NGOẠI TRUYỆN 1

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

NGOẠI TRUYỆN 1 - KHI NHỮNG TÊN "NỔI TIẾNG" BÀY TRÒ

Một ngày đẹp trời, trong một căn phòng hội nghị hết sức sang trọng, trên bàn hội nghị đang ngồi là những con người hết sức thành đạt và nổi tiếng với những khuôn mặt cực kì anh tuấn, nhưng trên những khuôn mặt đó lại tỏa ra một không khí cực kì cực kì...bệnh hoạn.

"Không được, sến chết được!" sau khi đã ngồi suy nghĩ kĩ, người đầu tiên vừa lên tiếng thì một người khác đã ngay lập tức bãi bỏ. Thời đại nào rồi mà còn cầu hôn trước ánh nến cơ chứ, lãng mạn đâu không thấy, chỉ thấy sến hơn con hến nữa, không biết tên kia nghĩ cái gì. Người chuẩn bị được cầu hôn là ai chứ? Là Trần Hải Đăng đấy, đừng có đùa đi!

"Thế mày có cái gì hay ho hơn không thì nói tao nghe đi" người đưa ra ý kiến khi nãy nhăn nhó, hắn biết rõ cái ý kiến của mình sến rệt đến cỡ nào rồi, nhưng ngoài mấy cái đó ra thì hắn cũng đành bó tay. Đăng là một người rất lạ, cho nên những thứ tầm thường không thể nào được.

"Anh thấy cầu hôn giữa đám đông là hay nhất, vì lúc đó Đăng sẽ không còn đường chạy" một người nào đó đang ngồi yên một bên bỗng lên tiếng. Anh nghĩ kĩ rồi, chỉ có như thế thì Long mới có thể thu phục được Đăng, con người với những suy nghĩ cực kì không giống người thường kia.

"Chỉ sợ Đăng không cho cậu ta chút mặt mũi nào thôi, ai chã biết Đăng nhà này lạ đời tới nỗi nào" Minh Thanh ngồi một bên cười cợt. Cái ý này anh cũng nghĩ ra, chỉ sợ là sẽ làm cho Long mất hết mặt mũi thôi. Hai lần trước đã không thành công, may mà ở những chỗ ít người, lần này mà đem tới chỗ đông người mà hên thì còn được vợ, không thì vợ không có mà mặt mũi cũng không còn.

"Nhức đầu chết mất thôi, anh Hậu cho chút ý kiến đi" Long đến là đau đầu với mấy tên này. Hôm nay triệu tập hết mấy tên này tới đây chính là muốn họ giúp mình tìm một cách nào đó để có thể cầu hôn được con người kia, mà bọn họ toàn làm hắn rối thêm mà thôi.

"Anh thấy cách của Duy Anh được đấy, Đăng sẽ không làm em mất mặt đâu, cơ mà phải mặt dày một chút" Hải Hậu đang ngồi chơi xơi nước nghe thấy hắn hỏi mình thì cũng đành quay qua mà ra ý kiến. Hai lần trưóc hắn cầu hôn nó anh không được nhìn, nhưng nghe đâu rất là thú vị, đợt này anh chắt Đăng sẽ không từ chối nữa, nhưng với điều kiện là hắn phải có cái mặt dày hơn một chút, như cỡ tên anh họ Khánh Nam của hắn thì mới xong. Nói rồi anh cũng không quên thảy cho Khánh Nam bên kia cái nhìn đầy châm chọc.

"Đừng có ở đấy mà đá đểu tớ, nếu không mặt dày làm sao tìm được người yêu" Khánh Nam rất là không đàng hoàn mà còn kéo ai kia vào lòng tuyên bố chủ quyền làm cả đám đàn ông ngồi đó lại nổi hết da gà lên.

"BỌN TÔI KHINH NGƯƠI!" cả đám cùng khinh thường nhìn về phía người kia mà không quên thương thầm cho Duy Anh, sao lại đồng ý làm người yêu tên này chứ, đúng là tên mặt dày.

"Em họ đừng để ý đến bọn họ, theo anh anh sẽ giúp em cầu hôn được vợ" Khánh Nam vẫn còn nhây mà bỏ Duy Anh ra rồi quay qua mà cà keo với hắn làm cả đám chỉ còn biết ôm đầu than thở.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro