Chạm mặt

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Máu... Nó nhìn hai tay mình toàn là máu, máu dính đầy cả Áo, máu nhìu xuống sàn nhà.

Jungkook nghe điện thoại xong chạy xuống, nhìn thấy nó đang đứng đó tay thì cầm dao, máu đầy người. Tim anh như ngừng đập chạy thẳng xuống chỗ nó giựt con dao lại quăng xuống đất, cầm lấy tay nó toàn vết thương dài ngắn, lòng anh quặng lại.

- Choi Yuna em đang làm gì vậy hả?

Anh không nhịn được tức mà khóc, tại sao con người này lại luôn làm ra những chuyện khiến mình bị thương cơ chứ. Tại sao? Lại luôn khiến anh đau lòng, đau đến nghẹt thở. Anh chưa bao giờ khóc, nay lại vì con người này mà khóc.

Yuna giật mình khi thấy anh, và thấy anh khóc. Yuna khóc theo. Nó khóc thật to, Nó không khóc im lặng nữa. Nó vừa khóc vừa nói câu thật dài, câu mà Yuna lâu nay luôn muốn nói với anh.

- Yuna... Nhớ ba mẹ... Chỉ làm như vậy Yuna mới gặp được ba mẹ... Yuna thật sự rất nhớ.

Nói rồi khóc to, anh ôm nó vào lòng mà khóc. Gần cả tháng nay, đây không phải lần đầu tiên anh thấy nó khóc, nhưng đây là lần đầu tiên anh thấy nó khóc lớn như vậy.

- Khóc đi, ngoan... Khóc xong sẽ hết nhớ... Yuna còn anh mà đúng không... Đừng bỏ anh lại, anh cần em mà.

Anh sợ, anh chưa bao giờ sợ gì cả, đây là lần đầu tiên anh sợ. Anh sợ nếu như anh xuống trễ thì có lẽ anh sẽ thật sự mất đi Choi Yuna. Anh sợ lắm.

Nó khóc xong mệt mỏi ngủ đi, anh bế nó lên lầu ngủ. Yuna ngủ anh lấy hộp thuốc ra băng bó cho nó, anh nhìn vết thương mà đau lòng, cánh tay đếm cũng phải 10 vết dao cứa. Tại sao lại làm mình đau và đau cả anh chứ.

Con mèo ngốc này anh thật sự không thể rời đi được, dù chỉ nửa bước, anh sợ nếu anh rời đi không biết nó sẽ làm ra chuyện gì tiếp theo nữa. Anh băng bó tay lại cho nó rồi lấy gối kê tay nó lên sợ nó cựa mình sẽ đau.

Anh móc điện thoại ra gọi cho bạn mình là Jung Hoseok.

- Cậu điều tra giúp tôi Choi Yoowang và Han Eunni được an táng ở đâu?

Hoseok rất giỏi về mặt điều tra và tìm kiếm nên mấy vụ này anh chỉ có thể nhờ Hoseok là nhanh nhất. Chỉ có điều là hơi nhay và dài dòng. Chưa đầy 1 phút đã có kết quả.

-"Hai người này có acc Facebook là Yunie Yunie, vừa bị giết cách đây không lâu và được bạn thân của mình là Seo an táng ở nghĩa trang XX"

- Cảm ơn.

-" cậu tìm làm gì? "

- Hỏi nhiều.

Anh cúp máy và nhìn Yuna.

- Mèo nhỏ anh đã tìm ba mẹ cho em, sau khi gặp xong em đừng đòi đi gặp họ mà bỏ anh được không? Hứa với anh nha?

Anh leo lên giường mở face lên, gõ "Yunie Yunie " và tìm được face của ba mẹ Yuna, avt là một gia đình nhỏ... Ai nấy cũng cười hạnh phúc, anh đi vào trang cá nhân.

Ở đây lưu giữ rất nhiều ảnh và Video về mèo nhỏ của anh, ba nó đã đưa lên face quá trình từ lúc mẹ nó mang thai nó đến khi nó ra đời và trưởng thành... Yuna lúc nhỏ rất đáng yêu, có cả video nó tập đi tập nói... Video về những lần sinh nhật của Yuna... Trước kia Yuna cười rất nhiều,tất cả đều được ba mẹ nó lưu giữ ở đây. Gia đình nhỏ nhà họ Choi rất hạnh phúc, vậy mà có người lại cướp đi, cướp cả nụ cười của Yuna. Anh lưu tất cả ảnh và video của Yuna lại. Gập máy xuống cất máy tính cất, nằm xuống cạnh nó ôm nó lại.

- Anh nhất định sẽ đưa em trở về như trước đây.

---++++-----

- Yuna à đi gặp ba mẹ nha.

- Đi... Đi...

- Ngoan mặc đồ đẹp rồi gặp ba mẹ.

- Ra ngoài... Sợ... Người xấu...

- Có anh sẽ không ai dám làm hại em đâu.

- Dạ...

Anh đưa nó đi thay đồ, mặc thật ấm rồi đưa nó đi, trên đường nó cứ lo lắng sợ hãi nhìn xung quanh, bám chặt lấy tay anh. Lâu nay Yuna được anh bảo bọc, che chở nên đâm ra nó đã hoàn toàn dựa dẫm vào anh, điều này làm anh vui lắm.

- Ngoan sắp đến rồi.

Đậu vào bãi đỗ xe nghĩa trang, anh đưa nó xuống, nó run rẫy ôm lấy anh, anh nắm chặt tay nó. Dẫn Yuna đến cửa hàng mua hoa, Yuna ôm lấy bó hoa rồi cùng anh đi thăm ba mẹ.

Anh đưa nó đến trước mộ hai người, nó nhìn thẳng vào hai cái mộ, nhìn vào hai tấm hình. Yuna quỳ xuống khóc, anh ngồi xuống đỡ lấy nó.

- Ba mẹ... Bảo Yuna ở yên trong tủ ngoan, bảo Yuna yên lặng bảo Yuna ngoan sẽ trở lại gặp Yuna. Tại sao con ngoan rồi mà vẫn không trở lại đón con... Ba mẹ nói dối...

Nó khóc đến thương tâm, anh dựa đầu nó vào vai mình để nó khóc.

- Con sẽ chăm sóc cho Yuna, hai bác cứ yên tâm.

Nó ngồi đó với ba mẹ mình được một lúc thì anh dẫn nó về. Định đi ra khỏi nghĩa trang thì cả hai gặp ông Seo cũng đang định đi thăm ba mẹ nó, có lẽ hắn đã chờ Yuna lâu rồi, đây cũng có lẽ là cuộc gặp mặt sắp đặt. Hắn thấy Yuna liền cười tươi.

- Yuna à lâu nay cháu ở đâu vậy hả?  Có biết ta tìm cháu lâu lắm không? Nào mau về với chú, chú sẽ chăm sóc cho con.

Hắn ngon ngọt dụ dỗ nó. Nó sợ đi thụt lùi trốn ra sau lưng Jungkook, Jungkook nắm chặt tay Yuna dấu Yuna ra sau nhìn hắn lạnh lùng nói

- Không cần, cô ấy đã có tôi lo.

Hắn ta nhìn lên thấy Jungkook liền giật mình lắp bắp.

- Jeon... Jeon Tổng... Sao... Sao người ở đây?

- Tôi dẫn vợ đi thăm ba mẹ... Không được sao?

- Vợ?

- Đúng Yuna là vợ tôi. Cảm ơn ông đã lo cho vợ tôi.

- Dạ... Dạ...

- Còn việc gì không?

- Dạ.. Không... Không...

- Vậy thôi... Yuna đi về nào.

Anh nắm tay nó đi ngang qua hắn, lúc đi ngang qua đoàn người của ông Seo nó bắt gặp kẻ đêm hôm đó đã giết ba mẹ. Nó sợ... Sợ đến nỗi chân nhất không nỗi mà khụy xuống, anh nhanh chóng bế nó lên đi về.

- Em không sao chứ? 

- Sợ... Sợ... Hắn giết... Ba mẹ.

Nó vừa nói vừa chỉ vào tên đó, may mà hắn không thấy. Jungkook nhìn theo tay Yuna, rồi thu tay Yuna lại.

- Anh thấy rồi, anh sẽ giúp em trả thù này. Bây giờ thì ngoan về nào.

Ông Seo quay lại nhìn bóng lưng của Jungkook và Yuna mà tức giận.

- Tại sao tên nhóc con Jeon Jungkook lại là chồng con nhãi Yuna chứ... Lần này khó mà diệt nó rồi. Đồ vô dụng.

Hắn ta đi lại mộ xuất ba mẹ Yuna.

- Dù khoa thế nào tôi cũng sẽ giết được nó, tránh để đêm dài lắm mộng.

Nói rồi hắn tức tối đi về.

🐶🐰
- vote đi nào TvT số lượng vote hong ổn định kìa :<<

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro