Chương 17: Tôi không thích phụ nữ cứng đầu

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng


Diệp Ân xuống lầu đến phòng ăn chậm rãi ngồi xuống ghế, dì giúp việc bưng dĩa bò bít Tết thêm một ly sữa đến cho cô , Diệp Ân cảm ơn nhẹ nhàng bưng ly sữa uống một ngụm.

Dì giúp việc tò mò hỏi cô : " Hôm qua thiếu phu nhân cùng Thiếu gia làm sao vậy? Sáng ra nhìn cậu ấy không được thoải mái còn rất khó chịu ."

Diệp Ân đang dùng dao nĩa 🍴 cắt miếng bò , nghe đến đó, cô nhếch môi cười, nâng mí mắt nhìn dì giúp việc :"Tôi với anh ta thì có chuyện gì được chứ? Dì muốn rõ thì hỏi tình nhân của anh ta đó...."

Đúng lúc Lâm Mỹ Linh đi đến , cô ta vẫn còn mặc chiếc váy ngủ bằng lụa phi bóng đắt tiền, nghe nhắc đến mình cô ta nhếch môi cười một cái:" Dì à ..... đồ ăn sáng tôi dặn đã có chưa."

Dì giúp việc bưng đồ ăn sáng là một chén súp Hải sản đến:" Của cô đây.."

" Dì lấy giúp tôi ly nước lọc nữa nha ."

Lâm Mỹ Linh nhìn Diệp Ân ngồi đối diện đang thỏng thả cắt và ăn từng miếng bò bít tết, cô ta nói tiếp:" Có phải cô muốn biết vì sao hôm nay Tiết Cẩn , anh ấy không được thoải mái ?"

Diệp Ân miệng vẫn nhai thức ăn, nâng mí mắt nhìn Lâm Mỹ Linh một cái rồi tiếp tục ăn.

" Tối qua ...Anh ấy sinh lực dồi dào , ham muốn cả đêm sức tôi thì không chiều nổi, không thoã mãn được anh ấy nên sáng ra anh ấy không thấy thoải mái thôi. Chứ cũng không có gì nghiêm trọng." Nói rồi Lâm Mỹ Linh giả vờ cười ngọt ngào.

Lâm Mỹ Linh ngừng nói chuyện, Diệp Ân cũng ngừng động tác bỏ dao nĩa 🍴xuống nhẹ nhàng , cô bưng ly nước uống một chút, cầm khăn giấy lâu miệng rồi lên tiếng :" Cô nói vấn đề này cho tôi biết để làm gì ? Cứ cố gắng chiều anh ta tốt hơn là được rồi?"

" Cô ..... Cô thực sự không để tâm sao ?" Lâm Mỹ Linh hoài nghi hỏi.

" Có chứ ..... nhưng không phải là anh ta ..... Tôi ăn xong rồi, cô cứ từ từ ăn nhé." Diệp Ân đứng dậy đi ra ngoài.

Tiết Cẩn là một người đàn ông tài giỏi vừa đẹp trai giàu có mà biết bao nhiêu phụ nữa ngoài kia muốn có được . Tôi không tin cô không để ý đến anh ấy. Còn ra vẻ thanh cao không phải đang muốn gây sự chú ý của anh ấy sao ? Diệp Ân.... cô không lừa được tôi đâu.

*********************

Hôm nay đến ngày Diệp Vũ bị toà xét cử . Theo như lời hứa Tiết Cẩn đưa Diệp Ân đến toà tham dự .

Tại toà án......

Đi cùng Tiết Cẩn và Diệp Ân là trợ lí Đường Tú . Đến trước Toà án đúng lúc gặp Tần Phong cũng vừa đến , Tần Phong là bạn cũng là luật sư mà Tiết Cẩn mời đến thay mặt Diệp Thị để tố cáo kiện Diệp Vũ ăn chặn tiền của công ty .

Tần Phong chỉ nhìn thoáng Diệp Ân nghĩ trong lòng:" Tiết Cẩn và Phương Hàn đều có điểm chung đó là làm cô gái bên cạnh mình không được hạnh phúc.Và chọn anh là người đứng bên lề để thấy những việc làm đó . "

Sau khi chào hỏi xong cả 4 người đi vào trong .Bước vào phiên toà cũng đã có khá đông người, Diệp Ân bước vào muốn tuỳ tiện tìm một hàng ghế để ngồi nhưng Tiết Cẩn bảo cô lên hàng ghế phía trên cùng để thuận tiện nhìn rõ hơn nghe rõ hơn. Diệp Ân nghe theo lời anh bước lên phía trên vừa ngồi vào hàng ghế nhìn qua thấy chị dâu Minh Thư của mình đang ngồi thẩn thờ bên kia . Cô muốn lên tiếng gọi chị dâu thì bị cái nhìn của Tiết Cẩn làm cho bỏ ý định, ngoan ngoãn ngồi im.

Một lúc sau cánh cửa phiên toà đóng lại, mọi người im lặng, Diệp Vũ mặc bộ đồ phạm nhân tay bị còng được hai cảnh sát đưa lên đứng vào chỗ bị cáo của mình.

Lâu ngày không gặp anh trai vừa thấy Diệp Vũ, hốc mắt Diệp Ân cay cay đỏ hoe . Diệp Vũ dáng vẻ phờ phạt đứng phía trên nhìn xuống một vòng thấy Vợ và em gái của mình, hai người ngồi hai bên.

Minh Thư nhìn chồng tiều tụy mà rơi nước mắt hai vợ chồng cứ thế nhìn nhau một lúc rất lâu , không để tâm đến nhưng lời nói của luật sư của đại diện viện kiểm sát , của thẩm phán đang vọng bên tai . Dù khoảng cách khá xa nhưng nhìn vào mắt chồng, Minh Thư biết anh đang trấn an cô nói với cô anh không sao .

Luật Sư Tần Phong đưa ra những bằng chứng tố cáo, buộc tội Diệp Vũ ăn chặn tiền của công ty làm thất thoát một số tiền lớn làm ảnh hưởng đến công ty do đương sự anh làm chủ .

Luật sư kim biện hộ cho Diệp Vũ bác bỏ mà Tần Phong đưa ra , cũng cố đưa ra những lí luận, bằng chứng Diệp Vũ không liên quan đến việc ăn chặn tiền công ty và vụ bán trái phép này . Nhưng điều bị phẩm phán bác bỏ vì không đủ thuyết phục.

Tiết Cẩn dù không bộc lộ nhưng anh đang ha hể trong lòng . Diệp Ân hai tay đang vào nhau cầu nguyện .

Diệp Vũ bị xoay quanh những câu hỏi, anh một mực không nhận tội. Anh nói có người muốn hãm hại anh . Anh không lấy tiền công ty cũng không buôn bán chất cấm , anh không làm gì cả . Nói ra những lời này anh nhìn về phía Tiết Cẩn , chạm phải ánh mắt sắc lạnh đang đắc ý kia anh thật sự không thể chịu đựng nổi, nhưng nhớ lại lần trước Tiết Cẩn vào trại giam gặp anh . Tiết Cẩn nói cho anh biết hết những việc năm xưa ba anh đã gây ra cho gia đình hắn . Hắn còn nhắc đến Diệp Ân cùng vợ con anh , Diệp Vũ biết Tiết Cẩn nói ra như một điều nhắc nhở , sợ hắn làm hại đến vợ con và em gái . Diệp Vũ cuộn tay thành nắm đấm đành ngậm chặt miệng. Suy nghĩ...

Nếu anh cứ im lặng nhận tội mà làm nguôi đi sự hận thù của Hắn, an toàn cho người nhà của anh thì anh chấp nhận. Xem như anh đang trả món nợ năm xưa mà cha anh đã nợ gia đình Tiết Cẩn.

Diệp Ân tin không có chuyện anh trai mình ăn chặn tiền công ty , mà dù có như vậy thì trước đó cũng là tiền của gia đình cô . Liên quan gì đến Tiết Cẩn mà anh ta kiện cáo. Chắc chắn là do một tay Tiết Cẩn bày ra . Thấy  tất cả bằng chứng đang chống lại anh trai mình, nếu cô còn không nói ra sự thật những điều mình nghe thấy hôm ở bệnh viện , có thể anh trai cô phải ngồi tù . Cô không tin ở đây nhiều người như vậy Tiết Cẩn giám làm gì cô , lấy hết can đảm Diệp Ân đứng bật dậy .

" Thưa toà....Tôi có thể làm chứng anh trai tôi chỉ là người bị hại. Tôi biết người đứng sau hãm hại anh trai mình là ai ." Cô nói khẳng định .

Cả phiên toà điều bất ngờ nhìn về phía Diệp Ân, Minh Thư gạt nước mắt cũng nhìn Diệp Ân mong chờ sẽ có điều kì diệu sảy ra .

Khuôn mặt Tiết Cẩn trở nên u ám khó coi , anh nhếch môi một cái, anh biết trước điều này nên đã có sự chuẩn bị từ trước, sai Từ Xuyên đến trường mẫu giáo nơi con trai Diệp Vũ học, đưa cậu nhóc đi chơi một chút rồi. Đúng lúc điện thoại trong tay rung lên báo có tin nhắn mới , anh mở ra xem thấy Từ Xuyên gửi hình thằng nhóc cho anh .

Diệp Ân trừng mắt nhìn anh , cô nhìn xung quanh rồi hơi cúi đầu nói nhỏ đủ để cô và Tiết Cẩn nghe thấy :" Sao hả ...... anh còn không mau nhận tội của mình, hay để tôi nói sự thật cho tất cả mọi người ở đây biết anh không chỉ là kẻ tiểu nhân hãm hại người khác mà còn là kẻ giết người....... "

" Cô đúng là phụ nữ vừa không giữ lời vừa cứng đầu ..... "  Tiết Cẩn đưa điện thoại ra cho Diệp Ân xem hình Con trai Diệp Vũ rồi nói tiếp:" Tôi không thích phụ nữ tự cho là mình thông minh........"

Liếc qua những tấm hình thấy Cu bin đang ngủ ngon , Diệp Ân run lên , khuôn mặt tự tin vài phút trước đó đã trở thành tái nhợt ..... cu bin đang ở trong tay hắn, nếu bây giờ cô nói ra chắc chắn hắn sẽ làm hại thằng bé.

Tiếng Thẩm phán truyền đến:" Nếu cô biết được gì thì hãy nói ra , để chúng tôi có thể điều tra và xem xét lại...."

" Mời cô nói..." Luật sư kim nhìn Diệp Ân bằng ánh mắt khích lệ , hối thúc cô .

Ngập ngừng một hồi, cô thay đổi lời nói: " Tôi......tôi....anh trai tôi là một người tốt , tôi nghĩ là có người khác anh hãm hại anh trai mình nên nói vậy thôi . Chứ tôi không biết ai là người đứng sau hết." Diệp Ân cúi mặt nói.

Tiết Cẩn đứng lên , giả vờ nhẹ nhàng nắm tay Diệp Ân, gạt nhẹ nước mắt trên má cho cô : " Ngoan.....đừng làm loạn nữa...." nói xong anh quay sang hơi cúi đầu về phía thẩm phán :" Xin lời mọi người, vợ tôi ... cô ấy lo lắng cho anh trai mình quá nên mới nói năng lung tung thế thôi, xin đừng trách cô ấy."

Phiên toà xét xử trở lại.......

Diệp Ân bị Tiết Cẩn nắm tay kéo mạnh ngồi xuống.

Thấy Tiết Cẩn đang nắm tay Diệp Ân , giữa hai người có sự vùng vằn . Diệp Vũ sợ hắn làm hại em gái.

Tiết Cẩn nắm tay Diệp Ân bóp mạnh ý muốn Cô không giám ngoan cố.

" Anh làm tôi đau đó...." Cô gằn giọng vùng vằn để tay mình thoát khỏi tay anh .

Khi toà đọc bản kết án thì Tiết Cẩn buông tay cô ra , ngồi lại nghiêm túc .

Thẩm phán đọc BẢN ÁN VỀ TỘI MUA BÁN TRÁI PHÉP CHẤT MA TUÝ.

Hôm nay Ngày 1/11/2020 tại trụ sở Tòa án nhân dân huyện Thanh Trì, Thành phố B xét xử vụ án hình sự thụ lý đối với bị cáo:

Họ và tên: Diệp Vũ - Sinh ngày 10/8/1987 Là Tổng giám đốc tập đoàn Diệp Thị . Tập đoàn lớn kinh doanh về nhiều lĩnh vực trong và ngoài nước.

- Bắt giữ ngày 20/10/2020 , cũng tạm giam cùng ngày . Bị cáo có mặt tại phiên tòa.Trong quá trình điều tra nhiều lần tuy nhiên, bị cáo không có tài liệu chứng cứ nào để chứng minh cho việc thay đổi lời khai này.

Theo quy định tại Điều 251 Bộ Luật hình sự 2015 sửa đổi, bổ sung 2017 về tội mua bán trái phép chất ma tuý.

Đại diện VKSND huyện Thanh Trì Thành phố B giữ nguyên quan điểm truy tố và đề nghị.
Trên cơ sở nội dung vụ án, căn cứ vào các tài liệu trong hồ sơ vụ án đã được thẩm tra, xét hỏi, tranh luận tại phiên tòa, Hội đồng xét xử như sau:

Tuyên bố: Diệp Vũ phạm tội "Mua bán trái phép chất ma túy" Áp dụng điểm b khoản 2 Điều 251; điểm s khoản 1, khoản 2 Điều 51; Điều 38 - Bộ luật Hình sự 2015 sửa đổi, bổ sung năm 2017

.- Xử phạt bị cáo Diệp Vũ là 10 năm 06 tháng tù về tội mua bán trái phép chất ma túy, thời hạn tù tính từ ngày 2/11/2020.

Tiếp Theo quy định tại khoản 1 Điều 147 Bộ luật hình sự. Lợi dụng chức vụ, quyền hạn trong công ty để chiếm đoạt tài sản của công ty hơn 5 tỷ đồng. Xử phạt bị Cáo Diệp Vũ là 7 năm tù . Tổng cộng hình phạt cao nhất của cả hai là 17 năm 6 tháng tù .

Khi nghe toà đọc bản án Diệp Ân cảm giác
thời gian dường như ngưng động , hô hấp của cô như bị hút đi, Nghe tiếng cười của người đàn ông kế bên, cô nhìn qua một nửa khuôn mặt đã được bàn tay của Thượng đế điêu khắc kia , dáng người cao ngạo ngồi đó , bờ môi mỏng hơi nhếch, không che dấu hơi thở cao ngạo lạnh thấu xương . Nước mắt trong hốc mắt chực trào làm mờ đi hình ảnh trước mắt cô , khuôn mặt anh cũng theo đó mờ đi.

Cô dời tầm mắt về phía anh trai mình ,một giây tiếp theo nước mắt lăn dài trên má , gương mặt xinh đẹp vì mếu máo khóc mà trở nên khó coi. Kiềm chế cảm xúc cô đưa tay lên bưng miệng mình lại.

Sau một lúc nhìn con của kẻ thù đau khổ , anh đột nhiên buông xuống một câu với giọng điệu ôn hoà.

"Sao hả ..... tận mắt nhìn thấy nghe thấy anh trai mình bị kết án như vậy thấy thế nào? ."

Một lần nữa đối diện với đôi mắt u ám của Tiết Cẩn . Diệp Ân chỉ biết nắm chặt bàn tay thở mạnh ra .

Mặc cho tầm mắt kia đang dừng trên người cô, lần này cô thật sự đau lòng hơi nghiêng mặt, để tóc mái dài qua mắt, che đi một ít cảm xúc.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro

#ngon#tinh