Chapter 15 - Trở Lại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 15 - Trở Lại 

 

- HELL?! - Cả đám người cùng nhau trợn mắt nhìn người đứng ngoài cửa kia, và vâng, chính là người duy nhất vắng mặt hôm nay, người chủ chốt của câu chuyện này, Hell!

- Xin lỗi anh, chị ấy đòi vào em không cãn được cũng không kịp thông báo - 1 thằng đàn em chạy vào sau Hell cuối đầu nói với Devil, giọng run run.

- Thôi cậu ra ngoài và đóng cửa lại đi - Frozen bình tĩnh lại đầu tiên mà nói với thằng nhỏ lúc này đang run bần bật kia.

- Da....dạ! - vừa nghe được lệnh miễn tử thì thằng bé liền nhanh nhẹn bay ra khỏi phòng và đóng cửa lại, hôm nay về phải đốt nhan cám ơn ông bà đã phù hộ cái mạn nhỏ này.

- Làm gì mà ngạc nhiên thế??? - Hell xuất hiện trong 1 bộ đồ đen từ đầu đến chân, well, không hẳng là đen hết với quần bò đen hơi bị te tua, áo thun đen 3 lỗ trơn bó sát bên trong, áo khoác da màu nâu bên ngoài, tóc buột cao cố định trên đầu, đôi giày cao gót 7 phân, trên tai trái có 1 xỏ 1 cái nấm màu đen nhìn nó bây giờ không còn chút nào giống với Hell lạnh giá nhưng dản dị ngày thường nữa, mà nhìn rất cá tính và hơi cuồn loạn 1 chút. Bước từng bước chậm rãi về phía mọi người, ngồi xuống cái ghế cạnh với cái người duy nhất nãy giờ vẫn ngồi đó cười cười mà thoi 1 cái vào hông hắn rồi nhìn tất cả mà lên tiếng, còn mấy người kia thì vẫn còn bị choáng cho nên vẫn thất thần, người ngạc nhiên nhất vẫn là Hậu, Frozen và Devil.

- TỈNH LẠI! - Minh Thanh bị đánh đau nhưng vẫn phải ngoan ngoãn đứng dậy đập bàn cái rầm hét lên gọi mọi người lại.

- Hell, là chị sao?? - Ghost như không tin vào mắt mình mà hỏi.

- Không chị thì là ai?? - Hell cười tinh nghịch rồi bưng ly rượu của Minh Thanh lên uống ngon lành.

- Hell, không phải em...? - Phantom hơi ngạc nhiên nhưng vẫn không thể nào thốt ra 2 chữ *mất trí* được.

- Chỉ là giả - nói rồi nó lại bưng ly rượu mà MInh Thanh vừa rót mà uống tiếp, cứ như là uống nước lã không bằng.

- Khoang! Khoang đã! - Hậu cuối cùng cũng lấy lại bình tĩnh đưa tay lên ngăn mọi thắc mắc của mọi người.

- Sao vậy hai?? - Hell vờ ngạc nhiên mà hỏi anh trai.

- Em...mất trí nhớ...là giả?? - Hậu nhìn thẳng vào Hell mà hỏi, ánh mắt mâu thuẫn vừa như mừng rỡ nhưng lại vừa như muốn giết người.

- Chỉ là đóng kịch thôi - Hell lại gật đầu rồi lại uống tiếp ly thứ 3, - Em muốn uống cái kia cơ - sau khi đã uống hết 3 ly Vodka thì Hell quay sang MInh Thanh mà chỉ cái chai Chilva trên bàn đòi.

- Ok - Minh Thanh nhanh chóng gật đầu rồi chồm người lên với lấy chai rượu mà tiếp tục rót cho Hell, làm mọi người ngồi đó tròn mắt mà nhìn, Hell tại sao lại ra như vậy????

- Tại sao?? - là giọng của Devil, nãy giờ ngồi nhìn Nó hắn vừa mừng vừa tức giận, mừng vì nó không hề mất trí nhớ, nhưng tức giận vì nó dám lừa hắn rồi bây giờ còn ngồi trước mặt hắn mà nũn nịu với tên con trai khác.

- Chuyện đó không quan trọng, thôi mọi người bình tĩnh đi, Hell ta đã trở lại rồi, đừng có ngồi đó mà nhìn ta bằng những ánh mắt giết người đó - Hell không đùa nữa cũng phớt lờ luôn câu hỏi của Devil mà lấy lại vẻ nghiêm túc và lạnh nhạt cố hữu của mình.

- Ok, về nhà anh sẽ xử em sau - Hậu là người biết chuyện nên tạm gật đầu rồi quay qua mọi người, - Bây giờ chúng ta sẽ giải tán trước đã, đúng 2..... - Hậu lại định chấm dứt tại đây nhưng 1 lần nữa bị em gái mình chặn lại.

- Khoang đã - Hell đưa tay lên ngăn anh trai lại, - Chờ em chút - Hell nói với Hậu rồi quay sang phía Phantom và Demon, - Em rất vui vì đã được hợp tác với 2 anh trong mấy năm nay, tuy là không biết rõ về nhau nhưng chúc hai anh thành công, những đĩa nhạc của BapBoy em có đủ cả đấy và em sẽ luôn là 1 fan trung thành ủng hộ 2 anh trong con đường âm nhạc này - Hell đứng dậy đi tới trước mặt 2 người mà nói rồi đưa tay ra trước mặt Phantom và Demon chờ đợi.

- Em....làm sao em biết?? - Demon hơi bất ngờ nên hỏi.

- Em là 1 trong những fan đầu tiên của 2 anh mà - Hell cười, vẫn còn giữ tay mình trên không.

- Cám ơn em - Phantom cũng nở 1 nụ cười hiếm hoi mà đưa tay ra bắt tay Hell, Demon cũng làm giống với bạn mình.

- 1 lần nữa chúc 2 anh thành công và có nhiều fan hơn nữa, mỗi lần ra CD mới thì nhớ phải gởi tới Bloodthirsty cho em 1 cái có chữ kí của 2 người nhá - Hell tinh nghịch mà nói.

- Ok, chuyện nhỏ - Phantom gật đầu.

- Còn bây giờ thì tạm biệt 2 người thôi, mong là chúng ta sẽ có ngày gặp lại - Hell nói rồi nhón chân ôm chầm lấy 2 người làm cho cả đám thật bất ngờ, tuy là 10 người thủ lãnh rất thân nhau nhưng chưa bao giờ có nhựng đụng chạm như thế, đặc biệt là Hell, người không bao giờ ưa người khác đụng vào mình mà bây giờ lại chủ động ôm 2 người con trai 1 lượt.

- Gì thì gì cũng phải cẩn thận nhé - Demon thả người Hell ra, với lấy cái nón trên bàn đội lên đầu rồi nói với Hell. Tuy không biết nhiều về Hell nhưng ai cũng rõ 1 điều là Hell đã có 1 quá khứ không hề vui vẻ và họ từ những con người không quen biết đã tiến lại gần nhau hơn và đã xem nhau như anh chị em một nhà rồi.

- Hẹn gặp lại mọi người - Phantom cùng với Demon bước ra cửa, quay lại chào mọi người lần cuối rồi rời đi.

- Em có cần phải gạt người thế không?? Rõ ràng là do anh nói em biết 2 tên đó trong Bapboy mà giờ dám nhận là fan, còn ngay từ ngày đầu nữa - Minh Thanh ghé tai Hell mà châm bím.

- Em thật sự là fan của 2 anh ấy mà >"< - Hell cũng ghé sát tai MInh Thanh mà thì thầm.

- 2 người làm ơn đừng to nhỏ nữa, em thấy rất ngứa mắt đó Hell! - Goblin thật sự rất ngứa mắt khi thấy Hell của nó thân mật với tên con trai khác trước mặt mình.

- Ờ, thôi vào việc chính thôi - Hell ngồi nghiêm chỉnh lại rồi nhìn hết tất cả 1 lượt, dừng ánh mắt lại phía người kia đang nhìn mình như muốn ăn tươi nuốt sống nhưng rồi lại nhìn đi chỗ khác.

- Làm sao chị biết là 2 anh ấy là người sẽ rời đi?? - Angle thắc mắc, nãy giờ Hell đâu có ở đây??

- À, thì mọi người cũng thấy là nãy giờ tôi vẫn không hề rời cái này mà - Minh Thanh trả lời thay cho Hell cùng đưa cái Samsum Galaxy S3 của mình lên, thế là khỏi cần phải giải thích nhiều.

- Vậy thì em đã nắm rõ tình hình rồi, thế thì em muốn sao?? - Hậu vẫn không thể chấp nhận việc nó dấu anh, tức lắm nhưng vẫn phải cố nhịn.

- À, chỉ là không muốn 2 tên kia biết nơi mình sẽ gặp lần sau thôi - Hell nhún vai rồi lại uống sạch ly Chilva Minh Thanh mới rót.

- Thôi không uống nữa nha, không là anh không chịu trách nhiệm đâu đấy - Minh Thanh dành lấy chai rượu trên tay Hell mà nói.

- Không cần anh lo, để cho em uống! - Hell không đưa chai rượu cho Minh Thanh mà dành về tay mình, xong nóc hết chai luôn không thèm rót ra ly nữa.

- Em đi theo tôi! - bỗng dưng bị kéo đi làm Hell giật mình xong lại đành chịu để ai kia kéo vì vừa mới uống hết 2 chai cho nên hơi choáng, còn Devil thì vì thấy nó hôm nay thật lạ nên mới không kìm được nữa mà hành động, mặc kệ những ánh mắt kia bắn thẳng về mình mà kéo nó ra khỏi nơi này, chỉ cần nghĩ tới việc nó dấu hắn giả vờ mất trí, rồi mọi chuyện từ khi nó tỉnh lại tới giờ làm hắn thật sự không thể nào kìm chế mình được nữa.

- Chị Hell hôm nay thật là lạ - Ghost lên tiếng khi cả 2 đã khuất sau cánh cửa.

- Em thấy cái tên kia còn lạ hơn - Goblin nhìn theo hướng cả 2 mà nói.

- Nói tóm lại là ai cũng lạ - Death ở đâu chen vào.

- Thôi, việc công xong rồi, tối nay đi bar, tôi đãi! - Minh Thanh sau vài giây đứng hình thì cũng lấy lại bình tĩnh đứng dậy nhét điện thoại vào túi quần mà nói với mọi người, tuy hơi hụt hẫng khi từ nay nó sẽ không còn là của cậu nữa nhưng biết làm sao được, dù sao thì 1 tháng nay cậu cũng đã rất vui vẻ ở bên nó rồi, cậu không phải là 1 người cố chấp, càng không phải là 1 người không hiểu chuyện. Những thứ không thuộc về cậu thì cậu sẽ không bao giờ dành giật, chỉ có điều với nó thì khác, tuy sẽ không dành giật nhưng cậu hiểu rất rõ 1 điều, chỉ cần Long mà không biết điều 1 chút thì cậu sẽ không để nó đi thêm lần nữa đâu, tự dưng cậu muốn thử dành một thứ gì đó cho riêng mình, nhưng cậu lại không muốn nó bị tổn thương, haizzzz, đúng là vướng vào mấy chuyện này thật nhức óc mà.

- Đi không?? - Angle quay sang hỏi Evil và mọi người của Bloodthirsty.

- Ăn uống chùa mà ngại gì không hưởng - Evil nói rồi cũng đứng dậy, với cô cái gì có lợi lại miễn phí thì sẽ không bao giờ từ chối.

- Vậy thì tối nay phải chơi tẹt ga, đừng phụ lòng người đãi nhỉ?? - Hậu cũng tham gia.

- Anh Hậu không lo cho chị Hell à?? - Ghost lại tò mò.

- Ờ, có tên Devil thì lo gì - Hậu phất tay ra vè chẵng quan tâm, anh biết em gái mình sẽ an toàn khi ở bên Long mà.

- Vậy thì mọi người chơi vui vẻ, bọn này đánh lẽ đây - Frozen nói rồi kéo tay Suhz rời khỏi nơi này trước, để lại mấy người kia nhìn theo mà lắc đầu bó tay.

- Sức mạnh tình yêu đúng là quá lớn nhờ - Angle nhìn theo dáng 2 người khuất sau cánh cửa mà nói bâng quơ rồi cùng mọi người bước ra khỏi nơi này, Hậu là người cầm chìa khoá nên ra sau cùng rồi đóng cửa lại và cùng với mọi người có 1 đêm thật vui vẻ trước những sóng gió sẽ tới.

______

- Này, bỏ tay ra - Đăng lạnh lùng nói, muốn gạt tay ra khỏi tay Long nhưng không thể, bây giờ cả 2 đã gần tới chỗ để xe của Long.

- Không buông, chết cũng không buông - Long quay người lại ôm chầm lấy Đăng, lần này hắn sẽ không cho nó được cái quyền rời xa hắn nữa, nó đã hết lần này đến lần kia muốn rời xa hắn, hắn không thể chịu đựng thêm lần nào nữa, thà nó giết hắn còn hơn. (ờ, chú nhớ là chú nói câu này nhé!!!! ta hận c.trai các ng)

- Thì không đi nữa...nghẹt...nghẹt thở! - Đăng cố gắng thoát khỏi vòng ôm của hắn, thật sự là hắn ôm rất chặc, nó không thể thở được.

- Không được, nếu anh bỏ em ra em sẽ lại bỏ đi - Long nới tay ra cho Đăng có thể thở nhưng không hề bỏ nó ra, hắn sẽ không bao giờ thả nó ra nữa, nếu cần thiết hắn sẽ phải nhốt nó vào chỗ nào đó cũng không chừng. (biến thái qá anh ơi!!!)

- Hứa đấy, thả ra đi - Đăng nói giọng chắc nịch, nó đã có quyết định riêng của nó rồi, không cần phải trốn tránh nữa.

- Không! - Lonh nhất quyết không buông.

- Không buông là không nhìn mặt nữa đấy - Đăng ngước lên nhìn Long, ánh mắt kiên định của nó chạm phải ánh mắt cố chấp của hắn.

- Em hứa là sẽ không bỏ đi 1 lần nữa chứ?? - bỗng dưng ánh mắt của Long chùn xuống như van nài chứ không còn là ra lệnh, hắn thật sự, thật sự rất sợ nó sẽ lại bỏ đi lần nữa.

- Thì tôi vẫn ở đây chứ có đi đâu - Đăng phì cười vì cái tính trẻ con của Long.

- Đi thôi - Long bỗng dưng thả Đăng ra rồi kéo nó vào xe.

- Đi đâu ế? - Đăng tò mò.

- Đi ăn, anh đói - Long cười.

- Her - Đăng bótay luôn với tên này, lúc thì lạnh như băng lúc thì lại vô cùng con nít.

Cả 2 không nói gì nữa mà chỉ yên lặng như thế, mỗi người 1 cảm xúc riêng.

- Vào thôi - Long mở cửa xe cho Đăng.

- Tại s..tại sao lại ở đây? - Đăng ngạc nhiên nhìn cái tiệm nhỏ kia.

- Không phải em thích nơi này sao?? - Long cười hiền, hắn thường đi theo Đăng trong những buổi chiều nó không vui nên hắn biết nơi này là nơi mà Đăng thường hay tới.

- Tại sao anh lại biết?? - Đăng thắc mắc.

- Tình cờ thôi - gạt người, - Vào thôi - Long nói rồi kéo tay Đăng vào trong.

- Con gái, lâu lắm rồi không thấy con - người đàn ông trung niên có lẽ là chủ quán bước ra thấy Đăng thì hết sức vui vẻ chào đón.

- Lúc này con hơi bận, ba nuôi làm ăn vẫn tốt nhỉ - Đăng cười cười nói với ông ta.

- Cũng thường thôi - ông ta cười, - còn đây là?? - chỉ sang Long.

- bạn - Đăng trả lời ngay lập tức.

- Chào ông chủ - Long cười cười nhìn ông.

- À, là cậu - như nhận ra ngừoi quen ông cười cười.

- Vâng - Long gật đầu.

- Cố gắng đi cậu trẻ - ông ta thần thàn bí bí nói với Long, - Thôi hai đứa vào bàn đi, ta đi làm việc đây - ông ta nói rồi xoay người đi về phía 1 bàn khác có người đang gọi ông, Long và Đăng tìm 1 bàn khuất ở phía trong mà ngồi, 1 lúc sau có 1 phục vụ ra chào họ và đưa tờ menu với vài món ăn duy nhất của tiệm, chọn qua loa vài món thì 2 người lại mạnh người nào người nấy nghĩ chã nói năn gì cả.

- Anh theo dõi tôi đúng không?? - cuối cùng thì Đăng cũng là người lên tiếng trước.

- Ờ thì....chỉ là tình cờ thôi - Long gãi gãi đầu.

- Vậy tôi đi hỏi ba nuôi - Đăng nói rồi định quay lại gọi ông chủ quán.

- Thật ra thì là tình cờ gặp em 1 lần rồi thì mỗi lần em tớ đây anh tới theo thôi - Long cười giả lả.

- Thành thật rất tốt - Đăng gật đầu cười cười, nụ cười vô cùng khó đoán.

- Đồ ăn của anh chị - cậu phục vụ trẻ bước ra với vài món mà hai người đã gọi, cả hai lại chìm vào im lặng.

- Tôi nghĩ sắp có trò rồi đấy - đang ăn bỗng dưng Đăng nhìn về phía sau lưng Long vừa ăn vừa nói.

- Đi thôi - Long cũng biết hình như mình bị theo dõi liền đứng dậy không quên móc tiền ra trả xong kéo tay Đăng đi ra khỏi quán.

- Con gái đi sớm vậy, ba chưa nói chuyện mà??! - người chủ quán gọi Đăng lại.

- Mai con sẽ tới....umm....nếu được - Đăng ngoái lại sau lưng nói với ba nuôi rồi quay đi cùng Long đi thẳng ra ngoài. Cả 2 đi thẳng ra xe chạy đi, vì hôm nay đi chiến audi màu đen của Long chứ không phải môtô nên cũng hơi khó, cộng thêm đây là cục cưng của hắn nên hắn cũng phải cẩn thận hơn 1 chút, nhỡ chiếc xe mà có chuyện gì thì mấy tên kia chỉ có 1 con đường để chọn đó là chết mà thôi.

Ra tới xe cả hai nhanh chóng lên xe và chạy đi, không ngoài dự đoán khoảng chừng 1' sau khi ra khỏi tiệm thì đã có từng chiếc xe nối đuôi và chỉ trong vòng 3' đã có không dưới 50' chiếc xe máy và ô tô bám theo cả 2. 

- Muốn chiến hay là muốn né?? - Long quay sang hỏi Đăng, mặt tràng đầy ý cười. 

- Đùa, người ta đã có lòng như thế thì phải tiếp chứ - Đăng nhết mép, nó bây giờ sẽ không bao giờ nhường nhịn bất cứ một ai cả, trước đã không thì bây giờ cũng sẽ là không. 

- Vậy thì tìm chỗ nào vắng vắng chút dễ làm việc thôi - Long vui ra mặt mà phấn khở lên tiếng, như thế mới là Đăng chứ, vừa dứt lời thì hắn cũng lên ga mà chạy cái vèo nhưng vẫn giữ 1 khoảng cách tương đối cho bọn kia có thể chạy theo, không làm hắn thất vọng bọn kia nhanh chóng đuổi theo sát nút 2 người như nói rằng sẽ khôn để cho hai người có thể thoát. 

- Em có vũ khí không đấy? - Long xực nhớ ra quay sang hỏi Đăng, hắn thì có sẵn rồi nhưng còn Đăng thì sao??? (a ít có tỉnh lắm á Long à) 

- "Mượn" đại của thằng nào đó là được rồi cần gì - Đăng lườm Long, biết rồi còn hỏi, tên này muốn ăn đạp này. 

- Ờ - Long chỉ nhe răng cười mãi. 

- Lo mà chạy xe đi - Đăng chỉ tay về phía sau nơi mấy chiếc xe đang gần sát bên cạnh mà bình thãn nói. 

- Ờ, đâu dễ vậy - Long không cười đùa nữa mà nhếch môi tạp thành nụ cười hết sức đáng sợ, ngay cả Đăng ngồi kế bên cũng phải ngán vài phần, tên này mỗi khi lên cơn là sẽ mệt đấ vì khi hắn đã ra tay thì máu rơi sẽ không ít đâu, Đăng đang thầm cầu nguyện cho cái đám đó chết được toàn thây, thằng nào mà còn lết được đến bệnh viện thì chắc phải về nhà mua heo quay về mà ăn mừng đấy. 

Long bỗng dưng lên ga thêm cái nữa và lại một lần nữa bỏ bọn kia 1 đoạn xa, hắn đánh thêm vài cua quẹo (ko muốn mí chú cảnh sát chen ngang ý ạg) cho tới khi tới 1 bãi đất trống đang thu hoạch chuẩn bị dự án, mà nếu nhớ không nhầm thì Đăng tin chắc đây chính là dự án của công ty của Long. 

- Game start - Long lại nở một nụ cười ác quỷ rồi bước xuống xe đi sang mở cửa cho Đăng, Đăng cũng không để ý mà ngồi cho Long mở cửa xe xong đứng cạnh Long chờ cho bọn kia tới, chưa đầy 1' sau như dự tính bọn kia đã đến đủ, nhưng hơi bất ngờ là người cầm đầu lại là cô ta cùng 2 cái người mà Đăng không bao giờ muốn gặp. 

*Chương trìn hsẽ trở lại sau phần quảng cáo.......tàng tàng tang!*

Hehehe, chap này chào hàng thôi nhé, chap sau sẽ có hành động ^^~ ko hay nhưng vẫn là hành động mà :D

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro