Yêu Thần Ký (426-430)

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

CHƯƠNG 426: BIÊN CẢNH ĐUỔI GIẾT

Thời gian một ngày rất nhanh trôi qua, Nhiếp Ly lẳng lặng đứng bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ tu luyện, những cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc kia cũng nhao nhao lên tu tập những công pháp chí cao cùng Thiên Nguyên Thần Trận Nhiếp Ly giao cho bọn hắn.

Nhiếp Ly cảm giác thấy khoảng cách tịnh tiến đến Thiên Chuyển cảnh chỉ còn một bước.

Tuy rằng tu vi hiện tại là Thiên Tinh cảnh cửu trọng đỉnh phong, nhưng tâm pháp tu luyện lại là Thiên Đạo Thần Quyết, coi như cường giả tu vi Thiên Chuyển cảnh bình thường cũng không hẳn là đối thủ của Nhiếp Ly.

Hơn nữa Nhiếp Ly vẫn đang không ngừng vận chuyển Linh Hồn Hải bên trong Mệnh Tinh, chín khối Mệnh Tinh càng lúc càng sáng.

Thời điểm Mệnh Tinh tu vi Thiên Tinh cảnh càng sáng, về sau đạt tới Thiên Chuyển cảnh tu vi sẽ càng mạnh!

Có nhiều thủ hạ Long Đạo cảnh như vậy, chỉ cần không gặp phải cường giả Vũ Tông cấp, Nhiếp Ly không cần phải lo lắng.

Vũ Thần Tông.

Một trận hỗn chiến bùng phát.

Long Vũ Âm cùng Âm Minh vốn trong tay nắm giữ ba tòa Thần Trì, trong vùng ngoại vi Vũ Thần Tông trên đại thế giới được cho là một thế lực tương đối cường đại, nhưng đột nhiên có một đám cường giả thần bí phát động công kích lên Âm Minh, trong đó có không ít cường giả Long Đạo cảnh, hơn nữa không có Long Vũ Âm trấn thú, cả Âm Minh trong nháy mắt hỏng mất, chết đến mấy vạn người.

Gặp phải tình huống như vậy, Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh đương nhiên không thể ngồi yên không đoái hoài đến, nhưng các cường giả Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh gia nhập chiến đoàn cũng đều tổn thương trầm trọng.

Âm Minh, Thiên Hành Minh cùng Yêu Minh tam đại thế lực trong Thiên Linh viện, hễ rời khỏi đây toàn bộ đều bị giết.

Nơi biên giới vô tận man hoang, một khách điếm nằm trong một thị trấn nhỏ.

Long Vũ Âm trầm lặng đứng thẳng, lời nói hành động của nàng đem so với trước hàm súc trưởng thành hơn nhiều, dáng người chỗ phồng chỗ cong nóng bỏng vô cùng. Một người hầu quỳ gối xuống cung kính bẩm báo:

- Đại tiểu thư, Âm Minh chúng ta bị một đám người thần bí công kích, tổn thất nghiêm trọng, ba tòa thần trì toàn bộ đều thất thủ!

- Cuối cùng là có chuyện gì xảy ra? Không lẽ là Long Thiên Minh ra tay sao?

Long Vũ Âm cau mày hỏi, thần trì thất thủ thực ra chỉ là chuyện nhỏ, thân phận đám người kia rốt cuộc là gì lại có thể trong thời gian ngắn như vậy khiến cho Âm Minh tổn thất nặng nề. Ở Thiên Linh viện có thể làm đươc chuyện này, e rằng chỉ có hai người Long Thiên Minh cùng Tư Đồ Bắc Viêm, nàng cùng Tư Đồ Bắc Viêm vốn không thù không oán, vậy không còn nghi ngờ gì nữa khả năng lớn nhất chính là Long Thiên Minh làm ra chuyện này.

- Bẩm đại tiểu thư, trước mắt chưa thể xác định! Nhưng thủ hạ dưới tay Long Thiên Minh không có bất cứ động tĩnh gì. Bọn chúng hiện đang đều ở cùng với hắn!

Một người hầu bên cạnh Long Vũ Âm cung kính nói ra.

- Chẳng lẽ lại là Tư Đồ Bắc Viêm kia?

Long Vũ Âm hơi cau mày nhăn mặt.

- Phía Tư Đồ Bắc Viêm cũng không có một chút động tĩnh gì!

Người hầu cung kính nói.

Long Vũ Âm trong lòng tràn ngập nghi hoặc, không phải Long Thiên Minh, cũng không phải Tư Đồ Bắc Viêm, vậy là kẻ nào chĩa mũi nhọn vào bọn họ như thế?

- Đại tiểu thư, có một việc. Không biết có nên nói hay không?

Người hầu kia muốn nói lại thôi.

- Có lời gì, nói thẳng cũng được!

Long Vũ Âm nhìn thoáng qua người hầu đang quỳ trên mặt đất nói.

- Giữa lúc chúng ta giao chiến, có một kẻ tu vi Long Đạo cảnh, công pháp mà hắn tu luyện, tựa hồ có điểm giống với Yêu Thần Tông!

Người hầu cau mày cung kính nói. Bạn đang đọc chuyện tại

- Yêu Thần Tông?

Long Vũ Âm trong lòng rùng mình.

Quả thật, Long Vũ Âm chưa từng nghĩ qua khả năng này, nếu thật có liên quan đến Yêu Thần Tông, vậy chuyện này liền phức tạp.

- Ngươi có bao nhiêu phần nắm chắc là người của Yêu Thần Tông?

Long Vũ Âm truy vấn.

- Thuộc hạ cũng không có gì nắm chắc.

Người hầu vội vàng lắc đầu nói:

- Vừa vặn chỉ là có chút cảm giác. Khí tức của đối phương có điểm không đúng, cũng không có cách tìm được chứng cớ xác thực chứng minh, nhóm người này rất kì quái, chỉ đặc biệt chĩa ngòi vào chúng ta, hành động cũng cực kì cẩn thận, dường như muốn tránh né cái gì!

Long Vũ Âm cau mày, chuyện này xem ra quả thực có điểm kỳ quặc.

Sau khi Nhiếp Ly đi khỏi, nàng cùng mấy người hầu một mạch truy tung, nhưng Nhiếp Ly lại hoàn toàn mai danh ẩn tích, có tìm thế nào cũng không thấy. Sau nàng lại nghe nói Nhiếp Ly xuất hiện ở biên thùy của một trấn nhỏ, liền cùng với mấy người hầu vội vàng chạy đến.

- Ngươi trở về trước, tiếp tục điều tra lai lịch đám người này. mấy ngày nữa ta liền quay lại!

Long Vũ Âm nghĩ một chút nói với người hầu kia.

- Dạ!

Người hầu kia lúc này cung kính đáp, cáo lui rời khỏi.

Một lát sau, dưới tay Long Vũ Âm hai vị phu nhân trung niên tu vi Long Đạo cảnh đi tới.

- Tiểu thư, chúng ta đã có tin tức của cô gia, người hiện đang dừng tại một khách điếm ở một thị trấn nhỏ, mới đây mua rất nhiều cao thủ của Thiên Nguyên Thần Tộc, chừng khoảng hơn một trăm người!

Một vị phu nhân nói, trong lòng của nàng vẫn còn tương đối khiếp sợ, không nghĩ đến Nhiếp Ly thậm chí lại có tài lực kinh người như vậy!

Đây là hơn một trăm cao thủ Thiên Nguyên Thần Tộc, hơn nữa tuyệt đối trung thành!

Cho dù có là Thần Tượng Các trong truyền thuyết, chỉ sợ cũng không thể một lần xuất ra nhiều linh thạch như thế trao đổi trên trăm cao thủ Thiên Nguyên Thần Tộc!

Quả nhiên Long phu nhân nhìn người tinh tường không hề sai lầm, đại tiểu thư nếu có thể cùng cô gia kết thành phu thê, đối với việc đại tiểu thư nắm Long Ấn thế gia trong tay tuyệt đối là điểm rất tốt.

Long Vũ Âm nghe được lời này của vị phu nhân kia, khuôn mặt tức thì kích động, gấp giọng nói:

- Hắn ở khách điếm nào, mau đưa ta tới đó!

- Vâng, tiểu thư!

Vị phu nhân kia đáp.

Đúng lúc này, bất thình lình có một cỗ khí tức cường đại chấn động truyền đến.

Hai vị phu nhân sắc mặt đột nhiên biến đổi.

- Tiểu thư cẩn thận!

Hai vị phu nhân mang theo Long Vũ Âm lập tức hướng ra phía ngoài phi vút đi.

Oanh!

Một tiếng nổ kinh khủng truyền đến, chỉ thấy gian khách sạn ba người Long Vũ Âm vừa ở tại đó, nháy mắt nổ tan chìm vào tro bụi!

Ba đạo thân ảnh mềm mại biến hóa, hướng nơi xa xa bay vút đi.

Ngay tại thời điểm đám người Long Vũ Âm vội vã tháo chạy, vèo vèo vèo mấy chục đạo thân ảnh hướng tới đám Long Vũ Âm điên cuồng lướt đến.

- Ngăn chúng lại, không được để chúng trốn thoát, hai mụ già kia giết không cần hỏi, còn con nha đầu kia giữ lại!

Một thanh âm ác liệt lạnh lùng cắt qua trời không vang lên.

Mấy chục người này tất cả đều mặc hắc y, không thể nhìn thấy rõ diện mạo của chúng, một mạch hướng phía ba người Long Vũ Âm đuổi theo, trong đó có hai kẻ tu vi khá mạnh, tốc độ nhanh kinh người ngay tức khắc đã gần đuổi kịp ba người Long Vũ Âm. Dựa vào tốc độ này xem xét, đám người kia tất cả đều là cường giả Long Đạo cảnh.

- Tạ di, hai người chạy mau đi!

Long Vũ Âm gấp giọng hô.

Hai vị phu nhân này đều là cường giả Long Đạo cảnh, một khi tiến giai Long Đạo cảnh không được phép chết! Nếu chết rồi ngay tức khắc hồn phi phách tán, hoàn toàn không còn tồn tại!

- Không được, chúng ta nhất định phải mang theo đại tiểu thư cùng đi, chúng ta đã hứa với phu nhân nhất quyết phải bảo vệ người chu toàn!

Một vị phu nhân trong hai người kiên quyết nói, tuy rằng biết rõ đối phương tu vi mạnh mẽ có chuẩn bị từ trước mới đến, các nàng cũng không muốn bỏ Long Vũ Âm ở lại.

- Nhưng mà, Tạ di...

Long Vũ Âm thần tình lo lắng, hai vị phu nhân này đối với nàng coi như chính bản thân mình, không khác gì người thân bình thường, nàng làm sao có thể nhẫn tâm nhìn thấy họ chết!

Long Vũ Âm chỉ có tu vi Thiên Tinh cảnh(*), đối với hai vị phu nhân kia chỉ thêm cản trở, nếu mang theo nàng hai người muốn chạy cũng không được!

(* giải thích: Nguyên văn chỗ này tác giả viết là Thiên Chuyển cảnh, nếu ai đọc YTK từ lâu sẽ nhận thấy LVÂ đạt đến TC cảnh là điểm vô lý cực kì, vì vậy theo ý mình tự động sửa thành Thiên Tinh cảnh coi như cân bằng hợp lí. Nếu quả thực tác giả viết nhầm đoạn này về sau các chương tiếp theo tiếp tục theo dõi kĩ hơn!)

Không chờ Long Vũ Âm nghĩ lại, một cỗ chưởng kình cuồng bạo phá không bay đến.

- Muốn chạy cũng không nhìn xem chúng ta có đồng ý hay không! Hừ hừ, các ngươi dù chỉ một người cùng đừng nghĩ đến chuyện chạy thoát!

Thanh âm lạnh lẽo kia tựa như băng đao lạnh thấu xương.

CHƯƠNG 427: TRỐN CHẠY ĐỂ KHỎI CHẾT

Hội Fans Yêu Thần Ký.

Vèo vèo vèo!

Mấy đạo hàn quang sắc bén vạch qua không trung, hướng phía hai phụ nhân sau lưng Long Vũ Âm kịch bắn tới.

Người phụ nữ được Long Vũ Âm kêu bằng Tạ di bỗng nhiên bạo phát ra khí thế cường đại, toàn thân bốc lên hỏa quang nóng bỏng.

Một tiếng long ngâm vang dài qua không trung.

Phụ nhân kia dung hợp một con Xích Diễm Dực Long, cự chưởng hướng phía những hàn quang này chộp tới.

Nhưng đúng lúc đó, những hàn quang này đột nhiên tăng tốc.

Phập phập phập!

Những hàn quang đó đột ngột đâm xuyên qua Xích Diễm Dực Long, lập tức máu tươi bắn ra tung tóe.

- Graoooo....!

Xích Diễm Dực Long kêu lên một tiếng thê lương thảm thiết.

Một lát sau, Xích Diễm Dực Long biến trở lại thành dạng người, từ trên bầu trời rơi xuống.

- Tạ di!

Long Vũ Âm gào khóc kêu lên, nhưng bị phụ nhân kia mang theo bay vút đi.

- Tiểu thư, cô nhất định phải tự chăm sóc lấy bản thân mình, kẻ tới đây ít nhất là một cường giả Long Đạo Cảnh lục trọng trở lên, coi như chúng ta có đem hết toàn lực cũng không phải là đối thủ của hắn!

Phụ nhân bên cạnh Long Vũ Âm gấp giọng nói ra, mang theo Long Vũ Âm tức tốc bay đi.

Long Đạo Cảnh cường giả, một khi ngã xuống liền không cứu trở lại được nữa!

Từng đạo lưu quang trên trời xẹt qua, hướng phía Long Vũ Âm phương hướng chạy trốn đuổi theo.

Vào lúc này, một khách điếm trong một thị trấn nhỏ.

Nhiếp Ly sau khi tu luyện xong, từ trong khách sạn đi ra, Thiên Nguyên Thần Tộc các cường giả đều vẫn còn ở bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ, thời điểm này không sai biệt lắm là lúc nên quay về Vũ Thần Tông rồi.

Thời gian gần đây, trên thị trường những vụ giao dịch cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc toàn bộ hầu như đều bị Nhiếp Ly mua hết, ở chỗ này cũng không còn chuyện gì để làm.

Hắn vừa mới đi ra khỏi khách điếm, liền chứng kiến trên bầu trời xa xăm có mấy đạo lưu quang bay vút.

Người thiếu nữ ngay phía trước kia, không phải Long Vũ Âm thì còn ai vào đây? Đằng sau nàng có tới mấy hắc y nhân truy đuổi.

Mắt thấy Long Vũ Âm sắp bị tóm, vị phụ nhân bên cạnh Long Vũ Âm đem nàng đẩy mạnh một cái bay ra ngoài.

- Tiểu thư, người bảo trọng, ta đi ngăn bọn chúng lại!

Dứt lời phụ nhân kia quay người hướng phía những Hắc y nhân đang đuổi theo nghênh đón, toàn thân hóa thành một con Băng Tuyết Long Điểu, xung quanh bầu trời lập tức bị bao phủ bên trong hàn ý vô tận.

Nhiếp Ly nhíu mày một cái, sau lưng lập tức xuất hiện đôi hắc bạch vũ dực, lăng không hướng phía Long Vũ Âm phía xa kịch lướt tới.

Băng Tuyết Long Điểu vừa mới hiện thân, đã thấy trên bầu trời một đao ảnh cực lớn chém xuống, chỉ nghe uỳnh một tiếng nổ mạnh, Băng Tuyết Long Điểu bị bao phủ bên trong đao ảnh cực lớn này.

- Lâm di!

Long Vũ Âm lệ quang rưng rưng, xoay người đều muốn ngay lập tức hướng phía đám Hắc y nhân kia nhào tới.

Giờ phút này Long Vũ Âm đã ngã vào người Nhiếp Ly, hắn giữ chặt nàng trong tay hướng ra phía ngoài bay vút đi.

- Nhiếp Ly, Tạ di, Lâm di đều chết cả rồi!

Nhìn thấy Nhiếp Ly, Long Vũ Âm nước mắt tựa vỡ đập, rút cuộc không dừng lại được.

- Trước tiên rời đi đã, việc khác để sau hãy nói

Nhiếp Ly đôi cánh chấn động, hóa thành một đạo lưu quang phóng đi.

Sau khi hạ thủ phụ nhân kia, đám Hắc y nhân liền thả người bay vút đến.

- Không biết những kẻ này có lai lịch gì, tạm thời không thể ngang nhiên sử dụng Vạn Lý Hà Sơn Đồ, nếu không sẽ dẫn tới hậu quả khó có thể tưởng tượng được!

Nhiếp Ly âm thầm ngẫm nghĩ, sau lưng vũ dực cực kì nhanh chóng rung động, càng lúc càng nhanh.

Đây đã là tốc độ cực hạn của Nhiếp Ly.

Đám Hắc y nhân phía sau bám đuổi không rời, tất cả bọn chúng đều là Long Đạo Cảnh cường giả đuổi theo sau lưng Nhiếp Ly, tuy rằng nguyên một đám tốc độ nhanh cực hạn, lại không thể cùng Nhiếp Ly rút ngắn khoảng cách.

Tuy rằng chỉ có tu vi Thiên Tinh Cảnh đỉnh phong, tốc độ của Nhiếp Ly so với Long Đạo Cảnh cường giả, không hề có một chút thua kém.

Sau khi tịnh tiến tu vi, sau lưng pháp tắc chi dực đem so với trước đã không ngừng tăng thêm gấp mấy lần, hóa thành một đạo lưu quang một đen một trắng, phảng phất muốn phá không mà đi.

- Tiểu tử này có lai lịch gì, không thể tin được chạy trốn nhanh như vậy?

Đầu lĩnh Hắc y nhân đặc biệt căm tức, nguyên do hắn cảm giác được Nhiếp Ly chỉ có tu vi Thiên Tinh Cảnh, rõ ràng lại có thể lao đi nhanh như vậy.

Chỉ là một tiểu tử Thiên Tinh cảnh, lại cư nhiên dám ở bên dưới mí mắt bọn hắn cướp người?

- Tự tìm cái chết!

Hắc y nhân lạnh lùng quát to một tiếng, lợi kiếm trong tay hóa thành một đạo hàn quang, hướng phía Nhiếp Ly phá không mà đi.

Bên trong lợi kiếm này ẩn chứa lực lượng vô cùng cường đại, tốc độ lại càng nhanh đến cực hạn, bám sát hướng về phía sau lưng Nhiếp Ly.

Sắp thấy lợi kiếm này chuẩn bị đâm trên lưng của mình, trên lưng toát ra một thứ hàn khí cường đại, cả người dường như đều muốn bị đông cứng lại.

Chẳng lẽ lại phải chết ở chỗ này?

Nhiếp Ly nhíu mày một cái, một khi chết đi, tu vi liền bị giảm xuống rất nhiều, hắn đã không có nhiều thời gian như vậy! nguồn t r u y ệ n y_y

- Không được, ta không thể chết được! Cũng không thể khiến Long Vũ Âm nàng chết ở chỗ này!

Nhiếp Ly cau mày, tuy rằng hắn không biết những người này chặn giết Long Vũ Âm là vì cái gì, nhưng mà có thể xác định, trong này khẳng định có rất lớn âm mưu!

Nhiếp Ly điên cuồng thúc giục Linh Hồn Hải, Ảnh Yêu Yêu Linh dường như nhận được triệu hoán, bên trong Linh hồn hải Nhiếp Ly thức tỉnh, trong nháy mắt một cỗ lực lượng cường đại thông qua Linh Hồn Hải hướng thân thể Nhiếp Ly rót tới, tốc độ đột nhiên tăng lên.

Ngay sau đó Quang Ám Hùng Miêu cùng Thánh Huyết Dực Giao đồng thời thức tỉnh, lại có hai cỗ lực lượng rót vào cơ thể Nhiếp Ly.

Đồng thời cảm nhận được ba cỗ lực lượng, Nhiếp Ly tốc độ đột nhiên bộc phát, so với ban đầu trở nên nhanh hơn gấp ba lần.

Vốn là lợi kiếm của Hắc y nhân kia bắn ra ngay lập tức đã đâm trúng người Nhiếp Ly, tốc độ Nhiếp Ly càng lúc càng nhanh, đúng là so với thanh lợi kiếm này duy trì tốc độ giống nhau, lợi kiếm kia sau khi kịch bắn ra một khoảng dần dần chậm lại, mà Nhiếp Ly thì hóa thành một đạo lưu quang phóng đi.

Hắc y nhân kia cầm chuôi lợi kiếm đuổi theo, hướng phía trước nhìn lại, Nhiếp Ly đúng là đã chạy ra ngoài vài dặm, rất nhanh đều không còn nhìn thấy rồi.

Nội tâm của hắn tràn đầy khiếp sợ.

Tiểu tử kia đến cùng là ai? Chỉ có Thiên Tinh Cảnh tu vi, tốc độ vậy mà nhanh đến mức đỉnh phong tuyệt luân như thế! Thậm chí ngay cả chính mình bắn ra lợi kiếm đều không đuổi kịp, cuối cùng là chuyện gì đã xảy ra?

- Lão đại, chúng ta làm sao bây giờ? Tiểu tử kia chạy nhanh quá!

- Đuổi theo, ta không tin hắn có thể giữ được tốc độ như vậy chạy trốn, tu vi của hắn căn bản không chèo chống được bao lâu!

Hắc y nhân lạnh lùng nói, hắn không tin chỉ là một Thiên Tinh Cảnh, bên người còn mang theo nữ nhân, lại có khả năng tránh được nhiều Long Đạo cảnh cường giả như bọn hắn truy đuổi theo hay sao?

Vèo vèo vèo!

Những Hắc y nhân này hướng phía Nhiếp Ly chạy trốn phi đi như điên.

Tại ba cỗ lực lượng chống đỡ dưới, Nhiếp Ly một đường cuồn cuộn.

Long Vũ Âm bị Nhiếp Ly giữ lấy, cũng đang vô cùng khiếp sợ, Nhiếp Ly tốc độ thật sự quá nhanh, bên tai ngoại trừ tiếng gió gào thét, nàng hầu như cái gì cũng đều không cảm giác thấy, bởi vì gió quá lớn, y phục trên người nàng siết thật chặt lại ôm quanh lấy dáng hình lồi lõm.

Nhiếp Ly mới chỉ là Thiên Tinh Cảnh, rõ ràng có thể bộc phát ra tốc độ kinh người như vậy!

Quả nhiên đối với bản thân Nhiếp Ly không cách nào dùng lẽ thường để phán đoán.

CHƯƠNG 428: THIÊN NGUYÊN ĐẠI ĐẾ

Hội Fans Yêu Thần Ký

Nhiếp Ly cảm thấy Thiên Đạo chi lực trong người điên cuồng bị tiêu hao.

Tuy rằng trong nháy mắt khiến cho tốc độ bộc phát đến cực hạn, nhưng đồng thời Thiên Đạo chi lực tiêu hao cũng phải hơn mười lần.

Nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ một lát sau sẽ phải dừng lại, những kẻ đuổi theo sau lưng khẳng định cũng sẽ đuổi kịp!

Cúi đầu nhìn xuống phía dưới, chỉ thấy núi non trùng điệp, cây cối rậm rạp, dị thạch cao chót vót, có nhiều chỗ giăng đầy vực sâu hun hút.

Nhiếp Ly cắm đầu hướng vào nơi núi non trùng điệp này bay xuống.

Trước tiên tìm một chỗ ẩn nấp rồi tính sau, hoặc lợi dụng địa hình tiến vào trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ, hoặc đem các cường giả Thiên Nguyên Thần Tộc bên trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ triệu hoán đi ra cùng đám người kia sòng phẳng mà đánh một trận.

Vèo!

Nhiếp Ly hóa thành một vệt sáng, tiến nhập vào khu rừng phía dưới.

Nơi này đã là khu vực biên giới của vô tận hoang nguyên, lướt qua một rặng núi liên miên, trước mặt chính là hoang mạc mênh mông bát ngát. Mảnh đất hoang vu này bên trong không một tấc cỏ cây sinh sống, trăm ngàn năm qua, vô số cường giả Thiên Nguyên Thần tộc là ở nơi sa mạc hoang vu này tại đây sinh sống.

Núi non liên miên, giống như bộ xương của một người khổng lồ.

Ngay tại lúc Nhiếp Ly cùng Long Vũ Âm hạ xuống, chỉ thấy bên trong vùng sa mạc hoang vu một đạo hào quang bảy màu cuốn vào.

- Vật gì kia?

Nhiếp Ly nội tâm cả kinh, chứng kiến mấy tia sáng đủ màu sắc cuốn tới, hắn vội vàng né tránh.

Nhưng đã không còn kịp nữa!

Vèo!

Nhiếp Ly cùng Long Vũ Âm bị đám hào quang bảy sắc này đánh trúng, hung hăng hai bên va chạm với nhau, lập tức hư không tiêu thất, rốt cuộc cũng không tìm thấy chỗ.

Tầm khoảng nửa canh giờ, đám hắc y nhân đuổi theo sau, tìm kiếm xung quanh, gần như lục lọi hết cả vùng này nhưng không làm thế nào tìm thấy được vị trí của Nhiếp Ly cùng Long Vũ Âm.

- Sao lại thế được?

- Đáng chết, không thể ngờ lại để bọn chúng chạy thoát!

Những hắc y nhân này kiểu gì cũng tìm không ra Nhiếp Ly cùng Long Vũ Âm. Chỉ còn cách căm giận rời đi.

Thời gian dần trôi.

Không biết trong màn đêm đã qua bao lâu.

Dường như có hạt mưa bụi lạnh lẽo rơi xuống, đọng ở trên mặt, rét căm căm.

Nhiếp Ly dần hồi tỉnh. Trong mơ hồ hình như cảm thấy có cái gì mềm mềm, nóng hầm hập, tựa như có một vật áp lên trên mặt hắn, Nhiếp Ly cố gắng mở to mắt, chứng kiến Long Vũ Âm đang nằm sấp lên người mình, bàn tay vừa vặn đặt lên mông của nàng.

Trên lồng ngực truyền đến một cảm giác đè ép mềm mại, khiến Nhiếp Ly không nhịn được mấy phần xấu hổ.

Không cần phải nói, cơ thể Long Vũ Âm quả thật quá nóng bỏng.

Đang nghĩ ngợi một lúc, Long Vũ Âm "ưm" một tiếng, từ từ tỉnh dậy, nhìn thấy một màn trước mắt, ngay tức khắc khuôn mặt đỏ chót rối loạn, nhanh chóng ngồi dậy.

Nhiếp Ly cũng vội lấy tay chống đỡ, từ từ ngồi dậy ngắm nhìn bốn phía, chỉ thấy xung quanh là một vùng đất tối tăm bao la bát ngát.

- Đây là đâu vậy?

Long Vũ Âm nhìn hết xung quanh, ngẩn người một chút.

Nhiếp Ly lông mày cũng nhíu lại, hắn mang theo Long Vũ Âm lăng không bị một đạo hào quang bảy sắc cầu vồng đánh trúng, liền mất đi y thức, sau đó cùng Long Vũ Âm đi tới nơi này.

Vô tận bên trong hư không kia, tựa hồ như có như không truyền đến từng trận nổ vang.

- Ta cũng không biết, nếu theo lẽ thường chúng ta phải dừng ở một nơi rừng núi, không biết chỗ này là đâu, ta đoán rằng đây hẳn là một không gian thần bí nào đó!

Nhiếp Ly trầm ngâm trong chốc lát nói.

- Dạ.

Long Vũ Âm gật gật đầu, nghĩ tới hai a di của mình đã tử trận, nàng lại trầm xuống.

Nhiếp Ly đang muốn đứng lên, cúi đầu xuống lại phát hiện Long Vũ Âm đang ngồi trên người mình, tư thế có bao nhiêu là xấu hổ lúng túng. Đầu của hắn cũng vừa đúng ở ngay trước ngực Long Vũ Âm. Hắn cười khổ một cái nói:

- Vũ Âm, cô đứng lên trước đã!

Long Vũ Âm lúc này mới phát hiện điểm bất thường, nhanh chóng đứng lên, hai má một vùng đỏ ửng.

Nhiếp Ly quan sát xung quanh một chút, khẽ nhíu mày, hắn cảm giác được ở không gian này có một lực lượng thần bí ẩn hiện.

Ngay lúc Nhiếp Ly định bụng tìm đường ra khỏi nơi đây, một thanh âm xa xưa theo hư không truyền đến.

- Các ngươi không cần phải tìm đường ra, ở bên trong ý niệm của ta, ta nếu muốn tha cho các ngươi rời khỏi đây, các ngươi liền có thể đi khỏi.

Thanh âm thần bí kia chậm rãi nói.

Nghe được thanh âm này, Nhiếp Ly cùng Long Vũ Âm đều rùng mình.

Ở bên trong ý niệm?

- Nhất Niệm Vô Ngân Thần Thuật!

Nhiếp Ly nghẹn giọng nói.

- Ồ, đứa nhỏ này, ngươi vậy mà lại biết được Nhất Niệm Vô Ngân, ngươi là ai? Theo lẽ thường bằng với cảnh giới tu vi hiện tại của các ngươi, căn bản không có khả năng tiếp xúc tới cấp bậc đại thần thuật mạnh mẽ nhường này!

Thanh âm kia pha lẫn một chút ngạc nhiên nói.

Long Vũ Âm lặng đi một chút, Nhất Niệm Vô Ngân Thần Thuật là cái gì? Chẳng nhẽ là công pháp chỉ có Vũ Tông cấp cường giả mới có thể tu luyện?

Đoán chừng Long Vũ Âm thế nào cũng không nghĩ ra, ngay cả Vũ Tông cấp Nhất Niệm Vô Ngân Thần Thuật này bề ngoài cơ bản đều không sờ đến được.

- Ta quả thật có biết chút, không biết tiền bối là...

Nhiếp Ly thử thăm dò.

- Ta có thể nhìn thấu đứa nha đầu kia trong lòng nghĩ gì, xem ra nó đối với ngươi có tình sâu thắm thiết lắm. Nhưng ta lại không nhìn ra ngươi suy nghĩ cái gì, Linh Hồn Hải của ngươi thâm sâu không lường được, tu vi cũng chỉ có Thiên Chuyển cảnh giới, chuyện này là thế nào?

Thanh âm kia lúc này tràn ngập nghi hoặc:

- Hơn nữa bằng với thực lực của ngươi lại có thể đem Vạn Lý Hà Sơn Đồ ra sử dụng!

Nhiếp Ly cười nhạt một cái, vị cường giả kia không nhìn thấu Linh Hồn Hải của hắn cũng là chuyện rất bình thường, dự là có thế nào cũng không nghĩ ra, Nhiếp Ly là xuyên qua thời không mà đến.

- Không nói đến chuyện đó, tiểu tử, ta hỏi ngươi, ngươi mua nhiều người của Thiên Nguyên Thần Tộc như vậy làm gì?

Thanh âm kia bên trong mang theo một ý sắc bén trầm thấp nói.

Nhiếp Ly trong lòng khẽ động, chẳng lẽ vị cường giả này cùng Thiên Nguyên thần tộc có quan hệ gì?

Tộc nhân của Thiên Nguyên Thần Tộc, không phải đều đã bị phong ấn tại bên trong vô tận man hoang sao?

- Bẩm báo tiền bối, ta vốn ngưỡng mộ tộc nhân Thiên Nguyên Thần Tộc, muốn mang mấy người họ rời khỏi hoang nguyên vô tận này!

Nhiếp Ly giải thích.

- Người trẻ tuổi, ta không có tin, là ngươi đang nói láo!

Thanh âm kia lạnh lùng nói.

Nhiếp Ly trầm mặc một lát nói tiếp:

- Ta biết rất khó để khiến cho tiền bối tin tưởng, nguyên do là ta cùng Thiên Nguyên Thần Tộc cùng chung địch nhân, ta có thể dẫn dắt mấy tộc nhân Thiên Nguyên Tần Tộc này, khiến bọn họ trở nên mạnh hơn, sau đó giúp ta đối kháng kẻ kia!

- Cùng chung địch nhân, hahaha, rõ nực cười, các ngươi mà cùng chung địch nhân cái gì chứ?

Thanh âm kia cười lạnh ba tiếng nói.

- Không quan tâm tiền bối tin hay không, lời nói này của ta là thật.

Nhiếp Ly vô cùng trịnh trọng nói.

Thanh âm kia trầm mặc hồi lâu, dường như đang suy nghĩ lời nói này của Nhiếp Ly có nên tin hay không.

- Không biết tiền bối xưng hô thế nào?

Thấy thanh âm kia im lặng một hồi, Nhiếp Ly lại thử dò hỏi.

- Thiên Nguyên! Người ngoài gọi ta là Thiên Nguyên Đại Đế!

Thanh âm kia chần chừ một lát, lúc sau mới trả lời.

- Thiên Nguyên Đại Đế?

Nhiếp Ly nghiêm túc kinh ngạc một lời này bật ra, hắn hoàn toàn không thể ngờ, chính mình lại ở tại nơi đây gặp được nhân vật trong truyền thuyết này, không đúng, Thiên Nguyên Đại Đế đã chết, người đang cùng hắn nói chuyện, rất có thể vẻn vẹn chỉ là ý niệm còn sót lại của Thiên Nguyên Đại Đế mà thôi!

CHƯƠNG 429: THIÊN TÀI ĐỊA BẢO

Thiên Nguyên Đại Đế, chính là tổ tiên của Thiên Nguyên Thần Tộc, kẻ bị Thánh Đế đánh giết!

- Nếu như ta nói rằng chúng ta có cùng một chung kẻ thù là Thánh Đế thì sao?

Nhiếp Ly cười nhạt một tiếng nói.

- Thánh Đế?

Bên trong ý niệm của Thiên Nguyên Đại Đế, bỗng hiện lên một tầng sát ý:

- Người trẻ tuổi, ngươi cảm thấy ta sẽ tin ngươi sao? Ngươi mới có bây lớn, ngay cả mặt mũi Thánh Đế cũng không gặp được! Nếu Thánh Đế muốn giết ngươi, thì không cần dùng đến cả một đầu ngón tay đâu!

- Thiên Nguyên tiền bối chắc cũng biết thời không vừa nói!

Nhiếp Ly cười cười.

- Thời không? Ngươi là từ thời kì Thái Cổ xuyên thẳng qua thời không mà đến? Không đúng, nếu là cường giả ở thời kỳ Thái Cổ, ta không thể không biết!

Thiên Nguyên Đại Đế có chút nghi hoặc.

- Nếu như ta nói, ta là kẻ đến từ cả trăm năm tương lai quay về hiện tại bây giờ, Thiên Nguyên tiền bối có tin ta hay không?

Nhiếp Ly lại nói.

- Trăm năm tương lai quay lại hiện tại? Thời gian như sông dài luôn cuồn cuộn trôi về phía trước, chưa bao giờ lui về phía sau, trừ phi...

Thiên Nguyên Đại Đế lập tức dừng lại thanh âm, ý niệm của hắn đã rơi vào trên người Nhiếp Ly.

Ý niệm của Thiên Nguyên Đại Đế, tựa hồ muốn xuyên thấu cả người Nhiếp Ly vậy.

- Được rồi, ta tin tưởng ngươi là người của trăm năm về sau, ngươi nói kẻ thù của ngươi là Thánh Đế, ta cũng tin rồi.

Thiên Nguyên Đại Đế sau khi trầm mặc một lát, liền nói.

Bởi vì trên người Nhiếp Ly có rất nhiều thứ, căn bản không phải là cảnh giới trước mắt này có thể có được, điều duy nhất có thể giải thích, Nhiếp Ly đúng là người của trăm năm về sau.

Người của trăm năm về sau?

Long Vũ Âm sững sờ mà nhìn Nhiếp Ly, chuyện ly kỳ như vậy, làm cho nàng khó có thể tin tưởng?

- Ở kiếp trước, ta cùng với Thánh Đế quyết đấu, nhưng cuối cùng không phải là đối thủ của hắn, về tới thời điểm còn trẻ, ta bắt đầu tu luyện Thiên Đạo Thần Quyết, đã nhận được rất nhiều loại bảo vật, nhưng để phá vỡ vô tận thời không mà Thánh Đế phong ấn, vẫn còn quá khó khăn, không nghĩ tới lại ở chỗ này gặp phải Thiên Nguyên tiền bối!

Nhiếp Ly nói ra.

- Nói một chút đê, kiếp trước tại sao ngươi bị thua vậy?

Thiên Nguyên Đại Đế trầm giọng nói.

- Kiếp trước sau khi Thiên Thần Tổ Địa hủy diệt, Thánh Đế phá giải phong ấn, giãy giụa mà ra, bắt đầu đồ sát cường giả các lộ, đã dẫn phát đại diệt vong. Rất nhiều cường giả ẩn nấp trong các giới vực không còn tham sống sợ chết nữa, đồng lòng phản kháng, nhưng đều bị Thánh Đế cưỡng chế trấn áp, hoặc là thân tử hồn diệt, hoặc là trọn đời làm nô!

Nhiếp Ly lại nói.

Thiên Nguyên Đại Đế một mực không biết nói gì, nhưng mà Nhiếp Ly có thể cảm giác được Thiên Nguyên Đại Đế rất phẫn nộ.

Thiên Nguyên Đại Đế bị giết, Thiên Nguyên Thần Tộc bị toàn bộ phong ấn tại trong vô tận Man Hoang, đời đời kiếp kiếp trừ phi làm nô, không được bước ra, chuyện ác độc như vậy, Thiên Nguyên Đại Đế có thể nào nhịn được sao?

- Ngươi làm sao có thể đối kháng Thánh Đế hả, coi như là tiếp qua trăm năm, ngươi cũng chỉ hơn trăm tuổi mà thôi, có thể tu luyện tới cảnh giới gì?

Thiên Nguyên Đại Đế rút cuộc mở miệng lần nữa.

- Ta bởi vì đã nhận được một kiện bảo vật, có được năng lực nghịch chuyển thời không, cho nên mới có thể có cơ hội đối kháng cùng hắn.

Nhiếp Ly giải thích.

- Ngươi nói món bảo vật đó, hẳn là Thời Không Yêu Linh Chi Thư a?

Thiên Nguyên Đại Đế nhíu mày một chút, trầm giọng nói, tại trong ấn tượng của hắn, chỉ có món bảo vật này mới có được uy lực như vậy.

Nhiếp Ly cười cười không nói, xem như chấp nhận.

Long Vũ Âm ở một bên lắng nghe, trong đầu một mảnh mơ hồ, nàng nhìn thấy Nhiếp Ly, nhưng nàng càng ngày càng không hiểu Nhiếp Ly rồi.

- Nếu như ngươi đã muốn đối phó Thánh Đế, vậy ta có thể giúp ngươi!

Thiên Nguyên Đại Đế nói tiếp:

- Nhưng mà ngươi nhất định đáp ứng ta một vài điều kiện.

- Điều kiện gì?

Nhiếp Ly hỏi.

- Đó chính là dẫn đầu tất cả Thiên Nguyên Thần Tộc, rời đi vô tận Man Hoang, chờ đến khi ngươi chiến thắng Thánh Đế, thì phải thả tự do cho bọn họ!

Thiên Nguyên Đại Đế nói.

- Việc này không cần Thiên Nguyên tiền bối nói, ta cũng sẽ làm!

Nhiếp Ly rất là nghiêm túc nói.

- Vị trí Chí Tôn, ai không thèm chảy nước miếng, ta tin tưởng ngươi bây giờ có không có bản tâm gian dối, nhưng mà tương lai thì chưa chắc. Ta muốn ngươi phát lời thề, nếu như bất tuân lời thề, sẽ bị Thiên Đạo nguyền rủa, tu vi không bao giờ tiến thêm được nữa!

Thiên Nguyên Đại Đế nhìn Nhiếp Ly, trầm giọng nói.

Nhiếp Ly hiểu rõ, Thiên Nguyên Đại Đế đây là gieo xuống Tâm Ma cho Nhiếp Ly, nếu vi phạm lời thề, cũng sẽ bị Tâm Ma ảnh hưởng, tu vi không cách nào tăng lên.

- Ta có thể thề, chờ lúc ta chiến thắng Thánh Đế, liền thả tự do cho Thiên Nguyên Thần Tộc, nếu làm trái lời thề này, trời tru đất diệt, tu vi trọn đời không được tiến thêm!

Nhiếp Ly giơ tay phải lên đặt lời thề.

Long Vũ Âm ở một bên xem, nàng cũng không biết Thánh Đế trong miệng Nhiếp Ly và Thiên Nguyên Đại Đế là người nào, nhưng mà nàng có thể nghĩ đến, Thánh Đế này, tuyệt đối là một kẻ cực kỳ cường đại. Tuy rằng không biết thực lực của Thiên Nguyên Đại Đế như thế nào, nhưng mà có thể xác định, Thiên Nguyên Đại Đế so với bất luận một vị Vũ Tông nào đều phải cường đại hơn nhiều.

- Có những lời này của ngươi, ta đã an tâm.

Thiên Nguyên Đại Đế cười cười:

- Ta khi còn sống để lại không ít bảo vật, những bảo vật này đối với cường giả cấp Đại Đế, khả năng vô dụng, nhưng mà đối với các ngươi những Thiên Chuyển Cảnh này, lại có thể giúp tăng lên cực đại tu vi của các ngươi.

Bảo tàng cấp cường giả Đại Đế?

Nếu thật sự đạt được bảo vật Thiên Nguyên Đại Đế lưu lại, xác thực có thể nâng cao tốc độ tu luyện của Nhiếp Ly cực nhanh.

Đúng lúc này, mặt đất phía trước của Nhiếp Ly và Long Vũ Âm đột nhiên vỡ ra, một cái bàn tròn từ lòng đất chậm rãi nâng lên, cái mâm tròn này ước chừng phạm vi vài trăm mét, trong đó các loại đồ vật cần thiết đều có, ngoại trừ một ít Chiến giáp Thần Binh ra, còn có các loại Linh dược.

Những vật này, chỉ sợ ngay cả cường giả cấp Vũ Tông, cũng chưa bao giờ thấy qua!

- Những vật này đều quá cường đại, dùng cảnh giới bây giờ của các ngươi, nếu là không biết phương pháp, căn bản không cách nào sử dụng!

Thiên Nguyên Đại Đế thở dài một tiếng nói:

chuong mới hon ở t/r u y e n y y

- Bất quá những thứ này, đều xem như lễ vật ta tặng cho các ngươi a! Cách dùng những vật này, lúc nào có thể dùng, ta nói rõ cho các ngươi biết!

Nhiếp Ly lại cười ha ha nói:

- Thiên Nguyên tiền bối đã quá coi thường ta rồi, đừng quên ta là kẻ từ trăm năm sau trở về, cách dùng những vật này, sẽ không cần Thiên Nguyên tiền bối dạy ta nữa!

Thiên Nguyên Đại Đế sửng sốt thoáng một phát, lập tức cười một tiếng nói:

- Đã như vậy, thì cũng giảm bớt đi rất nhiều phiền toái!

Nhiếp Ly nhìn những vật trước mắt này, trong nội tâm cuồng hỉ, trọn vẹn mấy trăm quả Vô Tướng Thần Quả, trên trăm kiện siêu việt Chiến giáp Thần Binh cấp Vũ Tông, còn có các loại thiên tài địa bảo, những vật này, thật sự rất hữu dụng!

Thực lực của Nhiếp Ly bây giờ không cách nào tăng lên nhanh, nguyên nhân rất lớn là vì thiếu khuyết thiên tài địa bảo, để có nhiều thiên tài địa bảo, dùng đẳng cấp bây giờ của Nhiếp Ly căn bản lấy không được a! Bất quá đã nhận được vật lưu lại của Thiên Nguyên Đại Đế, trong thời gian ngắn tiếp theo, hắn tuyệt đối có thể tăng lên thực lực rất nhiều.

Những vật này nên sử dụng như thế nào cho hữu hiệu, Nhiếp Ly còn phải trở về ngẫm lại, dù sao cấp bậc hiện tại của bọn hắn, còn hoàn toàn không cách nào thừa nhận thiên tài địa bảo có đẳng cấp cao như vậy!

- Những vật này ta nhận, đa tạ Thiên Nguyên tiền bối đã thành toàn!

Nhiếp Ly khẽ cười nói, dùng Không Gian Giới Chỉ đem tất cả những bảo vật phía trước đều thu vào.

Những vật này, đối với một cường giả cấp Đại Đế, nhất là một kẻ đã chết, đã hoàn toàn vô dụng, cho nên Nhiếp Ly hoàn toàn không cần phải khách khí với Thiên Nguyên Đại Đế! Dù sao giữa bọn họ, đã có thỏa thuận giao dịch cả rồi!

CHƯƠNG 430: THIÊN NGUYÊN TRUYỀN THỪA

Converter/Translator: Dark Sage - Hội Fans YTK.

- Bên ngoài hình như có mấy người đang truy giết các ngươi, chờ bọn chúng đi khỏi ta liền đưa các ngươi ra ngoài.

Thiên Nguyên Đại Đế nói.

- Đa tạ Thiên Nguyên tiền bối!

Nhiếp Ly cung kính nói, cùng Thiên Nguyên Đại Đế trò chuyện khơi ra rất nhiều sự tình về Thánh Đế.

Thiên Nguyên Đại Đế cơ bản xác định, Nhiếp Ly đúng là người sau một trăm năm trở lại, quả thật có hy vọng đánh bại được Thánh Đế. Đã bao nhiêu năm Thiên Nguyên Đại Đế đều đang chờ đợi cơ hội báo thù!

- Ngoại trừ chỗ bảo vật này, ở đây ta còn có một văn kiện chí bảo tặng cho ngươi!

Thiên Nguyên Đại Đế nói xong, chỉ thấy trên khoảng không xuất hiện một cái bàn tròn, lượn lờ rơi vào tay Nhiếp Ly.

- Vạn Linh Kiếm Trận!

Nhiếp Ly kinh ngạc nói.

- Không sai, nó chính là Vạn Linh Kiếm Trận!

Thiên Nguyên Đại Đế gật đầu.

Kiếp trước thời điểm quyết đấu Thánh Đế, rất nhiều cường giả ẩn mình khắp các giới vực, còn có một phần chiến binh chí bảo (bảo vật dùng để chiến đấu), tất cả đều hiện thân giúp Nhiếp Ly đối kháng Thánh Đế. Vạn Linh Kiếm Trận cũng là một trong số đó, tuy chỉ là một bảo vật dạng văn kiện, nhưng lại khiến năm thủ hạ dưới tay Thánh Đế mất mạng.

- Vật đó còn sót lại một tia ý niệm của ta, chịu sự thúc động, dùng năng lực của ngươi không có cách nào thúc giục. Khi nào gặp phải chuyện phiền phức không thể giải quyết, ngươi có thể dùng ý niệm khai thông, ta có thể khởi động Vạn Linh Kiếm Trận giúp ngươi, nhưng ngươi phải hiểu, nó cần dành dụm thiên địa tinh hoa mới có thể thi triển uy lực, tuyệt đối không được tùy ý dùng bậy, tốt nhất thời điểm đối mặt với Thánh Đế hẵng sử dụng nó!

Thiên Nguyên Đại Đế trịnh trọng nói.

- Ta hiểu phải dùng nó thế nào, Thiên Nguyên tiền bối yên tâm!

Nhiếp Ly chắp tay nói, đem Vạn Linh Kiếm Trận thu vào trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ.

Vạn Linh Kiếm Trận cần phải hấp thu Thiên Đạo chi lực mới có thể khởi động, ở trong Vạn Lý Hà Sơn Đồ vừa vặn là khu vực Thiên Đạo chi lực nồng đậm nhất, cuồn cuộn không dứt.

Uy lực của Vạn Linh Kiếm Trận, Nhiếp Ly đã từng chứng kiến qua, thứ bảo vật này cần một lượng Thiên Đạo chi lực rất lớn mới có thể một lần thúc động.

Sau khi đem Vạn Linh Kiếm Trận thu lại, Nhiếp Ly đột nhiên nhớ ra cái gì, nhìn về phía Thiên Nguyên Đại Đế nói:

- Ta muốn hỏi một chuyện.

- Chuyện gì?

- Không biết Thiên Nguyên tiền bối có biết người này hay không, người đó tự xưng là Không Minh Đại Đế, đến từ Tiểu Linh Lung thế giới!

Nghe được lời nói của Nhiếp Ly, Thiên Nguyên Đại Đế trầm mặc hồi lâu, một lát sau nói:

- Ngươi nói Không Minh Đại Đế kia, rất có thể là người đó, khoảng mấy trăm năm trước xuất hiện một thiên tài kinh thế tuyệt diễm. Ta cũng không biết lai lịch của hắn, rất có thể là một vị đại năng chuyển thế, thần niệm của hắn từng một lần cùng ta có một ít trao đổi. Tu vi của hắn khiến cho Thánh Đế chú ý, phái mấy thủ hạ tìm giết hắn, hắn cùng ba kẻ thụ hạ Thánh Đế đại chiến, mấy ngày sau đột nhiên mai danh ẩn tích, rốt cuộc tìm không thấy.

Đối với Không Minh Đại Đế này, trong lòng Nhiếp Ly luôn luôn có nghi ngờ quấy nhiễu. Ngoại trừ câu chân ngôn kia, còn có cái phương pháp đào tạo đệ tử giống như nuôi cổ độc, khiến Nhiếp Ly một mực lo lắng bất kỳ lúc nào cũng có khả năng xuất hiện địch nhân.

- Người này thiên phú siêu nhiên, chỉ trong thâm niên hai ba trăm năm ngắn ngủi liền có được tu vi kinh người. Nếu hắn thật sự là một vị đại năng chuyển thế, thực lực còn phải cao hơn ta, nguyên bản ta vốn kỳ vọng hắn có thể tháo bỏ phá giải thời không phong ấn của Thánh Đế, nhưng thật đáng tiếc. Năm tháng vô tận dài đằng đẵng, cả bên trong thời không vô tận cũng lớn dần, người có cơ hội khiêu chiến Thánh Đế, quả thực không nhiều!

Thiên Nguyên Đại Đế thở dài nói.

Trong thời gian hai ba trăm năm liền lớn mạnh đến trình độ khiêu chiến Thánh Đế.

Nhiếp Ly nhăn mặt một chút, theo cách nói như vậy Không Minh Đại Đế tính là một người, kiếp trước Nhiếp Ly hẳn cũng giống như thế.

Hắn và Không Minh Đại Đế đều xuất thân từ Tiểu Linh Lung thế giới, hắn mơ hồ có một loại cảm giác, ở giữa mình cùng Không Minh Đại Đế hẳn là có một mối liền hệ nào đó.

Cho tới nay Nhiếp Ly đều mơ hồ cảm giác thấy, Không Minh Đại Đế này cùng chính bản thân mình có liên quan rất lớn.

Chính vì như vậy Nhiếp Ly luôn luôn muốn truy xét tìm lời giải về Không Minh Đại Đế. Nghe được một lời của Thiên Nguyên Đại Đế, Nhiếp Ly càng khẳng định ý nghĩ trong lòng của chính mình.

Thiên Nguyên Đại Đế dường như cũng nghĩ đến cái gì, lúc này dò hỏi:

-Ngươi cũng là người tới từ Tiểu Linh Lung thế giới?

- Đúng thế.

Nhiếp Ly chần chừ một lát, gật đầu nói.

Thiên Nguyên Đại Đế lặng đi một chút, lập tức haha phá lên cười:

- Ta hiểu rồi, hồi trước ta luôn luôn có một số việc nghĩ mãi mà không rõ, hiện giờ rốt cuộc tất cả đều rõ ràng rồi! Hahaha!

Tiếng cười của Thiên Nguyên Đại Đế làm cả hư không chấn động.

Thanh âm kia tựa như chuông gióng ầm vang, Long Vũ Âm chịu không được bưng kín hai lỗ tai lại, hai má tuyệt mỹ không khỏi có chút tái đi.

Thiên Nguyên Đại Đế nói mình hiểu rồi, cuối cùng là hiểu ra cái gì?

- Thiên Nguyên tiền bối hiểu ra điều gì vậy?

Nhiếp Ly không nhịn được hỏi.

- Đáp án chuyện này, phải do chính ngươi đi vạch trần, thiên địa đại đạo, đều có số mệnh, một ngày nào đó chính ngươi sẽ rõ.

Thiên Nguyên Đại Đế cười nói:

- Nếu như nói lúc đó trong thiên địa này có một người có thể cùng Thánh Đế chiến một trận, vậy thì chắc chắn chỉ có ngươi. Sinh linh vận mệnh vạn vật, đều do ngươi nắm giữ!

Thiên Nguyên Đại Đế hiểu rồi, nhưng lại không nói, khiến Nhiếp Ly trong lòng băn khoăn trùng điệp.

Trong chuyện này cuối cùng ẩn chứa huyền ảo gì?

- Ta chỉ có thể nói cho ngươi biết một điểm, cách ngươi tu luyện, thừa kế truyền thừa, tất cả đều nằm trên ta.

Thiên Nguyên Đại Đế trịnh trọng nói:

- Cho nên ngươi cần tự mình khai quật tiềm lực, đem khả năng bạo phát ra, tốc độ tu luyện hiện tại của ngươi hiện tại muốn cùng Thánh Đế đối kháng vẫn còn quá chậm, thời gian của ngươi không có nhiều!

- Ta chắc chắn đem hết toàn lực!

Nhiếp Ly trịnh trọng nói.

- Ta không có gì có thể giúp ngươi!

Ý niệm Thiên Nguyên Đại Đế đã rơi vào người Long Vũ Âm đứng cạnh Nhiếp Ly:

- Nhưng mà Tiểu cô nương này đối với ngươi tình ý thắm thiết, ở bên cạnh có người nguyện vì mình mà chết, thật tình không có nhiều, ngươi tốt hơn nên quý trọng mới phải. Có điều thiên phú của cô ta quá kém, nếu cứ tiếp tục như vậy, chỉ sợ không giúp được cái gì cho ngươi, ta đây sẽ cho nha đầu này một hồi tạo hóa đi!

Chỉ chốc lát sau, ý niệm bên trong thiên địa vô cùng, nháy mắt nổi lên cuồng bạo, tựa như một trận gió bão.

Long Vũ Âm vẫn còn ngẩn ngơ, liền cảm giác được một cỗ lực lượng cường đại theo thần môn trên đỉnh đầu của nàng rót vào, một đường ào ào đi vào trong thân thể, cả người đều tràn ngập sức mạnh dồi dào.

Toàn thân giống như muốn nổ tung, trên gương mặt tuyệt mỹ kia của Long Vũ Âm toát ra một vẻ thống khổ rất sâu.

Nhưng nàng hai hàm răng vẫn cắn chặt kiên trì, nàng có điểm hiểu được ý tứ của Thiên Nguyên Đại Đế, nếu như có một ngày nàng muốn giúp đỡ Nhiếp Ly, đã vậy nhất định phải tiếp nhận thử thách của Thiên Nguyên Đại Đế.

Rầm rầm rầm!

Long Vũ Âm cảm giác thấy từng luồng lực lượng trong người bùng nổ, cỗ lực lượng này quả thực muốn đem nhục thể của nàng sắp phát nổ bình thường. Không những thân thể nhịn không được, trên người nàng đang mặc bảo khí áp giáp cũng không chịu nổi, trên thân hiện ra một vết rạn, lập tức oành một tiếng, cả báo khí áo giáp nổ bung ra!

Bảo giáp đều chịu không nỏi, quần áo lại càng sớm hóa thành tro tàn.


Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro