Chap 4: Hôn môi

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng




"Ta còn muốn uống, mau đem rượu đến đây!" Chí Mẫn đỏ mặt quát lớn.

Doãn Khởi ôm Chí Mẫn đến bên giường, nghe được thanh âm của hắn không khỏi cười nói: "Hảo hảo hảo, ta sẽ lập tức mang đến cho ngươi." Đối mặt với Chí Mẫn đang say khướt như vậy, Doãn Khởi căn bản không thể hỏi ra địa chỉ của hắn, chẳng biết làm gì khác hơn là trực tiếp đưa đến nhà mình.

Doãn Khởi đút hắn uống chút canh giải rượu. Chí Mẫn trong phút chốc há miệng đem tất cả canh giải rượu vừa uống phun ra hết, không ngừng lớn tiếng kêu la  "Đây không phải rượu, ta muốn uống rượu, mau mang rượu cho ta!" Hắn vừa nói vừa liếm liếm môi, hoàn toàn không biết động tác này đã vô tình châm ngòi dục vọng của một tên sắc lang đang hiện diện ngay bên cạnh.

Doãn Khởi nhìn thấy đôi môi hồng hồng xinh đẹp ấy, rốt cục không nhịn được mà hôn xuống. Chí Mẫn mơ mơ màng màng cảm thấy có vật gì đi vào miệng mình, liền dùng đầu lưỡi liếm tới dò xét. Doãn Khởi bị hắn liếm khiến cho toàn thân tê rần, hung hăng bắt được đầu lưỡi trơn trượt xảo quyệt kia, điên cuồng mà hút lấy.

Chí Mẫn ba mươi năm qua lần đầu tiên được người khác hôn môi nên hoàn toàn không biết đang xảy ra chuyện gì, không ngừng bị Doãn Khởi hôn đến thở hổn hển.

Doãn Khởi hiển nhiên rất hài lòng đối với phản ứng vụng về của Chí Mẫn, liền âm thầm suy đoán có lẽ hắn vẫn còn là xử nam, Doãn Khởi vừa ý nheo mắt lại nhìn cặp kính của Chí Mẫn, rồi nhẹ nhàng gỡ nó ra.

Hắn kinh ngạc mà nhìn Chí Mẫn, người này sau khi tháo kính cảm giác hoàn toàn thay đổi, không có lấy một tia nhìn lãnh khốc mà ngược lại còn phát sinh một loại yếu ớt cùng cô đơn, khuôn mặt ửng đỏ lại càng mang một vẻ đẹp quyến rũ chết người. Chí Mẫn mục căn bản không hề hiểu rõ tình hình, chỉ biết quan sát Doãn Khởi mà bất mãn nói: "Ta muốn..."

Doãn Khởi gầm nhẹ một tiếng, đem những lời chưa kịp nói hết của Chí Mẫn nuốt vào miệng. Cậu căn bản không thể địch lại cao thủ tình trường như Doãn Khởi, thần hồn điên đảo mà ôm chặt lấy thân hình cường tráng trước mặt, làm cho Doãn Khởi tùy ý thưởng thức đầu lưỡi mỹ vị của mình, từ chân răng đến đầu lưỡi đều bị hắn nếm qua...Cứ thế đến khi Chí Mẫn hôn mê bất tỉnh.

Doãn Khởi cuối cùng cũng khôi phục lại tinh thần, nhìn Chí Mẫn đang bất tỉnh mà suy nghĩ chính mình từ lúc nào lại thiếu bình tĩnh như vậy, cư nhiên bị một động tác vô tình vô ý của hắn làm cho mất đi lý trí, trước kia mặc kệ là nô lệ đẹp đến mức nào khiêu khích, bản thân cũng có thể khống chế được. Cảm giác dục vọng nơi hạ thân đã ngẩng đầu, quả nhiên là lâu rồi không có phát tiết.

Chậm rãi đem quần áo Chí Mẫn cởi xuống hết để lộ ra da thịt bóng loáng mê người, hai khối đỏ sẫm dựng thẳng trước bộ ngực trơn nhẵn, phân thân phấn hồng lẳng lặng nằm trong bụi cỏ cùng với hai bắp đùi rất cân xứng. Không thể không nói vóc dáng Chí Mẫn rất khá, mập ốm vừa vặn nên sờ vào rất thoải mái. Da thịt cậu dường như rất có lực hút, không ngừng hấp dẫn bàn tay to lớn của Doãn Khởi chạm vào.

Làm một người điều giáo, hắn đương nhiên muốn thử kiểm tra thân thể này.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro