Thất tịch

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

- này ăn sáng nhanh đi còn đi học - người đang nói là Đa Vũ chị của Hiệu Tích

   Còn cái cậu đầu xù đang mơ màng ngồi vào bàn ăn chính là Hiệu Tích - một cậu sinh viên năm hai ở đại học hạng nhất Đại Bắc - chị nấu gì đấy?

   - định nấu cháo đậu đỏ nhưng mà em ghét cháo nên chị đang làm ốp la

   - cháo đậu đỏ? Tự dưng lại đi nấu cái món nhạt nhẽo ấy vậy chị...oáp...

   - này, mày tỉnh ngủ chưa đấy đầu heo, nay ngày gì mà mày không nhớ à? Vì nghĩ cho mày nên chị mới không nấu đấy! - Đa Vũ ném cho Hiệu Tích cái nhìn lạnh tanh

   - đã bảo chị đừng gọi em là đầu heo mà, rồi nhớ rồi, thất tịch chứ gì! Đối với em cũng chỉ là một ngày bình thường! - cậu cũng ngóng được từ hôm qua rồi, gì mà tìm được ý trung nhân chứ, xời mê tín

   - chị chỉ muốn tốt cho mày thôi, già đầu rồi mà còn chưa có nổi một mảnh tình nữa, ăn đi! Lo mà kiếm đậu đỏ mà ăn đi, cầu mưa nữa!

   - vâng vâng! Chị còn nhiều tuổi hơn  em đấy! Lo mà kiếm anh rể cho em trước đi, để em với ba mẹ còn có cháu bồng!

   - lo ăn đi, sắp đến giờ đi học rồi, chả thèm nói với mày nữa, nhớ chải đầu gọn gàng lại đấy, chị ăn xong rồi, ra quán trước đây! Đi học nhớ khoá cửa!

   - vânggg! - buổi sáng nào cũng đấu võ mồm với nhau về mấy cái chuyện bát quái, riết rồi cũng thấy vui vui

    Hai chị em từ nhỏ đã chăm ngoan học giỏi, lớn lên Hiệu Tích đỗ vào được trường hạng nhất, Đa Vũ cũng mở được một tiệm bánh ngọt, Hiệu Tích chuyển lên Bắc Kinh sống khi học đại học, ở cùng với chị, chăm lo học hành đến nay là năm thứ hai.

   - gì mà đậu đỏ với trời mưa chứ...xì... nhảm nhí hết sức!! - Hiệu Tích chỉnh sửa lại đồng phục, tóc tai rồi xách cặp đến trường.

  - này Hiệu Tích, ăn bánh đi! - cậu bạn thân Nam Tuấn chạy tới cắp cổ rồi nhét vào miệng cậu một miếng bánh rán nhân đậu đỏ

   - lại là đậu đỏ, mày cũng giống chị tao à ? - Hiệu Tích miễn cưỡng nuốt cái bánh xuống bụng, cũng ngon đó

   - mày phải tin vào truyền thuyết thì mới có người yêu chứ, chả nhẽ lại ế suốt đời à? - Nam Tuấn cười đùa - lo mà cầu mưa đi

  - mưa phiền chết đi được, tao còn chả mang ô theo

  - mày nghĩ sao cũng được, tùy mày - Nam Tuấn bó tay - lát gặp!

  - lát gặp! - Nam Tuấn và Hiệu Tích học khác ngành nên không chung lớp chỉ chung câu lạc bộ sự kiện sau giờ học chính

  ......

   Sau mấy tiết học thì cuối cùng cũng hết buổi sáng, mọi người bắt đầu di chuyển đi ăn trưa, ai cũng bàn tán về ngày hôm nay, về chuyện liệu họ có gặp ý trung nhân không? Hay trời sẽ có mưa không? Bla bla...

    Cũng chẳng ngạc nhiên khi thực đơn buổi trưa có xôi đậu đỏ, thực ra Hiệu Tích khá thích món xôi này ấy chứ.

  - lát ghé qua câu lạc bộ xem có event gì không mày? - Nam Tuấn bưng khay đồ ăn tới ngồi trước mặt hiệu tích

  - ừ cũng được - trời có vẻ hơi nhiều mây, ngoài sân cũng chả bao nhiêu nắng, Hiệu Tích lo cho bản thân mình khi không cầm theo ô

  - đấy! Tao bảo là sẽ mưa mà! - nam tuấn cười tươi rói

  - chỉ được cái nói xui, thôi mày câm mẹ mồm vào - hiệu tích quay sang quang cho nam tuấn một câu phũ

......

- chào mọi người ạ, dạo này tụi em hơi bận học, không ghé club thường xuyên được, có event gì mới không ạ?- Nam Tuấn và Hiệu Tích chào hỏi

- anh cũng quên báo cho hai đứa, tối mai có event ghép đôi "đêm thất tịch" vốn là tổ chức hôm nay nhưng trường duyệt hơi trễ nên giờ mới bắt tay vào làm nè, hên hai đứa đến kịp lúc không thì lại bỏ lỡ dịp vui rồi - người đang nói là Thạc Trân, trưởng club a.k.a crush của Nam Tuấn

- sang kia sẽ có bảng thể lệ event, hai đứa cứ sang tìm hiểu rồi chuẩn bị

  - vâng!

Thể lệ event ghép đôi "đêm thất tịch":

1.Các bạn sinh viên có thể đăng kí tham gia cũng đầy đủ họ tên và lớp cùng các phương tiện liên lạc, rồi cùng nhau bốc thăm chọn cho mình một con số

2. Sẽ chọn ra hai số làm cặp với nhau, trao đổi thông tin cho nhau, bất kể đó là nam-nữ, nam-nam, nữ-nữ, có thể làm hảo tửu với nhau hoặc tiến triển tùy ý

3. Sẽ nhận tỏ tình giấu mặt, nếu người được tỏ tình đồng ý thì sẽ gặp mặt nhau tại đó, nếu từ chối sẽ không tiết lộ, với điều kiện phải có một lời tỏ tình mà bạn muốn nói và gửi cho ban tổ chức

4. Ngoài ra còn gặp gỡ, giao lưu kết bạn và có minigame trong suốt buổi tiệc

___Mong các bạn đồng ý tham gia hoặc góp mặt trong buổi event____

- wow, hoành tráng ghê ! -nam tuấn tán thành - ê đăng kí tham gia đi mày, nhỡ đâu lại tìm được bạn đời - Nam Tuấn hớn hở đề xuất với Hiệu Tích

- ừ, sao cũng được, mày đăng kí hộ tao, thử một lần xem - Hiệu Tích thấy event này khá thú vị đấy, ngại gì không tham gia.

.....

Sau một hồi hì hục chuẩn bị xong cho buổi event ngày mai thì ngoài trời đã bắt đầu đổ mưa, có lẽ ngưu lang chức nữ cũng gặp được nhau sau một năm rồi.

Hiệu tích chán nản đứng ở mái hiên trường đợi mưa tạnh, Nam Tuấn thì vội xách ô về cùng Thạc Trân vì ảnh không có ô, để lại người bạn tốt đang ngồi chờ mưa tạnh, anh em như quần què dị đó, thấy mà tức á.

  Sau một hồi đợi mưa tạnh thì bụng đã bắt đầu đói mà mưa còn chưa vơi, Hiệu Tích quyết định đội mưa chạy ra bến xe buýt mà về nhà.

   Hôm nay cũng chẳng mang đồ điện tử trong người nên Hiệu Tích lấy cặp che tóc mà chạy giữa cơn mưa, mưa khá to, mới chạy một lúc đã ước hết người, cũng gần đến trạm rồi, Hiệu Tích nhắm mắt nhắm mũi mà chạy ù vào mái hiên ở trạm dừng.

   Mưa càng ngày càng nặng hạt, mưa đến nỗi làm khuất tầm nhìn của hiệu tích, bỗng cậu va mạnh vào một ai đó, cả người lăn dài năm ra vỉa hè, ướt nhẹp    

  - ay da.....

   Người kia cũng không khá hơn là mấy, đang che ô đi bình thường tự dưng có ai lao đến, còn chưa kịp phản ứng thì cả người đã lăn quay dưới vẻ hè đầy nước rồi.

  - shit....mắt mũi để dưới mông à ? làm tôi ướt hết cả người rồi đây này !

   - a...xin lỗi anh nhiều, xin lỗi xin lỗi! - hiệu tích cuối đầu liên tục nói câu xin lỗi, một lát mới tự đứng dậy rồi chìa tay ra muốn đỡ người kia dậy 

   - không cần, tôi tự đứng được - người kia hất tay cậu ra rồi đứng dậy nhặt lại ô 

   - em xin lỗi anh nhiều! - hiệu tích gập người xin lỗi một lần nữa rồi chạy đến trạm xe buýt, xe cũng sắp đến rồi

    - này! này! - người kia gọi với theo rồi chạy theo hiệu tích đến trạm xe 

    "ướt người liệu người ta có cho lên xe không nhỉ?"- hiệu tích đang nghĩ ngợi thì một bàn tay đặt lên vai cậu, sau lưng còn có tiếng thở nhọc

   - này cậu không định đền quần áo cho tôi à? 

...........to be continue :)))

_____________________________

 Halooo~~

  Tính ra là tối qua tui đăng cái này rồi nhưng bận ngủ quá nên nay mới đăng hì :) hơi trễ xíu :)))

   Tui đã cùng nghe tiếng mưa với crush chung một thành phố và chưa kịp ăn đậu đỏ trong ngày thất tịch :vv còn mấy bạn thì sao :vv 

#Wooie

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro