SS Chabashira Sae - Bối rối nhưng cương quyết

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

"Tôi về phòng đây! Tạm biệt!"

Chie bất mãn bỏ đi sau vụ to tiếng gây rối vừa rồi.

Không ngờ một giáo viên như cô ta mà lại có hành động như thế .

"Tôi thực sự xin lỗi vì những gì đã xảy ra vừa rồi. Chie có vẻ không làm chủ được bản thân, có lẽ là do cô ấy hơi say."

Nếu không say chắc chắn cô ta sẽ không bao giờ tỏ thái độ như vậy, coi bộ tửu lượng vẫn tệ như ngày nào.

"Không sao đâu, em cũng không chấp nhất gì với cô ấy đâu. Dù sao lúc này cô ấy cũng không tỉnh táo."

Horikita nói với vẻ khách sáo.

"... Em cũng thẳng thắn quá đấy, Horikita"

"Cô có vẻ phiền muộn nhỉ, sensei?"

"Thành thật mà nói, tôi không thể không suy nghĩ về những chuyện đã qua. Lớp em và lớp của tôi ngày đó không hề giống nhau."

Tất nhiên, không chỉ các học sinh phải chịu trách nhiệm cho những gì đã xảy ra năm ngoái.

Đó cũng là trách nhiệm của giáo viên chủ nhiệm lớp đã không có động cơ muốn tiến lên lớp A ......

Nói cách khác, những gì tôi làm trước đó đã phần nào làm ảnh hưởng đến lớp của mình.

Nếu ngày đó tôi thật sự nhiệt huyết và nghiêm túc với chuyện này, biết đâu mọi thứ sẽ diễn ra sớm hơn.

Không .... có vẻ như tôi đã cường điệu hóa mọi thứ rồi.

Cho dù tôi không có làm gì đi nữa, thì lớp này hiện tại đang phát triển ngoài sức tưởng tượng rồi.

Lý do chắc chắn không gì khác ngoài sự hiện diện của người tên Ayanokoji Kiyotaka.

"Em không biết Ayanokouji thật sự còn ẩn giấu điều gì tuy nhiên với tư cách là một người bạn cùng lớp em không thể không xem thường những gì cậu ta đã và có thể làm. Nhưng em không chỉ muốn chừng đó."

Lời nói đó như xoáy vào tâm can khiến tim tôi đập nhanh hơn một chút.

"Dù sao cậu ta là thanh bảo kiếm hiếm có mà chúng ta may mắn sỡ hữu, Chabashira-sensei. Chỉ có kẻ ngốc mới không khai thác nó một cách triệt để, đúng không? Sau cùng, chúng ta đều luôn muốn nhắm đến lớp A."

"Ừ. Tất nhiên là tôi cũng định như vậy."

Liệu việc lạm dụng những người có năng lực như cậu ấy có phải là một cái gì đó làm mất cân bằng trận chiến không?

Tôi không thể làm gì ngoài việc đứng đó bất động một lúc.

Điều này là quá bất công với học sinh từ các lớp khác, những người nghiêm túc trong việc cạnh tranh để leo lên cao hơn.

"Được rồi .... Tôi phải đến chổ Chie đã. Nếu tôi không qua đó thì chắc cô ấy sẽ uống đến ngu người mất."

Mặc dù vậy, Chie không thể hành xử một cách tùy tiện thế được.

Nếu bỏ qua cho cô ta lần này, cô ta sẽ được đà mà lần tới càng quá quát hơn, thậm chí vượt qua giới hạn của một người giáo vên.

Dù sao thì tôi cũng cố trấn an bản thân mình một chút.

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro