Cảnh. Như Long Đạo Cảnh cường giả bình thường cũng quá đủ đứng hàng Trưởng lão hoặc được thờ cúng trong gia tộc rồi.

Cường giả cấp bậc loại này, ngay cả có là người thừa kế gia tộc, bình thường cũng rất khó điều động.

Thủ hạ của Long Thiên Minh, lại có đến hai cường giả Long Đạo Cảnh!

Hơn nữa dưới sự tiếp xúc qua lại, Lý Ngự Phong phát hiện, Long Thiên Minh vẫn còn đang ẩn tàng thực lực!

Lý Ngự Phong trong lòng không khỏi có mấy phần bực bội, trong khoảng thời gian này hắn tuy rằng mượn thế lực của Long Thiên Minh, nhưng hắn không muốn trở thành con rối của Long Thiên Minh, dùng tính cách cao ngạo kia, hắn kiên quyết không muốn làm chuyện như vậy. Nhưng hắn phát hiện, trước mắt khả năng khống chế thế lực, so với Long Thiên Minh hoàn toàn không ở trong cùng một cấp độ!

Không chịu khuất phục, nhưng lại hết lần này đến lần khác không thể không làm, có thể biết được trong lòng Lý Ngự Phong phiền muộn ra sao.

Không biết Long Thiên Minh chuẩn bị đối phó đám người Long Vũ Âm như thế nào, trong đôi mắt Lý Ngự Phong hiện lên một đạo tinh quang, nhìn thoáng qua đám Thiên Chuyển Cảnh cường giả bên cạnh nói:

- Chúng ta đi thôi!

- Vâng!

Đám cường giả Thiên Chuyển Cảnh bên cạnh đáp lại.

Một đám người lăng không bay vút đi.

Biên giới hoang nguyên vô tận.

Hướng nơi xa hoang nguyên vô tận nhìn lại, chỉ thấy một vùng hoàng thổ (đất vàng bazan) mênh mông bát ngát, đó là một vùng đất đai cằn cỗi, không có bất kỳ cây cối nào sinh trưởng.

Gió lớn quấn lấy đất vàng bay đầy trời.

Mấy ngàn năm qua, Thiên Nguyên Thần Tộc vẫn luôn luôn bị vây khốn tại đây, cư trú tại vùng hoàng thổ này, ở trên hoang nguyên vô tận sống cuộc sống vô cùng khó khăn.

Tổ Tiên Thiên Nguyên Thần Tộc khi trước, từng vốn là một nhân vật tuyệt đỉnh, thậm chí có thể cùng Thánh Đế phân cao thấp, nhưng cuối cùng vị Tiên Tổ Thiên Nguyên Thần Tộc kia vẫn là bị Thánh Đế trấn áp bên trong hoang nguyên vô tận, tất cả hậu duệ của Thiên Nguyên Thần Tộc đều bị coi là uy hiếp, vĩnh viễn bị phong cấm tại mảnh đất này.

Phàm là người Thiên Nguyên Thần Tộc muốn từng bước đi ra khỏi hoang nguyên vô tận, nhất định bọn hạ phải hạ thấp sự cao quý của mình, trở thành kẻ hầu hạ cho người khác!

Đây là sự đối đãi vô cùng nhục nhã của Thánh Đế dành cho Thiên Nguyên Thần Tộc!

Việc này đối với rất nhiều cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc mà nói, không cách nào có thể chấp nhận được, rất nhiều người của Thiên Nguyên Thần Tộc thà chết cũng không muốn bước ra ngoài hoang nguyên vô tận. Nhưng vẫn có một ít tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc, bất đắc dĩ phải ly khai vô tận hoang nguyên, nhưng chỉ sau khi rời khỏi nơi này, tức khắc liền bị nô dịch, sống cũng không bằng chết.

Thiên Nguyên Thần Tộc từ một đại chủng tộc có hơn mười triệu người, cuối cùng từ từ suy tàn đến mức chỉ còn lại có mấy trăm vạn người, ở tại hoang nguyên vô tận cầm cự chút hơi tàn, hàng năm vẫn không ngừng có người rời đi, hoặc là chết, hoặc là chịu áp bức lăng nhục mà rời khỏi vùng đất cằn cỗi này.

Nhưng Thiên Nguyên Thần Tộc cường đại là điều không thể nghi ngờ, người trong Thiên Nguyên Thần Tộc yếu nhất cũng phải là Long Đạo Cảnh cường giả!

Vô tận hoang nguyên sát biên thùy có một thị trấn nhỏ, tại nơi này âm thanh huyên náo, thương nhân từ các nơi khác đến đều dừng chân tại nơi này.

Bên trong hoang nguyên vô tận không có bất kỳ chút tài nguyên nào, một số ít tộc nhân của Thiên Nguyên Thần Tộc đều đã trở thành nô bộc, sau khi đổi lấy một số lượng Linh Thạch, dùng những Linh Thạch này đi ra ngoài mua chút lương thực nuôi sống tộc nhân.

Mấy trăm năm trôi qua sử dụng cách thức này, Thiên Nguyên Thần Tộc chung quy vẫn duy trì được nhân số không bị giảm sút.

Nhưng hàng năm trôi qua đều có ít nhất mấy trăm cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc vĩnh viễn rời khỏi vô tận hoang mạc, đã trở thành nô lệ của kẻ khác.

Một Thiên Nguyên Thần Tộc cường giả Long Đạo Cảnh nhất trọng, giá tiền ít nhất trong khoảng ba vạn Linh Thạch trở lên, nhị trọng phải đắt hơn hai lần như thế, tam trọng lại càng hơn. Cho nên chỉ có những quý tộc đặc biệt có tiền kia mới có thể có được một cường giả của Thiên Nguyên Thần Tộc làm nô lệ.

Nguyên do khế ước chủ tớ từ cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc, vốn là do Thánh Đế thiết lập xuống, Thiên Nguyên Thần Tộc cường giả không có cách nào phá bỏ khế ước chủ tớ, vì vậy người trong Thiên Nguyên Thần Tộc một khi trở thành tôi tớ, sẽ phải tuyệt đối phục tùng, coi như có để cho hắn chết, hắn cũng sẽ không có một chút nhăn mặt.

Chính bởi điểm này, nô lệ của Thiên Nguyên Thần Tộc mới đặc biệt được xem trọng.

Nhiếp Ly dạo bước trên đường phố thị trấn nhỏ này, ngoại trừ thương nhiên mặc cẩm y bên ngoài vãng lai tới, còn có rất nhiều Thiên Nguyên tộc nhân gầy trơ cả xương.

Tuy rằng giá bán một Thiên Nguyên Thần Tộc cường giả đạt tới hơn ba vạn Linh Thạch, nhưng từ các nơi vận chuyển lương thực đến đây, cũng bán được với cái giá vô cùng cao, các tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc, chỉ có thể gắng gượng đổi lấy một ít lương thực, lăn lộn mong được ấm no mà thôi.

Nhiếp Ly dọc đường đi tới, mắt vẫn ngắm nhìn xung quanh, nơi đây lẽ ra phải có một ít thương nhân bán người của Thiên Nguyên Thần Tộc mới đúng!

Chỉ cần tìm được những thương nhân bán người của Thiên Nguyên Thần Tộc, vậy kế tiếp liền một công đôi việc(*) rồi.

(* giải thích:

- 事半功倍

: một nửa công việc, hai lần kết quả. Hướng đi đúng tiết kiệm công sức dẫn đến kết quả tốt hơn)

Nhiếp Ly thân mặc áo choàng, vô cùng khiêm tốn đi tới, thời điểm đó xa xa đột nhiên truyền đến tiếng huyên náo ồn ào, dòng người đều hướng bên kia tập trung lại. truyện được lấy tại t.r.u.y.ệ.n.y-y

- Không biết có chuyện gì xảy ra?

Nhiếp Ly lông mày nhíu lại suy nghĩ một chút, bước chân nhanh hơn theo sau dòng người trước mặt đi tới.

CHƯƠNG 422: CHỦ TỚ KHẾ ƯỚC

Tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc, có lẽ do ánh mặt trời vô cùng mãnh liệt tại Vô Tận Hoang Mạc khiến bọn họ làn da ngăm đen, trên người khắp nơi đều là hình xăm thần bí, thêm nữa tứ chi dài hiếm thấy, liền cực kỳ dễ dàng phân biệt.

Lúc này một đám tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc cùng mấy thương nhân mặc cẩm y kịch liệt tranh luận.

Xung quanh nhiều người vây lại xem, nhưng phần lớn đều thờ ơ lạnh nhạt.

Nhiếp Ly đứng bên trong đám đông, nghe rõ ràng những người này tranh luận cái gì.

Đằng trước hai tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc đại khái ước chừng bốn mươi năm mươi tuổi, một kẻ, mặt đỏ tía tai, dáng vẻ phẫn nộ, hai mắt trợn trừng tròn vành vạnh. Phía sau hắn là một đám thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc, đại khái khoảng mười sáu mười bảy tuổi, nguyên một đám thần sắc u ám cô đơn.

- Điều kiện của các ngươi chúng ta tuyệt đối không có khả năng đáp ứng, chúng ta quanh co giao dịch nhiều như vậy, cho tới bây giờ đều dựa theo tu vi định giá. Ba vạn Linh Thạch, không thể nhiều hơn, các ngươi không bán vậy thôi đi!

Một thương nhân trung niên mập mạp vẻ mặt không hề gì nói.

- Chúng ta thiên kim tộc Thiên Nguyên Thần Tộc, tộc nhân của chúng ta đều là những chiến sĩ xuất sắc nhất, những người này đều là những thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc trẻ tuổi ưu tú nhất của chúng ta, không thể dùng tu vi trước mắt xét đoán giá cả!

Hai người tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc kia không phục biện luận nói.

Trong đám người truyền đến những giọng nói bàn tán.

- Những người Thiên Nguyên Thần Tộc này thật sự lòng tham không đáy, ba vạn Linh Thạch một người, đã là giá tiền vô cùng cao, bọn họ vậy mà vẫn không hài lòng!

- Nếu phỏng theo thói quen dạng này, về sau mua bán nô lệ Thiên Nguyên Thần Tộc, giá cả chỉ e sẽ đắt hơn!

Những thương nhân từ các nơi khác nhau này, đều là tới mua Thiên Nguyên Thần Tộc tộc nhân, hiển nhiên cùng với thương nhân trung niên ở trước mắt này đều đứng trên cùng một con đường.

Chỉ cần có tiền, không lo không mua không nô lệ Thiên Nguyên Thần Tộc, bởi vì xung quanh biên cảnh mấy cái thị trấn nhỏ này mỗi ngày đều sẽ có hàng loạt nô lệ Thiên Nguyên Thần Tộc chờ đợi được bán ra. Chung quy hao phí ba vạn Linh Thạch tài phú mua bán một nô lệ Thiên Nguyên Thần Tộc, cũng không phải quá nhiều.

Nhiếp Ly nhìn phía trước những tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc gầy yếu này chỉ còn lại có da bọc xương, trong lòng không nhịn được thở dài một tiếng, từng là một chủng tộc chiến đấu cường đại nhất toàn bộ Long Khư Giới Vực, có được phồn vinh vô thượng, nắm trong tay Đế Quốc khổng lồ không gì so sánh được, đến hôm nay lại suy tàn đến tận tình cảnh này, vì tộc nhân của mình chỉ đành xẩu hổ tủi nhục bán thân làm đầy tớ để kẻ khác tranh giành, bọn họ sớm đã không còn vinh quang ngày xưa nữa.

Nhiếp Ly cũng không phải người trách trời thương dân, nhưng nghĩ đến Thiên Nguyên Thần Tộc vì đối kháng Thánh Đế mà lưu lạc tới hoàn cảnh như vậy, lại không có được sự tôn trọng của tộc nhân khác, chỉ đành thở dài một tiếng.

Thánh Đế phong tỏa thời không vô tận, ý muốn biến đổi mấy trăm giới vực bên trong Long Khư biên giới, mà người tồn tại trong Long Khư Giới Vực vẫn luôn mờ mịt vô tri, đấu đá lẫn nhau.

Nghĩ đến kiếp trước trải qua hết thảy mọi thứ, Nhiếp Ly trong lòng không khỏi phẫn uất.

- Hai người thương nhân kia có lai lịch gì?

- Ngươi không biết sao? Đó là người của Long Tức thương hội, bọn hắn hơn một nửa định mức nắm trong tay toàn bộ giao dịch nô lệ, tên trung niên mặt ngựa kia là phó hội trưởng của Long Tức thương hội, Thiên Nguyên Thần Tộc tộc nhân muốn cùng bọn hắn mặc cả, chuyện đó căn bản là không thể nào. Mấy thị trấn nhỏ nơi biên giới ở đây, người bình thường đều không muốn đắc tội với Long Tức thương hội!

Nhiếp Ly nghe được lời này vào tai, hướng phía trước mặt nhìn lại, chỉ thấy kẻ trung niên kia vẻ mặt kiêu căng, chắp tay đứng ở phía sau, hẳn là phó hội trưởng Long Tức thương hội theo lời từ miệng những người khác nói ra rồi.

Vừa mới có cơ hội có thể mua bán tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc, Nhiếp Ly đương nhiên sẽ không bỏ qua cơ hội như vậy, phía trước mấy thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc kia đã là Long Đạo Cảnh nhất trọng, hơn nữa dáng vẻ thiên phú không tồi.

Nhiếp Ly ở giữa đám đông chen lên trước.

- Lâm hội trưởng, chúng ta chẳng qua là muốn có được một cái giá công bằng mà thôi, mấy vị thiếu niên này đều là thiên tài của bộ lạc chúng ta, nếu bộ lạc chúng ta không rơi vào cảnh khốn cùng, chúng ta tuyệt đối sẽ không để cho bọn họ trở thành nô lệ!

Đầu lĩnh tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc kia phẫn uất nói.

- Giá cả công bằng? Chúng ta đều đã ra cái giá hợp lý nhất rồi! Nếu có người khác ra giá cao hơn chúng ta, ngươi có thể bán cho bọn chúng!

Một người mặc cẩm bào màu bạc bên cạnh thương nhiên trung niên nói ra.

Lâm hội trưởng Long Tức thương hội kia thần sắc vẫn không nói một lời nào.

- Ba vạn Linh Thạch, đây chỉ là giá cả bình thường cho một Long Đạo Cảnh nhất trọng!

- Bọn hắn cũng chỉ có Long Đạo Cảnh nhất trọng tu vi mà thôi, ngươi nói bọn họ là thiên tài, ai có thể biết được bọn hắn có thể còn sống hay không tu luyện được tới Long Đạo Cảnh nhị trọng?

- Nếu như không muốn giao dịch vậy thì thôi, các ngươi có thể đi tìm người khác ra giá cao hơn!

Thủ hạ Lâm hội trưởng mấy người thương nhân ngươi một câu ta một câu, vẻ mặt lạnh lẽo kiêu ngạo.

Nhiếp Ly suy đoán, phỏng chừng bọn chúng nhận định không người nào muốn đắc tội với Long Tức thương hội mà ra giá tiền cao hơn!

Hai tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc kia trong đôi mắt xẹt qua một tia sâu thẳm thất vọng cùng phẫn nộ, thế nhưng bọn họ lại không thể làm gì, về phần mấy thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc sau lưng hai người bọn họ, tất cả đều siết chặt nắm đấm, trong đôi mắt hàm chứa lệ quang. Bị buôn bán không khác gì chó heo, đây tuyệt đối là sự lăng nhục cực kì to lớn!

Hai tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc nhìn về phía đám đông vây quanh, đám người đó đều hết sức khinh thường quay đầu đi, không người nào để ý tới bọn họ.

Nói đùa, ai lại muốn vì mấy nô lệ Thiên Nguyên Thần Tộc mà đắc tội Long Tức thương hội?

- Ta ra giá năm vạn Linh Thạch một người, có bao nhiêu ta đều mua!

Nhiếp Ly thanh âm bình tĩnh, êm tai truyền đến.

Chỉ nháy mắt, đám đông vây quanh ánh mắt khiếp sợ đã rơi vào người Nhiếp Ly.

Lâm hội trưởng Long Tức thương hội kia đều nhíu mày toát ra thần sắc không vui, hắn hiển nhiên không nghĩ tới vậy mà lại có người không có mắt đột nhiên xuất hiện, gây cản trở Long Tức thương hội bọn hắn.

Nghe được Nhiếp Ly nói, hai người tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc nhìn nhau, chần chừ một chút rồi lập tức hạ quyết tâm.

Nhiếp Ly ra giá năm vạn, chung quy so với ba vạn bán cho Long Tức thương hội tốt hơn nhiều!

Đông người như vậy, nhưng cũng chỉ có một mình Nhiếp Ly chịu tăng giá.

Nhiếp Ly ánh mắt nhìn qua sau lưng hai tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc, tổng cộng có sáu người thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc, tuy rằng vô cùng ốm yếu không có chút sinh lực gì, nhưng vẫn có thể cảm giác được từ trên người lộ ra khí tức vẫn là phi thường cường đại. xem tại t_r.u.y.ệ.n.y_y

- Đây là ba mươi vạn Linh Thạch!

Nhiếp Ly tay phải khẽ động ném một cái Không Gian Giới Chỉ đi.

Một người trong số hai tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc tiếp nhận Không Gian Giới Chỉ của Nhiếp Ly, hướng bên trong nhìn thoáng qua, quay đầu về phía tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc bên cạnh nhẹ gật đầu.

Bọn họ hiển nhiên không hề nghĩ tới, Nhiếp Ly vậy mà lại sảng khoái như vậy, thông thường khi giao dịch đều là kí kết khế ước trước tiên, trong khi đó Nhiếp Ly lại tiện tay liền ném ra ba mươi vạn Linh Thạch.

- Đây là chủ tớ khế ước của mấy đứa chúng nó!

Một tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc cầm trong tay sáu tờ chủ tớ khế ước đưa cho Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly tiếp nhận về tay, miệng mỉm cười.

Ngay sau khi Nhiếp Ly hoàn thành giao dịch, một thanh âm lạnh lùng vang lên.

- Vị huynh đệ này, ngươi làm như vậy là không hay chút nào!

Bên cạnh Lâm hội trưởng một thanh âm trầm thấp truyền tới, giọng nói cực kì không vui.

CHƯƠNG 423: LÀM ĂN

Đám người bên cạnh Lâm hội trưởng hung dữ nhìn chằm chằm vào Nhiếp Ly.

Bọn hắn hung thần ác sát, nguyên một đám bất kì lúc nào cũng có thể động thủ.

Mấy người bên cạnh Lâm hội trưởng đều là cao thủ cấp bậc Long Đạo Cảnh, hơn nữa ít nhất đều là Long Đạo Cảnh tam trọng trở lên.

Không có chút thực lực, ai lại dám ở chỗ này hỗn xược? Coi như Nhiếp Ly vừa mới mua những thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc này cũng quả quyết không phải đối thủ của đám người Lâm hội trưởng. Quanh đây đều nằm trong vùng ảnh hưởng của Long Tức thương hội, tuyệt đối không đơn giản.

Mà Nhiếp Ly cũng chỉ là cường giả Thiên Tinh Cảnh mà thôi.

Giương cung bạt kiếm, bầu không khí trở nên vô cùng ngưng trệ.

- Tiểu tử này thảm rồi, lại dám dưới mắt Long Tức thương hội cướp người, quả thực tự tìm cái chết!

- Hắn chẳng lẽ không biết, Long Tức thương hội ở vùng biên cảnh này chính là bá chủ, nghe nói nuôi dưỡng mấy trăm Long Đạo Cảnh cường giả, trừ phi Vũ Tông cấp cường giả tới đây xin tha cho tiểu tử, nếu không chắc chắn khó thoát khỏi cái chết!

- Hành tẩu trên thế giới này, không biết người biết ta thường thường sẽ chết rất thảm!

Đám đông vây quanh bên cạnh quan sát Nhiếp Ly, có người đồng cảm thương hại, có người nhìn có chút hả hê.

Lâm hội trưởng trong đôi mắt hiện lên sát khí kinh người, tuy rằng khế ước chủ tớ đã nằm trong tay Nhiếp Ly, nhưng bọn hắn tuyệt đối sẽ không để cho Nhiếp Ly có cơ hội hoàn thành chủ tớ khế ước.

Lâm hội trưởng tay phải vung lên, mấy tên thủ hạ bên cạnh chậm rãi hướng tới gần Nhiếp Ly.

Nhiếp Ly liền lộ ra bộ dạng phi thường nhẹ nhõm, khoan thai tự đắc.

Đám người vây quanh bên cạnh đều âm thầm suy đoán, Nhiếp Ly đến tột cùng là kẻ tài cao gan lớn, hay vẫn là tự tin mù quáng? Bằng với một mình Nhiếp Ly, thật sự có thể đối phó được những Long Đạo cảnh cao thủ này của Long Tức thương hội? Điểm này có phần quá khó khăn rồi!

- Tại biên cảnh vô tận man hoang này, uy nghiêm của Long Tức thương hội chúng ta không thể để cho kẻ khác khiêu khích, tiểu tử, ngươi còn có lời gì để nói không?

Lâm hội trưởng thấy Nhiếp Ly bộ dạng vẫn như cũ ung dung bình thản, sắc mặt thoáng hiện một nét chăm chú, Nhiếp Ly thực lực kém xa bọn hắn, lại có thể bình tĩnh như thế, chỉ sợ là có chỗ dựa.

Lâm hội trưởng coi như kiến thức sâu rộng, làm việc từng chút một cực kì cẩn thận, hành động vừa rồi của Nhiếp Ly, ra tay một cái liền ném ra ba mươi vạn Linh Thạch, e rằng thân phận không đơn giản, trong lúc nhất thời hắn cũng có chút nghi kị.

Nhưng mà ở tại biên cảnh vô tận man hoang, lợi ích của Long Tức thương hội không thể để người khác gây hấn, bằng không uy nghiêm Long Tức thương hội liền không còn!

Lâm hội trưởng đưa mắt liếc qua, dự định trước tiên đem Nhiếp Ly bắt lại, mặt khác từ từ thẩm vấn lai lịch Nhiếp Ly, tránh Nhiếp Ly có bối cảnh khó lường gì sẽ đắc tội với người không nên đắc tội!

Đám đông vây quanh bên ngoài đều đang quan sát tình hình sẽ đi đến đâu.

Chứng kiến thủ hạ Lâm hội trưởng tiến sát từng bước, Nhiếp Ly lại cười cười nói ra:

- Ta không biết ở vô tận Man Hoang biên cảnh này Long Tức thương hội làm chủ, sự tình vừa rồi xác thực có chút lỗ mãng, ta tại đây thoáng giãi bày áy náy một chút.

Nghe được Nhiếp Ly nói, Lâm hội trưởng trong đôi mắt xẹt qua một tia kinh ngạc, đánh mắt nhìn Nhiếp Ly một cái, hắn hiển nhiên không nghĩ tới Nhiếp Ly vậy mà mở miệng hướng phía hắn nói xin lỗi trước.

Lâm hội trưởng nhàn nhạt hừ một tiếng, hắn đương nhiên sẽ không cứ như vậy bỏ qua cho Nhiếp Ly. Nhiếp Ly mới vừa từ trong tay hắn cướp đi sáu thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc, chuyện này làm hắn khó chịu hết sức. Thừa dịp Nhiếp Ly vẫn chưa hoàn thành chủ tớ khế ước, hắn vẫn có thể đem sáu bản khế ước này cướp về!

Nếu như sáu bản chủ tở khế ước còn nằm trong tay tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc, bọn chúng sẽ không động thủ cướp đoạt, dù sao ở giữa bọn hắn cùng Thiên Nguyên Thần Tộc đã có ước định. Nhưng sáu bản chủ tớ khế ước nằm trong tay Nhiếp Ly, bọn hắn cũng chẳng cần băn khoăn.

- Ngươi còn có gì muốn nói?

Mấy người tùy tùng bên cạnh Lâm hội trưởng lạnh lùng nói.

- Danh tiếng của Long Tức thương hội như sấm bên tai, không biết Lâm hội trưởng có đồng ý cùng ta làm một phiên giao dịch hay không?

Nhiếp Ly khẽ cười nói.

- Giao dịch với ta, ha ha, buồn cười!

Lâm hội trưởng bật cười, hai tay ôm ngực nhìn Nhiếp Ly.

- Việc này thì có cái gì đáng cười? Ta đến địa giới này, đúng là vì Long Tức thương hội mà đến, Long Tức thương hội sẽ không cứ như thế cự tuyệt khách nhân thành tâm đến đây làm ăn chứ?

Nhiếp Ly lông mày hơi nhíu nói.

Lâm hội trưởng sinh lòng nghi ngờ liếc qua Nhiếp Ly, hắn có điểm không hiểu rõ, Nhiếp Ly rốt cuộc có ý gì?

Chẳng lẽ Nhiếp Ly thật là đến đây cùng Long Tức thương hội thực hiện một chút giao dịch hay sao? Nghĩ đến Nhiếp Ly vừa rồi tùy tiện ném ra ba mươi vạn Linh Thạch, Lâm hội trưởng ánh mắt rơi vào người Nhiếp Ly, cuối cùng lại có một ít chần chừ.

Long Tức thương hội nói đến cùng vẫn là tập trung vào việc kinh doanh, vừa rồi bởi vì Nhiếp Ly ra tay ngăn trở việc buôn bán của bọn hắn, làm bọn hắn cực kỳ không vui, dù sao đây là chuyện đoạt tiền tài từ trong tay bọn hắn, với tư cách thương nhân mà nói, đoạt tiền tài của người ta có khác gì thù giết cha.

Nhưng nếu như Nhiếp Ly có thể khiến cho bọn hắn kiếm được tiền, vậy những việc khác không cần nói đến nữa.

Bất quá Lâm hội trưởng vẫn giữ bản mặt cứng ngắc, bộ dáng không vui.

- Tiểu tử, dựa vào ngươi cũng muốn cùng chúng ta buôn bán?

Tùy tùng bên cạnh lặng lẽ nhìn Lâm hội trưởng một cái, sau đó hướng phía Nhiếp Ly kiêu căng nói.

- Một cuộc làm ăn đã đến tận cửa, Long Tức thương hội còn có thể không theo đạo lý?

Nhiếp Ly vừa cười vừa nói:

- Xem ra Lâm hội trưởng trong lòng vẫn còn đối với ta có khúc mắc, chẳng qua chỉ là sáu thiếu niên mà thôi, Lâm hội trưởng hà tất để trong lòng. Ta nghe nói Long Tức thương hội toàn bộ vô tận man hoang nắm trong tay hơn phân nửa thị trường, sẽ không vì sáu thiếu niên mà đem khách hàng chuẩn bị cùng thương hội của mình nói chuyện làm ăn cự tuyệt ngoài cửa chứ, nếu đúng như vậy cũng khiến ta có chút xem thường Lâm hội trưởng rồi!

- Ngươi có ý gì?

Đám tùy tùng bên cạnh lập tức phẫn nộ trừng mắt nhìn Nhiếp Ly tiến đến phía trước từng bước tới gần.

Nhiếp Ly vẫn như cũ lãnh đạm bình thản.

- Đợi một chút, các ngươi lui ra!

Lâm hội trưởng trầm giọng khoát tay áo nói, hắn nhìn nhìn Nhiếp Ly, sáu thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc, nếu ở nơi này mua cần ba mươi vạn Linh Thạch, nhưng nếu đem bán đến địa phương khác, ít nhất cũng được năm mươi vạn Linh Thạch trở lên, Nhiếp Ly lại dám nói chẳng qua chỉ là sáu thiếu niên, không khỏi khẩu khí cũng quá lớn.

- Vâng!

Đám tùy tùng vội vàng khom người đáp, sau đó lui về một bên.

- Không biết vị tiểu huynh đệ này, rút cuộc muốn cùng Long Tức thương hội chúng ta muốn giao dịch cái gì?

Lâm hội trưởng nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi.

- Cũng không phải buôn to bán lớn gì, chỉ là muốn Long Tức thương hội thay ta mời chào hai trăm cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc mà thôi!

Nhiếp Ly bình tĩnh nói.

Hai trăm người?

Nghe được Nhiếp Ly nói, mọi người hít vào một hơi lạnh, ngay cả Lâm hội trưởng cũng không nhịn được kinh hãi không thôi.

Hai trăm người không phải số lượng nhỏ, coi như rẻ nhất ba vạn Linh Thạch một người, vậy cũng cần đến sáu trăm vạn Linh Thạch! Có thể xuất ra nhiều Linh Thạch như vậy, chỉ sợ toàn bộ Long Khư Giới Vực cũng không có mấy người có thể làm được. Trừ phi là một số ít Thần Tông!

- Tiểu huynh đệ chẳng lẽ đang cùng ta nói đùa sao!

Lâm hội trưởng liếc mắt nhìn qua Nhiếp Ly một cái, hắn suy đoán lời này của Nhiếp Ly đến cùng có mấy phần có thể tin được.

- Nói đùa?

Nhiếp Ly giễu cười một tiếng nói:

- Đối với ta mà nói cùng Lâm hội trưởng đây nói đùa có chỗ gì tốt?

- Nếu tiểu huynh đệ ngươi thật muốn mua nhiều Thiên Nguyên Thần Tộc cường giả như vậy, ta làm sao để tin được ngươi?

Lâm hội trưởng trầm giọng nói.

- Đây là tiền đặt cọc năm mươi vạn Linh Thạch!

Nhiếp Ly tay phải khẽ động, ném cho Lâm hội trưởng một cái Không Gian Giới Chỉ nói:

- Nếu như Lâm hội trưởng có thể làm cho ta vừa lòng, lần giao dịch này chúng ta tự nhiên sẽ tiếp tục thực hiện!

CHƯƠNG 424: TRƯỚC NGẠO MẠN SAU CUNG KÍNH

- Năm mươi vạn Linh Thạch...

Ngay cả Lâm hội trưởng cũng không kiềm được bị Nhiếp Ly cực kì hào phóng làm cho chấn kinh.

Đàm phán giao dịch chỉ vừa mới bắt đầu ngay tức thì đã đặt cọc năm mươi vạn Linh Thạch!

Đối với Nhiếp Ly mà nói, năm mươi vạn chẳng qua là chín trâu mất sợi lông mà thôi, nguyên lai bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ của Nhiếp Ly mỗi ngày đều không ngừng có vô số Linh Thạch xuất ra, liên tục không dứt.

Nhưng đối với đám người Lâm hội trưởng, năm mươi vạn đã là một khoản tài phú cực lớn rồi.

Lâm hội trưởng nhìn thâm sâu Nhiếp Ly một cái, Nhiếp Ly lẻ loi một mình lại dám đến vô tận hoang nguyên chi địa này, một lần ra tay liền lấy ra năm mươi vạn Linh Thạch tiền đặt cọc, xem ra xuất thân thật không phải đơn giản.

Nhiếp Ly một lời nói muốn mua hai trăm cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc, xem ra không phải là giả!

Hai trăm Thiên Nguyên Thần Tộc cường giả, vậy ít nhất là sáu trăm vạn Linh Thạch, cho dù có là một vài siêu cấp Thần Tông, chỉ một chốc như vậy e rằng cũng không lấy ra được khoản tiền tài lớn như thế.

Nhiếp Ly đến cùng là có xuất thân thế nào?

Nhưng đích thị có thể khẳng định, nếu biết được gia thế Nhiếp Ly không đơn giản, cần gì phải vì mấy tên nô lệ Thiên Nguyên Thần Tộc mà động chạm Nhiếp Ly? Nếu như Nhiếp Ly có nhu cầu lớn như vậy, mà phương diện buôn bán này lại đúng là lĩnh vực của Long Tức thương hội, lửa giận trong lòng Lâm hội trưởng liền tức thì tiêu tan.

Lâm hội trưởng nét mặt hơi biến, mỉm cười nói:

- Không biết vị công tử đây đến từ đâu?

- Việc này Lâm hội trưởng cũng không cần hỏi, coi như có biết, đối với Lâm hội trưởng chỉ sợ không được tốt lắm.

Nhiếp Ly giữ kín như bưng nói.

Lâm hội trưởng có điểm hiểu không rõ Nhiếp Ly nông sâu ra sao, về phần xem xét lai lịch Nhiếp Ly, coi như có thấu rõ ngọn ngành cũng chưa hẳn là chuyện gì tốt!

- Ha ha, ta chỉ là tùy tiện hỏi một chút, nếu như công tử muốn cùng Long Tức thương hội chúng ta hợp tác, chúng ta Long Tức thương hội đây đương nhiên nhiệt liệt hoan nghênh! Công tử nói cần mua hai trăm cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc, không biết lời này có tính hay không?

Lâm hội trưởng nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi.

- Tính hay không phải xem thành ý của Lâm hội trưởng thế nào đã!

Nhiếp Ly dửng dưng nhìn về phía Lâm hội trưởng nói:

- Giao dịch lúc trước ta đã lấy ra năm mươi vạn Linh Thạch, lần này năm mươi vạn Linh Thạch nữa, không biết Lâm hội trưởng có thể lấy được cho ta bao nhiêu Thiên Nguyên Thần Tộc cường giả?

Lâm hội trưởng trầm mặc một lát, hướng một tùy tùng bên cạnh nhìn một cái, ghé bên tai nói mấy câu, tùy tùng kia cung kính lui ra, lập tức lăng không bay vút đi.

Nhiếp Ly cũng không quản Lâm hội trưởng làm gì, hướng nhìn phía bên cạnh mấy thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc lấy ra chủ tớ khế ước nói:

- Khế ước nô lệ của các ngươi ở đây!

Lúc này trong đôi mắt mấy thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc lộ ra vẻ mặt không cam lòng, từ nay về sau, bọn hắn trở thành nô lệ của Nhiếp Ly, vĩnh viễn mất đi tự do.

- Các ngươi nếu nguyện ý đi cùng ta, Nhiếp Ly ta tại đây xin thề nhất định sẽ không bạc đãi các ngươi. Các ngươi nếu không muốn theo ta đều có thể trở về, những linh thạch lúc ban đầu coi như ta cho các ngươi!

Nhiếp Ly nhìn mấy thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc này nói ra.

Những thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc này hai mặt nhìn nhau, cực kì hiển nhiên đối với lời này của Nhiếp Ly thực sự bất ngờ.

Hai cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc bên cạnh vội vàng quỳ xuống hướng phía Nhiếp Ly nói:

- Đa tạ công tử, Thiên Nguyên Thần Tộc chúng ta coi trọng chữ tín, một khi đã quyết định đi theo, nhất định sẽ dốc cạn toàn lực, bất kỳ tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc nào cũng sẽ không vi phạm lời hứa của mình.

Sáu thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc kia cũng đều rối rít quỳ xuống, mặc dù có điểm không cam lòng, nhưng nhìn về phía Nhiếp Ly thấy ánh mắt nhu hòa vô cùng, dù sao đi theo Nhiếp Ly khẳng định so với việc bị bán cho Lâm hội trưởng chắc chắn tốt đẹp hơn nhiều.

Ngày hôm nay Thiên Nguyên Thần Tộc trước mặt lâm vào thời khắc sinh tử, thiếu thốn lương thực làm tộc nhân càng ngày càng ít đi, những người còn ở lại trong tộc căn bản đều là nữ nhân. Thiên Nguyên Thần Tộc thật sự không dám đem nữ tộc nhân bán cho người ngoài làm nô lệ, bởi vì khế ước chủ tớ của Thiên Nguyên Thần Tộc một khi bị chủ nhân bàn giao bất cứ chuyện gì, bọn họ đều phải hoàn thành, trước kia từng có một ít nữ tộc nhân đã trở thành nô lệ của cường giả ngoại tộc sau đó, kết quả cuối cùng đều cực kỳ thê thảm. Mà ở trong tộc nam nhân dĩ nhiên lác đác cực ít không có mấy.

Ở nơi vô tận man hoang không có bất kì một loài thực vật nào, đã định trước toàn bộ chủng tộc sẽ càng ngày càng suy tàn cho đến khi diệt vong, đây là sự nguyền rủa độc ác nhất của Thánh Đế.

- Các ngươi hãy yên lòng, sáu người thiếu niên này giao vào tay ta, ta nhất định sẽ không bạc đãi bọn chúng!

Nhiếp Ly nhìn về phía hai cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc mà nói.

- Đội ơn công tử!

Hai cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc nước mắt ngang dọc, đã bao nhiêu năm nay những tộc nhân bị bọn hắn bán đi đều bị coi như nô lệ đối đãi không khác gì heo chó, đã từng có người nào hứa hẹn như vậy?

Nhiếp Ly nhìn về phía sáu thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc kia nói:

- Sau này các ngươi hãy đi theo ta, chỉ cần trong thời gian hai năm, qua hai năm nếu đám các ngươi ai không muốn đi theo ta nữa, bất cứ lúc nào cũng có thể rời đi! Ta sẽ không ngăn trở các ngươi!

Nhiếp Ly cắn mạnh tay phải, máu tươi nhỏ xuống bề mặt sáu bản chủ tớ khế ước.

Nhiếp Ly cảm giác thấy, linh hồn của chính mình dường như cùng với những thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc này có liên hệ với nhau, đây là linh hồn khế ước, một khi Nhiếp Ly cưỡng ép thúc động, liền có thể tùy ý diệt sát những thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc này.

Chỉ có người ký kết khế ước nô lệ mới có thể rời khỏi man hoang vô tận, nguyên nhân bản nô lệ khế ước này cực kỳ cường đại, tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc một khi đã ra khỏi vô tận man hoang, phần lớn kết cục chẳng có gì tốt đẹp.

Sáu thiếu niên này không ai trả lời, lặng lẽ đứng ở sau lưng Nhiếp Ly, dù thế nào đi nữa nhóm bọn hắn đã triệt để bị trói buộc, hoàn toàn không có năng lực phản kháng, thời điểm đó biết nói thế nào, còn không phải nghe theo Nhiếp Ly hay sao? Bọn hắn chỉ còn cách yên lặng thừa nhận!

Sáu người bọn hắn đối với lời nói của Nhiếp Ly rõ ràng không tin, nhưng có khế ước nô lệ ở đây, bọn hắn chỉ có thể nghe theo mệnh lệnh của Nhiếp Ly.

Hơn nữa, phải tuyệt đối trung thành!

Lâm hội trưởng nhìn Nhiếp Ly cười cười nói:

- Công tử quả là khoan dung độ lượng!

Sáu thiếu niên Thiên Nguyên Thần Tộc đã rơi vào trong tay Nhiếp Ly, hắn cái gì cũng không có kiếm được, những cũng chỉ có thể bỏ qua, hiện tại hắn tuyệt đối sẽ không đắc tội với người khách hàng lớn như Nhiếp Ly này đây.

Đám người vây quanh không nhịn được nhỏ giọng tranh luận.

- Mới vừa rồi còn giương cung bạt kiếm, thiếu chút nữa thôi liền đã đánh nhau, không nghĩ đến thiếu niên này thật có chút bản lĩnh, rõ ràng trong thời gian ngắn như vậy lại khiến cho Lâm hội trưởng khách khí với mình như thế!

- Có thể không khách khí sao? Ai muốn cùng ta làm một khoản buôn bán lớn như vậy, ta đối với hắn cũng khách khách khí khí!

Một lát sau, tùy tùng mới nãy rời khỏi Lâm hội trưởng bay vút đến, phía sau dẫn theo mười tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc. Mười tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc này đều là những tráng niên đáng giá, tu vi ước chừng Long Đạo Cảnh nhị trọng.

- Mười tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc Long Đạo cảnh nhị trọng, tuyệt đối không có người nào già yếu, chúng ta lần thứ nhất giao dịch, không biết công tử có vừa lòng hay không?

Lâm hội trưởng hơi chắp tay hướng phía Nhiếp Ly nói.

Nhiếp Ly ánh mắt quét qua mười tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc, gật gật đầu hài lòng nói:

- Không tệ! Sau này còn có những giao dịch khác, mong muốn Lâm hội trưởng đây chiếu cố nhiều hơn!

- Đó là chuyện đương nhiên!

Lâm hội trưởng mỉm cười nói.

CHƯƠNG 425: CHÍ CAO THẦN QUYẾT

Nhiếp Ly ở vùng biên cảnh man hoang nghỉ ngơi tròn bảy ngày, cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc mua được cũng vượt xa dự tính, tổng cộng đạt được ba trăm sáu mươi người, trong đó Long Đạo cảnh ngũ trọng có hai người, Long Đạo cảnh tứ trọng sáu người, Long Đạo cảnh tam trọng năm mươi người, còn lại đều là tu vi Long Đạo cảnh nhất trọng hoặc nhị trọng.

Sáu thiếu niên kia mặc dù là Long Đạo cảnh nhất trọng, nhưng tuổi còn nhỏ lại có thiên phú không tồi, xứng đáng dốc sức bồi dưỡng.

Những Thiên Nguyên Thần Tộc cường giả này tất cả đều cùng Nhiếp Ly hoàn thành xong khế ước chủ tớ.

Bên trong biệt viện tại một thị trấn nhỏ ở biên cảnh.

Nhiếp Ly tay phải khẽ động triệu hồi ra Vạn Lý Hà Sơn Đồ, đem mấy cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc tất cả đều thu vào bên trong.

Những cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc này ở vô tận man hoang là nơi có Thiên Đạo chi lực cực kỳ mỏng manh lại vẫn có thể có nhiều tộc nhân có thể đột phá đến Long Đạo cảnh đến như thế, đã vào bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ linh khí cực kỳ nồng đậm, tu vi nhất định bộc phát càng ngày càng mạnh.

Mỗi một cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc đều có thiên phú vô cùng kinh người, nếu không phải như thế Thánh Đế cũng sẽ không bị thương nặng, dưới tình huống đó bất chấp tất cả đem toàn bộ người của Thiên Nguyên Thần Tộc trấn áp tại vùng man hoang vô tận, đồng thời ban lời nguyền rủa độc ác đến như vậy.

Thiên Nguyên Thần Tộc được trời cao ưu đãi ban cho tư chất hơn người, nhưng dù sao ở phía trước điều kiệnquá cực hạn cho nên tu vị của bọn họ chỉ có thể dừng lại ở Long Đạo cảnh chưa có đột phá được Vũ Tông, nhưng đã vào trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ khẳng định không giống như trước.

Nhiếp Ly cũng tiến nhập Vạn Lý Hà Sơn Đồ.

Nhìn thấy Nhiếp Ly tiến vào, những Thiên Nguyên Thần Tộc các cường giả này tất cả đều cung kinh đứng bên cạnh, thoáng chút sợ hãi quan sát Nhiếp Ly. Từ nay về sau Nhiếp Ly chính là chủ nhân của bọn chúng, cho dù Nhiếp Ly muốn đem bọn chúng ra giết cũng không cách nào phản kháng.

Sau khi tiến vào trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ, phát hiện một vùng thế giới thần bí rộng lớn như vậy, bọn chúng lại càng bất an không yên. Nhiếp Ly chắc chắn là một nhân vật tột cùng bất thường, đột nhiêu lại mua nhiều tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc như vậy, không biết đến cùng là có ý đồ gì.

Sáu thiếu niên kia cũng đều hai mắt mở to hướng phía Nhiếp Ly mà nhìn.

Nguyên một đám bọn hắn thần kinh căng thẳng, tràn ngập sợ hãi.

Nhiếp Ly cười ảm đạm một tiếng, nhìn về phía một thiếu niên trong số bọn hắn. Hỏi:

- Ngươi tên gì?

- Bẩm báo chủ nhân, ta tên gọi Vân Diệt.

Người thiếu niên kia cung kính hồi đáp, nếu không phải do khế ước nô lệ, hắn quả quyết không muốn cúi thấp cái đầu cao ngạo của mình.

- Vân Diệt?

Nhiếp Ly đi tới bên cạnh, tay phải đặt lên trên vai.

Cơ thể Vân Diệt khẽ run lên, hắn đối với Nhiếp Ly trong lòng tràn ngập nỗi sợ hãi, nói cho cùng hắn không biết Nhiếp Ly sẽ làm gì hắn, cái loại cảm giác sinh tử bản thân bị người khác nắm giữ trong tay, đối với hắn mà nói đây là lần đầu tiên.

Thiên Đạo chi lực Nhiếp Ly đảo qua người Vân Diệt một cái, lát sau nói:

- Ngươi là người Thiên Nguyên Thần Tộc sở hữu Xích Vân chi thể, công pháp thích hợp để tu luyện có Phi Vũ Thần Quyết, Thực Nhật Thần Quyết, ngươi muốn tu luyện cái nào?

- Phi Vũ Thần Quyết? Thực Nhật Thần Quyết?

Vân Diệt lặng người đi một cái.

Những cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc trưởng thành ở bên cảnh đều khiếp sợ mà nhìn Nhiếp Ly.

- Còn không mau tạ ơn chủ nhân?

- Phi Vũ Thần Quyết cùng Thực Nhật Thần Quyết đều là một trong những công pháp chí cường của Thiên Nguyên Thần Tộc chúng ta, nhưng hai bộ công pháp này ở bộ tộc chúng ta đều đã thất truyền!

- Có thể tu luyện bất kì một trong hai bộ tâm pháp Phi Vũ Thần Quyết hay Thực Nhật Thần Quyết, đều là vận phúc cực lớn của ngươi!

Các cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc bên cạnh mỗi người một câu nhao nhao tranh luận.

Nghe được mấy lời này từ các cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc, Vân Diệt một tiếng bịch(*) quỳ xuống kích động nói:

- Vân Diệt cũng không biết, kính xin chủ nhân ban ân!

(* giải thích:

- 噗通

"Phù phù" (tượng thanh), như ngồi "phịch" xuống)

Nhiếp Ly hơi nhăn mặt một chút. Trầm mặc một lát rồi nói:

- Vậy tu luyện Thực Nhật Thần Quyết đi!

Trong người lấy ra một quyển trục, đem công pháp nguyên vẹn của Thực Nhật Thần Quyết sao chép xuống.

- Ngươi, ngươi, ngươi...

Nhiếp Ly xem xét thể chất mỗi người, hướng phía một người trong số đó nói ra:

- Các ngươi đều thích hợp để tu luyện Thực Nhật Thần Quyết!

Toàn bộ Thiên Nguyên Thần Tộc, căn cứ vào thể chất khác nhau, tổng cộng có đến ba mươi sáu bộ chí cao thần quyết (tâm pháp cường đại), thế nhưng những pháp quyết đó cứ mất dần mất dần, khiếm khuyết lại thêm khiếm khuyết. Hiện giờ cũng chỉ có Nhiếp Ly trên mình giữ được công pháp đầy đủ. Đem những công pháp này truyền thụ cho từng cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc thủ hạ.

Trọn vẹn hết một ngày, Nhiếp Ly mới thu xếp hoàn tất việc này.

- Chủ nhân, thuộc hạ có một chuyện không rõ, không biết có nên hỏi hay không?

Một cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc trưởng thành trong đám đông đi ra. Nhìn về phía Nhiếp Ly hỏi, người này là một trong hai cường giả tu vi Long Đạo cảnh ngũ trọng, tên gọi Huyền Vũ.

- Có gì không minh bạch cứ hỏi!

Nhiếp Ly mỉm cười nói, nếu như không có người nào hỏi mới gọi là quái lạ đấy.

- Những năm tháng buồn tủi dài đằng đẵng trôi qua, Thiên Nguyên Thần Tộc chúng ta sớm đã không còn vinh quanh trước kia, các loại thần quyết cũng đều đã thất lạc. Đa tạ chủ nhân cho những hậu bối chúng ta có thể một lần nữa nhìn thấy thần quyết của tổ tông để lại ngày đó, nhưng thuộc hạ có chút kì quái chính là, vì cái gì chủ nhân trên người lại có được toàn bộ thần quyết của Thiên Nguyên Thần Tộc?

Huyền Vũ cung kính dò hỏi.

- Là việc này sao...

Nhiếp Ly ngưng mắt nhìn ra phương xa, bình tĩnh nói:

- Vì sao những thần quyết đó ta lại có, các ngươi cũng không nhất thiết phải biết, các ngươi chỉ cần biết rằng ta cùng Thiên Nguyên Thần Tộc có sâu xa, sau này không làm khó các ngươi là được!

Thực tế những lời này Nhiếp Ly nói ra cũng không phải là giả, kiếp trước đại chiến với Thánh Đế, Nhiếp Ly quả thật có được trợ giúp của Thiên Nguyên Thần Tộc, chẳng qua sau đó toàn bộ Thiên Nguyên Thần Tộc đều bị thánh đế giết hết, ngay cả hài đồng mới sinh ra cũng không buông tha.

Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, Huyền Vũ quỳ xuống nghe đến bịch một tiếng, trịnh trọng nói:

- Chủ nhân cho bọn thuộc hạ có cơ hội chứng kiến được những thần quyết đã mất này lần nữa xuất hiện dưới ánh mặt trời, chúng ta vô cùng cảm kích, chỉ cần chủ nhân có bất kì phân phó gì, chúng ta nhất định đem hết toàn lực, tan xương nát thịt vạn lần chết cũng không chối từ!

Nếu như lúc trước là vì khế ước nô lệ phải dốc toàn lực phục vụ theo những gì Nhiếp Ly nói, bọn hắn lúc này đây là thật tâm thành ý vì Nhiếp Ly làm việc. Thiên Nguyên Thần Tộc là những người cực kỳ chất phác, bọn họ sinh sống ở nơi cằn cỗi hoang dã, chỉ cần nhận được một chút ân huệ từ ngoại nhân liền sẽ đối với người đó mang ơn.

Sinh tử tồn vong của bọn họ vốn đã nằm chắc trong tay của Nhiếp Ly, Nhiếp Ly không dùng đến các loại thủ đoạn bức bách, tra tấn bọn hắn cũng đã là cực kỳ nhân từ, nói gì đến Nhiếp Ly truyền thụ cho bọn hắn thần quyết đã thất truyền của Thiên Nguyên Thần Tộc?

- Ngoài việc dạy các ngươi những công pháp đã thất truyền ra, ta còn muốn dạy các ngươi một loại chiến trận thất truyền đã lâu của Thiên Nguyên Thần Tộc, phải cần đến những người tu luyện thần quyết chí cao các loại khác nhau mới có thể thúc động, tên là Thiên Nguyên Thần Trận, trận pháp này chia làm Tam Tài, Lục Hợp, Bát Hoang, Thập Tuyệt, Tam Thập Lục Sát trong đó biến hóa, ba người tùy ý tổ hợp có thể bộc phát ra chiến lực trên năm lần, sáu người bất kì kết hợp, có thể bộc phát hơn mười lần chiến lực trở lên, cứ như thế suy rộng ra, trận pháp loại này ngay cả bên trong điển tịch của Thiên Nguyên Thần Tộc các ngươi cũng là ghi chép lại cực ít!

Nhiếp Ly nhìn mấy Thiên Nguyên Thần Tộc cường giả này nói.

- Thiên Nguyên Thần Trận?

Các tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc ở xung quanh đều nghi hoặc nhìn về phía Nhiếp Ly, bọn hắn chưa từng nghe qua có một thứ trận pháp như vậy.

- Trong Thiên Nguyên Thần Tộc các ngươi những người tu luyện thần quyết chí cao vốn đã ít càng thêm ít, thần trận này cần rất nhiều nhân tài Thiên Nguyên Thần Tộc tu luyện pháp quyết chí cao mới có thể thi triển, các ngươi chưa từng nghe qua có Thiên Nguyên Thần Trận này, cũng không phải là cái chuyện gì kỳ quái!


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro