"nắng mưa là bệnh của trời, tương tư là bệnh của tôi yêu nàng"

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

       tôi không đến thăm em ngay được vì còn bận việc ở Phạm Thiên, mà tôi cũng ngại lắm chứ nhưng mà tôi phải đến, sao mà ở nhà ăn pudding được. vài ba hôm sau tôi tới nhưng bác sĩ lại bảo em nằng nặc đòi về từ hôm qua rồi. tôi chần chừ mãi, cuối cùng thì cũng ấn gọi vào số em đưa

      "moshi moshi, ai đấy ạ?" nói nhỏ
      "...."
      ccj đây, sao lại không nói được gì??!!!
      "tôi tưởng cô sẽ đòi tôi viện phí" cuối cùng...cuồi cũng thì cũng rặn ra được 1 câu, may là em không dập máy, tôi thở phào
      "...." đến lượt em không lên tiếng, đừng như vậy

y/n's pov
        derfck??? tôi nhìn lại số mấy lần, nó lạ hơn bài trên bảng kìa, rồi ngẫm lại cái giọng kia????rindou???haitani???haitani rindou á????? gì cơ? em gái 24 này sẽ không bị giết đâu nhỉ?? NHỈIIIIII....bắn 1 phát còn đủ à? hôm đấy tôi trót dại thôi, cứ "bình từ" thôi anh trai. à mà anh ta hỏi viện phí á? ăn phải gì rồi đúng không

        "..àa haitani-san phải không ạ? tôi cũng không ngờ anh gọi thật. lần đó tôi cũng chả biết sao lại làm thế cơ haha. nếu muốn đền bù phải để khi khác rồi"
       "ngượng quá cegwbyd&@!:"
       "sinh viên mã 2219. đề nghị không nói chuyện với bạn trai trong giờ, khụ khụ" cô ho khan vài cái
       "???!!!e-em không có"
       "không có mà mặt đỏ đến tận mang tai rồi, cảnh cáo lần 1"
       "dạ:<<<"
      "thôi, tôi bận rồi, tôi tắt máy nhé"

       "mày có bạn trai? mang đây tao xem mặt, tao chờ 24 năm rồi đấy, tao thấy mệt dùm mày luôn" haruka hí ha hí hửng
       "????mày thoiii đi"
      "em chưa tắt máy đâu" rindou nhắc
       "....." hết lước chấm thiệc chớ
        tút....tút...

       "ú ùuu, "em chưa tắt máy đâu" lại bảo không phải bạn trai ikkkkk" haruka mỉa mai

       "tao không chơi với mày nữa, đồ tồi"

                           —————————
          tự nhiên tôi thấy ngượng khi thấy người khác bảo mình là bạn trai em
        "thành viên cốt cán của Phạm Thiên - Haitani Rindou, chơi qua biết bao con đàn bà nhưng lại ngại ngùng như thiếu nữ mới lớn với một cô gái" bị lộ ra ngoài có mà nổi rần rần trên báo

        em toàn bận không bắt máy hay là do tôi gọi nên không nghe. cả tháng nay tôi chả thấy được 1 góc hình bóng của em, tôi cứ nhớ mãi cái giọng điệu lúc nào cũng cười đùa đấy, tôi đến nhà hàng thì cũng chẳng thấy em đứng trò chuyện tươi rói với khách ở đấy, chắc là vì cái chân nhỉ...Ran thấy tôi tâm hồn cứ treo lơ lửng ở đâu ý nên hỏi
       "mày bận nghĩ cái gì mà chả tập trung gì?"
       "đừng nói vẫn là con bé hôm trước nhá!"
       "đừng có nói vớ vẩn" bực mình thế nhỉ, hỏi lắm
      mà tôi thích 1 con nhỏ mới gặp á??? đéo thể. tất cả là nhất thời thôi
       "nó vừa tự tát vào mặt mình kìa sanzu. mày gạ nó cắn thuốc đúng không, thằng chó???trông có vẻ là rindou nma nó lạ lắm"
       "mày điên vừa, tao đéo rảnh mà gạ nó. giờ tao mới rảnh"
       "ê thằng đầu sứa, ăn kẹo đi cho tỉnh" ả xuân đi tới chìa ra viên "vitamin" ra
       "cút dùm thằng nghiện này"
       "cc im đi thằng sứa tím" nó rút thanh kiếm ra
       "mắc gì kiếm chuyện với tao vậy, mày làm no2 của tao hơi lâu rồi đấy" rút chốt an toàn
       "...." Ran mệt mà Ran không nói

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro