Chương 5:Phần 6

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Một người đàn ông với thân hình to lớn, đặc biệt là trong số các học sinh, chạy mạnh mẽ trong khu rừng. Với một mục tiêu duy nhất: đánh bại Ayanokouji Kiyotaka, lớp 2D. 

Bạo lực không được khuyến khích trong kì thi đảo hoang này

Tuy nhiên, không giống như trường học, được bao quanh bởi camera giám sát, hòn đảo hoang này không có giám sát.

Không thể xác minh cụ thể chỉ với một chiếc đồng hồ.

Cuộc vây hãm Ayanokouji được chỉ đạo bởi Sakurako Tsubaki.

Cậu ấy không bao giờ quan tâm đến những thứ như vậy, nhưng có một lý do tại sao cậu ấy làm theo kế hoạch.

Thật không dễ dàng để tìm thấy một người duy nhất trên một hòn đảo hoang khổng lồ.

Sẽ mất nhiều lần tìm kiếm GPS để làm được điều này, và nếu ai đó cản đường thì thật sự rất rắc rối

Có một người chỉ đạo sẽ giúp loại bỏ những phiền nhiễu đó.

Do suy nghĩ này, Housen quyết định giả vờ làm theo hướng dẫn của Tsubaki.

Tìm Ayanokouji mà không cần nỗ lực nào, và kết liễu anh ta mà không bị ai cản đường.

Khi khoảng cách đến Ayanokouji gần trong tầm tay, Housen thả bộ đàm xuống.

Đây là dấu hiệu cho thấy từ nay cậu ta sẽ không tuân theo Tsubaki nữa.

Cậu ta lấy máy tính bảng của mình ra và thực hiện tìm kiếm GPS 

Theo kiểm tra GPS, Ayanokouji Kiyotaka ở ngay trước mặt, cách đó khoảng 300 mét.

Chỉ vài phút nữa thôi.

Housen đã cố kìm lại niềm vui khi có thể tham gia vào một trận đánh tay đôi nghiêm túc.

Nhưng...

Như thể để chặn đường đi của Housen, một phản hồi GPS đã chặn tầm nhìn của cậu ta.

Nghĩ rằng đó chỉ là một sự trùng hợp ngẫu nhiên, Housen thậm chí còn không thử xem nó thuộc về ai.

Cậu ta đang cố gắng để bắt được Ayanokouji

"Tao đã tìm thấy mày rồi, Ayanokouji-senpai!"(láo)

Ayanokouji nhận thấy rằng Housen đang hét lên đầy phấn khích và quay lại.

"Housen."

Ayanokouji bình tĩnh nhìn Housen và dừng bước.

"Tôi đã đợi giây phút này!"

"Trước đây tao cứ nghĩ là mày sẽ đến gặp tao cơ đấy. Anh bình tĩnh hơn tôi nghĩ rất nhiều. "

"Tôi không thích đánh nhau."

"Tao biết Nanase đến gặp mày để cảnh cáo."

"Ra vậy. Cậu đã để Nanase thông báo về vụ tấn công trước đó một ngày để có thời gian chuẩn bị."

"Tao biết đó là một chiến thuật mà tôi không thích, nhưng nó cũng có hiệu quả với tao. Tao quyết định sử dụng nó để làm lợi thế của mình. "

Housen hét lên khi nắm hai tay của anh ta nắm chặt và đập vào nhau.

Không nghi ngờ gì nữa rằng trong vòng chưa đầy mười giây nữa, một cuộc chiến tay đôi thực sự sẽ bắt đầu.

"Đó là một nhiệm vụ khó khăn, phải không, Housen? . "

"Oh?"

Ở nơi được cho là không có một ai này, một người đàn ông đang đứng ở nơi không một bóng người.

"Ra khỏi đây đi. Đừng có làm vướng chân tao."

Người đàn ông chờ đợi như thể anh ta đã đoán trước được sự xuất hiện của Housen.

Ayanokouji chạm mắt nhẹ với người đàn ông và biến mất vào sâu trong rừng.

Housen muốn đuổi theo ngay lập tức, nhưng người đàn ông trước mặt khó mà bỏ qua.

"Tại sao mày ở đây, Ryuuen. "

"Đó là lời của tao mới đúng, Housen. Mày không có gì để làm ở đây, phải không? "

Với lời nói đó của Ryuuen, Housen ngay lập tức hiểu chuyện gì đang xảy ra.

"Hả? ...... Ha, rõ ràng là là tao đã không tính được nước đi này "

Housen, người ngay lập tức hiểu ra tình hình, mỉm cười thích thú.

"Vậy không phải ngẫu nhiên mà năm nhất lại bị năm 2 cản trở dễ dàng như thế"

Các nhóm được Tsubaki cử đến để săn Ayanokouji đã không di chuyển khỏi địa điểm của họ vì gặp phải sự cản trở của năm hai

Mọi thứ cho thấy, giống như Tsubaki kiểm soát năm nhất, có một người nào đó trong năm thứ hai cũng kiểm soát toàn khối

"Kẻ đó là mày hả? Không, không phải như vậy. "

Nếu Ryuuen chỉ huy, máy tính bảng và máy bộ đàm là rất cần thiết.

Tuy nhiên, từ những gì có thể thấy, Ryuuen dường như không mang ba lô.

Ngoài ra, sẽ rất khó để một người chiến đấu trên tiền tuyến dẫn đầu nhiều hơn một nhóm.

"Mày đã hiểu hết mọi chuyện chưa?"

"Không quan tâm. Việc của tao cóc có liên quan gì đến mày "

Cậu ta hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng không hiểu tại sao Ryuuen lại là một phần trong nỗ lực ngăn Ayanokouji rời trường.

"Tao sợ tao có gì đó liên quan đến thằng đó đây."

Với một nụ cười nhạt, Ryuuen bắt đầu chậm rãi đi về phía Housen

"Tao có rất nhiều việc phải làm và túi của tao giờ đang trống rỗng. Nên giờ tao đi làm lính đánh thuê ".

"Ý mày là điểm sao. Nhưng điều gì khiến mày nghĩ rằng mình có thể ngăn cản tao? "

"Tại sao mày nghĩ tao không làm được?"

Khoảng cách hai người họ ngắn lại. Cả hai mỉm cười đầy ám ảnh, mặt đối mặt

Ryuuen là người ra tay đầu tiên. Không rời mắt khỏi Housen, anh nhắm bàn tay trái đang nắm chặt vào Housen.

Sự chênh lệch về sức mạnh và sức chịu đựng do sự chênh lệch về vóc dáng là quá rõ ràng, vì vậy hãy nhắm đến chiếc cằm.

"Whoa ....., đó là cú đấm mạnh nhất mà mày có đó à."

Mặc dù đã chủ động, nhưng Housen, đã vào vị trí chiến đấu, không hề hạ thấp cảnh giác. Cậu ta trung nắm đấm vào trước ngực Ryuuen và mở miệng cười.

"Mày cũng không phải dạng vừa nhỉ"

"Mày cũng dẻo miệng quá đấy. Hãy cho tao thấy niềm tự hào và kỹ năng của mày khi là một học sinh năm hai, được không? Này!"

Ngay khi cậu ta vừa mở tay trái ra,  lập tức nắm lấy cánh tay Ryuuen và kéo anh lại.

Housen sau đó đập trán của mình vào trán Ryuuen.

"Ah!"

Ryuuen loạng choạng dữ dội trước cú đánh bất ngờ làm chấn động não mình

Ryuuen đã trải qua trò này quá nhiều

Trên thực tế, anh ta có một tiền sử là luôn sẵn sàng chiến đấu và chiến đấu nhiều hơn những tên đầu gấu bình thường.

Tuy nhiên, ngược lại, Housen lại cao thủ hơn gấp nhiều lần.

"Oraa!"

Không thể duy trì tư thế né tránh, Ryuuen bị Housen đá trúng bụng. Anh ta ngã xuống đất với một lực lớn và để lộ ra một khoảng trống lớn, nhưng Housen mỉm cười và không di chuyển khỏi chỗ.

"Chưa gì mà đã như vậy rồi hả? Đừng chọc tao cười."

"Ha ...... mày đúng là có một cái đầu bằng đá đấy, con khỉ đột chết tiệt."

Ngay sau khi đứng dậy, Ryuuen lại khiêu khích Housen.

Nghe vậy, Housen gãi nhẹ sau gáy, như thể có phần ngạc nhiên.

"Tao đoán là mình đã mong đợi quá nhiều. Rốt cuộc thì anh đéo có trình đấu với tôi"

"Tao không nghĩ rằng mày sẽ tìm thấy bất cứ ai khiến mày hạnh phúc."

"Tao biết mày ở đây là vì Ayanokouji, người đang vô tư đi lại phía sau mày. Hãy để tao chăm sóc hắn ta cho."

"Thì sao?"

Nghe thấy những lời nói của Housen, nụ cười của Ryuuen, nụ cười thường trực trên khuôn mặt biến mất.

"Cái gì, mày cũng biết gì đó hả, Housen?"

"Biết gì không? Việc mày thực sự cố gắng làm không có gì sai hết"

"Dù chúng ta vẫn còn chưa hiểu được nhau nhưng tao không biết rằng chúng ta có điểm chung đó."

Họ nói chuyện với nhau trong một loạt các cuộc đối thoại độc thoại, cố gắng thuyết phục nhau.

"Lần đầu tiên tao quan tâm đến mày, Housen. Hai bây đánh nhau khi nào, ở đâu, kết quả như thế nào?"

"Vậy là mày cũng bị ám ảnh bởi Ayanokouji, hả Ryuuen?"

Lý do chính Ryuuen vẫn ở lại ngôi trường này là để trả thù Ayanokouji.

Chỉ cần có điều đó, anh sẽ không cho phép Ayanokouji thua, bất kể đó có phải là một cuộc chiến hay không.

Mặc dù Housen trước mặt là một kẻ hỗn láo không vừa với bộ của một học sinh trung học.

Housen đánh hơi thấy hơi nóng pha chút sát khí.

"Đừng lo lắng. Tao vẫn chưa kết liễu hắn, hay tao nên nói rằng tao thậm chí còn chưa bắt đầu."

Cậu ta lắc đầu qua trái và phải, xương kêu cót két khi đến gần Ryuuen.

"Tao chưa bao giờ thấy ai lặng lẽ nắm tay lại. Mà tao cũng không nghĩ là mình sẽ gặp bất kỳ ai không bị đau khi bị dao đâm. "

Những từ "dao" và "đâm" ngay lập tức kích hoạt ký ức trong tâm trí Ryuuen.

Ayanokouji đó đã băng bó tay cậu ta trong một thời gian, và có một vết sẹo.

"Này, có vẻ như điều đó làm mày thất vọng nhỉ"

Ryuuen bị đánh bởi hai nắm đấm, nhưng màu mắt của anh ấy không thay đổi chút nào khi anh ấy nhìn Housen.

Không muốn đề cao cảnh giác khi đối mặt với tình huống kinh hoàng đó, Housen tiếp tục thúc ép.

Cậu ấy luôn trong tư thế chiến đấu, không hề có chút kiêu ngạo hay bất cẩn nào trong cuộc chiến.

Cậu ta luôn sẵn sàng chiến đấu, đặc biệt nếu kẻ thù trước mặt là Ryuuen, người khét tiếng ở trường.

Cậu ta lấy đà và  lao thẳng về Ryuuen với tốc độ cực nhanh, người đang vào thế để bảo vệ khuôn mặt của mình, và tung nắm đấm vào mặt anh ta.

Cánh tay vung mạnh đến mức chiếc mũi có thể bị gãy nếu không có cánh tay bảo vệ

Ngay khi vừa đứng dậy, Ryuuen lại ngã xuống đất.

Bất cứ ai cũng tin rằng từ cuộc chiến mà họ vừa thấy, sự khác biệt giữa Ryuuen và Housen là rõ ràng.

Ryuuen ngay lập tức nâng phần trên của mình lên, nhưng như thể anh đang nhắm đến khoảnh khắc đó, anh bị bất ngờ bởi một cú đá mạnh vào mặt và ngã về phía sau với một lực lớn.

"Mày đang vẫn đang mơ ngủ, đúng không?"

Chưa đầy một phút vào cuộc, ai cũng rõ ai sẽ là người chiến thắng.

- "Cái gì..."

"Ha ha! Đúng như những gì tao nghĩ về mày, Ryuuen! Mày chỉ có thế thôi à!"

Housen hét lên vì sung sướng

Có một sự khác biệt không thể thay đổi về khả năng chiến đấu ngay từ đầu.

Và, bất chấp điều này, ý chí chiến đấu của Ryuuen không có dấu hiệu bị phá vỡ. 80% số người mà Housen đã chiến đấu thì  tinh thần suy sụp sau một cú đánh duy nhất. 10% còn lại sẽ thể hiện bản lĩnh. Và 10% còn lại sẽ tuyệt vọng ngay khi cú đánh thứ hai hoặc thứ ba xảy ra. 

Tuy nhiên, Ryuuen trước mặt anh ta đã bị hư hại, nhưng không thể nhìn thấy sự thay đổi trong màu mắt của anh ta. 

Tuy nhiên, Ryuuen trước mặt anh ta đã bị thương, nhưng không thể nhìn thấy sự thay đổi trong mắt của anh ta.

Trong đấu tâm đó, Ryuuen đã đi trước Housen một bước.

"Có vẻ như mày đang rất vui, nhưng mày nghĩ mình đã thắng rồi sao?"

Dù bị đau, Ryuuen lại nâng phần trên của mình lên mà không làm mất đi nụ cười.

"Đừng chọc tao cười. Mày thừa biết là mình éo có trình để đấu với tao mà"

Housen nắm lấy áo Ryuen và nâng nó lên.

"Cuối cùng, mày chỉ là một thằng thất bại chỉ có thể vượn lên bằng việc đạp lên những người yếu thế hơn" 

"Giành chiến thắng một chọi một không phải là tất cả phải không? Thực tế chúng ta đều giống nhau cả thôi"

Đối mặt với sự thật, Ryuuen cố gắng tấn công Housen.

"Có vẻ như mày thích đánh lén và tránh đối đầu trực tiếp. Nhưng mà chẳng có ích gì đâu"

Cú đánh không hoàn toàn vô dụng, nhưng nó không đủ hiệu quả để gây ra bất kỳ sát thương nào.

Housen, người có lợi thế áp đảo, không có gì gọi là đau đớn cả

Và Ryuuen, người đang bị nhấc bổng lên, nắm chặt tay trái của mình.

Anh dang tay cạnh Housen và ném một ít bụi bẩn vào mắt cậu ta

Anh ta thể hiện một cuộc tấn công bất ngờ, nhưng Housen đã chặn vết bẩn bằng tay còn lại  của mình.

"Thế nào hả?"

"Cái gì đây"

Lần này, anh ta vẫy tay phải một lần nữa và ném cát trên tay về phía Housen

"Hương vị của nó có tuyệt không vậy" 

Housen dùng cánh tay để tránh cát bay tới

Cậu ta càng lúc càng nắm chặt lấy Ryuuen đang ngã ra và nâng anh lên cao hơn nữa

"Việc kẻ yếu gục ngã trong một cuộc chiến luôn là một điều bình thường." 

Lần này, nắm đấm của Housen nhanh chóng đánh vào bên phải mặt Ryuuen.

Một đòn đánh kiểu jab tập trung vào tốc độ hơn là sức mạnh.

Liên tục các nắm đấm được tung ra, hết phía bên trái rồi sau đó là bên phải. 

Cách tấn công như một võ sĩ quyền anh liên tục đánh đấm trên bao cát. 

Trong khi nhận được một cú sốc cực mạnh gần như bất tỉnh, đôi mắt của Ryuuen trong giây lát đã xuyên qua đồng tử của Housen. Ngay sau đó, tầm nhìn của Housen dao động trong giây lát khi nhìn thấy Ryuuen rơi xuống như thể anh ta sắp gục

"..."

Ryuuen, người vặn vẹo cơ thể khi suýt bị giết, tung ra một cú đá xoay tròn ngay trước khi gục xuống. 

Chỉ có thể nhìn thấy hình bóng của Housen, hơi mờ. Housen, người không có ý định ăn một đòn nào, đã trở nên thất vọng và siết chặt và nắm lấy tóc mái của Ryuuen bằng tay trái của mình.

"Xem ra mày không muốn chết một cách nhục nhã nhỉ? Được, vậy thì tao sẽ giúp mày!" 

Dù Ryuuen đưa tay lên đỡ, cậu ta vẫn liên tục đánh nắm đấm phải vào bụng Ryuuen. 

"Không có người nào có thể đánh bại được tao!"

Khi nắm đấm thứ bảy được tung ra, một cảnh báo vang lên từ đồng hồ của Ryuuen.

"Hahaha! Giả bộ bình tĩnh nhưng mà cơ thể đã đến giới hạn rồi à? Xem ra đồng hồ đeo tay thật thà hơn mày nhiều đó" 

 Đồng hồ đeo tay khi phát hiện sự bất thường chẳng hạn như nhịp tim,sẽ phát ra một cảnh báo. 

"Nghiêm túc đấy, khỉ đột ... Tao thừa nhận rằng tao rất thích  cuộc chiến này ..." 

Housen, người coi lời khen như một lời đầu hàng, buông lơi tóc mái với một nụ cười đắc thắng. 

Không thể đứng thẳng, Ryuuen ngã quỵ xuống đất. 

Cảnh báo vang lên khắp khu rừng. 

"Không phải báo động khẩn cấp đang vang lên rồi à? Đã đến lúc mày tiến gần đến giới hạn của mình rồi sao? Thành thật mà không giấu diếm thì có sao?"

"Dẹp chuyện buồn cười đó sang một bên đi. Đồng hồ không hỏng à?"

Ryuuen nhìn vào đồng hồ đeo tay của mình và cười, nhưng rõ ràng là tất cả những gì thiệt hại là rất lớn.

Nhìn thấy bộ dạng khó xử đó, Housen chán nản nhổ nước bọt vào chân mình.

"Ryuuen. Tao cảm thấy mình không còn hứng nữa" 

"Chờ đã. Mãy nghĩ mình có thể đi khỏi đây vậy sao." 

 "Ah?"

Chính là Housen tuy rằng nói qua, nhưng là vắt óc một lần. Mặc dù đang ở trong tình trạng bị đe dọa một chiều, nhưng đôi mắt của Ryuuen không chết như những gì anh nói. 

"Tao sẽ thừa nhận rằng sức mạnh của mày đó, nhưng ... mày không thể chịu đựng lâu đâu!"

Con người không thể không bị đau.

Ngay cả khi nó mạnh mẽ, nó sẽ đau đớn không kém nếu nó bị đánh với một lực mạnh như nắm đấm của Housen. 

Ngay cả khi bạn chịu đựng nó, sự khác biệt áp đảo là không thể thay đổi

 Ngay cả khi cảnh báo thứ hai vang lên, cậu ta sẽ không mất bình tĩnh và gây đau đớn cho Ryuuen một cách chính xác.

Sau nhiều lần bị tấn công bởi Housen, đồng hồ đeo tay của Ryuuen cuối cùng cũng chuyển sang trạng thái báo động khẩn cấp. Nếu cứ để như vậy từ 5 phút trở lên, nhân viên và thiết bị y tế sẽ đến hiện trường. 

"Cơ thể của mày đúng là chân thành. Nhưng liệu nó có chịu được tình huống tuyệt vọng này." 

"Ồ ...... đó là một cơn đau tê tái dễ chịu ......"

Tuy nhiên, anh ta bật dậy với một nụ cười kỳ lạ mà không hề nhìn vào đồng hồ đeo tay của mình.

Lần đầu tiên, Housen biết rằng sức mạnh điên dại của Ryuuen là thật.

"Mày bị cái quái gì thế? . Mày còn đứng không nổi, sao lại cố chấp như vậy? Mày chả có lợi gì khi cứ tiếp tục như vậy."

Anh ấy đeo đồng hồ vào tay để có thể sử dụng nó như một thiết bịu để phát cảnh báo khẩn cấp 

"Mày cố chấp đấy à? Há há, dù sao thì cũng chả thay đổi gò đâu"

Ngay lúc đó, Housen nghĩ rằng Ryuuen sẽ tắt ngay báo động khẩn cấp.

Nhưng cuối cùng, không tắt cảnh báo khẩn cấp, Ryuuen hạ cánh tay xuống và đút hai tay vào túi quần. 

 "Trò chơi vẫn chưa kết thúc."

"Mày khỏe không đấy? ... Mọi người sẽ đến ngay đây, mày ổn chứ hả?" 

"Mày nghĩ bản thân có bị buộc thôi học không?" 

Nếu nhà trường nhìn thấy tình huống này, Ryuuen tự hỏi họ sẽ đánh giá thế này

Housen nhận một cú đá nhẹ vào cằm, nhưng bằng chứng của cậu ta gần như là con số không.

Không thể bỏ qua xác suất nhà trường giải thích rằng bạo lực đơn phương đã xảy ra.

"Mày định đóng vai nạn nhân chỉ vì không thể đọ sức với kẻ thù của mình,  thật thảm hại. Mày thật đáng thương, Ryuuen." 

Tùy thuộc vào điều kiện, có thể nói là đã bị đảo ngược, nhưng Housen sẽ không sợ hãi bởi mức độ đó. 

Miễn là chúng tôi đã quyết định chống lại Ayanokouji bằng bạo lực ngay từ đầu, thì thời điểm đó đã trôi qua. 

"Nếu mày sợ tao ăn vạ, tại sao không vào chiến tiếp?"

Đánh giá rằng chiến lược của Ryuuen không phải là tắt cảnh báo khẩn cấp, Housen lại tiếp tục. 

"GPS của tao đã tắt rồi. Có lẽ tao nên giết mày trước khi giáo viên đến"

Cho dù bên trường xông tới nơi này, cũng sẽ nhẹ nhàng kéo dài 30 phút.

"Kuku, tao cũng sẽ phải làm thế"

Ryuuen khiêu khích Housen, người không bị đe dọa bởi lời đe dọa và thậm chí không cố gắng rút tay ra khỏi túi. 

"Nếu mày đã không muốn đi bằng chân thì tao cho đi bằng cáng luôn!" 

Kazuomi nắm chặt tay phải, không muốn lãng phí thời gian nữa. 

Ryuen lấy cả hai tay ra khỏi túi, nhưng cả hai tay cũng nắm chặt lại.

"Tao không nghĩ rằng các thủ thuật sẽ có hiệu quả với tao!"

Theo bản năng, Housen biết rằng Ryuen đang cầm một thứ gì đó, nhưng cậu ta cũng không bao giờ dừng lại. 

Để phá vỡ tình thế, cậu ta phóng một quyền thẳng đến Ryuuen.

Thấy vậy, Ryuuen bắt lấy cậu ta từ phía trước mà không cần mở hai nắm đấm mà anh ta đang nắm giữ.

Cánh tay của Housen cố gắng vũng vẫy, nhưng ngay sau đó

"Chà!" 

Hai bóng đen xuất hiện từ điểm mù trên cây và đứng sau Housen.

"Cái gì ─── !?" 

Hèn chi Housen ngạc nhiên trước tín hiệu bất ngờ.

Khi anh ấy thực hiện tìm kiếm GPS vài phút trước, không có phản ứng nào khác ngoài Ayanokouji và Ryuuen xung quanh anh ấy.

Ngay cả khi họ nhắm vào nơi này theo đường thẳng ngay sau khi trận chiến bắt đầu, họ sẽ không bao giờ có thể tiếp cận được.

Mặc dù vậy, hai người đàn ông nắm lấy cánh tay trái và phải của Housen. Sự tồn tại của họ giống như bóng ma.

Không chỉ Ishizaki, mà cả Albert, người có thân hình cường tráng như Housen, ngay cả Housen hùng mạnh cũng không thể trụ vững trên mặt đất. 

Albert giữ cánh  tay thuận của cậu ta, và Ishizaki giữ cánh tay còn lại

"Chết tiệt!!"

Cậu ta lao đến trong tuyệt vọng, nhưng không dễ gì đuổi được cả hai người họ, ngay cả khi Housen có một thể chất tuyệt vời!

Khoảnh khắc tiếp theo, Housen chửi rủa Ryuen, người đang cười một cách kỳ quái. 

"Đó là một câu chuyện đơn giản. Nếu mày làm vỡ đồng hồ của mình, GPS sẽ không nhận ra nó."

Ở giai đoạn đầu, anh ta đã vô hiệu hóa chức năng GPS của Ishizaki với Albert và họ đi cùng Ryuen.

Khi anh ta cho rằng đó là một đối một, Housen phát hiện ra rằng chiến lược của Ryuuen đã sắp đặt cho anh ta.

"Định làm 3 chọi 1 à? Ah!?"

"Đừng sủa to quá, Gorilla. Cuộc hành quyết của mày sắp bắt đầu rồi"

Cả hai nắm đấm đã được nắm lại liên tục ném vào mặt Housen mà không do dự. 

Khi đấm vào mặt của Housen hết bên phải rồi bên trái, anh ấy lặp đi lặp lại liên tục cho đến khi đầu gối đối thủ chạm đất. 

Housen tiếp tục la hét khi cố gắng trụ vững với đầu gối đang run rẩy của mình, nhưng vẫn tiếp tục bị đánh mà không hề nới lỏng tay.

Do sát thương tích tụ, đầu gối của Housen bị gãy và cậu ta ngã xuống đất.

Khi đầu gối của Housen được khuỵu xuống , Ryuen đã giữ đầu Housen bằng cả hai tay và đá đầu gối về phía mũi của cậu  ấy.

"Khốn khiếp ...!"

Với một giọng nói không thể nghe được, lần đầu tiên Housen ngã ngửa ra đất. Ryuuen ra dấu bằng mắt với cả hai người và khiến mỗi người trong số họ nắm lấy cánh tay của mình giống như khi họ đang đứng.

"Khỉ đột như mày thì phải bị xích lại. Chà, mày chắc rất khó chịu, phải không, Housen? " 

Trong khi vuốt tóc, Ryuuen kéo Housen. 

"Mày đúng là thảm hại, đồ khốn nạn!"

"Ha! Mày đang nói cái quái gì vậy?"

"Tao nói cho anh biết, mày chỉ là một con rùa khốn kiếp thậm chí không thể một mình chiến đấu thực chiến!" 

"Kuku, đừng chọc tao cười. Tao không ngu ngốc đến mức chiến đấu với một con khỉ đột"

Nói xong, Ryuen cười và giơ nắm đấm lên. 

Không do dự, anh ta tát vào má Housen một cách thô bạo. 

"Này, đừng có lo lắng, Housen. Tao sẽ không bắt mày phải khóc. Ngay cả khi mày xin lỗi, sẽ không có gì thay đổi." 

Dù bị trúng đòn mà không có biện pháp bảo vệ, Housen không đủ sức để phản kháng nữa. Đúng hơn, cậu ấy tức giận vì bị phá. Albert và Ishizaki đã làm việc hết sức để kiểm soát cậu ta

"Chết tiệt! Lũ khốn nạn! " 

"Đừng mất kiểm soát. Chúng ta chỉ mới bắt đầu thôi, đúng không? Tao sẽ đánh mày đến mực nhìn không ra nên cứ tận hưởng nó đi" 

Anh ta tung nắm đấm của mình xuống nhiều lần, Housen tiếp tục la hét thay vì than vãn.

"Mày còn khoe khoang về chiến tích của mình nữa không hả?" 

Cả về thể chất lẫn tinh thần, Housen đã chứng tỏ rằng cậu ta chỉ có thể đến đỉnh thế giới chỉ với một lần chiến đấu. 

 Nếu cuộc chiến đã là 3-1 ngay từ đầu. 

Ryuuen sẽ đánh giá rằng đội của anh ấy đang ở một vị trí tồi tệ. 

Đó cũng là bằng chứng cho thấy sức mạnh con người của Kazuomi được công nhận trước mặt anh.

Tuy nhiên, trong một trận chiến, một quyết định ngẫu hứng có thể quyết định kết quả.

Giống như một cú đánh, một cú ngã có thể tạo ra sự khác biệt giữa một trận đấu

Với một phút bất cẩn và kiêu căng, thế cờ bị đảo ngược. Sau đó, kế hoạch của Ryuuen được triển khai, và ngay cả Housen hùng mạnh cũng mất đi sức mạnh của cơ thể. 

"Mặt mày cứng vãi, tay của tao bắt đầu đau rồi." 

 Anh ấy thở ra vào nắm đấm đỏ máu trong khi cười. 

 "Ha, ha ...... chết tiệt ......" 

Cậu ta cố gắng chạy thoát khỏi Albert bằng cách sử dụng cánh tay phải, đó là cánh tay ưu thế của mình, nhưng cậu ấy không phải là đối thủ của kẻ thù. 

"Mày có một gã nào như thế này làm cấp dưới sao... Thật không ngờ." 

Trong một phép so sánh đơn giản về sức mạnh, cậu ta nhìn Albert, người sẽ không bị đánh bại khí đấu với Housen.

"Này, ông anh lớn xác ... Sao anh lại đi theo Ryuuen? Hả?"

Về sức mạnh chiến đấu đơn giản, rõ ràng là Albert có nhiều sức mạnh hơn Ryuuen.

"Đúng là Albert là một kẻ mà tao không thể đánh bại dù đối mặt bao nhiêu đi nữa."

 "Tại sao vậy?"

"Mày không hiểu sao, Housen. Không phải có sức mạnh khủng khiếp mới vươn lên đỉnh cao." 

Ngay cả với lời giải thích đó, Housen, người luôn chiến đấu một mình, vẫn chưa được hiểu rõ.

"Kuku. Chà, trong trường hợp của Albert, có thể nói rằng đó chỉ là tình bạn thân thiết"

Albert không thích đánh nhau không cần thiết, và quyết định rằng cách tốt nhất để giữ cả lớp lại với nhau là đi theo Ryuuen.

Chính vì vậy mà anh chàng không ngần ngại giúp một tay, dù đôi khi vướng phải những hành động tai tiếng. Anh ta có thể tạm thời làm hại bạn bè của mình bằng cách làm theo hướng dẫn, nhưng anh ta tin rằng về lâu dài điều đó sẽ có lợi cho đồng đội của mình, và vì vậy anh ta đã quyết định làm theo Ryuuen. Về bản chất, anh ấy là một người tốt bụng và không thích bạo lực.

"Đừng nghĩ rằng như thế là mày đã thắng, Ryuuen!"

"Tao thừa biết là mày éo có phục. Mày chưa bao giờ nghĩ rằng mình sẽ thua như thế này. Nhưng đối với tao, quá trình cóc có quan trọng. Người đứng vững cuối cùng là người chiến thắng."

Đối với Ryuuen, người không có tầm nhìn trực diện ngay từ đầu, hành động khiêu khích của Housen chẳng có ý nghĩa gì. Đúng hơn, anh ta coi đó như tiếng kêu đau đớn của một kẻ bại trận, và lao vào khoái lạc. 

"Oh SHIT. ......! "

Sau khi bị đánh hàng chục lần, cho dù Housen bị đánh bao nhiêu lần, cậu ta cũng cố đạt đến giới hạn của mình. Ngay cả khi không còn tồn tại nắm giữ tay trái và tay phải, sẽ không dễ dàng để đánh bại Ryuuen.

"Hãy nhớ, ...... cho dù mày có thắng ở đây, lần sau gặp lại, tao sẽ giết mày ngay lập tức."

"Tao đéo có rãnh để chơi với khỉ đột, nhưng nếu mày làm được ..... hãy làm cho thật tốt. Không đơn giản là thắng. Chiến thắng đó chả có cái ích gì, cuối cùng mày sẽ bị đuổi học, mày sẽ thua cuộc. " 

"Cái gì ...!"

Cú đánh trực diện của Ryuuen trúng má Housen và xé toạc ý thức của mình

Ý thức của Housen hoàn toàn mất đi, và Ryuen từ từ đứng dậy. 

"Huh. ...... đúng là một cuộc chiến khó khăn. "

Trong khi máu chảy ra từ nắm đấm của mình, Ryuuen nhìn lên bầu trời và thở dài mệt mỏi. 

"Nhưng thằng đó là tên tuyệt vời. ...... Tao thực sự đã nghĩ nó là một con quái vật."

"Không có ai ngốc mà lại đi solo với nó cả."

 Albert đồng ý với những lời đó và gật đầu.

"Đã làm bọn bây phải khổ rồi." 

Đó là một ví dụ cho thấy trận chiến này đã khốc liệt như thế nào, Ryuuen cảm ơn các chiến hữu của mình

 "Không, không, không, không! Chúng tôi chỉ hỗ trợ cậu thôi! Này, Albert! " 

Cả Ishizaki và Albert đều không có chấn thương bên ngoài gì nghiêm trọng

Ryuuen đã quyết định rằng mình phải tránh để họ tham gia quá nhiều vào trận chiến này. 

Nếu số người khả nghi tăng lên, cuộc tranh chấp này sẽ không kết thúc như một cuộc ẩu đả đơn giản. 

 "Mau đi đi. Các giáo viên có thể đến bất cứ lúc nào." 

Đã một khoảng thời gian nhất định kể từ khi cảnh báo khẩn cấp trên đồng hồ đeo tay của Ryuen vang lên. 

 "Còn Ryuen-san ...?" 

 "Chà, tao đang ở trong tình trạng này. Ngay cả khi tao muốn tiếp tục, họ cũng không để tao làm điều đó một cách dễ dàng." 

 Cùng với Housen, những vết thương gây ra cho Ryuuen là khá nghiêm trọng. 

 "Tôi sẽ nghỉ ở đây cùng với Housen"

- "Mày có chắc chắn với điều đó không?" 

"Tao đã để mọi thứ bọn bây cần ở Katsuragi. Mặc dù ba nhóm đầu tiên đã trở nên khó thắng hơn" 

 Nếu anh ta để Housen ở đây, có khả năng anh ta sẽ tiến về phía Ayanokouji 

 Nhưng nếu Ryuuen, người đã làm tổn thương cậu ấy, biến mất, đó sẽ là một vấn đề. 

 Tại đây, Ryuen và Housen đã có một trận chiến một mất một còn

 Ngay từ đầu đã quyết định rằng đây là cách duy nhất và tốt nhất để làm điều đó.

 "... Tôi rất tiếc khi nghe điều đó." 

 Nhóm Ryuuen và Katsuragi, người xếp thứ 5 ngày hôm qua, có một cơ hội nhỏ để đi tiếp ở vị trí tiếp theo. Ishizaki hối hận. 

 "Chỉ là bắt buộc phải thế thôi." 

 Ryuen cười nhẹ như thể anh nhớ ra điều gì đó. 

Không biết tại sao, Ishizaki và Albert nhìn nhau.

"Tao sẽ nói với tụi bây sau. Hãy mau rời đi ngay bây giờ." 

 Để đảm bảo rằng cả Ishizaki và Albert đều tồn tại trong một nhóm, họ phải tránh bị bỏ rơi.

Để làm được điều này, họ phải đổi đồng hồ và tham gia nhóm càng sớm càng tốt.

 Sau khi cả hai cùng chạy về điểm xuất phát, Ryuen ngồi xuống dùng cơ thể bất tỉnh của Housen làm băng ghế. 

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro