Chapter 16 - Muốn thì Chiều

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chapter 16 - Muốn thì Chiều


- Hô, đông vui ghê nhờ - Đăng cười khảy quay qua nói với Long. 

- Tối nay xem ra cũng vui đấy chứ, đang rất ngứa tay đấy - Long nhếch miệng thành nụ cười chết ruồi làm ai kia điêu đứng rồi lắc lắc đầu xoay cổ 1 cái xương kêu nghe thật sướng tai. (vs Đăng đấy ạg) 

-Haizzz cả 2 tháng nay nằm viện thật chán sắp chết rồi - Đăng cũng nở nụ cười cực kì trêu ngươi, - Chào người yêu cũ, chào bạn thân đã là quá khứ - Đăng quay sang nói với hai Huân và Hương cùng nụ cười khinh miệt nhất có thể, nói thật ra nó chẵng còn quan tâm đến mấy chuyện đó nữa, chuyện lúc trước bây giờ với nó chỉ xem như một câu chuyện cười mà vô tình nó lại là diễn viên chính trong vở kịch đó mà thôi nhưng không dấu được sự chua chát trong lời nói. Suốt 1 tháng trời nằm viện nó đã suy nghĩ thật thông suốt rồi, bây giờ nó chỉ có trả thù mà thôi, còn ngoài ra nó sẽ không cần biết gì nữa, tình yêu, tình bạn... Nó không còn quan tâm tới nữa rồi. 

- Xem ra 2 tháng nằm viện với cô chã là cái nghĩa lí gì nhỉ - tên Huân vẫn còn mạnh miệng mà lên tiếng châm chọc. 

- À, cám ơn anh quan tâm, vậy có muốn thử cái mùi vị đó chăng?? - Đăng cười đểu, hôm nay nó sẽ trả đủ cho bọn này. dám đụng đến người thân của nó thì sẽ phải trả 1 cái gái không nhẹ chút nào đâu.

- Cô có thể sao?? - Hương bước lên hấc mặt nhìn Đăng khinh thường. 

- Con này không phải có cái tên Hell chỉ để làm kiểng đâu - Đăng cười cực kì thích thú, nhỏ Hương cũng chẵng thay đổi gì cả, chơi với nhỏ hơn năm trời Đăng hiểu rất rõ nhỏ chỉ được có cái bề ngoài thôi chứ đầu óc cực kì đơn giản, chỉ là dễ tin những lời chót lưỡi đầu môi của người đời mà thôi, không bao giờ để ý đến nó cả, và hôm nay nó sẽ dạy cho nhỏ 1 bài học để đời. 

- Nói nhiều quá rồi đấy - cô ta cuối cùng cũng lên tiếng chen ngang xong lại nhìn hai người Huân và Hương với vẻ không hài lòng. 

- Chưa tới lượt cô lên tiếng, tôi còn chưa tính sổ với cô về việc dám đụng chạm đến ông tôi đâu - Đăng quay ngoắc sang cô ta với ánh mắt đầy sát khí mà nghiến răng, dám làm cho Suhz và ông nó ra nông nỗi như vậy thì nhỏ sẽ phải trả 1 cái giá không nhẹ chút nào đâu. 

- Cô có thể làm gì được tôi sao - cô ta cười cợt nhả mà nói. 

- Cô đừng có mà đắt ý - Đăng cũng nhếch mép khinh thường rồi quay ngược về phía Huân và Hương. - Hai người thật làm tôi thất vọng đấy, đường đường là người "đã từng là quan trọng nhất với tôi mà bây giờ lại đi làm tay sai cho con nhỏ không biết trời cao đất dày như cô ta, tôi thật sự không biết sao lúc trước tôi lại có thể ngu ngốc đến vậy - Đăng nói rồi ngửa mặt lên trời mà cười như điên dại rồi lại vùi đầu vào ngực hắn mà tiếp tục cười, còn Long thì hết sức lo lắng không biết là nó có bị chạm trúng học nào không hay vì quá xúc động khi thấy mặt 2 tên kia, bỗng dưng con ma khát máu trong người hắn trỗi dậy 1 cách cực kì nhanh, hắn chỉ muốn đem 2 cái đứa kia bầm ra mà nấu cháo cho chó ăn mà thôi.

- Đăng, em có sao không vậy?? hay để anh thanh toán đám này cho em - Long vừa lo lắng hỏi Đăng rồi quay qua thảy cho bọn kia thêm 1 ánh nhìn chết người làm bọn đàn em của nhỏ kia run cầm cập, ngay cả bọn kia cũng phải rùng mình 1 cái. 

- Anh Long, tại sao anh cứ phải bênh cho con nhỏ đó chứ?? Em mới là vị hôn thê của anh mà!! - nhỏ kia nhìn thấy Đăng dám ôm Long như vậy trước mặt mình, điều mà trước nay nhỏ chưa bao giờ dám làm thì tức lắm, tại sao Long cứ luôn dõi theo hình bóng của Đăng chứ không phải nhỏ. 

- Tôi chưa bao giờ xem cô là vị hôn thê, càng không bao giờ tha thứ cho cô vì đã dám làm cho Đăng phải nhập viện, cô đừng nghĩ có thể đem gia thế của cô ra mà uy hiếp tôi - Long lườm nhỏ mà nói ra những lời cay độc đó, xong lại nhanh chóng lấy lại vẻ mặt lo lầng dùng tay xoa xoa lưng Đằng, người vẫn cười điên dại trong lòng mình kia, Hắn thật sự thích cái cảm giác này, hắn thấy mình với Đăng như không còn chút khoảng cách nào nữa. 

- Anh được lắm, vậy thì cứ ôm con nhỏ đó mà chết chung đi - nhỏ vừa giận vừa quê vì bị hắn nói như thế trước mặt đàn em hết sức mất mặt, thế là hét lên.  

- Long à em sợ quá - Đăng bỗng dưng nín cười mà lên tiếng nũn nịu, cái giọng mà chưa bao giờ có ai nghe được làm Long rợn cả da gà thay vì vui sướng, biết thế nào cũng có chuyện vì lực ôm của nó tự dưng mạnh và chặc hơn như ta hiêu với hắn. (ta viết mà còn nổi da gà đây)

- Thế em muốn thế nào??? Hay là để anh dẹp loạn cho em nhé?? - Long cũng biết điều mà nhập vai. 

- Ơ anh đừng có mà chơi khôn như thế - Đăng đánh vào người Long, ở ngoài nhìn thì cứ như là cả hai đang âu yếm chứ có ai biết được Long nhà ta đã phải nhịn lắm mới không hét lên vì cú đánh không chút nương tay của Đăng, thêm ánh mắt chết người của nó nhìn hắn ma bọn kia không nhìn thấy. 

- Hai người đủ rồi đấy!!! - nhỏ đứng ngoài nhìn như thế thì hết sức tức giận mà hét lên. 

- Long ơi cô ta đáng sợ quá - Đăng lại mè nheo mà thảy ánh mắt cảnh báo tới Long. 

- Yên tâm, anh sẽ bảo vệ em - Long cười nhẹ vuốt tóc Đăng nhưng đâu ai biết sâu dưới nụ cười đó là một dấu chấm hỏi to đùng. 

- Tụi bây lên!!! - nhỏ chịu không nỗi nữa ra lệnh cho đàn em, bà ta đã từng dặn là không được bức dây động rừng, hôm nay nhỏ cũng chỉ muốn cảnh cáo Đăng nhưng bây giờ thì hết nhịn nổi rồi. 

- Nhưng mà... - Hương nãy giờ đứng xem cubxg thấy ngứa mắt nhưng không thể nào ra tay được. 

- Không nhưng nhị gì hết, có gì thì tôi chịu - Nhỏ hét lên. 

- Vẫn là không đáng đâu - Huân là người ngứa nắt nhất, tại sao lúc bên hắn Đăng không nũn nịu như thế?? Nếu như Đăng lúc đó cũng như Đăng bây giờ thì người bị đá sẽ là Hương chứ không phải là Đăng rồi. (ĐỂU!!!) 

- Nhưng.... - nhỏ tuy không ngán Hương nhưng vẫn là hơi sợ Huân cho nên hơi do dự, còn bọn kia nghe thấy chữ nhưng kia lại như bắt được vàng. 

- Tên Huân chết tiệt!! - Đăng bên này rủa thầm trong miệng. 

- Em thật sự muốn đánh nhau đến vậy sao?? - Long bây giờ đã hiểu nãy giờ Đăng đang làm gì nên cười cười hỏi Đăng cùng siết chặc vòng tay đang ôm nó. 

- Anh muốn chết đúng không hả?? - Đăng đưa ánh mắt chết người nhìn Long cùng cố gắn thoát khỏi vòng tay của hắn. 

- Cái này là tại em lợi dụng anh thì ráng mà chịu đi - Long cười đểu.  

- Kịch hạ màn rồi, tên chó chết đó đã lên tiếng thì có 10 con nhỏ kia cũng đừng hòng dám cãi - Đăng chán nãn nói, biết tên Huân hơn 1 năm nó đâu còn lạ gì cái tính nóng nảy nhưng mưu mô của hắn ta nữa. 

- Vậy sao, vậy thì thử nhé - Long nhếch miệng cười làm lần này là cả Đăng lẫn mấy người bên kia không biết họ đang nói chuyện gì cũng phải rùng mình, tóc gáy dựng đứng hết cả lên. 

- Anh...anh muốn làm gì?? - Đăng cảnh giác cố gắng thoát khỏi vòng tay Long nhưng không thể vì hắn đang ôm rất chặc, cái này gọi là tự mình hại mình này. 

- Em không phải muốn đánh nhau sao?? - Long vẫn giữ nụ cười đó rồi từ từ cuối người xuống mà .... đặt môi mình lên môi Đăng tạo thành 1 nụ hôn làm tất cả mọi người đều ngạc nhiên, không ai có thể ngờ được một Devil, một người máu lạnh mà bất cứ 1 tay đại ca nào ở cái thế giới ngầm này nghe tới tên cũng phải nể vài phần lại hôn một cô gái trước mặt nhiều người như vậy, lại còn hôn đến thắm thiết như vậy nữa. 

Long không phải là hôn phớt qua cho có mà là hôn thật, 1 nụ hôn đầy ôn nhu nhưng lại thật bá đạo đầy sự chiếm hữu, cũng như nói với người "được" hôn rằng ngoài hắn ra thì nó không được hôn ai khác. (bá đạo đại ca) Còn nhỏ kia với tên Huân thì tức giận hết sức nói, nhỏ thì cứ nghĩ nụ hôn đầu của Long thì phải thuột về mình còn tên Huân thì tiếc anh ách là tại sao Đăng lúc xưa ngay cả nắm tay hắn còn ngại mà bay giờ hết ôm ấp Long thì lại hun hít như thế, thật là lẵng lơ!! Đâu có ai biết được cảm giác của Đăng lúc này chứ, nó thật sự thấy rất mâu thuẫn, chưa bao giờ nó nghĩ đến việc này cả, nó thấy mình như bị Long hạ nhục nhưng không thể dối lòng là nó rất thích cái cảm giác này, nó không thể không thừa nhận là nó yêu Long, yêu hơn cả chính bản thân nó nữa, nhưng nó biết nó sẽ không bao giờ nói cho Long biết điều đó, xem như đây là món quà cuối cùng mà nó tặng hắn đi, và nó đã đáp trả lại Long 1 cách dễ dàng thay vì chống cự lại nụ hôn của Long, cả 2 như chìm vào thế giới riêng của họ quên mất rằng có rất nhiều người đang muốn lấy mạn mình. 

- Hai người đủ rồi đấy!! - nhỏ không thể nào nhịn được nữa mà hét lên. 

- Ghen à?? - cuối cùng thì Đăng cũng có thể thoát ra khỏi vòng tay của Long mà quay lại cười đểu nhìn nhỏ như thách thức, cũng may là do trời tối nên không ai có thể nhìn thấy khuôn mặt đỏ ửng của nó. 

- Tụi bây lên!! - lần này là không có ai có thể cảng nhỏ nữa, nhỏ chịu hết nỗi rồi!! Lần này thì tên Huân cũng không còn ngăn cũng chẵng thể nào ngăn được nhỏ nữa, thế là bọn đàn em của nhỏ không còn cách nào phải lao vào cuộc chiến này, cuộc chiến mà mỗi tên chỉ mong mình có thể chết toàn thây mà thôi. 

- Như ý em rồi đấy nhé - Long nháy mắt với Đăng một cách tinh nghịch, chã để bọn kia trong mắt. 

- ngươi hay lắm - Đăng liếc xéo Long 1 cái đầy trách móc, hôm nay đành phải tiễn hết bọn này về với đất mẹ mà thôi, ai biểu bọn họ ngu ngốc mà đi theo con nhỏ đó, càng xui xẻo khi lại nhìn thấy khoảnh khắc xấu hổ nhất của Đăng này chứ, có trách thì trách nhỏ thủ lĩnh của họ thôi, Đăng này chỉ là làm theo nguyên tắt của mình mà thôi. 

- Có trách thì trách các người chọn sai đường, đừng trách ta - Đăng nở một nụ cười đậm chất tử thần mà nói với bọn kia, nụ cười của nó có sức ảnh hưởng khá lớn, cuốc chiến hỗn loạn giữa 2 người bọn nó và hơn 50 người bọn AP xảy ra khá nhàm chán khi mà chỉ với 1 nụ cười của Đăng đã làm cho hơn 1 nữa bọn kia sợ đến run rồi, Đăng chỉ đánh như mèo quào với bọn đó làm Long đứng 1 bên mà chỉ còn biết lắt đầu.  

Cuộc chiến chỉ chính thức bắt đầu khi tiếng của Long vang lên. 

- Sao cũng chết, an hùng một chút đi mấy con thỏ con - Long lên tiếng khiêu khích, đánh gì mà còn thua gãi ngứa thật làm mất hứng của hắn nha! Nghe câu khích tướng của hắn thì bọn kia nhìn nhau như trao đổi gì đó rồi bây giờ mới thật sự bắt đầu, thật ra bọn người này rất là có sức, đánh ác chiến luôn chỉ vì lúc nãy bị nụ cười của Đăng làm cho phân tâm mà thôi, bây giờ thì game mới chính thức được nhấn nút play. Bọn tay chân của nhỏ bây giờ mới thật sự ra tay, những cú đánh của bọn họ đều rất mạnh, nhanh và chuẩn xát và đa số lại dùng côn và gậy, mấy thứ mà Đăng ghét nhất, sở trường của nó chỉ có mỗi kiếm Nhật mà thôi. 

Long thì khỏi nói rồi, hắn mà đã ra tay thì đừng nói là hơn 50 người ở đây mà có hơn nữa cũng chẵng là gì đối với Hắn cả. Vũ khí của hắn chỉ vỏn vẹn có 1 cây truỷ thủ màu đen có đính một viên ngọc đỏ ở cán dài khoảng chừng 15-20cmt nhưng cực kì sắt bén, chỉ cần 1 cái lướt qua là có thể lấy mạn của 1 người như chơi, nếu chỉ mình hắn thì chỉ mất nhiều lắm là 20' thì bọn này sẽ không còn - người nào có thể ngốc đầu dậy nổi, nhưng vì hắn muốn Đăng chơi cho thật vui nên mới chỉ đứng ở ngoài xem chừng mà thôi, chỉ những lúc nào ngứa mắt lắm hoặc có tên nào ngu mà lởn vởn tới gần thì hắn mới miễn cưỡng tặng cho tên đó vài cú đá vào lưng, bụng và hông làm tên đó hộc máu sau đó là 1 dao vào cổ tiễn tên đó về với ông bà, động tác cực nhanh và gọn gàng hầu như không ai có thể nhìn thấy được thân thủ của Hắn cả, tên Huân đứng ngoài có muốn nắm bắt thân thủ của hắn cũng khó, nhưng Hắn vẫn luôn chú ý đến Đăng là chính vì hắn hơn ai hết rất rõ mấy vũ khí của bọn này Đăng không rành lắm bất cứ 1 cái nào. 

Quay lại với Đăng thì nó sau 1 lúc hơn 5' quan sát kĩ lưỡng thì thấy nhỏ đó, tên Huân và nhỏ Hương vẫn án binh bất động, mấy tên chân tay thì chã có tên nào chơi kiếm hết thì mới ngậm ngùi mà "mượn" tạm 1 cây côn của tên gần mình nhất chỉ với 1 cú đấm thẳng vào mặt, sau đó 1 đá vào bụng làm tên đó loạn choạn phun ra máu thế là cây côn đã an toàn trên tay nó mà không mất bao nhiêu công sức, nhìn tên đó lăng lộn tự nhiên nó thấy mình thật ác quá, thế là đành phải làm chút việc thiện thẳng tay nện 1 cú chí mạn vào đầu tên đó giúp gã siêu thoát. Cầm được cây con trên tay thì Đăng mới thật sự hiện hình ác quỷ khi liên tục đập thẳng vào người bọn kia những cú đánh chí mạng trông thật khủng khiếp, máu cứ thế càng ngày càng nhuộm đỏ 1 vùng đất và vây đầy vào người nó, trông nó bây giờ chã khác nào vừa mới tắm máu xong, trông thật đáng sợ, ngay cả hắn lúc này nhìn nó cũng phải e ngại vài phần. 

Vì có Long hậu thuẫn cho nên việc bị đánh lén là không thể nào, chỉ cần tên nào đủ ngu để tiến lại gần Đăng thì tên đó bảo đảm sẽ chêt không được toàn thây khi mà Long đang đứng cạnh bên, chỉ với 1 cú đá hoặc 1 là có thể tiễn tên đó về vs đất mẹ ngon ơ, tên nào mà hân hạnh được Long tiếp bằng tay thì mặt mày sẽ phải biến dạng với chỉ 1 cú đấm thẳng vào mặt, nếu đấm vào bụng thì bảo đảm ruột gan phèo phổi gì cũng sẽ nát bấy hết mà chết một cách vô cùng đau đớn và đáng sợ, chỉ trong vòng chưa đầy 20' thì chỉ còn lại 3 tên cầm đầu chưa hề ra tay là còn đứng vững, còn bọn kia thì đã cùng nhau dắt tay đi thăm Diêm Vương cùng với tử thần rồi, máu lênh láng khắp nơi và xác chết rải rác đến đáng sợ. 

- Thế nào, lên đi chứ?? - Đăng sau khi hạ tên cuối cùng thì hất mặt, đưa tay lên gạt đi máu của tên vừa bị hạ bắn vào mặt mình rồi lên tiếng. 

- Mày hay lắm!! - nhỏ tức tối hét lên rồi nhào lại chỗ Đăng, nhỏ Hương không còn cách nào khác đành lao theo vì bà ta đã dặn dò rất kĩ, nếu nhỏ mà có mệnh hệ gì thì ả cũng sẽ sống không yên đâu. 

Long định ra tay ngăn thì Đăng đã ngăn hắn lại cùng dùng ánh mắt "mi mà nhún tay vào ta giết mi" làm hắn đành phải đứng 1 bên, nhưng không phải đợi lâu hắn đã "bị" tên Huân nhào tới rồi. 

Đăng 1 mình chấp 2 nhưng vẫn bình thản mà tiếp, nhỏ thì chỉ có 1 chút vỏ mèo quào không đáng, chỉ có nhỏ Hương là khi xưa đã có 1 thời gian theo nó đi học võ thì mới đáng ngại, nhưng Đăng lại không ngán Hương mà chỉ ngán nhỏ kia, vì nhỏ Hương đánh có chiêu thức hẳn hoi dễ lường, còn nhỏ thì chỉ biết chút chút cho nên cứ nhào vào hết lần này đến lần khác làm Đăng đối phó hết công xuất, nhưng dù sao thì 1 người cầm đầu Bloodthirsty như nó thì lẽ nào lại không thể hạ được nhỏ này. Cố gắng lờ nhỏ đi Đăng bằng những động tác nhanh nhất có thể liền hạ gục Hương chỉ với 1 gậy vào lưng, 2 bạt tay xem như trả hết những hận thù của nó đối với ả, chỉ với 2 bạt tay đã làm ả gãy hết mấy cái răng cùng méo cả mặt, cuối cùng cú hạ knock-out chính là 1 cú đạp vào giữa bụng khiến ả bật ngữa ra sau văng ra xa vài mét mặt mày biến dạng, ả chỉ còn biết ôm mặt mà khóc nất lên. Với Đăng thì sẽ không bao giờ có việc nương tay với con gái, 1 khi đã đụng tới nó thì chỉ có 1 con đường đau khổ mà thôi. 

Quay sang tên Huân dựa vào sự phân tâm của Long gã cứ nghĩ sẽ có cơ hội để đánh lén, thế là nhanh chóng cuối người nhặt cây côn của một tên đàn em mà định đánh lén, ai dè Long như có mắt ở sau lưng né 1 cách nhẹ nhàng làm gã ngã nhào về phía trước nếu không nhanh tay chống cây côn lại có lẽ gã đã được 1 màn chụp ếch. 

- không lẽ AP của các người chỉ biết đánh lén thôi sao?? - Long nhếch miệng cười khinh miệt rồi nhanh chóng hạ Huân chỉ với vài cú đá vào lưng, hông, bụng và vai, sau đó là 1 cú đấm vào ngay mặt gã làm gã rống lên 1 tiếng đau đớn. Hắn ghét nhất cái bảng mặt của tên này, cái bảng mặt đã làm Đăng của hắn đau khổ tự trách, mà một khi đã ghét 1 thứ gì đó thì cách duy nhất để hắn bõ ghét chính là huỷ diệt thứ đó, cho nên hắn sẽ cho tên Huân này biết đụng đến người con gái của hắn thì sẽ phải trả cái giá đắt như thế nào. Thêm là gã Huân này võ vẽ gì đâu, chỉ được bộ óc mưu mô mà thôi cho nên đối với Long thì chã là nghĩa lí gì cả. 

Quay lại với Đăng và nhỏ, lúc này Đăng chỉ là đang đùa 1 chút khi mà chã làm gì chỉ chọc tức nhỏ và rồi thì những cú đánh mèo quào làm Đăng thích thú vô cùng, nó không đánh mà chỉ né qua né lại là nhỏ vì dùng hết công xuất cho nên cứ đánh hụt vào không khí mà nhém nhào về phía trước chụp được vài con ếch, còn Long đứng ngoài nhìn chỉ biết lắc đầu bó tay với Đăng mà thôi.  

- Trễ rồi, kết thúc đi - Long nhìn lại đồng hồ, mới đó mà đã gần 11h đêm rồi, thật là nhanh quá đi mất. 

- Ờ - Đăng đang chơi vui bị Long làm cụt hứng, - Nãy giờ bé đánh đã rồi giờ tới chị nhé - Đăng nói với nhỏ giọng chăm chọc, - Muốn nhanh gọn lẹ hay là từ từ thưởng thức đây?? - Đăng hất mặt hỏi nhỏ. 

- Mày đừng nghĩ mình hay lắm - nhỏ tức tối nghiến răng mà nói rồi lại tiếp tục lao vào. 

- Ờ, không chọn à, vậy để tôi chọn - Đăng không thèm để ý đến câu nói của nhỏ mà tự nói với chính mình, rồi thì chuyện gì tới cũng phải tới, nhanh chóng chỉ với 1 tay Đăng bắt được cây côn của nhỏ và nhanh gọn lẹ Đăng xoay cái côn trên tay nhỏ, vì nắm quá chặc nên tay nhỏ bị Đăng xoay theo cây côn làm trặc tay như muốn gãy, rồi lại nhanh chóng thả ra và đẩy ngược về phía nhỏ làm đầu cây côn thục ngay vào bụng nhỏ làm nhỏ hét lên thất thanh cùng học máu, chắc chắn là nhỏ phải nằm viện ít nhất 1 năm. Chưa dừng lại ở đó Đăng thẳng tay kéo lấy tay phải của nhỏ vặng 1 cái, tiếng xương tay gãy răng rắc vang lên nghe rợn người cùng tiếng hét đầy đau đớn của nhỏ. 

- Cái này là trả dùm cho Suhz, coi như mày đã sai lầm khi dám đụng đến người của Hell này, cũng xem như hôm nay mày rất hên khi chị mày đang vui cho nên sẽ không lấy mạng của 3 đứa bọn bây, về nói với bà ta ...à mà thôi, nhìn ba đứa bọn bây như vầy chị nghĩ cứ vào viện mà nằm, tốt nhất đừng đi tìm bà ta không thì lại không giữ được mạn, tạm biệt - Đăng làm 1 tràng 3 đứa, vừa dứt lời thì nghe có tiếng động cơ xe máy tới gần, và không phải của 1 mà rất nhiều. 

- Her, lại ai nữa đây!? - Đăng cười như mếu nhìn Long. 

- Người mình - Long cười tươi như hoa, và như chứng tỏ cho lời nói của hắn thì Suhz và Khánh cùng bọn người lúc nãy trong phòng họp đều có mặt trừ Minh Thanh, lúc nãy đang chơi vui lại có điện thoại nên đã không thể đi theo họ được.

- Oaaaa, hai người dám bỏ bọn em mà đi đánh nhau nha!!! - Ghost bất bình lên tiếng, vậy là hôm nay không được xem Hell đánh nhau, nãn ghê. 

- Mày làm gì người máu me không vậy con kia?? - Suhz nãn luôn với người của Đăng lúc này, từ đầu tới chân toàn máu là máu. 

- Her, đánh nhau mà không có máu thì đánh làm gì - Đăng cười nham nhở rồi quay qua Ghost, - Đừng có ham hố, chuẩn bị có trò cho mọi người rồi - Đăng vừa dứt lời thì đã nghe thêm vô số tiếng xe máy lại chạy tới, và lần này là nhiều, rất nhiều xe và người, đèn xe rọi sáng cả một khuỳnh đất làm cả bọn giật mình. 

- Herher, đông vui quá vậy - cả đám cùng cười mà như không cười, nói trắng ra là mếu. 

- Ờ, quên mất cái này nữa - Đăng xực nhớ ra chuyện gì đó liền bước lại chỗ Hậu chìa tay ra, - 2 cho em mượn 1 cái đi - Đăng nói 1 câu chã ai hiểu gì ngoài Hậu. 

- Xong việc này tôi cần 1 lời giải thích cho tất cả mọi chuyện đấy - Hậu lườm lườm Đăng rồi thả vào tay Đăng 3 cái phi tiêu mà không ai biết anh lấy ra từ đâu. 

- Vâng vâng, nói mãi - Đăng lè lưỡi chọc anh rồi nhanh như sóc nó xoay người và vù vù vù 3 cái phi tiêu được phóng đi 1 cách hết sức điêu luyện thẳng về 1 bụi cây gần đó.  

- Aaaaa!! - 1 tiếng rống khủng khiếp và đau đớn vang lên. 

- Haizzz, có nấp thì nấp kĩ 1 chút chứ có đâu mà .... - Đăng thở dài nhìn về phía đó, Long lúc này đã đứng cạnh xác của cái tên vừa bị Đăng "tiễn" về với ông bà trên tay đang cầm 1 cái máy quay phim mini, 1-2-3 *rắc rắc cạch!!* và chiếc máy quay lén đã bị Long huỷ diệt 1 câch triệt để chỉ còn lại 1 đống sắt vụn. 

- Her, bọn này đúng là lắm trò nhờ - Goblin nhếch miệng cười. 

- Woooooo, hân hạnh chưa kìa - Ghost với Angle cùng nhếch miệng cười cười nhìn mặt gian kinh khủng. 

- Her, ngọn gió nào lại đưa Death của Quận 10 qua tới đây thế?? - Hậu là người thay tất cả bước lên trước hỏi. 

- Woooh, có cả Trương Hàn Hải Hậu nữa cơ đấy - 1 gã khoảng ngoài 30 mặt nhìn cực kì bặm trợn có lẽ là cầm đầu bước ra trước mà cười cợt nhã. 

- Anh ấy không có liên quan đến chuyện này - Đăng bước lên phía trước đứng cùng Hậu mà nói lớn, nó ghét nhất những hiểu lầm kiểu này. 

- Ôi xem kìa, ông trùm thế giới ngầm lại phải dựa hơi 1 đứa con gái đấy - gã kia lại càng cười lớn hơn mà chăm biếm làm cho mấy tren đàn em cũng có dịp cười hùa theo, còn bọn Đăng bên này tức đến ứa gan, gã này dám không xem ai ra gì mà. 

- F***, thật ra các người muốn gì đây??? ...

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro