46-47

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Trong tiểu thuyết, không phải vô cớ mà chủ tịch thích tặng những món quà nho nhỏ cho vợ của mình.

Trên đường về, không biết Ying đã cúi đầu nhìn đồng hồ bao nhiêu lần, Orm nhìn thấy cũng cảm thấy mất tự nhiên.

Có thích đến thế không?

Orm sờ sờ sợi dây chuyền trên cổ mình. Ừm, sờ một cái, mười nghìn.

Vài ngày trước, Orm đã nói với ba mẹ chuyện nàng về nhà ăn tết, nhất định đừng cúi đầu khom lưng hầu hạ Ying, hãy xem Ying như con gái mình.

Ba mẹ trả lời được.

Thành phố A có một tập tục, phải tắm trước cơm tất niên đêm giao thừa, nghĩa là tạm biệt cái cũ chào đón cái mới, nên khi hai người vừa đến nhà, mới uống mấy hớp trà do ba pha đã bị mẹ đuổi đi tắm.

Phòng ngủ của Orm có phòng tắm. Ying mở vali, Orm đứng bên cạnh cô, nhìn cô lấy đầy đủ quần áo, lại đi vào phòng tắm với cô.

Gần đến cửa phòng tắm, Ying quay đầu nhìn Orm.

Nàng nghịch ngợm, áp ngón tay lên cửa: "Em vào xem được không?"

Ying tưởng thật, nghiêm túc trả lời: "Chị còn, chưa quen."

Vốn Orm muốn đùa một câu rồi tha cho Ying, không ngờ Ying nói như vậy, tâm tư vui đùa nổi lên, nhăn nhó: "Vậy, khi nào thì vợ mới tắm chung người ta?"

Ying lại khựng lại.

Orm nhìn cô chằm chằm. Orm biết, Ying đang nghiêm túc suy nghĩ chuyện này.

Nàng cảm thán, Ying đối đãi với tình cảm, đối đãi với nàng, thật sự rất nghiêm túc.

Ngây thơ như vậy cũng tốt.

"Đợi mình về đi." Ying bỗng nhiên nắm ngón út đang đặt trên cửa của Orm: "Em không được gạt chị."

Orm cười cong mắt, thật dễ thương.

"Không gạt chị." Nàng kề sát, kề vào tai Ying: "Về mình tắm chung."

Ying đóng cửa phòng tắm, Orm quay người túm lấy không khí vài lần, cảm thấy gần đây mình thật sự xong đời.

Quá lẳиɠ ɭơ.

Ying tắm phải mất một lúc, Orm cảm thấy nhàm chán, nhấc chân đi vào phòng bếp, vào bếp thấy mẹ mở nắp nồi, hương thơm bay vào mũi.

"Ying đi tắm?" Mẹ Koy hỏi.

Orm gật đầu, bốc một miếng đồ ăn ném vào miệng: "Mấy món chị ấy mua cho ba mẹ con để trong tủ."

Thịt còn phải nấu một lúc, mẹ Koy liếc ra bên ngoài rồi đóng cửa lại.

Nàng cười: "Mẹ làm gì vậy."

"Với Ying thế nào?"

"Tốt lắm."

"Tốt lắm là tốt rồi."

"Mẹ làm gì vậy, mẹ làm vậy con sẽ cảm thấy mẹ giấu giếm con chuyện gì." Nàng vừa cười vừa nói.

"Không có gì, do lúc trước không có hỏi ý kiến của con, nửa lừa nửa dỗ cho hai đứa kết hôn, bây giờ, ôi, ba con luôn nói với mẹ là, Ying Tổng xinh đẹp, nhân cách cũng tốt, chủ yếu là có tiền, còn có thể hợp tác với tôi, Ying Tổng có thể lên tiếng đòi Nong Orm, chắc chắn là thích Nong Orm, Nong Orm qua đó sẽ không chịu thiệt."

Orm nghe vậy xụ miệng: "Ôi ôi ôi, giờ là, ba mẹ hối hận?"

"Cũng không phải hối hận, thì là, con có trách ba mẹ không?"

Nàng bật cười: "Không có, mẹ đừng nghĩ nhiều."

"Ying đối tốt với con không?"

"Tốt vô cùng."

Mẹ Koy thở dài: "Lúc đó cũng xúc động quá, buổi sáng Ying nói, buổi chiều hai đứa đã đăng kí, thật ra tối về ba con để ý lắm, hối hận nữa, luôn nói, nói Ying thích con, hai đứa kết hôn con sẽ tốt, cũng không biết là nói cho mẹ nghe hay là nói cho ông ấy nghe."

Orm cười cười, lại bốc một miếng sườn bỏ vào miệng: "Sao, còn ân hận nữa?"

"Chỉ tâm sự với con thôi."

"Nhưng mà." Mẹ Koy tiếp tục: "Dù sao ba mẹ là người từng trải, ba mẹ đã nghĩ rất lâu chuyện tại sao Ying lại thích con? Chắc là từ nhỏ đến lớn nó ở trong hoàn cảnh như vậy, mà tính cách con lại thế này, có lẽ nó thấy con mới mẻ."

"Vậy thì sao?"

"Vậy nên là." Mẹ Koy vỗ vai Orm một cái: "Con ở với nó đừng có ngang ngược, đừng kiêu căng, con từ nhỏ đã kiêu căng."

Orm kinh ngạc: "Con có kiêu căng đâu!"

Mẹ Koy liếc Orm một cái: "Mẹ rành con quá, ai mà thương con một chút là con coi trời bằng vung, mẹ nói với con rồi, sợ là sợ Ying chán con. Tính con như vầy, không phải mẹ nói quá, đám bạn con nếu lấy hơn phân nửa, mẹ thấy con cũng không tốt hơn tụi nó bao nhiêu."

Mắt Orm trợn trắng.

Ba mẹ trên thế giới này đều cảm thấy con cái của họ kém cỏi.

"Biết rồi, con biết chừng mực." Orm nói với mẹ một câu rồi rời phòng bếp. Nhưng nói thật, phân tích của mẹ rất có lý, Orm cũng hiểu, Ying thích nàng vì tính cách của nàng, xung quanh Ying, đúng là không có người như nàng.

Về phần Ying sẽ chán. Orm dừng một chút, ném sườn vào miệng.

Kệ nó.

Ngồi một lúc ở phòng khách, trong phòng có tiếng động, Orm nhanh chóng đứng dậy đi vào, gặp phải Ying đang từ trong phòng tắm đi ra.

Orm đi theo Ying, lấy máy sấy trong ngăn kéo, nhân tiện đóng cửa lại.

Ying còn cầm khăn lau tóc, bất thình lình bị nàng ôm lấy, đón lấy đôi môi mềm mại của Orm phủ lên.

Mỗi khi tắm, Ying có một vẻ đẹp khác, mái tóc ướŧ áŧ chưa khô, cả người dường như tỏa ra sương trắng, rất thần tiên.

Khiến người ta muốn hôn.

Rời đi, Orm ngây ngốc cười, nói: "Em mới ăn sườn."

Ying mím môi, đầu lưỡi liếʍ môi một chút.

"Nào, thử thách chị."

Ying hơi hấc cằm: "Em nói đi."

"Nếm ra vị sốt sườn không?"

Ying nghe vậy lại liếʍ liếʍ, còn chưa đủ, ôm lấy eo Orm, liếʍ lên môi nàng một chút.

Một chút lại thiếu, Ying hôn sâu.

Orm hơi choáng váng, nàng khoác vai Ying, nghe Ying nghiêm túc nói: "Xì dầu, gừng, ớt, giấm, đường."

Phần trước đều đúng.

"Đường?" Orm cười: "Sai rồi, không có đường."

Ying lắc đầu, giọng nói khẳng định: "Có."

Orm dừng một lúc mới hiểu được, nàng lại ôm eo Ying thật chặt, vui vẻ: "Trời ạ, cục cưng ơi ngọt quá."

Bởi vì lời của mẹ mà tâm trạng của Orm mất mát một lúc, hiện giờ bị Ying tán tỉnh như vậy, lại lên trời.

Quần áo tết năm nay do Ying mua cho nàng, nàng lấy quần áo từ trong vali của Ying ra, đi vào phòng tắm tắm rồi mặc vào. Chuyện đầu tiên khi đi ra là tìm Ying, cho cô thưởng thức nàng hóa thân thành búp bê.

Ying không có ở trong phòng, Orm lại đi ra phòng khách, đầu nàng chưa sấy khô, bị mẹ thấy lại bị mắng mấy câu.

Orm mới mặc kệ, đứng trước mặt Ying hỏi: "Đẹp không?"

Ying đang chơi cờ với ba, cô ngẩng đầu nhìn một chút, trong ánh mắt lập tức hiện lên ánh cười: "Đẹp, rất hợp."

Mẹ Koy ở bên cạnh nói tiếp: "Đẹp đẹp, nhanh đi sấy tóc đi, nhỏ nước xuống quần áo."

Orm dang đôi tay ra: "Con cũng thấy đẹp, Ying mua."

Cuối cùng mẹ Koy nói: "Đẹp hơn con mua nhiều."

Ying khẽ cười, Orm cũng không dỗi, nghênh ngang trở về phòng.

Cơm tối rất phong phú, người một nhà uống một ít rượu, sau đó bắt đầu nghe ba mẹ nói chuyện lúc bé của Orm.

Bướng bỉnh lưu manh, không phải lớn lên mới thay đổi như thế, từ nhỏ Orm đã như vậy.

Mẹ nàng nói, khi Orm đi nhà trẻ, bắt nạt bạn nam trong lớp, còn làm người ta khóc bị mời phụ huynh.

"Nguyên nhân là gì con biết không? Ba mẹ dạy nó, lúc thay răng, răng dưới thì ném lên trên, răng trên ném xuống, như vậy răng mới mọc đẹp được, răng của Nong Orm là lúc nghỉ trưa lung lay tự rụng xuống, bị cậu bé đó nhặt được, ném thẳng ra cửa sổ."

Mẹ nhéo cổ Orm một cái: "Nó nóng nảy, sợ răng mình mọc xấu, sau này nhất quyết ghét cậu bé kia."

Orm chỉ vào cái răng dưới, lập tức nói: "Con có một cái răng khểnh thật nè."

Ying cười: "Chỉ một chút thôi."

Orm bỗng ngang ngược: "Tại lỗi thằng kia."

Mẹ liếc một cái, tiếp tục: "Tiểu học còn tệ hơn."

Tiểu học Orm giả một người bạn, viết thư tình cho một bạn nam, kết quả vô tình viết tên mình vào chữ kí, bị phát hiện.

"Đứa con trai lớp sáu, đứng dưới lầu nhà mình hét muốn gặp Nong Orm, mẹ còn tưởng là chuyện gì chứ, xuống dưới gặp nó, nó nói với mẹ, Nong Orm tỏ tình với nó, nó đồng ý, muốn làm bạn trai của Nong Orm."

Orm cười lớn, chuyện này nàng nhớ kĩ.

Ying hỏi: "Sau đó thì sao?"

"Có cái gì mà sau, mẹ nhất định không đồng ý, đuổi thằng bé đi, Nong Orm cũng bị dạy dỗ một trận."

"Cấp hai cấp ba nó trầm hơn một chút." Mẹ Koy lại liếc xéo Orm: "Không biết là lớn lên thông minh hơn, biết giấu giếm, hay là ngoan."

Mẹ thở dài: "Có điều sau này thi đậu đại học A, ba mẹ cũng vui lắm."

"Đúng rồi, còn có khúc công khai."

"Lúc đó hôn nhân đồng giới mới được thông qua, nó vội vã công khai với ba mẹ theo trào lưu, chọc tức ba mẹ, con nói lúc đó ba mẹ có thể chấp nhận được không? Nó trả lời là sẽ dẫn bạn gái về nhà, người ta cũng sẽ gọi chúng ta là ba mẹ, nên tối hôm nó công khai xong, bị ba nó nhốt trong phòng."

"May là sau này ba nó nghĩ thông."

"Không muốn thông cũng không được, dù sao con cũng chỉ như vậy."

Orm dựa vào vai Ying: "Nếu không công khai, thì sao ba mẹ sẽ sắp đặt Ying cho con."

Mẹ Koy từ chối ý kiến.

"Sau này, cũng không biết có phải là lì lợm với ba mẹ không, thích ai cũng về báo cáo một tiếng. Mà cách này hóa ra cũng được, ba mẹ đúng là có hơi bị nó thuyết phục."

Mẹ Koy hưng phấn, nói năng không kiêng dè: "Năm ngoái còn nói thích bạn của đồng nghiệp, gọi Ling Ling gì đó, Ling Ling đó, ba mẹ thật sự không thích."

Ying cụp mắt tiếp tục lắng nghe.

"Ba nó đi điều tra, gia đình Ling Ling ở dưới quê, ba Ling Ling có xu hướng bạo lực, mẹ thì thường xuyên đau ốm, Ling Ling học hành không tốt lắm, công việc cũng không ổn."

Orm hoảng sợ: "Sao ba mẹ còn điều tra người ta." Nàng a lên: "Tới hôm nay con mới biết, ba mẹ quá đáng quá."

Bỗng nhiên ba lên tiếng: "Không điều tra làm sao biết con đang theo đuổi ai?"

"Ba mẹ cũng quan tâm con thôi, nhưng con theo đuổi chuyện của con, ba mẹ cũng không làm gì, hơn nữa con bướng bỉnh như thế, lại thích cô Ling Ling kia như vậy, nếu nhất quyết quen nhau, ba mẹ nói có ích lợi gì không?"

"Không có lợi ba mẹ còn điều tra người ta?"

"Điều tra chút thì có chuyện gì không? Tìm hiểu chút thì làm sao?"

Mẹ Koy nói nhanh, nói mọi thứ mà không suy nghĩ, Nong Orm đang ở trong cảm xúc, nàng không nghĩ sâu xa, có gì cũng nói ra. Orm và mẹ cãi nhau quen, tranh chấp thì sẽ không ngừng, nhưng nàng không nhận ra Ying đã lặng lẽ dọn dẹp bát đũa vào phòng bếp...

Đến khi quay đầu muốn nói chuyện với Ying, nàng mới phát hiện Ying đã biến mất, lúc đó chủ đề của mẹ và nàng đã trôi dạt đến thế giới nào, dĩ nhiên càng không suy nghĩ thêm.

Orm đứng dậy giúp dọn dẹp, sau đó nàng đến phòng khách xem ba và Ying chơi cờ.

Đã đến hồi kết thúc, Orm đánh cờ không giỏi, nhưng nhìn số lượng, rõ ràng là Ying đang thắng thế.

Ván cờ kết thúc, quả nhiên cuối cùng người thắng là Ying, ba khen vài câu, xếp lại bàn cờ, mẹ rửa bát xong vội vàng gọi mọi người đi dạo tiêu cơm.

Orm vào phòng lấy áo khoác cho cả hai, mặc vào cho Ying trước khi ra khỏi nhà.

Những năm trước khu nhà rất náo nhiệt, đây là một cộng đồng lâu đời hơn chục năm, hàng xóm không xa lạ gì, gặp mặt dù không gọi được tên, cũng có thể bắt chuyện nói đôi câu, người thân làm việc ở xa đều trở về, dẫn theo con mình, mấy gia đình đi dạo rải rác trong khu.

Có rất nhiều người đi dạo sau bữa tối, bọn trẻ mua đủ loại pháo hoa, vui đùa ầm ĩ trong khu vườn nhỏ.

Khi Orm và Ying đi xuống, dưới ánh đèn, khu nhà rất sôi động.

Đi chưa được mấy bước, Orm đυ.ng phải người quen, một cặp vợ chồng dắt theo một đứa bé, Orm biết người chồng, đã nhiều năm không gặp, trò chuyện vài câu.

Hỏi tình hình hiện tại, hỏi nơi làm việc, hỏi tuổi đứa bé, đại khái là những vấn đề này, trò chuyện một lúc, người chồng chỉ vào người bên cạnh Orm.

"Đây là Ying của YIAN phải không?"

"Đúng vậy, là vợ tôi."

"Hai cô kết hôn gần như toàn bộ khu này đều biết."

"Mẹ tôi thích nói mấy chuyện này."

"Con nhà người ta, chỉ chuyện của cô mà không biết mẹ tôi đã lải nhải vào tai tôi bao nhiêu lần."

Orm xua tay: "Phong thủy thay phiên thay đổi đó người anh em, hồi nhỏ năm nào cậu cũng hạng nhất, tôi nghe chuyện thành tích của cậu cũng không ít."

Vài tiếng cười vang lên, nói mấy câu rồi tạm biệt.

Vì cuộc gặp gỡ này, họ đã bị bỏ lại một quãng, ba mẹ đi tít đằng xa, Orm cũng không muốn đuổi theo, tự mình đi.

Orm dẫn Ying dạo qua những nơi nàng chơi khi còn bé, núi giả để leo trèo bị phá bỏ, thêm dụng cụ thể thao. Orm và bạn bè từng trồng giá đỗ bên cái ao nhỏ, nhưng họ dần quên đi, hiện giờ mảnh đất đó đã được lát gạch.

"Hồi bé tụi em hay chơi trốn tìm ở đây, em rất thích trốn ở chỗ này." Orm kéo Ying đến cạnh phiến đá.

Ying tò mò: "Chỗ nhỏ như vậy?"

"Đúng vậy, chật chội lắm nhỉ, nhưng lúc đó hay chui vào."

"Đừng khinh sức chơi của một đứa bé, lúc đó em quý chỗ này lắm, mỗi lần kết thúc, em sợ bạn em phát hiện, chui ra từ chỗ này, đi vòng qua bên kia, giả bộ trốn ở chỗ khác." Orm nói cười: "Tới giờ họ cũng không biết em trốn chỗ nào."

Khi nói về chuyện này, mặt mày Orm vui tươi hớn hở, tâm trạng của Ying cũng khá lên.

"Còn chị?" Chủ đề của Orm chuyển đến Ying: "Hồi nhỏ chị làm gì? Học à?"

"Không cứng nhắc như vậy." Ying cười.

"Chị không ở khu dân cư, nhà của chị ở khu ít trẻ con. Lúc bé chị ít đi ra ngoài, chị thường chơi đồ chơi do ba mẹ mang về, hoặc là ba mẹ đưa chị đi chơi."

"Đồ chơi?" Nàng hiếu kì: "Đồ chơi gì? Xe đua búp bê?"

Ying bật cười: "Không phải, nhỏ thì chơi xếp gỗ, lớn chút chơi rubik, chơi tháo vòng*, chơi cờ toàn là trò trí tuệ."

*Chơi tháo vòng: Trò chơi tháo vòng hay Baguenaudier là một câu đố gỡ rối có một vòng lặp phải được tách ra từ một chuỗi các vòng trên các cột liên kết với nhau. Vòng lặp có thể là chuỗi hoặc cấu trúc cứng nhắc.

"Đúng là tuổi thơ của danh nhân có khác, khác với những đứa trẻ hoang dã như tụi em." Orm oa lên cảm thán.

"Ba mẹ chú ý việc bồi dưỡng chị, chị cũng khá hứng thú với mặt này, không có anh chị em, quen chơi một mình nên sau này cũng không giỏi kết bạn."

Nàng nắm lấy tay của Ying: "Tội nghiệp thế."

Cô lắc đầu cười: "Không tội, quen rồi, rất thích ở một mình."

"Trước giờ có nghĩ, sẽ kết hôn với người như thế nào không?" Orm bỗng tò mò.

"Không có." Cô nói: "Chú giới thiệu mấy người nhưng chị không có hứng thú, sau này chú cũng thôi không giới thiệu nữa. Trong công việc cũng tạm, vì đều liên quan đến lợi ích, có đánh giá cao, cũng có bài xích, có thể dứt khoát tiếp cận, cũng có thể dứt khoát xa lánh, nhưng chuyện tình cảm, trước khi gặp em, chị không có hứng thú với ai cả."

Orm vui vẻ, cười giỡn: "Em có phải là ánh sáng duy nhất trong cuộc đời chị?"

"Ừ."

"Vậy tại sao chị lại có hứng thú với em?"

"Không biết nữa, cảm thấy hứng thú với em, xem hồ sơ cá nhân của em, chị tự tưởng tượng, nếu có cô gái như em ở cạnh chị, em sẽ như thế nào? Chị sẽ như thế nào? Nghĩ nhiều, cũng thích rất nhiều."

"Vậy trong tưởng tượng của chị, mình ở bên nhau sẽ như thế nào? Sau này em đến ở với chị, có khác nhau không?"

"Chị chỉ nghĩ thôi, không có cảnh tượng cụ thể, chị không cố định một hình ảnh. Lúc đó thích em lắm, cảm thấy em ở cạnh chị thì thế nào cũng tốt, muốn nhìn em thể hiện sự kiêu ngạo với chị, cũng muốn biết liệu em có xấu hổ với chị không, rụt rè với chị, biểu hiện ra dáng vẻ khác với bình thường hay không." Cô nắm lấy tay Orm: "Nói chung, mọi thứ đều rất chờ mong."

Những lời yêu thương của Ying thật sự rất khơi dậy tâm tư thiếu nữ, nằm ngoài khuôn mẫu những lời tâm tình của Orm.

Orm đột nhiên để tâm chuyện vụn vặt: "Lúc đó thích em lắm, vậy giờ thì sao?"

Gặp chiêu phá chiêu: "Cũng rất thích em."

Orm thỏa mãn.

"Đúng rồi." Ying bỗng hỏi: "Lúc trước em bảo với chị là không ngại chị điều tra em, em lừa chị?"

"Không có, em lừa chị làm gì?" Orm chợt hiểu ra: "Chị nói chuyện mẹ tra Ling Ling à?"

Orm nở nụ cười, cầm lấy tay Ying: "Tự dưng em phát hiện hình như em có hơi tiêu chuẩn kép."

"Không, phải là nói thế này." Nàng quay đầu nhìn Ying: "Vợ em làm cái gì cũng đúng."

Lang thang tâm sự gần một giờ, hai người về nhà, ba đang xem tivi.

Gala xuân hàng năm, ba nhất định phải xem, không chỉ cho mình xem mà còn lôi kéo cả nhà xem chung.

Năm nay gia đình có thêm Ying, Orm giúp Ying treo áo khoác lên, kề bên cô ngồi xuống, nhìn xem còn bao nhiêu phút nữa.

"Ying, đêm giao thừa mấy năm trước, chị sẽ làm gì?"

"Xem gala xuân với chú và dì."

Orm nhích đến gần: "Chung số mệnh à."

Cả nhà vừa xem vừa đếm ngược, nhìn thời gian đã tám giờ, gala xuân bắt đầu.

Người dẫn chương trình mới đi ra nói vài câu, Orm đã cảm thấy chán, nàng ngả người ra sau, lặng lẽ lấy điện thoại ra, mở Line của Ying.

Orm: Chút nữa em giả vờ đi vệ sinh.

Orm: Chị đi theo.

Orm: Mình về phòng.

Nhắn xong, nàng nặng nề ho vài tiếng, liếc qua thấy Ying cầm điện thoại lên.

Ying cúi đầu đánh chữ: Như vậy ba có buồn không?

Orm: Không.

Orm: Có chị ba sẽ không buồn.

Orm: Em đi nha.

Orm: Về phòng có bất ngờ.

Orm cũng không để ý Ying có trả lời hay không, đứng dậy rời đi.

Nàng can đảm, cũng dám khẳng định, nếu Ying đi chung, chắc chắn ba sẽ không rầy nàng.

Vào phòng đợi một phút, quả nhiên Ying cũng vào theo.

Orm đi vòng sau lưng cô, khóa cửa lại, tiện tay mở hệ thống sưởi.

Đôi môi Ying mang theo nụ cười, khó hiểu: "Bất ngờ gì?"

Orm cất giọng phối âm tèng téng teng, lấy ra một cái lọ từ phía sau: "Cô Ying, có muốn hưởng thụ sự phục vụ của Orm không?"

"Phục vụ cái gì?"

"Mấy hôm nay chị đi sớm về trễ mệt chết được, em học được kĩ thuật mát xa từ bạn mình." Nàng lắc lắc cái lọ: "Tinh dầu nè, có muốn thử không?"

Không chờ Ying trả lời muốn hay không, Orm đã nửa lôi nửa kéo đẩy Ying lên giường, thô lỗ đè cô dưới thân, trực tiếp cởϊ áσ len của Ying.

Ying mặc một cái áo sơ mi màu trắng bên trong, không bó sát vào người, Orm giống như đang trêu chọc thiếu nữ, thành thạo muốn cởϊ qυầи áo của Ying.

Ying nắm lấy cổ tay Orm: "Em chuẩn bị mát xa chỗ nào cho chị?"

Orm nhướng mày: "Lưng."

Nàng trèo xuống người Ying: "Cũng đúng, lật lại đi, Orm rất nghiêm túc."

Ying lật người với biểu cảm ừ ừ ừ chị chơi với em.

Orm dịu dàng hơn, vô cùng tỉ mỉ, còn diễn hành động ngượng ngùng, cẩn thận cởϊ áσ của Ying.

Nàng cầm một cái gối, chèn trước ngực cho Ying.

Orm: "Ying chị có hay đi spa không?"

Ying: "Thỉnh thoảng."

Orm nhìn tấm lưng trơn mịn của Ying, gãi đầu một cái, hình như đã quên các bước làm.

Mặc kệ, đổ thẳng tinh dầu vào lòng bàn tay, xoa xoa rồi ấn lên vai Ying.

Orm: "Ying chị đi cùng bạn bè à?"

Ying: "Ừ, với Namfah."

Orm bĩu môi, lại là Namfah.

Orm bóp vai, vô cùng lễ phép hỏi: "Lực như thế này được chứ?"

Ying khẽ cười: "Nói thật?"

"Tất nhiên, em rất chuyên nghiệp."

"Mạnh hơn một chút."

Orm bóp mạnh, có lẽ do không kiểm soát lực tốt, nàng nghe Ying rên lên một tiếng, bàn tay cô tức khắc nắm lấy ga giường.

Orm bỗng trở nên mất chuyên nghiệp.

Lần đầu tiên nàng nghe được Ying phát ra âm thanh như vậy, chết tiệt, còn nắm chăn.

Nàng không khỏi ảo tưởng...

Orm ngứa ngáy trong lòng, thở ra một hơi, trở về vai diễn của mình: "Mạnh à?"

Giọng của Ying rất trầm: "Không, vừa phải."

"Thoải mái không?"

"Thoải mái." Giọng nói của cô mang theo sự vui vẻ.

Orm nở nụ cười, lời thoại người lớn gì đây.

Orm thật tâm muốn mát xa cho Ying, nàng cảm thấy Ying rất mệt mỏi, không chỉ cuối năm, bình thường cũng mệt. Người khác ít ra còn có vài ngày nghỉ, đã lâu như vậy, Orm chưa từng thấy Ying thật sự nghỉ ngơi trong vài ngày.

Ying nằm không nói lời nào, động tác của Orm trở nên cẩn thận hơn, thời gian trôi qua, nàng dần dần mệt mỏi.

Orm khoác một cái khăn tắm cho Ying, bảo cô đi tắm.

Ying từ phòng tắm ra, Orm ngoan ngoãn chờ trên giường với dáng vẻ buồn ngủ, dùng sức vỗ vỗ chỗ bên cạnh.

"Vợ ơi tới nhanh."

Gần đây hai người đều ngủ đặc biệt chay tịnh, tâm tư thuần khiết, ngay cả ôm hôn cũng rất ít. Hôm nay thư thái như vậy, Orm không thể thiếu ngả ngớn.

Tiếng rên vừa nãy của Ying, Orm vẫn nhớ rõ, thật sự là quấy nhiễu lòng nàng, nàng nghĩ, Ying làm thụ, chắc chắn sẽ rất dễ nghe, chắn chắn sẽ rất rạng rỡ.

Đêm nay nàng nhất định phải làm Ying!

Đương nhiên, Ying hiểu suy nghĩ của Orm, vừa rồi viết chữ trên lưng hoàn toàn là một sự ám chỉ, cô không thể không hiểu.

Vừa lên giường, Orm lập tức tắt đèn, hai người lặng lẽ bắt đầu.

Hôn, ôm, chạm.

Bầu không khí trở nên kịch liệt, và thảm thiết.

Kịch liệt là nhiệt độ của nhau, thảm thiết là, đúng vậy, Orm lại bị ăn.

Sau đó nàng cẩn thẩn nhớ lại những gì đã xảy ra, và tâm lý của nàng.

Nhất định phải đè Ying —— a, đè, quá tuyệt vời —— Ying quá mềm —— a, tại sao mình lại bị đè —— Ying hôn giỏi quá —— a, tôi là ai tôi đang ở đâu —— thật thoải mái —— thụ thì thụ đi.

Hãy tiếp tục mỉm cười.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro