Chương 8: Kế hoạch thất bại thảm hại

Màu nền
Font chữ
Font size
Chiều cao dòng

Chương 8: Kế hoạch thất bại thảm hại.

Hai mắt to tròn của Ngụy Châu bỗng nhiên sáng ngời khi nghe câu nói vừa phát ra từ miệng Cảnh Du. Cậu như muốn hét lên, mừng vì thành công ngoài sức mong đợi của kế hoạch. Trong lòng cậu không ngừng khen thưởng bản thân. Thấy không thấy không, tôi đây dù không bị đứt tay như trong kế hoạch thì vẫn có kẻ sụp hố nhé.

Giúp Ngụy Châu dọn dẹp xong xuôi, lại giành luôn phần chén cậu chưa rửa xong , Cảnh Du đẩy con người đang giả vờ vừa mới vượt qua sự sợ hãi kia ra ghế sopha ngoài phòng khách. Sau đó lại vào bếp rửa nốt phần còn lại. Ngoài này, Ngụy Châu vần đang hưởng thụ thành quả của mình. Cho đến khi Cảnh Du trở lại, mặt ai kia lại trở nên bối rối, hối lỗi, cậu lại không ngừng tỏ ý giải thích.

- Tôi thật sự không cố ý đâu, không biết sao lại rơi bát xuống sàn nữa. - Cậu lại nhìn đối phương với cặp mắt tội nghiệp.

Như bị thôi miên vào đôi mắt ấy, giọng nói Cảnh Du phát ra thực ôn nhu.

- Không sao không sao. Chẳng phải chỉ vỡ có một cái chén thôi sao!

Ngụy Châu nghe đến đây liền thấy có gì đó không ổn. Cảnh Du lại tiếp:

- Tôi lúc vừa mới biết rửa cũng vỡ không ít chén, đến giờ đôi khi vẫn còn sơ ý làm vỡ kia mà. Không thể trách cậu được. Sau này cẩn thận một chút.

Cảnh Du còn không quên vỗ vai an ủi cậu bạn tội nghiệp. Ngay giây phút ấy, lòng Ngụy Châu như vỡ nát...

---------------------------------------------------------------------------------------------------------

Hai người cùng nhau ngồi xem TV, nghịch điện thoại đến tận khuya, ai cũng ngại ngùng không dám đi ngủ trước.

- Cậu buồn ngủ chưa? - Vẫn là Cảnh Du chủ động mở miệng trước?

- Cậu muốn đi ngủ?

- À, thật ra thì tôi cũng có một chút buồn ngủ.

- Vậy chúng ta đi ngủ.

Hai người ngại ngùng vệ sinh cá nhân rồi lần lượt lên giường. Vì là đàn ông với nhau nên hai cậu không cần tấn gối ôm làm vạch cấm không cho đồi phương lấn qua. Đó là điều chỉ có những bé gái mới làm. Hai người cứ như vậy mà nằm xuống, ngại ngùng quay mặt sang hai hướng khác nhau, cố dỗ dành bản thân mình nhanh chóng đi vào giấc ngủ.

Cảnh Du muốn thay đổi tư thế nằm một chút, nằm mãi một bên khiến cơ thể cậu khó chịu. Yên lặng một chút lắng nghe tình hình đối phương để chắc rằng người đó đã ngủ, cậu yên tâm trở mình. Nhưng ngay lúc cậu trở mình thành công, đập vào mắt cậu là khuôn mặt của ai kia đang say ngủ. Cảnh Du hơi giật mình một chút nhưng rồi lại yên lặng. Ngụy Châu lúc ngủ trông thật đáng yêu, đôi mắt hai mí nhắm lại thật thanh thản, mũi cao thanh tú, đôi môi hồng câu dẫn người khác. Môi dưới của cậu ấy hơi dày một chút. Có người nói rằng, người môi dưới dày hôn sẽ rất thích. Còn có... da cậu ấy thật min, cũng thật trắng, còn có...

Nghĩ đến đây, Cảnh Du bỗng giật mình: " Mình sao thế này? Cậu ấy chẳng phải là nam sao? Mình rõ ràng cũng không phải nữ. Sao lại có thể đánh giá một người cùng giới như một thiếu nữ đánh giá người yêu như vậy được chứ! Có lẽ do thức khuya đến hóa điên rồi, phải ngủ một giấc cho tỉnh táo lại một chút mới được."

Dặn lòng như vậy, Cảnh Du lại cố gắng dỗ dành giấc ngủ của mình.

----------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Bạn đang đọc truyện trên: Truyen2U.Pro